Trang

30 tháng 1, 2016

Mỹ bất ngờ cho tàu tuần tra gần đảo Tri Tôn (Hoàng Sa)


media
Khu trục hạm USS Curtis của Hoa Kỳ wikipedia
           
Mọi người chờ đợi Mỹ ở Trường Sa, nhưng vào hôm nay, 30/01/2016, Hải quân Hoa Kỳ lại bất ngờ phái chiến hạm tiến vào tuần tra bên trong khu vực 12 hải lý của đảo Tri Tôn, vùng quần đảo Hoàng Sa. Theo Bộ Quốc phòng Mỹ, mục tiêu của chiến dịch vẫn là thể hiện quyết tâm bảo vệ quyền tự do hàng hải.

Theo một phát ngôn viên Lầu Năm Góc, khu trục hạm USS Curtis Wilbur (DDG 54) đã tiến vào và di chuyển bên trong vùng 12 hải lý của đảo Tri Tôn, theo thủ tục « qua lại vô hại ». Tuy nhiên phát ngôn viên Mỹ nhấn mạnh rằng hoạt động của chiến hạm Mỹ nằm trong khuôn khổ một chiến dịch bảo vệ quyền tự do hàng hải, nhằm phản đối « các đòi hỏi chủ quyền quá đáng » của Trung Quốc, Việt Nam và Đài Loan, tức là ba bên đang tranh chấp vùng quần đảo Hoàng Sa.
Tuyên bố nói rõ : « Hoạt động này [của tàu Curtis Wilbur] thách thức các nỗ lực của ba bên tranh chấp - Trung Quốc, Đài Loan và Việt Nam – muốn giới hạn các quyền hàng hải và quyền tự do chung quanh các thực thể địa lý mà họ tuyên bố chủ quyền, bằng cách đòi nước khác phải xin phép hay thông báo trước quá cảnh vùng lãnh hải ».
Đối với phát ngôn viên Lầu Năm Góc : « Đòi hỏi chủ quyền quá đáng liên quan đến đảo Tri Tôn không phù hợp với luật lệ quốc tế được phản ánh trong Công ước về Luật Biển ».
Theo một quan chức quốc phòng Mỹ được nhật báo Wall Street Journal trích dẫn, chuyến tuần tra của chiếc USS Curtis Wilbur kéo dài ba tiếng đồng hồ, đã được tiến hành mà không hề báo trước cho bất kỳ nước nào biết. Việc không thông báo là yếu tố cho thấy cuộc tuần tra đích thực là một chiến dịch bảo vệ quyền tự do hàng hải.
Viên chức Mỹ cũng xác định rằng chiến hạm Mỹ đã không thấy bất kỳ chiếc tàu Trung Quốc nào trong lúc thực hiện nhiệm vụ tuần tra, nhưng không nói rõ là đã có hay không có những trao đổi qua vô tuyến điện với tàu Trung Quốc hay nước khác.
Hành động của Mỹ, theo như Lầu Năm Góc tuyên bố, nhắm vào cả Trung Quốc, Việt Nam lẫn Đài Loan. Tuy nhiên giới quan sát cho rằng đây thực chất là một động thái nhắm vào Trung Quốc, nước hiện đang kiểm soát toàn bộ vùng quần đảo Hoàng Sa mà họ đã chiếm trọn từ tay Việt Nam vào năm 1974.
Sự kiện Trung Quốc không phản ứng khá khác thường, vì lẽ từ trước đến nay, Bắc Kinh thường tung các đội tàu nhỏ ra để đối phó mỗi khi tàu ngoại quốc tiến vào khu vực mà Trung Quốc cho là thuộc chủ quyền của họ.
Vào tháng 10 năm ngoái 2015, một khu trục hạm khác của Hải Quân Mỹ cũng đã đi vào phạm vi 12 hải lý của Đá Xu Bi (Subi Reef), một trong 7 đảo mà Trung Quốc vừa bồi đắp ở quần đảo Trường Sa. Trung Quốc khi ấy đã cực lực phản đối, và cho tàu của họ theo dõi sát tàu Mỹ.
Sau khi Hoa Kỳ cho biết sẽ tiếp tục các chiến dịch bảo vệ quyền tự do hàng hải tại Biển Đông, nhiều nhà phân tích đã dự báo khả năng Mỹ sẽ áp sát Đá Vành Khăn (Mischief Reef) trong chiến dịch thứ hai. Không ngờ là hôm nay, tàu Mỹ lại tiến vào vùng Hoàng Sa.

​Xâm phạm quyền biểu tình sẽ bị phạt nặng


01/04/2015 10:08 GMT+7
TT - Đây là nội dung đáng chú ý của một điều luật hoàn toàn mới trong dự án Bộ luật hình sự (sửa đổi) được Chính phủ trình tại phiên họp thẩm tra của Ủy ban Tư pháp chiều 31-3.
​Xâm phạm quyền biểu tình sẽ bị phạt nặng
Các nữ sinh Nha Trang phản đối việc Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan vào vùng biển Việt Nam - Ảnh: T.T
Phần lớn các tội xâm phạm quyền tự do của con người, quyền tự do, dân chủ của công dân cũng được đề nghị nâng mức hình phạt so với quy định hiện hành.
Theo đó, “tội xâm phạm quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, quyền biểu tình của công dân” được thể hiện tại điều 164 của dự luật.
Điều 164 quy định: Người nào cản trở công dân thực hiện quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, quyền biểu tình và các quyền tự do, dân chủ khác của công dân (nếu không thuộc trường hợp quy định tại các điều khác của bộ luật này) thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm;
Trường hợp phạm tội có tổ chức hoặc lợi dụng chức vụ, quyền hạn hoặc gây hậu quả nghiêm trọng thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm;
Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ ba năm đến bảy năm; người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ từ một năm đến năm năm.
Theo đề nghị của Chính phủ, chính sách hình sự sẽ có sự thay đổi lớn đối với nhóm các tội liên quan đến kinh tế, khi dự thảo quy định tăng các hình phạt tiền và giảm hình phạt tù.
Đặc biệt, Chính phủ đề nghị phi tội phạm hóa đối với hai tội danh: tội kinh doanh trái phép và tội báo cáo sai trong quản lý kinh tế.
Đồng thời, cụ thể hóa và bổ sung các tội danh liên quan đến hành vi cố ý làm trái quy định của Nhà nước trong từng lĩnh vực kinh tế cụ thể để thay thế tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.
Một điểm đáng chú ý khác là dự thảo bổ sung quy định về việc không thi hành án tử hình và chuyển hình phạt tử hình thành tù chung thân trong trường hợp sau khi bị kết án tử hình, người bị kết án đã chủ động khắc phục hậu quả của tội phạm do mình gây ra, tự nguyện giao nộp cho Nhà nước ít nhất một nửa số tiền, tài sản do phạm tội mà có, hợp tác tích cực với cơ quan chức năng trong việc phát hiện, điều tra, xử lý tội phạm hoặc lập công lớn.
Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu của Ủy ban Tư pháp cho rằng việc quy định không thi hành án tử hình trường hợp nêu trên cần cân nhắc kỹ.
Theo đó, cần phân loại, loại trừ các đối tượng cụ thể, tránh trường hợp người phạm tội ma túy, giết người, xâm phạm an ninh quốc gia có thể dùng tiền để thoát án tử hình.
Dự kiến Ủy ban Tư pháp dành trọn hôm nay (1-4) thảo luận các nội dung quan trọng của dự án bộ luật này.
Cần hiểu đầy đủ về “quyền im lặng”
Phát biểu trước khi kết thúc phiên thẩm tra dự án Bộ luật tố tụng hình sự (sửa đổi), Viện trưởng Viện KSND tối cao Nguyễn Hòa Bình khẳng định thế giới không gọi là “quyền im lặng” mà đây là cách nói thông thường của chúng ta.
Luật của nhiều quốc gia và Công ước của Liên Hiệp Quốc về quyền dân sự, chính trị của con người gọi là “quyền không buộc phải đưa ra lời khai chống lại chính mình”.
Bị can, bị cáo chỉ được im lặng, nhận tội hoặc không nhận tội của mình nhưng không được im lặng khi nói về tội của người khác.
“Anh ta im lặng về tội của mình thì đấy không phải tình tiết tăng nặng, nhưng anh ta im lặng khi khai về đồng bọn thì hoặc đó là tình tiết tăng nặng, hoặc anh ta sẽ bị truy tố thêm về tội không tố giác tội phạm. Chúng ta không nên gọi đây là quyền im lặng để người ta hiểu nhầm bị can, bị cáo có quyền im lặng” - ông Bình nói.
Kết luận phiên họp, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Văn Hiện cũng đề nghị không đưa vào luật “quyền im lặng”.
“Luật không cấm nhưng ai cũng hiểu rằng chúng ta không khuyến khích bị can, bị cáo im lặng. Chúng ta dạy con chúng ta cũng không khuyến khích chúng im lặng. Tôi nghĩ rằng chúng ta học nước ngoài thì phải học cho đúng, cho bài bản” - ông Hiện bày tỏ.
LÊ KIÊN

29 tháng 1, 2016

Truy cập internet là quyền con người

Liên Hợp Quốc chính thức coi việc tự do truy cập Internet là một quyền cơ bản của nhân loại

Nghị quyết của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc cho rằng tất cả mọi người, không phân biệt tầng lớp, tôn giáo, giới tính, độ tuổi, dân tộc….đều có quyền được truy cập Internet và tự do thể hiện suy nghĩ, quan điểm, góc nhìn của bản thân họ trên mạng thông tin toàn cầu này.

Được truy cập Internet và tự do thể hiện suy nghĩ của mình trên Internet có nên được công nhận là một quyền cơ bản của con người? Trong một Nghị quyết được thông qua vào hôm Thứ năm vừa qua (5/7), Hội đồng Nhân quyền của Liên Hợp Quốc đã nhất trí ủng hộ quan điểm này. Theo đó, Nghị quyết này cho rằng tất cả mọi người, không phân biệt tầng lớp, tôn giáo, giới tính, độ tuổi, dân tộc….đều có quyền được truy cập Internet và tự do thể hiện suy nghĩ, quan điểm, góc nhìn của bản thân họ trên mạng thông tin toàn cầu này. Tất cả 47 thành viên của Hội đồng Nhân quyền, bao gồm cả những quốc gia nổi tiếng trong vấn đề kiểm duyệt nội dung cũng như việc truy cập vào các website của người dùng như Trung Quốc, Cuba đều đặt bút kí vào bản Nghị quyết đầy ý nghĩa này.


Tuy nhiên, sự ủng hộ của Trung Quốc đối với bản Nghị quyết này đi kèm với một điều kiện rằng “Tự do thông tin và an toàn thông tin trên mạng Internet là hai vấn đề có quan hệ mật thiết và phụ thuộc vào nhau”. Bên cạnh đó, đại biểu của Trung Quốc Xia Jingge cũng cho biết rằng việc đặt bút  kí vào bản Nghị quyết này không phải là một dấu hiệu cho thấy quốc gia này sắp sửa phá bỏ cái gọi là “Vạn lí tường lửa” (Great Firewall of China) -  một hình ảnh ví von cho sự kiểm duyệt Internet nghiêm ngặt của quốc gia này.

Vấn đề này lần đầu tiên được khẳng định bởi một cơ quan thuộc Liên Hợp Quốc, Liên minh Viễn thông quốc tế (UIT) vào năm 2003. Mới đây, UIT đã bị chỉ trích kịch liệt sau khi phát sinh tin đồn rằng những quốc gia thành viên của Liên minh đang chuẩn bị bản dự thảo cho phép Liên Hợp Quốc có quyền kiểm soát nhiều hơn tới việc truy cập Internet của người dùng trước một hội nghị được tổ chức vào tháng 12 tới đây. UIT đã bác bỏ những tin đồn này.


Bên cạnh đó, việc coi được truy cập Internet là một trong những quyền cơ bản của nhân loại cũng được nhận được sự ủng hộ từ nhiều người nổi tiếng trên Internet; chẳng hạn như Tim Berners – Lee, người đã phát minh ra World Wide Web.

Hội đồng Nhân quyền là một cơ quan trực thuộc Liên Hợp Quốc theo dõi sự tiến bộ về quyền con người cũng như phát hiện ra những hành vi vi phạm những quyền cơ bản này trên tất cả các nước thành viên. Trước đây, tổ chức này đã gọi quyền tự do thể hiện quan điểm của bản thân của con người là “một trong những nền tảng thiết yếu” của một xã hội dân chủ và công nhận tầm quan trọng của Internet trong việc “thúc đẩy và bảo vệ quyền con người được tự do đưa ra những ý kiến và quan điểm này”.


Vào tháng 6 năm ngoái, trong một báo cáo khác của mình, Liên Hợp Quốc cũng đã coi được truy cập Internet là một quyền cơ bản của toàn nhân loại.

Tham khảo: Mashable

Tập đoàn nhà nước nợ gần 70 tỷ USD

BTTD: Toàn dân VN cày cả ngày lẫn đêm liệu có trả được nợ này?

Tổng số nợ phải trả của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước đã lên tới 1,57 triệu tỷ đồng, tương đương 69,8 tỷ USD...


Theo báo cáo tình hình tài chính và kết quả hoạt động sản xuất kinh doanh năm 2014 của doanh nghiệp nhà nước (DNNN) được Chính phủ trình Quốc hội, tổng số nợ phải trả của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước đã lên tới 1,57 triệu tỷ đồng (tương đương 69,8 tỷ USD), tăng 8% so với năm 2013.
Một số ý kiến cho rằng, khoản nợ của các DNNN được Chính phủ bảo lãnh có nguy cơ đe dọa an ninh tài chính quốc gia nếu các doanh nghiệp này hoạt động không hiệu quả, không có khả năng trả nợ?
Trước lo ngại trên, Chủ nhiệm – Bộ trưởng Văn phòng Chính phủ Nguyễn Văn Nên cho biết: Đến hết năm 2014, tổng số nợ của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước gần 1,57 triệu tỷ đồng, so với vốn chủ sở hữu là 1,41 lần (mức quy định chung là không quá 3 lần). Hằng năm các doanh nghiệp vẫn chủ động bố trí nguồn, cơ bản trả nợ đúng hạn.
Tập đoàn nhà nước, nợ công, trốn thuế, DNNN, đầu tư, Tập-đoàn-nhà-nước, nợ-công, trốn-thuế, DNNN, đầu-tư, 
Chính phủ đã ban hành và chỉ đạo thực hiện Nghị định số 206/2013/NĐ-CP ngày 09/12/2013 về quản lý nợ của doanh nghiệp do Nhà nước nắm giữ 100% vốn điều lệ. Theo đó, từng doanh nghiệp phải ban hành và thực hiện Quy chế quản lý nợ của mình; bảo đảm hệ số nợ phải trả so với vốn chủ sở hữu không vượt quá 3 lần; doanh nghiệp chịu trách nhiệm về hiệu quả dự án và bảo đảm khả năng trả nợ; xây dựng kế hoạch, cân đối dòng tiền, bảo đảm nguồn trả nợ; thanh toán các khoản nợ phải trả theo đúng cam kết, không để phát sinh các khoản nợ quá hạn; lãnh đạo doanh nghiệp phải bảo đảm khả năng trả nợ và chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Đồng thời Nghị định cũng quy định rõ quyền, trách nhiệm của các Bộ, UBND cấp tỉnh trong chỉ đạo quản lý nợ đối với DNNN.
Hiện nay, nợ Chính phủ bảo lãnh chiếm 19% tổng nợ công (cụ thể, trong cơ cấu nợ công thì 80% là nợ Chính phủ, 19% là nợ Chính phủ bảo lãnh và 1% là nợ chính quyền địa phương). Nếu tính theo % so với GDP thì nợ Chính phủ bảo lãnh chiếm 11,4%.
Ông Nên cũng giải thích: Việc Chính phủ cấp bảo lãnh cho các doanh nghiệp vay vốn là để tạo điều kiện cho các doanh nghiệp có thể huy động được nguồn vốn có giá trị lớn mà đôi khi các tổ chức tín dụng đòi hỏi việc thu xếp vốn cho các dự án phải có bảo lãnh của Chính phủ.
Bên cạnh đó, chi phí của khoản vay có bảo lãnh của Chính phủ sẽ thấp hơn so với trường hợp doanh nghiệp trực tiếp vay thương mại thông thường. Việc Chính phủ bảo lãnh cho các DNNN vay vốn đều thực hiện chặt chẽ theo quy định về việc cấp và quản lý bảo lãnh Chính phủ thực hiện theo Nghị định số 15/2011/NĐ-CP ngày 16/2/2011 của Chính phủ.
Việc cấp bảo lãnh Chính phủ cho các doanh nghiệp vay vốn nước ngoài thực hiện các dự án đầu tư cấp bách, trọng điểm của Nhà nước có ý nghĩa quan trọng nhất là trong các giai đoạn nguồn vốn trong nước không đủ đáp ứng cho nhu cầu đầu tư phát triển. Các DNNN có trách nhiệm sử dụng vốn vay đúng mục đích, tự chịu mọi rủi ro và chịu trách nhiệm trước pháp luật trong quá trình huy động, quản lý, sử dụng vốn vay và trả nợ đúng hạn.
“Chính phủ đã chỉ đạo việc cấp và quản lý bảo lãnh Chính phủ phải thực hiện trong hạn mức bảo lãnh Chính phủ hàng năm được cấp có thẩm quyền phê duyệt; quản lý chặt chẽ điều kiện cấp bảo lãnh, không mở rộng diện, chọn lọc có mục tiêu ưu tiên, tiến tới thu hẹp bảo lãnh Chính phủ và kiểm soát việc bảo đảm trả nợ”, Bộ trưởng Nguyễn Văn Nên cho biết.
Nhìn nhận về nợ công của Việt Nam, Ngân hàng Thế giới (World Bank) cho rằng: Mất cân đối tài khoá kéo dài đang gây quan ngại trong bối cảnh nợ công tăng.
Tình hình thu ngân sách năm 2015 cho tới thời điểm này cho thấy áp lực tài khoá còn tiếp diễn với thâm hụt ngân sách (tính cả trả nợ gốc) dự tính chiếm 5,6% GDP trong nửa đầu năm 2015.
“Điều đó thể hiện thu hiệu quả ngân sách kém trong khi chi thường xuyên và chi đầu tư cơ bản tăng”, World Bank nhận định.
“Tổng nợ công và nợ do chính phủ bảo lãnh tiếp tục tăng và đạt mức 59,6% trong năm 2014 (54,5% năm 2013). Tuy nợ công vẫn nằm trong giới hạn bền vững nhưng chi phí trả nợ đã bắt đầu ăn vào các khoản chi hỗ trợ sản xuất khác trong ngân sách”.
(Theo Trí Thức Trẻ/CafeBiz)

Lớp học bên chuồng trâu, Hà Nội cấm tặng quà

BTTD: Công bằng, dân chủ ở đâu?

Đăng Bởi  - 
tre em vung cao, giao duc, tham nhung
Lũ trẻ nằm ngủ dưới sàn đất, gió lùa qua tường hở. Ảnh: Dân trí

Các bé trường mầm non tại điểm trường Bản Lầm (Yên Bái) đang phải học trong một gian nhà bếp cạnh chuồng trâu suốt 5 năm qua.

Những ngày này, bên cạnh thông tin mưa rét đang đe dọa cuộc sống và gia súc, mùa màng của người dân ở các tỉnh miền núi phía Bắc, cư dân mạng còn để lòng xót thương một câu chuyện trên báo Dân Trí, “Xót xa trẻ mầm non phải học trong nhà bếp, ngủ cạnh chuồng trâu”.
Những đứa trẻ đáng thương đang học tại điểm trường Bản Lầm (Văn Chấn, Yên Bái) không có chỗ học, chúng phải học nhờ trong một gian bếp cũ của thôn đang mục nát, khi nào thôn có việc thì trẻ phải nghỉ học. Lớp học tối om quanh năm, ánh sáng chỉ trông chờ vào 2 ngọn đèn điện sáng lờ mờ.
Vì đó là gian bếp, vì đó không phải là lớp học, nên ánh sáng chỉ thế thôi. Nhìn bức ảnh những đứa bé xếp hàng nằm ngủ trên nền đất lở lói, tường nhà trống hoác, gió lùa, không thể không thấy đau lòng, xót ruột cho bọn trẻ.
Không gian chơi của chúng là gầm của cái nhà sàn là hội trường thôn ngay trước mặt, lũ trẻ cứ lê la dưới đất, đồ chơi là giẻ bẩn, vài quả bóng nhựa. Ngày mưa thì toàn trường nghỉ học vì đất đá tràn vào lớp học, nguy hiểm cho các bé độ tuổi từ 25-36 tháng.
tre em vung cao, giao duc, tham nhung
Đứa bé trường mầm non Bản Lầm chơi dưới gầm nhà sàn. Ảnh: Dân Trí 
Không phải là ngày một ngày hai mà đã 5 năm rồi, cảnh này vẫn như thế, những đứa trẻ cứ thay nhau lớn lên trong cái khung cảnh tranh tối tranh sáng mờ mờ ảo ảo đó, xếp hàng nằm trên nền đất tường hở gió lùa đó.
Địa phương bảo xã nghèo thuộc diện 135 nên không có kinh phí xây trường. 5 năm qua vẫn thế. Chưa biết đến bao giờ mới xây được trường mầm non cho trẻ, để các bé không phải học trong gian bếp cạnh chuồng trâu nữa. Không biết đến bao giờ.
Cũng mới đây thôi, tôi đọc được mẩu tin này: “Hà Nội cấm tặng quà Tết dưới mọi hình thức”, Chủ tịch UBND TP Hà Nội nhấn mạnh: mọi hình thức tặng quà Tết cho cấp trên đều bị nghiêm cấm, các hành vi sử dụng tiền, phương tiện, tài sản công trái quy định vào các hoạt động dịp Tết đều bị xử lý nặng.
Đặt hai câu chuyện cạnh nhau chợt thấy xót xa. Ở một nơi thiếu thốn khó khăn trăm bề, trẻ phải học trong nhà bếp cạnh chuồng trâu, còn ở chốn đô thị, người ta phải ra lệnh cấm tặng quà Tết cho cấp trên dưới mọi hình thức.
Giá như có một phép màu, tôi ước sao tất cả những số tiền, quà mà người ta đi biếu tặng cấp trên dịp Tết biến thành kinh phí xây dựng trường cho trẻ vùng cao thì tốt biết mấy. Ở dưới xuôi người ta vẫn tìm ra tiền, rất nhiều tiền để mua quà đem biếu cấp trên, còn ở miền núi cao, bọn trẻ sao mà khổ thế.
Biết bao nhiêu công trình to rộng hoành tráng ngàn tỷ trăm tỷ được xây dựng với lý do: “làm đẹp bộ mặt địa phương”, “khẳng định vị thế địa phương” rồi có thể sau đó, chúng chỉ là những viên gạch trốc lở, những công trình bị bỏ hoang, xuống cấp. Còn một ngôi trường ở vùng cao cho bọn trẻ mẫu giáo thì sao mà khó khăn, 5 năm rồi vẫn không có.  
Chỉ thương cho những đứa bé đã lớn lên trong gian bếp cũ, quanh năm phải thắp điện mới đủ sáng. Chúng lớn lên mà không thể biết được vì sao chúng phải chịu đựng hoàn cảnh đó, vì sao chúng phải chấp nhận những thiệt thòi đó.
Trong khi ấy, mỗi năm dịp Tết đến xuân về, bộ nọ ngành kia địa phương ấy phải ban hành lệnh cấm biếu cấp trên quà tết. Năm nào cũng thế. Mỗi mùa xuân.
Theo Mi An/Đất Việt

Mỹ tung hơn 524 tỷ USD dựng “rào thép” vây Trung Quốc



Đến năm 2023, Lầu Năm góc dự định chi 524,5 tỷ USD để xây dựng vành đai không-biển quy mô lớn bao vây Trung Quốc.
Mỹ tung hơn 524 tỷ USD dựng “rào thép” vây Trung Quốc
Cụm tác chiến tàu sân bay Mỹ
Trong thập kỷ tới, Lầu Năm góc sẽ chi cho khái niệm “Tác chiến không biển” (Air-Sea Battle, ASB) trước hết nhằm chống Trung Quốc nhiều tiền hơn là cho cả bộ ba vũ khí hạt nhân, tức là toàn bộ các lực lượng hạt nhân chiến lược Mỹ.
Lo lắng trước sức mạnh gia tăng của Trung Quốc, Mỹ đã phục hồi chính sách kiềm chế Trung Quốc vốn được tiến hành trong thập kỷ 1950-1970. Ở Washington, người ta đã nhắc đến hiệp định liên quan đến việc trú đóng các chiến hạm tối tân của Mỹ ở Singapore.
Mỹ tung hơn 524 tỷ USD dựng “rào thép” vây Trung Quốc
Tuyến kiềm chế các lực lượng Trung Quốc gồm 2 vành đai: Vành đai trong chạy từ Hàn Quốc, Okinawa (Nhật Bản), Đài Loan, Philippines, Malaysia, Singapore; Vành đai ngoài chạy từ Nhật Bản, Tinian, Guam, Palau
Các đường màu đen trên bản đổ chỉ 2 tuyến kiềm chế các lực lượng Trung Quốc trong trường hợp nổ ra xung đột Mỹ-Trung.
Trung Quốc nhận thức được đầy đủ những hậu quả tàn phá của sự phong tỏa có thể xảy ra một khi nổ ra xung đột với Mỹ và họ đã bắt đầu hàng loạt dự án dài hạn để giảm thiểu mối đe dọa.
Cách thức phản ứng của lực lượng Mỹ đối với một cuộc tấn công của Trung Quốc
1 - Kiên cố hóa các căn cứ ở Thái Bình Dương: Các lực lượng đồng minh sẽ tăng số lượng các hầm chứa máy bay chống bom và đưa đến các bộ thiết bị sửa chữa đường băng để khôi phục các đường băng bị phá hủy.
2 - Tiến hành các cuộc tiến công tầm xa: Các máy bay ném bom tàng hìnhvà tàu ngầm có thể phát động một chiến dịch "làm mù mắt" để tiêu diệt các hệ thống cảnh giới và tên lửa tầm xa của Trung Quốc và chọc thủng khu vực phong tỏa của Trung Quốc cho tiêm kích phản lực và tàu chiến Mỹ tiến vào.
3 - Phân tán lực lượng: Các chỉ huy đồng minh sẽ điều động các máy bay của mình đến các sân bay xa xôi trên các đảo Tinian va Palau ở Thái Bình Dương để gây khó khăn cho quá trình của ngắm bắn của lực lượng Trung Quốc.
Theo VND

27 tháng 1, 2016

'Cả nước làm vẫn không đủ cho doanh nghiệp nhà nước trả nợ'

BTTD: Bi- hài kịch của VN !

Đăng Bởi  - 
ca nuoc lam trong ca nam cung khong du de doanh nghiep nha nuoc tra no
Ảnh minh họa

"Tốc độ tăng về nợ của khối doanh nghiệp nhà nước năm 2011 so với năm 2006 là 2,2 lần và tăng bình quân hàng năm vào khoảng 16%. Tỷ lệ nợ phải trả của các doanh nghiệp nhà nước từ năm 2006 đến nay cao hơn số GDP. Điều này có nghĩa cả nước làm trong cả năm cũng không đủ để doanh nghiệp nhà nước trả nợ trong suốt từ năm 2006 đến nay", CEO Đặng Đức Thành nhận định.

Nơi nào cũng sân bay, cảng biển, lãng phí vô cùng!
Ngày 27.8, Diễn đàn Kinh tế mùa Thu 2015 diễn ra tại Thanh Hóa. Đây là sự kiện thường niên do Ủy ban Kinh tế Quốc hội tổ chức. Đóng góp tham luận tại Diễn đàn Kinh tế mùa Thu năm nay, CEO Đặng Đức Thành - Chủ nhiệm Câu lạc bộ các nhà kinh tế (VEC), Ủy viên BCH Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam đã có bài tham luận xoay quanh chủ đề: "Để kinh tế Việt Nam hội nhập và phát triển bền vững".
Theo đó, ông Thành nhận định nền kinh tế Việt Nam vẫn còn gặp nhiều khó khăn, tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân 4 năm 2011- 2014 dự kiến sẽ chỉ đạt khoảng 5,6%/năm, thấp xa so với chỉ tiêu tăng trưởng bình quân theo kế hoạch (6,5% - 7%). 
So với một số nước trong khu vực ASEAN thì tăng trưởng kinh tế của Việt Nam chậm lại trong khi các nước đã có sự cải thiện và duy trì được tốc độ tăng trưởng cao như Singapore từ 1,3% năm 2012 lên 4,1% năm 2013; Myanmar tăng từ 5,6% năm 2011 lên 7,6% năm 2014…
Bên cạnh đó, khó khăn ngân sách và nợ công vẫn tăng cao, nợ xấu ngân hàng vẫn còn chậm giải quyết; môi trường sản xuất kinh doanh mặc dù đã có sự nỗ lực của các ngành và Chính phủ nhưng vẫn còn gặp rất nhiều khó khăn...
"Tất cả những dấu hiệu nêu trên nói lên sự phát triển kinh tế đang tình trạng ở thế bị động của nước ta. Cần có sự đột phá, cải cách mạnh mẽ hơn nữa, cần phải “lật ngược thế cờ” chuyển từ thế bị động sang thế chủ động", CEO Đặng Đức Thành cho biết.
Để nền kinh tế Việt Nam có thể phát triển bền vững hơn, ông Thành cho rằng cần phải thay đổi tư duy kinh tế và thay đổi chiến lược phát triển kinh tế. 
Cụ thể là cần xem xét lại cách thức tổ chức thực hiện công nghiệp hóa; thời gian thực hiện; mô hình thực hiện cụ thể như thế nào. Bởi việc đầu tư phát triển công nghiệp hóa (hàm ý có công nghiệp nặng) đòi hỏi “nguồn vốn” rất lớn, do đó rất cần xác định lộ trình thực hiện công nghiệp hóa. 
"Chính do việc xác định chủ trương thực hiện công nghiệp hóa không rõ ràng, dẫn đến các tỉnh tiến hành triển khai đại trà dẫn đến thực trạng: nơi nào cũng xây dựng và phát triển khu công nghiệp. Nơi nào cũng xây dựng cảng biển, sân bay. Và kết quả là nhiều công trình không sử dụng hết công suất; lãng phí nghiêm trọng; nhiều khu công nghiệp còn bỏ hoang, trong khi đó đất cho sản xuất nông nghiệp lại bị thu hẹp dần, người nông dân không có đất canh tác.
Trong lúc nguồn lực còn rất yếu, nhưng do sa đà với những mục tiêu to tát, nên chúng ta đã cho phát triển ngay các tập đoàn quy mô lớn một cách duy ý chí với mong muốn sớm thực hiện chủ trương công nghiệp hóa. Kết quả là sự đổ vỡ với những cái chết được báo trước của nhiều tập đoàn, như: Vinashin, Vinalines…", ông Thành nhận định.
ca nuoc lam trong ca nam cung khong du de doanh nghiep nha nuoc tra no
 Ông Đặng Đức Thành
Cả nước làm cả năm không đủ cho DNNN trả nợ
Cũng theo vị CEO này, do tư duy nóng vội muốn tiến ngay lên công nghiệp hóa hiện đại hóa, xác định các doanh nghiệp nhà nước là đội quân chủ lực nên Việt Nam đã ưu đãi quá nhiều cho doanh nghiệp nhà nước. 
Chính “cơ chế” này đã khiến cho các thành phần kinh tế khác (lực lượng FDI, doanh nghiệp tư nhân…) không thể cạnh tranh lành mạnh với khối doanh nghiệp nhà nước, cũng như không thể có cơ hội tiếp xúc với nguồn vốn vay. Trong khi trình độ quản trị của doanh nghiệp nhà nước lại rất thấp, việc doanh nghiệp nhà nước phải vay mượn để đầu tư gây mất cân đối nghiêm trọng.
Ông Thành lấy dẫn chứng từ nghiên cứu của Bùi Trinh (2014), trong khối doanh nghiệp nhà nước thì các tập đoàn, tổng công ty thuộc Trung ương quản lý có tỷ lệ nợ phải trả so với tổng nguồn vốn xấp xỉ 4 lần, trong khi tỷ lệ này đối với các doanh nghiệp nhà nước do địa phương quản lý chỉ trên 1 lần. 
"Tốc độ tăng về nợ của khối doanh nghiệp nhà nước năm 2011 so với năm 2006 là 2,2 lần và tăng bình quân hàng năm vào khoảng 16%. Tỷ lệ nợ phải trả của các doanh nghiệp nhà nước từ năm 2006 đến nay cao hơn số GDP. Điều này có nghĩa cả nước làm trong cả năm cũng không đủ để doanh nghiệp nhà nước trả nợ trong suốt từ năm 2006 đến nay", ông Thành nhận định.
Trên cơ sở đó, ông Thành kiến nghị cần phải ưu tiên phát triển các thành phần kinh tế khác và tập trung triệt để đẩy mạnh cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước. 
Bởi hiện nay doanh nghiệp nhà nước đang chiếm gần 40% vốn sở hữu của nền kinh tế; nhiều doanh nghiệp hoạt động (do cơ chế) không năng động và hiệu quả thấp nên việc đẩy mạnh cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước sẽ góp phần tăng trưởng kinh tế.
"Việt Nam là nước có nhiều sản phẩm nông nghiệp xuất khẩu thô được xếp hạng cao trên thế giới như: gạo, hạt điều, hạt tiêu, cà phê, cao su, thủy sản nên việc đẩy mạnh công nghiệp hóa chế biến để tăng giá trị gia tăng của nông nghiệp sẽ góp phần quan trọng vào phát triển kinh tế đất nước", ông Thành cho biết.
Bên cạnh đó, CEO Đặng Đức Thành cho rằng, du lịch là ngành công nghiệp không khói. Việt Nam có rất nhiều lợi thế về cảnh quan, lịch sử, văn hóa và ẩm thực, nếu phát triển ngành này mà đạt được từ 15 – 20% GDP thì sẽ đóng góp đáng kể vào nền kinh tế.
Ngoài ra, thay vì Nhà nước đầu tư, đẩy mạnh thu hút đầu tư nước ngoài để thu hút vốn, công nghệ, kỹ năng quản lý. Hiện nay đầu tư nước ngoài đang chiếm khoảng 20% vốn đầu tư của cả nước và trên 30% kim ngạch xuất khẩu. Còn 50% khu công nghiệp chưa được lấp đầy, nên những lợi thế để thu hút đầu tư Việt Nam vẫn còn rất lớn.
Duyên Duyên