Trang

12 tháng 9, 2013

Kịch Bản Phim: Tình yêu và tội lỗi

Kịch bản phim điện ảnh (thời lượng 100 phút)

(GIẤY CHỨNG NHẬN QUYỀN TÁC GIẢ số 2979/2013/QTG)

Biên kịch: Phạm Văn Hải. Mail: phamvanhaivt@gmail.com, T. 01666 73 3456.

1. Thể loại: Tâm lý – Hành động
2. Đề tài: Phòng- Chống tội phạm.
3. Chủ đề: Nhân văn. Hãy ăn năn và tha thứ !
4. Thông điệp: Nếu không chiến thắng được bản năng THAM, THÂM, SI thì bất hạnh luôn rình rập quanh ta.     
                                    

                                    7. KỊCH BẢN CHI TIẾT        


1. Trại giam- Nội- Ngày (40s)

Buổi sáng.

Hành lang hun hút, vắng lặng. 2 giám thị đi dọc hành lang trại giam, tiếng giày của họ nện côm cốp xuống nền gạch. Tới 1 phòng giam, họ mở cửa. Cánh cửa sắt rít lê khô khốc, lạnh lùng. 1 tù nhân trong bộ quần áo tù, tay xách 1 túi vải đựng đồ đi ra. Tù nhân khoảng 28 tuổi, cao to, đẹp trai. 2 giám thị dẫn tù nhân tới khu vực văn phòng, nơi làm thủ tục xuất trại cho những người tù được trả tự do.


2. Trại giam- Ngoại- Ngày (40s)

Toàn cảnh trại giam yên tĩnh, vắng lặng, lạnh lẽo.

 Bỗng cửa trại giam mở. Chiến Thắng- người tù vừa rồi giờ mặc bộ veston trắng, sang trọng, tay xách 1 va ly nhỡ bước ra sân. Anh đứng ở giữa sân quan sát xung quanh, bỏ va ly xuống sân, ngước mặt lên nhìn bầu trời cao trong xanh, sảng khoái, đưa 2 tay lên cao, kêu to.

          CHIẾN THẮNG
- T..ự …d..o !

Tiếng kêu vang vọng lên tận trời xanh. ..


                         3 NĂM VỀ TRƯỚC

3. Công viên PHÚ MỸ HƯNG- Ngoại- Ngày (180s)

Buổi chiều mát. Phong cảnh đẹp, lãng mạng, thanh bình.

Có 3 cô gái trẻ đẹp khoảng 20 tuổi đang dạo chơi trên vỉa hè một con đường vắng ở PMH. Họ cười đùa rất vui vẻ và vô tư. Một trong ba cô gái ( Mai Ngọc) có vẻ đẹp thánh thiện, thục nữ.

* Cũng lúc đó, trên 1 con đường đẹp gần đó có 1 chiếc xe ôto thể thao mui trần bon bon lăn bánh. Trên xe là 1 thanh niên đẹp trai ( Chiến Thắng ) ngồi sau tay lái.

Bỗng có 3 thanh niên dân chơi tuổi ngoài 20, quần áo bụi, đầu tóc vàng hoe, nhìn rất gầu đi tới gần 3 cô gái.


          NHÓM THANH NIÊN

Ra vẻ lịch sự

- Chào mấy người đẹp!
- Bọn mình làm quen nha?

3 cô gái nhìn 3 thanh niên, nhìn nhau rồi lắc đầu.

          CÔ GÁI 1(Mai Ngọc)
- Cám ơn. Nhưng tụi tôi phải về rồi.

3 cô gái cười nói rồi kiêu hãnh quay đi. Mấy thanh niên nhìn nhau, đưa mắt trao đổi rồi chạy theo bao vây 3 cô gái.

          NHÓM THANH NIÊN

Đồng thanh, tán

- Sao vội thế mấy em?
- Ở lại làm quen đã.
- Tối nay đi Bar chơi nha?

          3 CÔ GÁI

Cùng phản đối

- Xin lỗi, bọn tôi bận rồi
- Bọn tôi phải về nhà

3 thanh niên không chịu, đứa cầm tay, đứa bá vai, đứa vuốt má 3 cô gái

          3 CÔ GÁI

Cùng kêu to

- Đồ du đãng!
- Đừng sàm sở nha!
- Cứu tôi với!

Chiếc xe ôto thể thao mui trần từ từ chạy tới, đỗ lại bên đường. Thanh niên (Chiến Thắng) mặc bộ quần âu, sơ mi trắng lịch sự, xuống xe, đi tới đám trai gái hỏi.

          CHIẾN THẮNG
- Có chuyện gì thế?

Bọn du đãng thấy Chiến Thắng chỉ có 1 mình thì không sợ, chửi anh

          NHÓM DU ĐÃNG
- Không phải việc của mày.
- Biết TAM QUÁI là ai không? Biến đi.

          3 CÔ GÁI
- Cứu tôi với!
- Cứu bọn em với!

          CHIẾN THẮNG
- Các anh bỏ người ta ra, nếu không tôi kêu công an đó.

          DU ĐÃNG 1

Chửi thề.

- Đù má, muốn chết hả.

Hắn nhảy tới đấm vô mặt Thắng. Chỉ cần gạt nhẹ tay, Chiến Thắng đấm trả vô ngực hắn, hắn đã ngã lăn quay. 2 tên kia thấy thế thì bỏ mấy cô gái, tới bao vây Chiến Thắng. Tên bị đấm cũng lồm cồm đứng dậy.


          NHÓM DU ĐÃNG

Đồng thanh

- Thằng này muốn vuốt râu hùm.
- Vô, đập chết nó đi tụi bay.

Cả bọn lao vô đánh Thắng. Cuộc chiến xảy ra, mấy người qua đường đứng lại coi, không ai can thiệp. Nhưng Thắng là cao thủ, bọn du đãng chỉ là nghiệp dư, lần lượt Thắng đánh ngã từng tên. 3 cô gái và mấy người qua đường hò reo, khen Thắng.


          MỌI NGƯỜI

Bàn tán

- Đánh hay quá!
- Anh ấy giỏi quá!
- Đúng là cao thủ.

3 tên du đãng nằm, ngồi dưới đất nhìn nhau, nhìn Thắng sợ hãi. Chiến Thắng nhìn bọn chúng.


          CHIẾN THẮNG
- Lần này tao chỉ cảnh cáo thôi. Biến!

Bọn du đãng đứng dậy, bỏ chạy. Thắng bỗng lẩm bẩm.

- Thôi chết, trễ hẹn rồi.

Thắng nhìn mọi người, vẫy tay chào, không nói gì, bỏ chạy ra xe, lên xe, nổ máy phóng vút đi. Các cô gái nhìn theo, ngưỡng mộ. Cô đẹp nhất (Mai Ngọc) ngẩn người mơ màng nhìn theo, khi bạn vỗ vai mới chợt tỉnh.


4. Nhà hàng PMH- Ngoại- Ngày (50s)

Buổi chiều tà. Nhà hàng đẹp, sang trọng trong một khung cảnh đẹp.2 chiếc xe hơi Mercedece sang trọng, 1 màu trắng đi trước, 1 màu đen đi sau, từ từ chạy tới cổng chính nhà hàng rồi dừng lại. 2 bảo vệ chạy nhanh tới cửa sau mở cửa xe. Trong xe trắng bước ra người mặc đồ veston trắng, trong xe đen bước ra người mặc đồ veston đen. Cả 2 người đàn ông tuổi độ 50, sang trọng, phong độ, đường bệ. Họ đi tới giữa cổng, chào hỏi, bắt tay nhau, cười sảng khoái.


          NGƯỜI VESTON ĐEN
-Chào Danh! Ông luôn đúng giờ.

          NGƯỜI VESTON TRẮNG

 Cười vui

- Chào Hoàng Thành! Ông cũng đâu có sai hẹn.

          HOÀNG THÀNH
- Ha ha! Chúng ta đều từng du học và làm việc ở Châu Âu mà.

2 người cười vang, sánh vai đi vô nhà hàng.


5. Nhà hàng PMH- Nội- Ngày (100s)

Phòng VIP sang trọng. Trên bàn là mấy món đặc sản (ăn dở) và 1 chai Blue Label uống được 1/3. 2 người cụng ly, nhâm nhi rượu.


          HOÀNG THÀNH
- Dự án Phố Xanh của tôi đã sang giai đoạn 2, đúng theo kế hoạch.

          ÔNG DANH

Thám phục

- Chúc mừng ông! Trong khủng hoảng kinh tế mà công ty ông vẫn phát triển.

