Việc mượn ý tưởng để viết một trò chơi là điều hết sức bình thường, có hàng nghìn game trên Apple Stores có chung ý tưởng giống như Flappy Bird.
Tôi là độc giả của VnExpress gần đây có theo dõi hiện tượng Flappy Bird xin đóng góp 1 vài ý kiến.
Bản thân là một người làm về công nghệ cũng đã từng tham gia sáng lập một vài công ty và hiện sống ở nước ngoài nhiều năm (Mỹ, Úc, Singapore), tôi thấy ngoài lý do cá nhân thì bạn Đông không có gì phải lo ngại về mặt pháp lí với trò chơi Flappy Bird của mình.
Hãy khoan nói về sự may mắn hay tài năng của tác giả Flappy Bird. Việc mượn ý tưởng để viết một trò chơi (nếu có) là điều hết sức bình thường, có hàng ngàn game trên Apple Stores có chung ý tưởng giống như Flappy Bird.
Ý tưởng là thứ không thể đăng ký bản quyền và được bảo hộ bởi cục sở hữu trí tuệ. Chính vì vậy bản thân các đại gia công nghệ như Facebook, Google đều xây dựng trên những ý tưởng về mạng xã hội hay công cụ tìm kiếm của những công ty đi trước (MySpace, Yahoo...). Sở dĩ họ thành công là vì họ làm tốt hơn những người tiền nhiệm.
Lấy thí dụ như chúng ta không thể đăng kí bản quyền ý tưởng thám hiểm mặt trăng sau đó đợi NASA hay các cơ quan hàng không của châu Âu, Nga, Trung Quốc làm điều này rồi kiện họ.
Có một số tin đồn về việc Nintendo có thể kiện tác giả Flappy Bird đòi bồi thường tiền lên đến hàng tỉ đô la, điều này có lẽ chỉ là một ý kiến cá nhân mang tính chất đố kị về thành công của người khác.
Để làm được điều này Nintendo phải chứng minh được những điều sau đây. Một là game Flappy Bird đã copy trái phép những hình ảnh của game Super Mario, cụ thể là hình vẽ chiếc ống khói xanh. Để có được điều này Nintendo phải chứng minh là họ đã đăng kí bản quyền hình vẽ đó, và bản quyền còn giá trị pháp lí.
Trò chơi Super Mario được phát hành từ năm 1985, đến nay đã là gần 30 năm, những bản quyền đăng kí của Nintendo nếu có thì có lẽ đều đã hết hạn. Bản quyền phát minh, thiết kế thường có giá trị khoảng 20 năm tùy theo các quốc gia.
Hai là Nintendo phải chứng minh rằng họ bị thiệt hại về mặt tài chính cho game Super Mario từ khi Flappy Bird ra đời. Điều này cũng rất khó xảy ra vì Nintendo không viết game cho mobile và Super Mario không có trên các thiết bị mobile hay được bán trên Apple Store để có thể gánh những thiệt hại do Flappy Bird gây ra.
Thậm chí Flappy Bird còn vô tình là công cụ PR cho Nintendo khi mà game Super Mario đã dần vào quên lãng. Có chăng một số người chơi sẽ quay trở lại với Super Mario vì Flappy Bird.
Còn về thu nhập cá nhân và các vấn đề liên quan đến thuế bạn Đông cũng nên tìm các nhà tư vấn tài chính, pháp luật trong nước để có thể thực hiện nghĩa vụ của mình một cách đúng đắn nhất.
Việt Nam và Mỹ (hay những nước khác) không ký kết hiệp ước thuế cá nhân cho công dân 2 nước cho nên bạn Đông chỉ phải chịu thuế của Việt Nam.
Đối với Việt Nam bạn đã mang ngoại tệ, sự quan tâm quảng bá về cho Việt Nam, điều này chỉ có lợi cho nước ta. Ít ra bây giờ thế giới cũng biết đến Việt Nam có những nhà phát triển game như Đông.
Qua hiện tượng Flappy Bird tôi thấy có một bộ phận không nhỏ người Việt Nam tỏ ra đố kị với thành công của người khác. Nếu Đông đang sống ở Mỹ, có lẽ truyền thông phải trả tiền bạn để phỏng vấn, những lời mời vào làm tại các hãng phát triển game lớn hay ít ra những công ty thương mại có thể mua lại hình ảnh Flappy Bird cho các sản phẩm lưu niệm như áo phông, mũ, nón,…
Người Mỹ họ suy nghĩ tích cực và nắm bắt cơ hội rất nhanh, bởi vậy họ giàu có và phát triển. Người Việt chúng ta không dám nghĩ dám làm nhưng khi ai đó thành công thì lại thi nhau vào “dìm hàng”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét