Trang

31 tháng 8, 2015

Giá xăng cao: Không phải nghịch lý, chỉ tại thuế phí


Giá xăng dầu thế giới tụt đáy và thấp ngang với quý I và II/ 2009 nhưng giá bán lẻ trong nước lại cao hơn 35% so với năm này. Thuế phí gia tăng, chiếm hơn 50% trong giá thành khiến giá trong nước không thể giảm như người tiêu dùng mong đợi.
Sự phức tạp của giá xăng dầu
Cuối tháng 7, Bộ Công Thương đã báo cáo về thị trường xăng dầu nhận định: do thuế nhập khẩu cao nên giá xăng bán lẻ trong nước không giảm tương xứng giá thế giới. Nhận định đó vẫn đúng với thực tế thị trường mặt hàng quan trọng này ở tháng 8.
Tổng Cục Thống kê cho biết, 8 tháng qua, cả nước nhập 6.681 nghìn tấn xăng dầu, tăng 8,1% với kim ngạch là 3,778 tỷ USD, giảm tới 35,1% so với cùng kỳ năm ngoái.
Tuy nhiên, giá bán lẻ trong nước giữa hai thời kỳ trên lại chỉ giảm hơn 20%.
xăng dầu, thuế nhập khẩu, bảo vệ môi trường, giá xăng, giá dầu, Bộ Công Thương, giá cơ sở; xăng-dầu, thuế-nhập-khẩu, thuế-bảo-vệ-môi-trường, giá-xăng, giá-dầu, Bộ-Công-Thương, giá-cơ-sở

Cụ thể, bình quân 8 tháng đầu năm nay, giá bán lẻ xăng A92 là 18.922 đồng/lít, chỉ giảm 23,6%, tức 5.858 đồng/lít so với mức giá bán lẻ bình quân cùng kỳ năm 2014 là 24.780 đồng/lít. Tương tự, giá bán lẻ bình quân tháng 8 của xăng A92 cũng chỉ giảm 22% so với cùng kỳ năm trước.
Mức giá xăng hiện nay thấp hơn nhiều kể từ năm 2011 trở lại đây nhưng lại cao hơn rất nhiều so với giai đoạn năm 2008-2010.
Giá bán lẻ bình quân xăng năm 2008 chỉ là 14.875 đồng/lít, năm 2009 là 14.000 đồng/lít và năm 2010 là 16.430 đồng/lít. Dữ liệu này cho thấy, giá xăng bán lẻ bình quân hiện cao hơn 27% so với năm 2008, đắt hơn 35% so với năm 2009 và vượt hơn 15% so với năm 2010 trong khi, giá nhập khẩu gần như tương đương.
Đơn cử như, tháng 4 và 5/2009, giá nhập khẩu xăng thành phẩm trên thị trường Singapore ở mức 58,27 USD/thùng và 65,48 USD/thùng ngang với giá hiện nay. Thuế nhập khẩu xăng giai đoạn này cũng bằng mức thuế hiện nay, là 20%. Nhưng, trong khi giá bán lẻ xăng A92 trong nước khi đó chỉ là 12.000 và 12.500 đồng/lít thì giá bán lẻ ngày hôm nay lại là 18.530 đồng/lít (giá từ ngày 19/8), đắt hơn tới 54%.
Ngày 21/7/2008, giá dầu thô tăng vọt kỷ lục nhất là 147 USD/thùng, gấp 3,5 lần so với giá dầu thô hiện nay thì giá xăng bán lẻ khi đó cũng chỉ ở mức 19.000 đồng/lít, nhỉnh hơn 470 đồng so với hiện nay.
Một nghịch lý khác cũng dễ nhận thấy, số lần giảm từ đầu năm đến nay nhiều hơn số lần tăng giá, nhưng tính trung bình, mức giảm mỗi lần đều thua xa so với mức tăng bình quân mỗi lần điều chỉnh.
Ví dụ, sau 6 lần giảm, giá xăng có mức giảm trung bình là 732 đồng/lít, trong khi chỉ sau 4 lần tăng, mức tăng trung bình đã là 1.260 đồng/lít.
Với dầu diezen, sau 8 lần giảm, mức giảm trung bình là 585 đồng/ lít, nhưng chỉ qua 2 lần tăng giá thì mức tăng trung bình là 605 đồng/lít.
Gánh nặng thuế phí
Thuế phí đã trở thành gánh nặng lớn trong giá xăng dầu. 5 loại thuế, phí đã "ăn"mất ít nhất là 12-13 điểm phần trăm cơ hội được giảm giá theo đà giảm của giá nhập khẩu thế giới.
xăng dầu, thuế nhập khẩu, bảo vệ môi trường, giá xăng, giá dầu, Bộ Công Thương, giá cơ sở; xăng-dầu, thuế-nhập-khẩu, thuế-bảo-vệ-môi-trường, giá-xăng, giá-dầu, Bộ-Công-Thương, giá-cơ-sở

Trao đổi với PV VietnamNet, một doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu khẳng định: trong mỗi lít giá xăng hiện nay, 5 khoản thuế nhập khẩu, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế giá trị gia tăng, thuế bảo vệ môi trường và phí trích lập Quỹ bình ổn đã có tổng giá trị hơn 7.780 đồng, chiếm tới 43% so với gía bán lẻ xăng dầu. Trong đó, chỉ riêng tiền thuế bảo vệ môi trường đã chiếm mất khoảng 16% giá bán xăng dầu.
Giá xăng dầu có thể đã giảm theo đà của lộ trình giảm thuế nhập khẩu xăng dầu trong ASEAN. Nhưng để bù cho sự hụt thu ngân sách, thuế bảo vệ môi trường đã tăng 3 lần. Động thái này đã khiến giá bán lẻ xăng dầu không thể hạ nhiệt theo tính toán của lộ trình giảm thuế cộng hưởng với xu hướng giá thế giới đang thấp.
Khi áp thuế bảo vệ môi trường, Bộ Tài chính vẫn viện đủ lý lẽ cho rằng, thuế bảo vệ môi trường không làm tăng giá bán lẻ xăng dầu. Một phép so sánh được Bộ này công bố cuối tháng 5 đã thể hiện quan điểm mức tăng thuế môi trường vẫn là con số nhỏ hơn so với mức giá trị người dân được hưởng khi giảm thuế nhập khẩu.
Khi đó, Bộ Tài chính so sánh tác động của việc giảm thuế nhập khẩu xăng từ 35% xuống 20% với tác động của việc tăng thuế bảo vệ môi trường từ 1.000 đồng/lít lên 3.000 đồng/lít, đồng thời cũng so sánh mức hưởng lợi từ việc thuế nhập khẩu dầu diezen từ 30% xuống 12% với tác động của việc tăng từ 500 đồng/lít lên 1.500 đồng/lít thuế môi trường.
Song, thay vì tính giá xăng dầu ở hai thời điểm phải trên cơ sở mức thuế bảo vệ môi trường là mức cũ và mức mới để so sánh thì Bộ này quy tất cả các phép tính trên cơ sở mức thuế môi trường mới.
Một chuyên gia kỳ cựu nghiên cứu về ngành hàng này đã nhận định: "Với kiểu tính toán của Bộ Tài chính thì kết quả không phản ánh đúng thực chất tính tương tác của hai loại thuế trên".
TS Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam chia sẻ: "Khi giá dầu giảm, không nên chỉ bàn đến chuyện ngân sách thiệt. Giữa một bên là thị trường, một bên là ngân sách thì phải cưa đôi lợi ích, ngân sách hưởng 3-4 thì bên thị trường hưởng 6-7".
"Điều quan trọng nhất là làm sao chuyển cơ hội từ việc giá dầu thấp thành động lực phát triển, giúp doanh nghiệp giảm chi phí nhưng hiện, điều này vẫn chưa được làm tốt", ông Thiên nói.
Trong 3 năm qua, chi phí hoa hồng đã có ít nhất 2 lần tăng. Song, "mức chi phí hoa hồng hiện nay vẫn chưa đủ bù chi phí. Hiệp hội đang tính toán sẽ đề nghị tăng tiếp trong thời gian tới", ông Phan Thế Ruệ, Chủ tịch Hiệp hội xăng dầu Việt Nam cho hay.
Phạm Huyền

30 tháng 8, 2015

Dân góp tiền để xử lý nợ xấu?