          HOÀNG THÀNH
- Tôi có chút khó khăn cần ông giúp đó.

          ÔNG DANH
- Có việc gì ông cứ nói

          HOÀNG THÀNH
- Tôi cần khoảng 60 tỷ để chi phí, đầu tư thêm cho dự án Phố Xanh. Thời hạn 3 tháng.  Ông giúp tôi nhé?

           ÔNG DANH

Nhìn Hoàng Thành, nhâm nhi rượi, thăm dò

- Ông còn tài sản thế chấp không?

          HOÀNG THÀNH
-  Ông biết rồi mà, bất động sản của tôi rất nhiều nhưng vướng thủ tục pháp lý.

          ÔNG DANH

Nhíu mày suy nghĩ

- Huy động vốn bên ngoài thì lãi suất cao đó.

          HOÀNG THÀNH

Năn nỉ

- Ông cứ giúp tôi. 3 tháng sau các đối tác sẽ xuống tiền để nhận đất. Tôi sẽ trả ông.

          ÔNG DANH

Nhìn Hoàng Thành Thăm dò

-  Ok. Lãi suất 3,5%/tháng. Lãi quá hạn là 5% nhưng cũng không được quá 2 tháng. Còn lại cứ theo luật mà làm.

Hoàng Thành ngần ngại, mặt thoáng lo âu, nhưng rồi cười tươi ngay.

          HOÀNG THÀNH
- Ok. Giải quyết tình thế thôi mà.

2 người cụng ly nhìn nhau, uống rượu

          ÔNG DANH
- Vậy chiều nay về nhà tôi ký hợp đồng. Ông vẫn phải thế chấp hồ sơ công ty ông cho tôi nhé.

          HOÀNG THÀNH
- Tôi hiểu. Tuy là bạn bè nhung làm ăn vẫn phải theo nguyên tắc chứ.


6. Bàu Sen- Ngoại- Ngày (60s)

Buổi sáng

Cánh đồng làng quê Tháp Mười yên bình và tươi đẹp. Bàu sen rộng, đẹp, hoa Sen rung rinh theo gió, bên cạnh con đường nhỏ.

Giữa bàu Sen có 1 con xuồng nhỏ. Trên xuồng có 2 thanh niên đang câu cá. Chiến Thắng mặc quần short trắng, áo thun trắng hiệu Adidas xịn. Thanh niên kia mặc quần short đen, áo thun đen hàng thường của VN. Trên đầu họ đội 2 lá Sen to làm nón. Trên xuồng có mấy bông Sen, lòng xuồng có mấy con cá rô đang quẫy đuôi lách tách.

Thắng giật cần câu, anh câu được 1 con cá rô to. Con cá giãy dụa vì mắc câu.

                      CHIẾN THẮNG

Vui sướng kêu to.

-  A ha ha! Tôi câu được cá rồi. Dũng ơi! Tao câu được cá rồi nè.

Dũng nhìn bạn, đặt cần câu của mình xuống, với tay nắm lấy sợi cước, giữ con cá rô đang giãy dụa, vui vẻ nói với bạn.

                      DŨNG
- Mày khá lắm Chiến Thắng!

Nhìn bạn chọc

- Mày đã đủ tiêu chuẩn làm rể Đồng Tháp quê tao rồi đó.

2 thanh niên cười vang vui sướng.

- Ha.. ha.. ha…!!!

Tiếng cường vang xa, con thuyền phải chòng chành, đàn chim hoảng sợ vỗ cánh bay lên.


7. Công ty bảo vệ An Toàn- Ngoại/ Nội-  Ngày (120s)

+ Ngoại.

Công ty nằm ở mặt tiền, đường lớn, khá khang trang ở Phú Mỹ Hưng, Q.7 tp. HCM. Trước cửa dựng gần chục chiếc xe máy khác nhau.

Buổi sáng. 1 chiếc xe hơi mui trần từ từ chạy tới, đỗ trước cửa công ty. Chiến Thắng từ trên xe bước xuống. Anh mặc đồng phục bảo vệ, mang cặp Diplamate đi vô công ty. Dũng trong đồng phục bảo vệ từ trong đi ra. 2 người gặp nhau ở trước cửa, cười vui.                            

CHIẾN THẮNG
- Mày đi làm hả?

2 đứa đưa tay phải lên cao vỗ mạnh vào nhau.

          DŨNG
- Mày rất đúng giờ. Tao đi nha.

Dũng đi ra lấy xe máy. Chiến Thắng đi vô nhà.

+ Nội.

Chiến Thắng đi vô, gật đầu chào mấy đồng nghiệp trong đồng phục bảo vệ. Cô gái lễ tân xinh đẹp trong đồng phục bảo vệ đứng dậy, đi ra cười tươi.


          LỄ TÂN
- Chào anh Chiến Thắng! Anh phong độ dữ hen.

          CHIẾN THẮNG

Gật đầu, mỉm cười kiêu hãnh

- Chào Ly Lan!

Rồi cao đầu đi thẳng vô phòng làm việc. Ly Lan nhìn theo, ngưỡng mộ, si mê. Tới trước cửa PHÒNG THÁM TỬ, Thắng lấy chìa khóa, mở cửa, vô phòng. Trong phòng có 2 bàn làm việc, 2 tủ hồ sơ. Bàn trong góc lớn hơn, trên bàn có biển THÁM TỬ CHIẾN THẮNG.

Anh ngồi xuống, sắp xếp tài liệu, mở vi tính làm việc. Trên bàn anh có mấy cuốn sách về  SHERLOCK HOLMES. Lát sau đt bàn reo, Thắng bốc máy.


          THẮNG
- A lô, Thắng xin nghe.

          GIỌNG OFF
- Thắng sang phòng giám đốc nhé.

          CHIẾN THẮNG
- Rõ, thưa giám đốc.

Anh đứng dậy, đi sang phòng giám đốc.


8. Phòng giám đốc công ty An Toàn- Nội- Ngày (70s)

Ngoài cửa có treo biển. Bên trong căn phòng khang trang, đầy đủ tiện nghi, trên bàn có biển: Giám đốc NGUYỄN VINH DANH. Giám đốc khoảng 50 tuổi mặc đồng phục bảo vệ, dong dỏng, nghiêm trang, đang ngồi nghiên cứu tập hồ sơ. Có tiếng gõ cửa.


          GIÁM ĐỐC
- Mời vào!

Cửa mở, Thắng đi vào.


          CHIẾN THẮNG
- Chào chú

          GIÁM ĐỐC

Chỉ tay xuống ghế trước mặt

- Vào đây Chiến Thắng, ngồi xuống đây.

Thắng đi tới, 2 người bắt tay nhau, Thắng ngồi xuống ghế.

          CHIẾN THẮNG
-  Có việc gì vậy chú?
Giám đốc chỉ tập hồ sơ trên bàn, ghi rõ HỒ SƠ Z- 008.

          GIÁM ĐỐC
- Cháu có dám nhận làm hợp đồng này không? Nếu không thì chú sẽ phải thanh lý và chịu phạt với khách hàng.

Thắng suy nghĩ, cương quyết

          CHIẾN THẮNG
- Cháu nhận ạ.

          GIÁM ĐỐC

Mỉm cười

-         Tốt lắm.  Hãy là Sherlock Holmes của công ty ta nhé.



9. Nhà ông Danh- Ngoại- Ngày (90s)

Buổi chiều.

Một căn biệt thự sang trọng, rộng, có khuôn viên, vườn cây, hồ bơi ở PHÚ MỸ HƯNG, q.7,  tp. HCM.

Ông Danh ngồi nói chuyện với vợ- Bà Hoa ở bộ ghế đá ngoài vườn. Gần đó có 2 chị em- cô gái đẹp ở cảnh trước và cậu bé út Tuấn nô giỡn. Ngoài sân có chiếc xe Mercedess trắng bóng, Dũng đang lau xe. Chị Sáu giúp việc đang lau sàn hè.

Cô gái dừng chơi, nói.


          CÔ GÁI
- Hai không chơi với Tuấn nữa. Út ăn gian quá hà.

          ÚT TUẤN

Vênh mặt

- Hai không chơi nữa thì thôi. Út đi hái mận ăn.

Bất ngờ Tuấn búng tai chị rồi bỏ chạy. Cô gái đuổi theo. 2 chị em cười la ầm ĩ.

Dũng dừng tay nhìn 2 chị em cô gái, mỉm cười 1 mình. Anh ngắm nhìn cô gái đắm đuối, nói thầm.

           DŨNG
- Mai Ngọc ! Tên đẹp như người. Người đẹp như ngọc.

Ông Danh nhìn 2 con nô giỡn, cười vui, âu yếm nói với vợ

          ÔNG DANH
- Bên cạnh 1 doanh nhân thành đạt là bóng dáng 1 phụ nữ xinh đẹp và đảm đang.

          BÀ HOA

Cười vui

- Ý anh nói là của chồng, công vợ đó nha.

2 vợ chồng nhìn nhau, nhìn 2 đứa con đang giỡn dưới gốc cây mận, cười hạnh phúc.

Dũng vừa làm việc, thỉnh thoảng nhìn trộm Mai Ngọc, mọi người không ai để ý.

 Lát sau Mai Ngọc chạy tới hỏi Dũng.


                      MAI NGỌC
- Chủ nhật anh Dũng rảnh không, dạy em lái xe nha?

                      DŨNG                       

Vui sướng, nhiệt tình.

- Rảnh, anh rảnh. Ok, anh sẽ dạy cho em.


10. Công ty BẤT ĐỘNG SẢN HOÀNG THÀNH- Ngoại/Nội- Ngày (50s)

+ Ngoại.

Nằm ở mặt tiền một con đường lớn, khang trang, bề thế. Bên ngoài có chiếc xe Mercedece màu đen và nhiều xe máy đậu. Ngoài cửa có 1 bảo vệ mặc đồng phục canh gác, 1 bảo vệ khác đi đi lại lại tuần tra, coi xe.

+ Nội.

Phòng giám đốc.

Rộng. Trong phòng đầy đủ tiện nghi, sang trọng, trên bàn có biển: Giám đốc HOÀNG THÀNH. Hoàng Thành đang đọc thông tin trên vi tính, ông đọc các trang: Cafef, Vneconomy, Bloomberg. Lát sau ông đứng dậy, đi đi lại lại. Mặt căng thẳng, lo âu.


          HOÀNG THÀNH
- Kinh tế suy giảm nhanh quá. Bất động sản giảm giá, khó bán. Tình hình rất xấu.

Ông bóp đầu, nhăn trán

- Có lẽ mình phải trở lại Nga làm ăn.

 Ông tắc lưỡi.

-  Thời thế thế, thế thời phải thế.
( Còn nữa. Các bạn đợi coi phim sẽ rõ )
Phạm Hải

8 tháng 9, 2013

Trung quốc và chủ nghĩa thực dân Đại Hán


Cuốn sách Death by China (Chết vì tay Trung Quốc) dành riêng một chương để nói về một đại chiến lược của Trung Quốc nhằm khai thác tài nguyên của các nước nhỏ, xuất khẩu nhân công ồ ạt sang các nước này và tiến tới biến họ thành “thuộc địa kiểu mới”.
Các tác giả cho rằng đây là một thứ chủ nghĩa thực dân mới, mạnh mẽ và quyết liệt hơn chủ nghĩa thực dân cũ của phương Tây nhiều.
Chiến lược đó được gọi (không rõ khởi nguồn từ ai và vào lúc nào) bằng cái tên “Thả mồi và lật lọng” (bait and switch).
Thả mồi và lật lọng
Peter Navarro và Greg Autry viết: Chiến lược thả mồi và lật lọng của Trung Quốc luôn bắt đầu theo cùng một cách: Chủ tịch, hoặc thủ tướng, hoặc bộ trưởng thương mại nước này đến thăm thủ đô của một nước nào đó rất xa, như Djibouti, Niger hay Somalia chẳng hạn. Ông ta đến đó và vẫy vẫy một cuốn sổ séc lớn, chào mời hứa hẹn những khoản vay hào phóng, lãi suất thấp, để xây dựng cơ sở hạ tầng dân sự hoặc quân sự của nước sở tại - bất kể đó là đường sá, cảng biển, hay quốc lộ, có ích lợi, hay một cung điện xa hoa lãng phí cho nhà độc tài đang cầm quyền, hay là súng AK-47s để kìm giữ những người dân cứng đầu cứng cổ dưới gót giày đàn áp.
Và để đổi lấy sự hào phóng của Trung Quốc, tất cả những gì đất nước chớm thuộc địa kia phải làm gồm hai việc. Thứ nhất, họ phải trao quyền kiểm soát tài nguyên thiên nhiên cho Trung Quốc để đổi lấy khoản vay. Từ đó, Trung Quốc phong tỏa luôn nguồn tài nguyên của đất nước, phục vụ mục đích sử dụng riêng. Thứ hai, họ phải mở cửa thị trường cho tất cả những thành phẩm mà các nhà máy, công xưởng ở Trung Quốc sẽ sản xuất bằng nguyên vật liệu thô mà xứ thuộc địa kia cung cấp. Từ đó Trung Quốc phong tỏa luôn một thị trường mới nổi.
Theo hai tác giả, chiến lược “Thả mồi và lật lọng” này đang được Trung Quốc tiến hành trên toàn thế giới. Ví dụ, CHDC Congo đã “tặng” cho Trung Quốc kho tài nguyên đồng đỏ trị giá hàng tỉ đô la để nhận về dự án xây dựng cơ sở hạ tầng. Ghana đổi ca cao lấy cơ sở hạ tầng. Nigeria đổi khí đốt lấy nhà máy điện, v.v. Song đáng tiếc là chẳng nước nào trong số này đạt được mục đích thịnh vượng.


Nhà đầu tư Trung Quốc này hiện làm chủ 15 nhà máy với hơn 1.600 công nhân, các công ty xây dựng, khách sạn và nhà hàng tại Nigeria. Ảnh: WORLD AFFAIRS COUNCIL

Khát tài nguyên
Như nhiều tài liệu khác bàn về chiến lược của Trung Quốc “thu mua” tài nguyên trên toàn cầu, Death by China cũng cho rằng một trong các nguyên nhân dẫn đến việc Trung Quốc kiếm tìm tài nguyên khắp nơi là do nhu cầu tiêu thụ khổng lồ của họ. Cuốn sách cho biết Trung Quốc là nơi tiêu thụ: một nửa lượng xi măng của thế giới, gần nửa lượng thép, một phần ba lượng đồng đỏ, một phần tư lượng nhôm, khối lượng cực lớn crôm, côban, liti, kẽm, gỗ v.v.
Tuy nhiên, vấn đề là không phải nước nào khát tài nguyên cũng đều hành xử như vậy. Hai tác giả nhận xét rằng, trong khi phần lớn các quốc gia trên thế giới đều xuất nhập khẩu tài nguyên thông qua hệ thống giá cả trên thị trường quốc tế, tức là đều dựa vào thị trường tự do để phân phối (hai ông gọi đây là “chủ nghĩa tư bản hợp tác”), thì Bắc Kinh thực thi “chủ nghĩa tư bản thực dân” trên khắp châu Phi, châu Mỹ Latin và nhiều nước châu Á.Death by China đưa ra một định nghĩa về chủ nghĩa thực dân Đại Hán này: “Nắm quyền kiểm soát tài nguyên thiên nhiên - tài sản thật sự của quốc gia thuộc địa. Xuất khẩu tài nguyên đó về Trung Quốc, thay vì để cho nước sở tại sử dụng tài nguyên ấy để phát triển kinh tế. Sau đó tái xuất nguyên vật liệu thô ấy trở lại nước sở tại nhưng lần này dưới hình thức thành phẩm, hàng hóa. Toàn bộ quá trình tạo ra công ăn việc làm ở Trung Hoa lục địa, gia tăng lợi nhuận cho các công ty của Trung Hoa lục địa và kéo dài thêm dòng người thất nghiệp ở nước thuộc địa. Ở các nước thuộc địa kiểu mới đó, chỉ còn lại những công việc nguy hiểm nhất, độc hại nhất, nghèo nhất, trong những ngành công nghiệp bóc lột, còn những việc làm có giá trị cao thì đã chuyển hết sang Quảng Châu, Thành Đô hay Thượng Hải”.
“Biển người” phủ khắp lục địa Đen
Một khía cạnh khác của “chủ nghĩa thực dân Đại Hán” là xuất khẩu nhân công. Một dân biểu Ai Cập, ông Mustafa al-Gindi, từng nói: “Sự thực là đến châu Phi, Trung Quốc không chỉ đem theo kỹ sư và nhà khoa học. Họ đến đây mang theo rất nhiều nông dân. Đó là chủ nghĩa thực dân kiểu mới. Không còn đạo đức, luân lý, giá trị gì nữa cả”.
Theo Death by China, sau khi đã “thả mồi”, tức là cho nước thuộc địa vay tiền để xây dựng cơ sở hạ tầng, Trung Quốc sẽ “lật lọng” bằng nhiều hình thức, trong đó có việc xuất khẩu nhân công sang nước sở tại để tiến hành công trình xây dựng đó. Các tác giả trích dẫn một cuốn sách có tựa đềChina Safari (Cuộc đi săn của người Trung Quốc), nói rằng: “Người Trung Quốc sẽ hút dầu và bơm dầu ấy vào những đường ống do Trung Quốc sản xuất và canh gác, đến một cảng biển do Trung Quốc xây. Tại đây, dầu được đưa vào các bồn của người Trung Quốc và chở về Trung Quốc. Nhân công Trung Quốc sẽ xây cầu đường, đê đập, buộc hàng chục ngàn dân sở tại phải di dời. Người Trung Quốc sẽ trồng trọt, chăn nuôi, để những người dân sở tại sẽ chỉ ăn đồ ăn Trung Quốc, rau cỏ Trung Quốc, với các nguyên vật liệu nhập khẩu từ Trung Quốc...”.
Thực ra, những “giai thoại”, “huyền thoại” về chủ nghĩa thực dân kiểu Trung Hoa đã được nhắc đến từ lâu. Tháng 6-2011, trong một cuộc trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, Đại tá Quách Hải Lượng, nguyên tùy viên quân sự Việt Nam tại Trung Quốc nửa đầu thập niên 1980, cũng nhận định: “Họ tiến hành một thứ chủ nghĩa bành trướng hiện đại, chủ nghĩa thực dân mới. Cả thế giới hiện nay không nước nào đi xâm lược, lấy đất của nước khác. Nói đúng hơn, họ có thể xâm chiếm nước khác bằng kinh tế, văn hóa, như Mỹ chẳng hạn nhưng không có nhu cầu lấy đất. Còn Trung Quốc thì vừa lấy đất vừa di dân để chiếm và giữ”, “Cứ nơi nào họ sang làm giúp ta thì họ rào lại, coi như lãnh địa của họ, không ai được vào nữa. Họ nhập hàng hóa, từ đồ ăn thức uống, bát đĩa tới cái... hố xí bệt đều là từ Trung Quốc, không dùng hàng Việt Nam”.
Nguyên do của tình trạng này được hai tác giả của Death by China lý giải: Bắc Kinh cần phải xuất khẩu một cách có hệ thống hàng triệu nhân công lao động sang “các nhà nước vệ tinh” ở châu Phi, châu Mỹ Latin, châu Á, để giảm áp lực của nạn “nhân mãn”.
Một cách thẳng thừng, Peter Navarro và Greg Autry so sánh việc Trung Quốc sử dụng chiến lược thực dân “Thả mồi và lật lọng” trên khắp thế giới cũng giống như việc thắt một thòng lọng quanh cổ tất cả các nền kinh tế, kể cả Mỹ, châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc. Hai ông cho rằng chiếc thòng lọng này sẽ siết lại nếu Mỹ (và các đồng minh, đối tác) không sớm hành động quyết liệt để ngăn chặn. Có lẽ vì tinh thần ấy mà cuốn Death by Chinamang cái tên “dữ dằn” là Chết vì tay Trung Quốc - Đối đầu với con rồng - Lời kêu gọi hành động toàn cầu.

Hiện nay, Trung Quốc là đối tác thương mại lớn thứ hai của châu Phi, sau Mỹ. Tính đến tháng 8-2007, có khoảng 750.000 công dân Trung Quốc ở lại sau khi đã hết thời gian làm việc tại châu Phi, hơn 700 công ty Trung Quốc làm ăn ở 49 nước châu Phi.
Trung Quốc gom nhặt tài nguyên thiên nhiên của châu Phi - dầu hỏa, khoáng sản quý - để nuôi nền kinh tế đang mở rộng, cũng như tìm kiếm thị trường mới cho các doanh nghiệp đang lớn của họ. Năm 2006, thương mại hai chiều tăng tới 50 tỉ USD. Không phải mọi giao dịch đều liên quan đến trao đổi tiền tệ trực tiếp: Năm 2007, chính phủ Trung Quốc và Congo đã đạt thỏa thuận, theo đó những công ty quốc doanh Trung Hoa sẽ tham gia những dự án xây dựng cơ sở hạ tầng cho Congo, đổi lấy một lượng lớn nguyên vật liệu khai thác từ các mỏ đồng của Congo. (Wikipedia)

BTTD st