Liên tục trong những năm 1970-1980-1990, ba tôi đã có nhiều đơn khiếu nại gửi Bộ Văn hóa để đòi lại toàn bộ diện tích 600 mét vuông mà Bộ Văn hóa chiếm giữ và sử dụng trái phép…
LTS: Trong những thập niên 1970 -1980, nữ ca sĩ Ái Vân được xem như một trong những ca sĩ nhạc nhẹ đầu tiên của Hà Nội. Tên tuổi của chị gắn liền với nhiều ca khúc nổi tiếng như Triệu bông hồng, Ru con mùa đông, Trăng chiều, Người ơi người ở đừng về, Qua cầu gió bay, Và con tim đã vui trở lại...Riêng bài ca khúc Bài ca xây dựng đã đưa danh tiếng của Ái Vân lên đỉnh cao của sự nghiệp khi chị nhận được giải thưởng thưởng Grand Prix Liên hoan Âm nhạc Quốc tế lần thứ 10 ở Dresden, Đức.
Năm 1990 ca sĩ Ái Vân được Đoàn ca múa nhạc Hà Nội cử sang Cộng hòa Dân chủ Đức học tập về nghiệp vụ nhằm bồi dưỡng chị trở thành cán bộ văn hóa nòng cốt của đoàn. Tuy nhiên Ái Vân đã quyết định ở lại tại quốc gia này khi bức tường Berlin vừa sụp đổ. Năm 1994 ca sĩ Ái Vân rời CHLB Đức sang định cư tại Mỹ và tiếp tục hoạt động nghệ thuật với một số trung tâm âm nhạc của người Việt ở nước ngoài. Đến năm 2002 lần đầu tiên Ái Vân được phép về nước biểu diễn tại Cung Văn hóa Hữu nghị Hà Nội.
Suốt một thời gian dài sống ở nước ngoài, Ái Vân luôn ám ảnh về quá khứ vinh quang cũng như cay đắng của cuộc đời mình, quá khứ luôn thôi thúc chị kể lại những gì đã trải qua. Đến năm 2010, Ái Vân kết hợp cùng nhà báo Đinh Thu Hiền dự định viết cuốn tự truyện có tên ban đầu là Hồi ức một đóa hồng, nhưng đến năm 2013 vì một số lý do, cuốn hồi ký đã khép lại. Mãi đến tháng 5.2016 cuốn tự truyện có tên Để gió cuốn đi của Ái Vân mới chính thức ra mắt tại TP.HCM.
Ca Ái Vân cho biết cuốn sách này không chỉ là câu chuyện của chị mà còn là của thế hệ chị. Không chỉ là câu chuyện của gia đình chị mà còn là của bạn bè chị nữa…Với những trang viết đó, Ái Vân mong muốn tất cả những gì đau buồn của quá khứ sẽ được gió cuốn đi… Tự truyện Để gió cuốn đi dày hơn 300 trang, gồm 17 chương. Sách do First New Trí Việt và Nhà xuất bản Hội nhà văn thực hiện.
Được sự cho phép của các bên có liên quan, báo điện tửMột Thế Giớitrích giới thiệu một số chương trong cuốn tự truyện Để gió cuốn đi của nữ ca sĩ Ái Vân đến với bạn đọc. Tiêu đề do MTG đặt lại. Kỳ 1: Nỗi đau bị mất căn nhà yêu dấu
Nói hay không nói nỗi đau mất mát này trong cuốn sách nhỏ của tôi? Tôi đã trăn trở rất nhiều điều này. Dù sao đây cũng là cuốn tự truyện ghi dấu những kỷ niệm của tôi, của gia đình và bạn bè. Chuyện mất nhà của gia đình có vẻ không thích hợp cho cuốn sách thuần túy văn chương này. Nghĩ đi là vậy, nghĩ lại thì thấy nếu bỏ qua việc mất nhà, chính xác là bị cướp mất nhà, chính là bỏ qua một mất mát to lớn, một nỗi đau dai dẳng của gia đình tôi.
Thời xuân sắc của nữ ca sĩ Ái Vân
Khu nhà 36-38 Phố Huế rất rộng, thực tế gia đình tôi chỉ sống ở nhà số 36 với diện tích 136 mét vuông, còn nhà số 38 với diện tích 600 mét vuông chỉ dùng làm sân chơi. Sau năm 1945 ba tôi cho làm sàn nhảy Paramount rất nổi tiếng, hằng đêm thanh niên Hà Nội tụ tập về đây rất đông. Mãi đến năm 1952, Gánh hát Ái Liên sau nhiều năm lưu diễn khắp Đông Dương về “định cư” ở Hà Nội, ba dùng mảnh đất 600 mét vuông của nhà 38 xây Rạp Ái Liên. Giấy phép và họa đồ số 580 cho xây rạp Ái Liên được Sở Công chính Hà Nội cấp ngày 26.5.1952 vẫn còn đấy.
Cha mẹ của Ái Vân - Nghệ sĩ Nhân dân Ái Liên và ông Hà Quang Định - bên chiếc xe hơi riêng thời gia đình vẫn còn sung túc năm 1949, ở Hà Nội
Gánh hát Ái Liên tan rã vào cuối năm 1953. Ba tôi chuyển sang làm phim, ông sử dụng Rạp Ái Liên làm trụ sở Hãng Vietfilm. Sau Giải phóng Thủ đô năm 1954 Hãng Vietfilm cũng tan rã nốt. Ngay sau đó Đoàn Ca kịch liên khu 4 từ Thanh Hóa trở về Thủ đô, mượn ngôi nhà này làm nơi tập luyện và biểu diễn. Cái tên Đoàn ca kịch liên khu 4 thoạt nghe dễ nhầm đó là đoàn văn công địa phương, thực chất nó là đoàn văn công chủ chốt của cách mạng, giống như Đoàn văn công Giải phóng vậy. Đó là đoàn ca kịch Trung Ương, cốt lõi của cách mạng, “dùng nghệ thuật để làm công tác tuyên truyền cách mạng”.
Khi Đoàn Ca kịch liên khu 4 hỏi mượn ngôi nhà 38 làm trụ sở và rạp hát, ba má tôi rất phấn khởi. Còn bao nhiêu vốn liếng ba tôi bỏ ra tu sửa rạp, mua thêm ghế ngồi, lắp quạt trần, trang bị âm thanh cho rạp hát. Má tôi và chị Ái Loan cũng đầu quân vào Đoàn Ca kịch liên khu 4, coi đây như gánh hát của gia đình rất gần gũi thân thiết. Một thời gian sau Vụ Nghệ thuật - Bộ Văn hóa đề nghị cho Vụ thuê, tiền thuê nhà mỗi tháng là 24 đồng. Số tiền chẳng đáng là bao nhưng ba má chấp thuận vì đây là nơi diễn của hai má con Ái Liên, Ái Loan. Nhờ có rạp hát bà ngoại cũng có việc làm. Bà ngoại bán các thứ lặt vặt trong rạp: kẹo, bánh, ô mai, mía, trái cây… cho khách đến xem cũng có đồng vào đồng ra.
Ngày 3 tháng 5 năm 1959, ông Mai Vy vụ phó Vụ Nghệ thuật viết cho ba má một tờ giấy là văn phòng Bộ định sửa chữa nhà 38 phố Huế, muốn “mượn” giấy tờ ngôi nhà. Ba má tôi vui vẻ đưa liền không nghĩ ngợi gì. Từ đó giấy tờ nhà không trả lại, đòi thế nào cũng không trả lại. Rồi Vụ Nghệ thuật ra thông báo không thuê nhà 38 nữa mà “chuyển lên Bộ quản lý”. Tưởng “Chuyển lên Bộ quản lý” thế nào, té ra Bộ tiếp tục đưa Đoàn múa rối đến diễn ở đây. Đoàn múa rối bỏ đi thì Bộ nhanh chóng biến nơi đây thành nhà ăn tập thể, rồi dần dà cho các gia đình cán bộ, công nhân viên của Bộ Văn hóa tới ở. Biến nơi đây thành một khu tập thể nho nhỏ của Bộ Văn hóa. Nhà 38 phố Huế của tôi mất trắng từ đó.
Liên tục trong những năm 1970-1980-1990, ba tôi đã có nhiều đơn khiếu nại gửi Bộ Văn hóa để đòi lại toàn bộ diện tích 600 mét vuông mà Bộ Văn hóa chiếm giữ và sử dụng trái phép, nhưng không ai giải quyết. Buồn cười nhất là ngày 24.1.1989 gia đình nhận được “Giấy chứng nhận diện tích nhà được để lại sau cải tạo nhà cửa” số 55/ QLCS của UBND TP Hà Nội với nội dung gia đình tôi chỉ được sử dụng 130 mét vuông trong tổng diện tích 756 mét vuông vốn thuộc quyền thừa kế hợp pháp của ông Hà Quang Định. Tại sao chúng tôi chỉ được sử dụng 130 mét vuông? Còn diện tích 626 mét vuông cũng là đất thừa kế của ba tôi lại không được sử dụng?...
Ái Vân và cha - ông Hà Quang Định - trong một lần đi biểu diễn ở Pleiku
Năm 2000 anh Hà Quang Văn, anh trai thứ tư của tôi, được thông báo cho mua ngôi nhà số 68 Trúc Đường, khu phố 3, phường Thảo Điền, quận 2, TP Hồ Chí Minh với giá một tỷ đồng (Nhà của Bộ Văn hóa bán phân phối cho cán bộ trong ngành. Anh Văn là hiệu trưởng Trường sân khấu điện ảnh Thành phố HCM nên có tiêu chuẩn được Bộ phân phối cho mua nhà này). Nhưng khi nhận được đơn khiếu nại của ba tôi (ông Hà Quang Định) về căn nhà 36-38 phố Huế, Bộ Văn hóa thông tin đã có văn bản trả lời rằng căn nhà 68 Trúc Đường cấp cho ông Hà Quang Văn là “để bù vào một phần diện tích tại 36-38 phố Huế mà gia đình ông đã hiến cho Nhà nước”...
Năm 1998-1999 ba tôi đã có đơn khiếu nại trực tiếp gửi ông Phạm Văn Đồng, ông Võ Văn Kiệt. Ông Phạm Văn Đồng đã có trao đổi với Bộ Văn hóa trên tinh thần ủng hộ “về phương diện chính sách đối với gia đình có công với cách mạng trên mặt trận văn hóa nói chung và tình cảm nói riêng". Bộ Văn hóa có cho gia đình biết rằng Bộ đang có khó khăn về nhà đất nên Bộ chưa giải quyết được. Sau đó Bộ lại thông báo có thể giải quyết đền bù bằng tiền mặt. Từ đó đến nay là năm 2015 vẫn hoàn toàn không có một động thái nào từ phía Bộ Văn hóa. Lời hứa vẫn chỉ là hứa suông.
Ngôi nhà của chúng tôi đã mất, vì sự nhẹ dạ cả tin của ba má tôi mà nó đã biến mất trước sự ngơ ngác đắng cay của các thành viên trong gia đình tôi. Ba tôi không là kẻ khờ khạo, trái lại ông rất thông minh, láu lỉnh. Ba bán ô tô cho Hãng Renault, bán xe đạp cho Hãng Dura Mercier, làm ông bầu cho Gánh hát Ái Liên, làm ông chủ Hãng Vietfilms, nhờ lắm “mẹo vặt” mà ba thoát được nhiều khó khăn bất thường. Nhưng với ngôi nhà này... ba tôi trở thành người khờ dại và ngây thơ. Bao nhiêu “mẹo vặt” của ba cũng không thể giữ được ngôi nhà.
Năm 2007 ba tôi chuẩn bị về trời, ông cho gọi con cháu về đầy đủ. Ba lần lượt cầm tay các con, nói: “Ba má không có gì để lại cho các con hết, chỉ có khu nhà 36- 38 phố Huế nhưng đã bị người ta lừa lấy gần hết. Tại ba nhẹ dạ cả tin…". Ba nghẹn lại không nói thêm được lời nào nữa, nước mắt lưng tròng. Ít lâu sau ông đi. (Còn tiếp) (Trích tự truyện Để gió cuốn đi, First News và NXB Hội Nhà văn ấn hành)
Minh Mạng là thời thịnh trị, lãnh thổ VN rộng lớn nhất trong lịch sử (mở rộng sang Lào và chiếm gần hết Campuchia), nông nghiệp- tiểu thủ công nghiệp khá phát triển, kế thừa và hoàn thiện bộ luật HỒNG ĐỨC thời Lê. Quy mô kinh tế VN (có thể) lớn nhất Đông Nam Á, gấp 1,5 lần Thái Lan, GDP bình quân ngang bằng thế giới. (Sao sách lịch sử VN không thấy nói đến?)- BTTD.
Dù Bộ hình xử án phạt đi đày với vị quan biển thủ hơn một lạng vàng, nhưng vua Minh Mạng ra lệnh chém bêu đầu ở chợ Đông Ba cho người khác thấy thế mà tự…
Bác đừng rủa nữa những thầy Thiềm, ông Hổ Vì có phải riêng đâu quê Hà Tĩnh bác à Cháu ở Tây Nguyên trên cao này cũng vậy "Kỹ năng phầm mềm" ngành giáo dục xứ ta.
Bác không biết những cô về trường
mới
Háo hức chờ một sự nghiệp tương lai
Nhưng tai hoạ lại bắt đầu rình rập
Nếu cô đẹp xinh, cô lọt mắt các ngài.
Nhiều hiệu trưởng coi giáo viên
trẻ đẹp
Như món hàng dâng sếp sở, phòng ban
Nếu cô chống, test kia không xong chuyện
Ưu tiên cô đi tận xa tít buôn làng...
Và đầy khắp các tỉnh thành, thưa
bác
Bạn bè cháu nhiều, đồng nghiệp sẻ chia nhau
Những "cave không bo", "tiếp tân" bất đắc dĩ
Thân phận bọt bèo chua xót những nỗi đau.
Nếu chống lại, chữ thuỷ chung cô
muốn
Thì bị chèn, bị bức ép săm soi
Luôn là kém, kỷ luật vấp, sai phạm
Muốn yên thân, tiền quà cáp nôn thôi!
Họ xấu hổ những "bình hoa
đại hội"
Bố mẹ buồn, chồng bực tức ghen tuông
Mà cấp trên càng khốn cùng, đểu cáng
Biết các cô im, vì mái ấm yêu thương.
Nên phải uống, phải đi khi được
gọi
Phải vui cười cợt nhả, phải buông tha
Cắp quả trứng rồi con gà kia đã dám
Thì con trâu cũng dễ, khó chi mà?
Đâu cũng thế, trường vùng nào
chẳng thế
Phải có mấy cô "ngon", sẵn cùng sếp đó đây
Có người dạy thay, được nghỉ bù dưỡng sức
Có người vui, người nhục nhã đắng cay!
Thiên đường hẹp, trần gian là địa
ngục
Xin đừng khinh chê, các cô giáo nạn nhân
Họ cũng là người, đâu phải là thánh sống
Xã hội bất công đưa đẩy họ dấn thân...
Vâng, nét đẹp "nhân
văn" nhiều cô thích
Được đi liên hoan, đi tiếp khách hát hò
Được sổ lồng những ngày coi thi hoan lạc
Xa vợ chồng, những khoảng khắc tự do.
Có những cô lại lấy làm
"vinh dự"
Tự hiến dâng, bước danh vọng nấc thang
Những ông chồng ở nhà ngoan "làm vợ"
Các cô tung tăng vung vẩy những bà hoàng...
(Bài thơ này được cho là của một Cô
giáo không rõ tên gửi lên từ Tây Nguyên)
TQ là một nước rộng lớn, người đông, đất đai phì nhiêu, thiên nhiên phong phú, là một trong những cái nôi văn minh của nhân loại. Tuy nhiên dân tộc TQ (Hán) rất hèn yếu và nhu nhược, họ chỉ hiếp đáp đô hộ được những kẻ yếu hèn hơn họ. Từ thời cổ đại, TQ đã bị những nước nhỏ, bộ tộc nhỏ như Hung Nô, Rợ Hồ, Khương quấy nhiễu, xâm chiếm biên giới. Tới thời nhà Tống TQ luôn bị các nước nhỏ như Liêu, Tây Hạ, Nữ Chân xâm chiếm và bị Nhà Kim chiếm
đóng gần một nửa lãnh thổ. Cuối cùng nhà Tống bị diệt vong và TQ bị Mông Cổ xâm chiếm lập thành nhà Nguyên. Khi đó dân TQ đã tới gần trăm triệu còn Mông Cổ chỉ khoảng một triệu người.
Đời nhà Minh dân TQ đông tới hàng trăm triệu nhưng luôn bị người Mãn (hậu duệ Nữ Trân), người Nhật quấy phá. Cuối cùng Mãn Tộc với vài chục vạn dân đã chiếm đóng, đô hộ TQ, lập nên nhà Thanh. Cuối đời nhà Thanh, người Hán là hạ lưu, hạ đẳng, là "Đông Á bệnh phu”. TQ bị nhiều nước xâu xé, chiếm đóng nên suy yếu, nhà Thanh diệt vong. Thế chiến thứ 2 TQ bị Nhật xâm chiếm cho đến khi Nhật và phe phát-xít bị Đồng minh đánh bại. Lịch sử Việt Nam, Hàn, Nhật...không có có nước nào bị người thiểu số thống trị. Vậy mà to lớn như TQ, đã 2 lần bị các bộ tộc thiểu số Mông, Mãn thống trị hàng mấy trăm năm. Trong lịch sử, quân dân Đại Việt đã nhiều lần đánh bại quân xâm lược TQ Mấy chục năm nay TQ áp dụng chính sách mỗi nhà 1 con nên họ chỉ đẻ con trai, vậy là xuất hiện vài thế hệ công tử bột được yêu chiều quá thái “cưng như trứng, hứng như hoa". Người Hán càng ngày càng bạc nhược, hèn hạ, tham sống sợ chết. . Gần đây tuy TQ phát triển nhảy vọt nhưng không bền vững vì họ khai thác cạn kiệt tài nguyên, môi trường bị tàn phá, sản xuất ra nhiều hàng hóa kém chất lượng độc hại, xã hội suy đồi… Tiếc thay VN bạc nhược đã để TQ chiếm mất Ải Nam Quan, gần nửa Thác Bản Dốc, Hoàng Sa, một phần Trường Sa, bao nhiêu lãnh hải… Nay TQ thực thi chính sách bành trướng nên bị cả thế giới lên án, căm ghét. Chế độ độc tài toàn trị hà khắc đã làm nhân dân uất hận, căm hờn. Ngày tàn của gã khổng lồ đất sét TQ sẽ không xa... Hải Phạm
Đọc khối lượng công việc của ông Trump trong 100 ngày đầu
làm việc cũng đã làm tôi “choáng váng, ù tai, mờ mắt” rồi.
Nói là phải làm, nếu làm không được dân Mỹ lại lôi cổ ông xuống
làm thường dân thôi- Phạm Hải
Kế hoạch 100 ngày đầu làm tổng thống của
Donald Trump
“Trong ngày đầu tiên của
tôi tại Nhà Trắng, chính quyền của tôi sẽ ngay lập tức thực hiện 6 biện pháp
dưới đây đểlàm sạch tham nhũng và lũng đoạn của nhóm đặc quyền ở thủ
đô Washington DC:
Một, đề xuất một Tu
chính Án áp đặt giới hạn nhiệm kỳ cho toàn bộ nghị sĩ quốc hội;
Hai, đóng băng hợp đồng
toàn bộ công chức liên bang để giảm số lượng lao động ăn lương ngân sách thông
qua việc giảm biên chế (ngoại trừ quân đội, an ninh công cộng và y tế);
Ba, đặt ra yêu cầu rằng
để đưa ra một quy định liên bang mới, phải huỷ bỏ 2 quy định đã tồn tại;
Bốn, cấm các quan chức
Nhà trắng và Quốc hội trở thành người vận động hành lang trong thời gian 5 năm
sau khi rời nhiệm;
Năm, cấm vĩnh viễn các
quan chức Nhà Trắng trở thành người vận động hành lang cho chính phủ nước khác;
Sáu, cấm người vận động
nước ngoài gây quỹ cho cuộc bầu cử ở Mỹ.
Cũng trong ngày đầu tiên, tôi sẽ làm 7 việc sau
đây để bảo vệ người lao động Mỹ:
Một, tôi sẽ thông báo dự
định đàm phán lại hiệp định NAFTA, hoặc rút khỏi hiệp định này theo Điều 2205;
Hai, tôi sẽ thông báo Mỹ
rút khỏi hiệp định TPP;
Ba, tôi sẽ chỉ định cho
Bộ trưởng Ngân khố liệt Trung Quốc vào nước thao túng tiền tệ;
Bốn, tôi sẽ chỉ thị cho
Bộ trưởng thương mại và Văn phòng Đại diện thương mại Hoa Kỳ nhận diện toàn bộ
các quốc gia đang lợi dụng hoạt động mậu dịch, gây tác động không công bằng đối
với người lao động Mỹ và yêu cầu họ sử dụng mọi công cụ hiện có của Hoa Kỳ và
luật pháp quốc tế để chấm dứt những hành vi này ngay lập tức;
Năm, tôi sẽ gỡ bỏ giới
hạn đang đặt lên ngành sản xuất năng lượng từ nguồn tài nguyên dự trữ trị giá
50 nghìn tỷ USD của chúng ta, từ đó tạo ra nhiều việc làm;
Sáu, gỡ bỏ rào cản từ
chính quyền Obama-Clinton, cho phép các dự án cơ sở hạ tầng năng lượng trọng
yếu, chặng hạn dự án Đường ống Keystone, được thực hiện;
Bảy, huỷ bỏ việc trả
hàng tỷ USD cho các chương trình biến đổi khí hậu của Liên Hiệp Quốc, dùng
khoản tiền này để sửa chữa cơ sở hạ tầng môi trường và nước sạch tại nước Mỹ;
Thêm vào đó, vào ngày đầu tiên, tôi sẽ thực hiện
năm điều sau đây để khôi phục an ninh và nền pháp trị theo Hiến Pháp của chúng
ta:
Một, huỷ tất cả mệnh
lệnh hành pháp, biên bản ghi nhớ và pháp lệnh vi hiến do Tổng thống Obama chỉ
đạo;
Hai, bắt đầu lựa chọn
một thẩm phán tối cao thay thế Thẩm phán Scalia trong danh sách 20 người mà tôi
đề xuất. Người này phải là người sẽ bảo vệ và giữ vững tinh thần của Hiến Pháp
Hoa Kỳ;
Ba, huỷ tất cả ngân quỹ
liên bang cấp cho các thành phố trú ẩn (Sanctuary Cities);
Bốn, khởi động việc trục
xuất 2 triệu người nhập cư phi pháp và huỷ thị thực những quốc gia không nhận
lại người;
Năm, ngừng nhận người
nhập cư từ những vùng có nguy cơ khủng bố cao, những nơi không thể an toàn xác
minh lý lịch. Toàn bộ công tác xác minh được thực hiện cực kỳ nghiêm ngặt;
Tiếp theo, tôi sẽ làm việc với Quốc hội để đưa
ra những biện pháp pháp lý lớn hơn và yêu cầu thông qua các biện pháp này trong
100 ngày đầu tiên dưới chính phủ mới:
1.Luật tinh giảm thuế
Trung lưu: kế hoạch kinh tế nhằm đạt tốc độ gia tăng nền kinh tế 4% và tạo ra
ít nhất 25 triệu việc làm thông qua tinh giảm thuế quy mô lớn, kết hợp với cải
cách thương mại, đơn giản hoá quy định và gỡ bỏ giới hạn cho ngành năng lượng
Hoa Kỳ. Tầng lớp trung lưu sẽ được giảm thuế nhiều nhất. Một gia đình trung lưu
có 2 con nhỏ sẽ được giảm 35% thuế. Số lượng khung thuế (tax bracket) hiện tại
sẽ giảm từ 7 xuống 3 và mẫu khai thuế cũng được đơn giản đi rất nhiều. Lãi suất
doanh nghiệp cũng giảm từ 35 xuống 15%, và hàng ngàn tỷ đô la của các công ty
Mỹ ở nước ngoài được phép mang về quốc nội với thuế chỉ 10%.
2.Chấm dứt luật Offshoring
Act (sử dụng nguồn lực nước ngoài) và thiết lập hàng rào thuế quan nhằm hạn chế
các công ty Mỹ sa thải người lao động trong nước, chuyển công việc ra nước
ngoài sau đó đem sản phẩm về tiêu thụ trong nước mà được hưởng thuế suất bằng
không;
3.Luật Cơ sở hạ tầng &
Năng lượng Mỹ: cân bằng hợp tác nhà nước – tư nhân và đầu tư tư nhân thông qua
ưu đãi thuế, để đạt được gói đầu tư cơ sở hạ tầng 1 nghìn tỷ usd trong vòng 10
năm. Dự án này trung hoà thu nhập (revenue neutral);
4.Luật Cơ hội giáo dục và
Lựa chọn trường học: tái định hướng ngân sách giáo dục để cho phép phụ huynh
được tuỳ chọn gửi con cái tới trường công, tư, trường công đặc cách, trường
chuyên, trường tôn giáo hoặc giáo dục tại gia. Chấm dứt Giáo dục Tiêu chuẩn
chung, cho cộng đồng địa phương quyền giám sát sự dạy học. Luật này mở rộng
giáo dục kỹ thuật và dạy nghề, giúp chi phí bậc cao đẳng, đại học 2 và 4 năm rẻ
hơn.
5.Bãi bỏ và thay thế Đạo
luật Obamacare: Hoàn toàn bỏ Obamacare và thay thế bằng luật Health Savings
Accounts – cho phép mua bảo hiểm y tế theo bang và để các bang tự quản lý quỹ
bảo hiểm. Các thay đổi khác gồm có bỏ các thủ tục quan liêu tại FDA: có hơn
4.000 loại thuốc đang chờ được thông qua, chúng ta cần đặc biệt tăng tốc độ
kiểm nghiệm các loại thuốc cứu người.
6.Luật chăm sóc trẻ em và
người già chi phí thấp: Cho phép người Mỹ khấu trừ chi phí chăm sóc trẻ em và
người cao tuổi vào thuế, khuyến khích chủ thuê lập dịch vụ trông trẻ gần nơi
làm việc và tạo Tài khoản tiết kiệm phụ thuộc không thuế cho cả trẻ em và người
già phụ thuộc, giúp đỡ đáng kể cho những gia đình thu nhập thấp.