01/10/2014 14:03 GMT+7
TTO - Ông Phan Trung Lý - Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật cho biết ở Hàn Quốc trước đây xảy ra khủng hoảng tài chính, người ta coi nợ xấu là vấn đề của xã hội nên đã kêu gọi người dân góp tiền giải quyết.
Ông Phan Trung Lý - Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật - Ảnh: TTO
Ông Phan Trung Lý - Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật - Ảnh: TTO
Sáng 1-10, Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã nghe báo cáo kết quả giám sát việc thực hiện tái cơ cấu kinh tế và thảo luận về nội dung báo cáo này.
“Việc đạt được mục tiêu bảo đảm hoàn thành cơ bản cơ cấu lại nền kinh tế vào năm 2015 là hết sức khó khăn, kết quả này sẽ ảnh hưởng đáng kể đến việc thực hiện mục tiêu trở thành nước công nghiệp vào năm 2020” - Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nguyễn Văn Giàu - trưởng đoàn giám sát, khẳng định.
Theo nghị quyết của Quốc hội, trong 2-3 năm đầu của giai đoạn 2011-2015 tiến hành khởi động mạnh mẽ cơ cấu lại nền kinh tế gắn với đổi mới mô hình tăng trưởng, 2-3 năm tiếp theo bảo đảm hoàn thành cơ bản cơ cấu lại nền kinh tế để phát triển nhanh và bền vững.
Tuy nhiên, kết quả giám sát cho thấy còn ngổn ngang những việc chưa làm được, ở nhiều lĩnh vực tái cơ cấu chưa đạt yêu cầu.
Ví dụ, “Cơ chế chính sách chưa đủ mạnh để thu hút nguồn lực từ khu vực tư nhân và đầu tư nước ngoài tham gia vào khu vực công có sinh lời. Đầu tư vào công nghệ cao, vào những ngành có khả năng dẫn dắt chuyển đổi cơ cấu kinh tế theo hướng hiện đại vẫn chưa đáp ứng được yêu cầu. Tình trạng đầu tư dàn trải, chậm tiến độ, tăng tổng mức đầu tư, chất lượng công trình, dự án thấp vẫn chưa được xử lý triệt để”.
“Tiến độ thực hiện tái cơ cấu DNNN chậm so với yêu cầu, chưa có chuyển biến mang tính đột phá, nhất là phân bổ lại nguồn lực và phương thức quản trị doanh nghiệp hiện đại phù hợp với xu hướng cạnh tranh ngày càng khốc liệt của thị trường. Tiến độ thoái vốn còn chậm, tổng số tiền thu về còn thấp so với yêu cầu, phần lớn các khoản đầu tư ngoài ngành có hiệu quả thấp, một số thua lỗ nên khó thu hút được nhà đầu tư” - ông Giàu nói.
Trong khi đó, bà Nguyễn Thị Hồng - phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước - thừa nhận nợ xấu và sở hữu chéo là hai vấn đề rất quan trọng phải xử lý trong quá trình tái cơ cấu hệ thống ngân hàng.
“Ở trên thế giới thì sở hữu chéo là bình thường, vấn đề là mức độ và khả năng kiểm soát đến đâu” - bà Hồng nói.
Bà cho biết Ngân hàng nhà nước đang từng bước áp dụng các chuẩn mực quốc tế cho tổ chức và hoạt động của các ngân hàng Việt Nam, phấn đấu năm 2015 phải có 10 ngân hàng đạt chuẩn Basel 2.
Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Phan Trung Lý bức xúc khi đọc cả bản báo cáo mà “không thấy dòng nào nói về trách nhiệm”.
Ông Lý đề nghị phải phân tích thật cụ thể, ví dụ công ty mua bán nợ xấu hoạt động thế nào, thiếu cơ chế gì, tại sao mua 56.000 tỷ đồng nợ xấu nhưng mới bán được có 1.600 tỷ.
“Tôi thấy ở Hàn Quốc người ta coi nợ xấu là của toàn xã hội, nên kêu gọi người dân đóng góp tiền, vàng để giải quyết nợ xấu. Chúng ta có học tập được không?” - ông Lý gợi mở.
“Tôi cứ tự hỏi mình tại sao mấy nước xung quanh ta như Trung Quốc, Lào, Campuchia không biết họ có tái cấu trúc nền kinh tế của họ hay không mà kinh tế họ phát triển tốt, tăng trưởng cao, lạm phát thấp. Các đồng chí giải thích giùm tôi được không? Chắc là họ cũng khó khăn như ta, cũng bị tác động bởi khủng hoảng tài chính thế giới, cũng có những vấn đề nội tại” - Phó chủ tịch Quốc hội Huỳnh Ngọc Sơn lên tiếng.
LÊ KIÊN

Cuộc sống riêng của Kim Jong-un


Du thuyền, đảo riêng, biệt thự rộng lớn cùng nhiều món đồ giá trị là một phần trong cuộc sống của lãnh đạo đất nước bí ẩn nhất thế giới.
11949775-1044182372261314-1501-8814-6964
Bức ảnh do hãng KCNA công bố tiết lộ du thuyền sang trọng của ông Kim. Ảnh:KCNA.
Kim Jong-un lên nắm quyền sau khi cha ông mất năm 2011. Kim không chỉ nổi tiếng với phong cách lãnh đạo mà còn được biết đến với những thú vui thời thượng.
Tuần trước, hình ảnh vệ tinh cho thấy 5 đường băng riêng, cạnh những dinh thự của ông Kim, đã xây dựng xong.
"Đường băng đặt gần các biệt thự của gia đình Kim, trong vành đai an ninh và cạnh ga tàu cá nhân từng được cố lãnh đạo Kim Jong-il sử dụng" Curtis Melvin, nhà nghiên cứu tại Viện Mỹ - Hàn, Đại học John Hopkins, cho biết.
Một trong các đường băng mới dài 500 m được xây trên bãi đáp trực thăng, cạnh biệt thự của Kim Jong-un ở thành phố cảng Wonsan. Đây là nơi ông Kim tiếp đón cầu thủ bóng rổ Dennis Rodman hồi tháng 9/2013.
Kim-Jong-Un1-4150-1440824326.jpg
Sơ đồ khu cung điện của gia đình Kim Jong Un (chi tiết). Đồ họa: Reuters
Đường băng khác nằm gần khu cung điện rộng lớn, nơi đầu bếp người Nhật, Kenji Fujimoto, từng phục vụ cha ông Kim trong nhiều kỳ nghỉ hè.
Theo Telegraph, trong hơn một tuần nghỉ tại hòn đảo riêng của người quyền lực nhất Triều Tiên, ngôi sao bóng rổ nhà nghề Mỹ (NBA) Rodman gọi ông Kim là "bạn tốt" và mô tả cuộc sống của người đàn ông này như "bữa tiệc cocktail 7 sao vô tận".
"Hòn đảo giống Hawaii hay Ibiza, nhưng ông ấy là người duy nhất sống ở đó", Rodman nói. "Khoảng 50-60 người vây quanh Kim mọi lúc, cùng uống cocktail và cười đùa vui vẻ. Nếu bạn uống một chai tequila, đó là loại hảo hạng. Tất cả mọi thứ bạn muốn, Kim đều có thứ tốt nhất".
0000-2898-1440822241.jpg
Nhà lãnh đạo Triều Tiên ngồi trên máy bay riêng. Ảnh: KCNA.
Theo Rodman, du thuyền dài gần 70 m của lãnh đạo Kim Jong-un lai giữa phà và thuyền Disney. Trước đó, ông Kim cũng được cho là dùng du thuyền xa hoa Princess 95MY dài gần 29 m du hành khắp nước trong vòng 10 ngày, NK News đưa tin. Du thuyền do hãng Princess Yachts, tập đoàn chuyên sản xuất hàng xa xỉ của Pháp LVMH, chế tạo. Mô hình 98MY là phiên bản cải tiến từ 95MY, ước tính trị giá 8,6 triệu USD vào thời điểm đó. 
Phong cách sống của ông Kim còn được thể hiện trong loạt ảnh do hãng thông tấn KCNA công bố hồi đầu năm. Ảnh chụp lãnh đạo Triều Tiên trên máy bay cá nhân được chuyển đổi từ chiếc IL-62 có tên "Chammae-1" thời Liên Xô cũ đi thị sát dự án xây dựng trong thành phố, theo Reuters. Trên ghế sofa bọc da màu trắng, ông đọc tài liệu từ bàn gỗ hồng sáng bóng cạnh gạt tàn pha lê, cùng lúc thưởng ngoạn khung cảnh qua cửa kính.
Lấy cảm hứng từ những ngày còn học ở Thụy Sĩ, ông Kim lệnh cho xây dựng một khu trượt tuyết "đẳng cấp thế giới" mở cửa năm ngoái. Kim từng đón giao thừa tại đây và mô tả sự hài lòng, bởi mọi thứ "không chê vào đâu được", Telegraph cho hay.
Những khoản chi khác của Kim cũng bao gồm nhiều loại rượu thương hạng trị giá tới 30 triệu USD, đồ điện tử khoảng 37 triệu USD và đồng hồ đắt tiền giá 8,2 triệu USD, theo một báo cáo đệ trình với Quốc hội Hàn Quốc năm 2013.
11938742-1044182365594648-3693-6056-7850
Ông Kim ở khu trượt tuyết đẳng cấp thế giới Masik Pass của Triều Tiên. Ảnh: EPA.
Tuấn Vũ (theo Telegraph)

“làm sạch” máu, hạ cholesterol trong 40 ngày


Có rất nhiều cách để giúp bạn loại bỏ độc tố và các cholesterol xấu trong máu, tăng cường tính đàn hồi của thành mạch. Từ sử dụng thuốc, lọc máu, ăn các thức ăn có lợi và chế độ ăn uống luyện tập…
Tuy nhiên, sử dụng các chế phẩm thuốc và lọc máu thường xuyên rất tốn kém lại gây ra nhiều tác dụng phụ nguy hiểm. Do đó, để làm sạch thành mạch, giảm tỷ lệ cholesterol xấu trong máu các biện pháp tự nhiên là cách an toàn, không gây tác dụng phụ nhưng lại rất hiệu quả.
Tỏi và chanh, hai gia vị tuyệt vời đến từ tự nhiên có tác dụng làm sạch thành mạch, giảm mỡ máu vô cùng hiệu quả. Đây là phương pháp dân gian mà người Nga đã áp dụng trong nhiều thế kỷ qua.
Ngoài các công dụng kể trên, bạn sẽ phải ngạc nhiên khi biết rằng chanh và tỏi còn ngăn chặn sự hình thành các tế bào ung thư rất tốt.
Thành phần
- 4 củ tỏi.
- 4 trái chanh.
- 3 lít nước sôi để nguội.
Chanh và tỏi, nguyên liệu tự nhiên thanh lọc máu an toàn.
Thực hiện
Sau khi có đầy đủ các nguyên liệu, bóc và làm sạch tỏi. Chanh cho vào trong tô, đổ ngập nước sôi để làm sạch vi khuẩn và chất bẩn bám ở bề mặt vỏ chanh. Sau đó, cắt thành những miếng nhỏ.
Cho tất cả tỏi và chanh vào máy xay sinh tố. Hỗn hợp thu được đổ tất cả vào trong chai thủy tinh có sẵn 3 lít nước đã chuẩn bị sẵn.
Đậy nắp thật chặt, để tủ lạnh trong thời gian 3 ngày.
Hỗn hợp chanh và tỏi làm sạch thành mạch, hạ cholesterol trong máu.
Cách dùng
Dung dịch thu được, mỗi ngày bạn được phép sử dụng tối đa 50ml, 3 lần/ngày, uống trước bữa ăn.
Tuy nhiên, nếu sử dụng hỗn hợp này để làm sạch các mạch máu, hãy uống với liều lượng thấp hơn, khoảng 1-2 muỗng canh/lần. Để phát huy tòa bộ công dụng, phải kiêng trì sử dụng trong thời gian 40 ngày. Mỗi năm chỉ được thực hiện 1 liệu trình.
Sau thời gian áp dụng, lưu thông máu, chức năng não sẽ được cải thiện tốt hơn, huyết áp duy trì ở mức ổn định và các cholesterol xấu trong máu giảm xuống.
Vạn Phúc ( Theo Healthy Food Team)

26 tháng 8, 2015

Thời kỳ khó khăn của Trung Quốc


(Quan hệ quốc tế) - Ngày 25/8/2015, Tờ “Bình luận quân sự” (Nga) đã cho đăng bài viết với tiêu đề như trên của học giả Nga Igor Kabardin. Xin được giới thiệu tiếp bài viết này.

Ngày thứ hai 24/8 , thị trường chứng khoán Trung Quốc có phiên sụt giảm mạnh nhất kể từ năm 2007 (hơn 8%) và theo sau nó là các thị trường chứng khoán toàn khu vực Châu Á- Thái Bình Dương.
Những khó khăn kinh tế của Trung Quốc đã được viết và nói tới từ lâu , nhưng cuối cùng đã được thế hiện rõ qua những gì đã nhìn thấy được. Cách đây không lâu, Trung Quốc đã làm cả thế giới phải chú ý khi phá giá đồng nhân dân tệ.
Tuy quy mô phá giá không quá lớn nhưng nó phản ánh một lựa chọn khó khăn mà giới lãnh đạo Trung Quốc phải quyết định.
Một mặt, tiếp tục làm mất giá đồng nhân dân tệ vói nhiều khả năng là có thể kích hoạt lại nền kinh tế ,nhưng mặt khác – nếu như vậy (tiếp tục phá giá đồng nhân dân tệ) thì đây sẽ là một đòn giáng mạnh vào mức sống của dân chúng vốn đang cực kỳ bất mãn trước sự chia rẽ giàu nghèo.
Nhưng như thế chưa phải là hết. Sự sụt giảm của thị trường vốn hiện này, có nhiều khả năng là liên quan không chỉ đến các thảm họa công nghệ mới đây mà còn liên quan đến bối cảnh chính trị không ổn định bên ngoài Trung Quốc.
Bao Nga: Thoi ky kho khan cua Trung Quoc
Ảnh của bài báo ( không chú thích-ND)
Tháng 9 tới, trong cuốn lịch chính trị của Trung Quốc được mở đầu bằng ngày lễ kỷ niệm 70 năm kết thúc cuộc chiến tranh Trung – Nhật (trong khoa học lịch sử Trung Quốc còn được gọi là “ Cuộc chiến tranh kháng Nhật) và kỷ niệm ngày kết thúc các cuộc chiến tranh ở Thái Bình Dương.
Còn một ngày nữa, không phải là ngày lễ - đó là ngày ký kết Hiệp ước hòa bình San Fransisco 8/9/1951. Hiệp ước hòa bình này có tiếng ở chỗ là chính nó đã “đẻ” ra phần lớn các cuộc tranh chấp lãnh thổ ở Đông Á, kể cả những tranh cãi về quy chế của Đài Loan .
Ngày 13/8/2015, Chánh văn phòng sự vụ Đài Loan thuộc Quốc vụ viên Trung Quốc Vương Nghị đã gặp các quan chức cao cấp Mỹ tại Washington. Bắc Kinh cần Mỹ thôi ủng hộ Đài Loan, tuy nhiên Trung Quốc có vẻ như đã có trong tay các phương án khác thay thế.
Trước chuyến thăm trên (của Vương Nghị) một tuần, tờ Global Times đã cho công bố thông tin về việc PLA bắt đầu triển khai đóng tàu sân bay nguyên tử cho Hải quân để bổ sung thêm cho tàu sân bay “Liêu Ninh”. Đế quốc tự coi mình là trung tâm trời đất này lại sẵn sàng cho một cuộc chơi lớn.
Chiến lược “quay lại Châu Á” của Mỹ không chỉ tính đến sự hiện diện của chính các lực lượng Mỹ ven bờ biển Trung Quốc mà còn hướng tới việc xây dựng một lực lượng đối trọng khu vực để kiềm chế Bắc Kinh. Về mặt lý thuyết, chỉ có 3 nước có thể trở thành đối trọng như vậy đối với Trung Quốc – đó là Nga, Nhật Bản và Ấn Độ.
Tuy nhiên, Liên Bang Nga không có ý định trở thành đối thủ của Trung Quốc vì những lý do dễ hiểu. Nhật Bản chưa thật sự đủ mạnh để có thể đối đầu toàn cầu mặc dù đã được Mỹ tăng cường tiềm lực bằng cách trả lại quần đảo Ryukyu và cung cấp các hệ thống vũ khí hiện đại. Đối với Ấn Độ thì tình hình địa chính trị của nước này rất đặc thù và khó để sử dụng hết các khả năng của Ấn Độ để làm suy yếu Trung Quốc.
Từ cuối năm ngoái (2014), bối cảnh chung tại Châu Á ngày càng trở nên căng thẳng. Trên các phương tiện thông tin đại chúng Ấn Độ tràn ngập tin tức về việc các tàu ngầm Trung Quốc thăm các cảng của Shrilanka và Pakistan.
Nhật Bản cung cấp các tàu tuần tiễu cho Việt Nam, còn Philippin rất quan tâm đến việc mua các phương tiện kỹ thuật đang được thanh lý nhưng còn rất tốt của Nhật Bản: tàu mang máy bay lên thẳng lớp “Shiran”, các máy bay tuần tiễu “Orion”, các tàu ngầm.
Indonexia cũng đã công khai tuyên bố là sẽ tăng ngân sách quốc phòng lên20 tỷ đô la do quan ngại “mối đe dọa Trung Quốc” – dù trước đó nước này không quá can dự đến các cuộc tranh chấp của các nước láng giềng.
Cũng cần phải bổ sung thêm vào “danh mục những vấn đề” - các vụ khủng bố ở Thái Lan, - chúng đã ngay lập tức được báo chí địa phương (Thái Lan) gắn với những phần tử ly khai Duy Ngô Nhĩ ở Đông Turkestan (Tân Cương).
Trước đấy, báo chí đưa tin là Trung Quốc và Thái lan đã đạt được sự nhất trí xây dựng kênh đào (Kra – qua eo đất hẹp ở Nam Thái lan –ND) và mặc dù các thông tin rò rĩ này bị các quan chức cả hai nước tức giận bác bỏ, nhưng như các cụ nói là không có lửa làm sao có khói.

Một năm chi vài nghìn tỉ để… lập quy hoạch


Đăng Bởi  - 
chi vai nghin ti de lap quy hoach
Quy hoạch dự án đường sắt trên cao ở Hà Nội.

Riêng theo kế hoạch lập quy hoạch năm 2012 do các Bộ, ngành và địa phương đề xuất thì ngân sách cần phải chi tới 5.140 tỉ đồng cho 2.604 dự án quy hoạch.

LTS: Từ trận lũ ở khu mỏ Quảng Ninh, đến việc xây dựng một dự án mới, triển khai chính sách kinh tế - phát triển… đều động đến một vấn đề đang và sẽ còn tồn tại: quy hoạch.
Xuất phát từ những hạn chế, yếu kém về công tác quy hoạch, Bộ Kế hoạch và đầu tư đã soạn thảo và đưa ra lấy ý kiến dự thảo Luật quy hoạch.
Dưới đây là góc nhìn của GS-TS Đặng Hùng Võ về vấn đề này.
Quy hoạch không nhất quán
Hãy lấy một ví dụ điển hình, dăm năm trước đây Nhà nước đã phê duyệt quy hoạch đất trồng cà phê ở mức 400 nghìn ha. Khi giá cà phê dâng cao trên thị trường đã làm cho nông dân đã tự mở rộng diện tích cà phê lên tới 500 nghìn, rồi 600 nghìn ha, thế là quy hoạch đất trồng cà phê lại phải điều chỉnh mở rộng theo thực tế. Trong khi đó, quy hoạch sử dụng đất chỉ quan tâm tới đất trồng cây lâu năm thôi và cho phép người nông dân được tự chuyển đổi cơ cấu trồng cây lâu năm theo thị trường.
Như vậy, giữa các loại quy hoạch không hề nhất quán và quy hoạch đất sản xuất là không cần thiết. Vậy vì sao mà ngành sản xuất cà phê nói riêng, và các ngành sản xuất hàng hóa nói chung vẫn cứ thích Nhà nước phê duyệt quy hoạch cho mình trong khi quan hệ cung - cầu trên thị trường đóng vai trò quyết định. Vấn đề là các cán bộ quản lý chưa đổi mới tư duy và chưa muốn đổi mới tư duy về quy hoạch khi kinh tế đất nước đã chuyển đổi từ cơ chế kế hoạch hóa tập trung (bao cấp) sang cơ chế thị trường.
Trong kinh tế bao cấp, quy hoạch - kế hoạch là công cụ để điều khiển các hoạt động kinh tế - xã hội của đất nước. Cái gì có trong quy hoạch, kế hoạch mới được làm và các cơ quan có thẩm quyền của Nhà nước có quyền lực trong dàn dựng kế hoạch hóa. Các nhà kinh tế học gọi đây là nền kinh tế có điều khiển.
Ngược lại, kinh tế thị trường là nền kinh tế tự điều chỉnh theo các quy luật của thị trường, kế hoạch hóa không còn đóng vai trò điều khiển nền kinh tế nữa và vai trò của quy hoạch cũng đã thay đổi. Nhà nước chỉ quy hoạch những yếu tố có tác động chung tới toàn xã hội như sử dụng các nguồn lực công, phát triển hạ tầng và dịch vụ công.
Lúc đó, quy hoạch được hiểu theo nghĩa xây dựng kịch bản sử dụng không gian lãnh thổ sao cho hiệu quả và bền vững nhất. Xây dựng quy hoạch cần có sự tham gia của tất cả các bên có quyền và lợi ích liên quan, trong đó nhân dân là yếu tố tham gia quan trọng nhất. Nói cách khác, vai trò của quy hoạch - kế hoạch đã thay đổi hoàn toàn khi chuyển đổi cơ chế kinh tế từ bao cấp sang thị trường.
Từ năm 1991, Nhà nước Việt Nam đã quyết định xóa bỏ kinh tế bao cấp và áp dụng cơ chế kinh tế thị trường. Một số thể chế kinh tế đã thay đổi phục vụ cho sự phát triển của cơ chế thị trường, nhưng tư duy bao cấp vẫn còn tồn dư khá nặng nề trong bộ máy quản lý, nhất là trong quản lý quy hoạch - kế hoạch. Theo thói quen quản lý hiện nay, dự án hay công trình nào đã đưa được vào quy hoạch, kế hoạch thì mới được duyệt, được cấp vốn từ ngân sách. Thế là quy hoạch nở rộ, chồng chéo, thiếu tính hệ thống, thiếu nhất quán giữa các cấp, các ngành.
Về mặt pháp luật, đến 2012, cả nước đã có tới 56 văn bản luật và 47 nghị định của Chính phủ liên quan tới quy hoạch gồm các loại quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội (0 Luật và 1 Nghị định); quy hoạch phát triển ngành, lĩnh vực (32 Luật và 22 Nghị định); quy hoạch sử dụng đất đai và tài nguyên thiên nhiên (6 Luật và 5 Nghị định); quy hoạch xây dựng và quy hoạch đô thị (4 Luật và 9 Nghị định); quy hoạch các lĩnh vực xã hội (12 Luật và 9 Nghị định); quy hoạch môi trường (2 Luật và 1 Nghị định).
Nhìn vào số lượng và thể loại có thể hình dung ngay được sự rộng khắp về quy hoạch, tình trạng chồng chéo là hệ quả đương nhiên. Mặt khác, vẫn còn tồn tại các khoảng trống không có quy hoạch. Ví dụ, quy hoạch sử dụng đất không có hạng mục quy hoạch sân Golf, nên khi thấy các địa phương đua nhau làm sân Golf thì Thủ tướng Chính phủ phải phê duyệt riêng quy hoạch sân Golf cho cả nước.
Về chi phí lập quy hoạch, riêng theo kế hoạch lập quy hoạch năm 2012 do các Bộ, ngành và địa phương đề xuất thì ngân sách cần phải chi tới 5.140 tỷ đồng cho 2.604 dự án quy hoạch, trong đó 167 dự án thuộc thẩm quyền phê duyệt của Thủ tướng Chính phủ, 180 thuộc thẩm quyền của Bộ trưởng và 2.257 thuộc thẩm quyền của lãnh đạo địa phương. Nếu phân tích theo tính chất của quy hoạch thì quy hoạch lãnh thổ và vùng có 264 dự án yêu cầu kinh phí 531 tỷ đồng, quy hoạch các ngành có 2.340 dự án yêu cầu kinh phí 4.609 tỷ đồng. Nhìn vào số lượng dự án và mức kinh phí đòi hỏi có thể thấy ngay là quá lãng phí, nhất là phân tích sâu về chất lượng quy hoạch thì mức lãng phí còn cao hơn nhiều.
Về thể chế quy hoạch, các bước thực hiện từ khâu phê duyệt chủ trương lập quy hoạch, tổ chức xây dựng quy hoạch, thẩm định quy hoạch, phê duyệt quy hoạch, thực hiện quy hoạch và giám sát quá trình thực hiện trong các loại quy hoạch đều không thể hiện tính nhất quán. Các quy định rất không thống nhất về thẩm quyền, tính độc lập giữa các khâu, sự tham gia của cộng đồng và cơ chế bảo đảm chất lượng quy hoạch. Về nội dung các loại quy hoạch cũng thể hiện sự thiếu nhất quán, kể từ khái niệm quy hoạch, phạm vi điều chỉnh về không gian và thời gian, cho tới loại hình, cấp độ quy hoạch.
Cần làm gì?
Nói về chất lượng quy hoạch, cách thức xây dựng quy hoạch ở Việt Nam chưa dựa trên những nguyên tắc chuẩn mực về chia sẻ lợi ích và rủi ro giữa các bên tham gia vào bài toán quy hoạch, về giải bài toán chi phí - lợi ích trong quy hoạch. Tư duy về quy hoạch vẫn tập trung vào nguyên tắc tạo dựng công cụ quản lý của Nhà nước mà đa số trường hợp chỉ mang tính hình thức, hướng theo lợi ích của giới quản lý của Nhà nước.
Thực trạng này dẫn tới quy hoạch chạy theo tư duy nhiệm kỳ của lãnh đạo và thiếu sự tham gia của các bên ngoài nhà nước. Thường là quy hoạch hay mang tính "lãng mạn" của người đứng đầu cơ quan có thẩm quyền phê duyệt. Quy hoạch xong thường hay bị "treo" vì không đủ nguồn lực để thực hiện "bức tranh quy hoạch rất lãng mạn" đã được phê duyệt.
Tình trạng này tạo nên ngữ cảnh phải thường xuyên điều chỉnh quy hoạch. Việc lấy ý kiến của nhân dân thường không gắn với minh bạch thông tin và trách nhiệm giải trình của các cán bộ nhà nước. Tiếp theo, cơ chế giám sát của nhân dân đối với thực thi quy hoạch cũng gần như chưa được thể chế hóa, người dân có phát hiện sai sót gì thì cũng không biết nói với ai.
Vậy cần làm gì để đổi mới tích cực công tác quản lý quy hoạch?
Thứ nhất, cần tạo dựng khung pháp luật và thể chế thống nhất về quy hoạch sao cho bảo đảm tính hệ thống, nhất quán đối với mọi loại quy hoạch, trong đó cần xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm của các cơ quan nhà nước và sự tham gia của người dân, doanh nghiệp. Việc cố nắm giữ quyền lực về quy hoạch của các Bộ, ngành, địa phương cần được xem xét khoa học và quyết định mạch lạc. Hy vọng, Luật Quy hoạch sẽ được Quốc hội xem xét hoàn thành được sứ mệnh khó khăn này.
Thứ hai, cần xác định rõ đối tượng nào cần quy hoạch và không cần quy hoạch trong cơ chế thị trường để không còn lãng phí, chồng chéo, khoảng trống trong quy hoạch. Theo hướng này, quy hoạch cần tập trung vào quy hoạch không gian gắn với sử dụng các nguồn lực công vì mục đích công.
Thứ ba, cần thay đổi phương pháp xây dựng quy hoạch, cần dựa chủ yếu vào phân tích chi phí - lợi ích và phân tích chia sẻ lợi ích, rủi ro giữa các bên có quyền và lợi ích liên quan để quy hoạch trở thành lời giải của bài toán phát triển bền vững.
Thứ tư, quy hoạch phải được xây dựng trên hệ thống thông tin địa lý với dữ liệu địa lý quốc gia thống nhất, chính xác và được cập nhật, đóng vai trò hệ thống trợ giúp con người ra quyết định về phát triển.
Thứ năm, trong chuỗi quy trình từ lập, thẩm định, phê duyệt, thực hiện, giám sát trong quy hoạch cần được xác định trên nguyên tắc bảo đảm tính độc lập cao nhất với sự tham gia thực chất của tất cả các bên có liên quan. Ví dụ như cần trao việc lập quy hoạch cho giới chuyên môn, trao việc thẩm định cho các hiệp hội nghề nghiệp, việc phê duyệt thuộc thẩm quyền của các cơ quan nhà nước, việc giám sát cần trao cho doanh nghiệp, người dân và các tổ chức xã hội.
Thay đổi tư duy về quy hoạch thường là khâu khó khăn nhất ở tất cả các nước có nền kinh tế chuyển đổi. Dù khó nhưng vẫn phải quyết tâm làm để phát triển được bền vững và dễ dàng thoát nhanh khỏi cái bẫy thu nhập trung bình.
Theo Gs.TsKh. Đặng Hùng Võ/ VietNamNet