7.Chấm dứt Luật chống nhập
cư bất hợp Pháp: Xây dựng bức tường biên giới phía nam và Mexico sẽ trả dần cho
chi phí này; phạt tù tối thiểu 2 năm trên toàn liên bang nếu người bị trục xuất
quay lại Mỹ bất hợp pháp, và tù 5 năm đối với những người phạm tội, vi phạm quy
định nhiều lần hoặc đã bị trục xuất từ 2 lần trở lên; ngoài ra cải tổ quy định
visa, phạt nặng hơn những người cố tình ở lại quá hạn và đảm bảo những việc làm
mới tạo ra ưu tiên cho người Mỹ trước.
8.Khôi phục Luật an toàn
Cộng đồng: Giảm số lượng tội phạm, ma tuý và bạo lực đang tăng nhanh bằng việc
lập một Lực lượng xử lý Tội phạm bạo lực và tăng ngân quỹ cho các chương trình
đào tạo, hỗ trợ cảnh sát địa phương; tăng nguồn lực cho các cơ quan thực thi
pháp luật liên bang và công tố viên để tăng cường triệt tiêu các băng nhóm tội
phạm và tống những kẻ phạm tội bạo lực vào nhà giam.
9.Khôi phục Luật An ninh
Quốc gia: Tái thiết quân đội của chúng ta bằng việc xoá bỏ hiện trạng cô lập
quốc phòng, tăng đầu tư quân sự; hỗ trợ cựu chiến binh để họ có thể tự chọn
phương án điều trị tại cơ sở công hoặc tư nhân; bảo vệ cơ sở hạ tầng trọng yếu
khỏi tấn công mạng; thiết lập quy trình sàng lọc nhập cảnh mới để đảm bảo những
người tới quốc gia này ủng hộ dân tộc và các giá trị của chúng ta.
10.Luật xử lý Tham nhũng
Washington: ban hành đổi mới bộ nguyên tắc hành xử để Hút cạn Hố lầy (tham
nhũng) và hạn chế ảnh hưởng lũng đoạn của những nhóm đặc quyền trong nền chính
trị chúng ta
Vào ngày 8/11, người Mỹ
sẽ bầu cho kế hoạch 100 ngày này của tôi, để khôi phục sự thịnh vượng cho nền
kinh tế, an ninh cho cộng đồng và sự trung thực cho chính quyền của chúng ta.
Đây là cam kết của tôi
đối với quý vị” – Donald J. Trump
Chỉ nhìn cô ấy thôi cũng đủ khiến các cô gái ghen tị vì vẻ đẹp hoàn hảo hảo này.
Nếu có một cô nàng nào sở hữu một làn da trắn nõn nà, thân hình đẹp không tì vết đạt chuẩn số đo 3 vòng cùng gương mặt đẹp sắc sảo thì chắc chắn, cô gái đó sẽ là người khiến bao phái đẹp trên hành tinh này “nổi đóa” vì ghen tị. Và cô gái ấy đã xuất hiện và làm đổ gục hàng loạt cư dân mạng với vẻ đẹp đến “phát hờn” của mình với cái tên Jessie Vard.
Jessie Vard là người mẫu ảnh hiện đang sinh sống tại Băng Cốc, Thái Lan nhưng mang dòng máu người AIien. Jessie đúng chất là một người đẹp bước ra từ trong tranh khi vẻ đẹp thiên thần Bắc Âu trời phú cùng thân hình quyến rũ,ngọt ngào. Chỉ cần một cái liếc nhìn vô tình qua bức ảnh của cô nàng cũng đủ làm cho tim bạn xao xuyến và không thể “làm ngơ” trước cô mẫu đẹp từng milimet này.
Jessie nổi tiếng với những bộ ảnh nội y quyến rũ được thực hiện bới các nhiếp ảnh Thái Lan. Ngắm nhìn bộ ảnh của cô nàng, ít ai có thể nghĩ rằng Jessie chỉ mới 17 tuổi, sinh năm 1999.