25 tháng 8, 2015

Trung Quốc điều tàu tên lửa hiện đại đến biển Đông


Đăng Bởi  - 
Trung Quoc dua tau khu truc ten lua Truong Sa den Bien Dong
Tàu khu trục hiện đại nhất của Trung Quốc tên Trường Sa sẽ hoạt động tại Biển Đông

Ngày 17.8, Trung Quốc điều tàu khu trục tên lửa Trường Sa(mượn cớ lấy theo tên thành phố thủ phủ tỉnh Hồ Nam ở Trung Quốc) đến biển Đông. Đây là tàu khu trục thứ 2 thuộc lớp 052D đã chính thức phục vụ hạm đội Nam Hải, theo tờ Hải quân Nhân dân của Trung Quốc cho biết.

Tàu Trường Sa sẽ đóng quân tại bến cảng Á Long, căn cứ Tam Á thuộc đảo Hải Nam, căn cứ chính của hạm đội. Tàu khu trục này mang số hiệu 173, đã được hoàn thành vào tháng 12.2013 và được thiết kế để gia tăng khả năng phòng không cũng như chống hạm cho hạm đội Trung Quốc ở biển Đông.
Trung Quốc hiện có tổng cộng 8 tàu chiến được trang bị loại radar mảng pha quét điện tử mệnh danh là "Aegis của Trung Quốc", nhằm giúp nước này gia tăng sức mạnh quân sự.
Trong 8 tàu chiến hiện đại nhất đó chỉ có 2 tàu Type 52D là Côn Minh và Trường Sa, 6 tàu còn lại là tàu khu trục Type 052C.
Type 052D là loại tàu khu trục được cải tiến từ Type 052C và được Trung Quốc "khoe khoang" là có sức mạnh tương đương với tàu khu trục lớp Flight III Arleigh Burke của Mỹ.
Vũ khí đáng chú ý nhất của tàu là 64 tên lửa phòng không tầm xa HHQ-9 có tầm bắn 200km, tốc độ Mach 4,2, trần bay 30.000m. Tên lửa sử dụng phương thức dẫn đường quán tính trong giai đoạn đầu và giữa, đến cuối hành trình thì chuyển sang dùng radar chủ động.
Hỏa lực chống hạm của Type 052D gồm 8 tên lửa tầm xa YJ-12 có tầm bắn 400km, tốc độ Mach 2,5, giai đoạn cuối bay cách mặt biển 30m, phương thức dẫn đường của YJ-12 tương tự như HHQ-9.
Ngoài ra, tàu còn được trang bị pháo hạm 130mm H/PJ-38, tên lửa phòng không tầm ngắn HHQ-10 và hệ thống phòng thủ tầm cực gần H/PJ-12. Bệ phóng thẳng đứng của Type 052D có thể bắn cả tên lửa hành trình đối đất CJ-10 và tên lửa chống ngầm Y-8.
Trung Quốc đã lên kế hoạch đóng tới 10 tàu khu trục thuộc Type 052D này nhằm gia tăng sức mạnh cho hạm đội của mình.
Việc Trung Quốc điều tàu khu trục tên lửa Trường Sa đến biển Đông, được xem như là một động thái gia tăng căng thẳng trên biển Đông, vốn đã gia tăng gần đây bởi những hành động của Trung Quốc như xây dựng đảo nhân tạo, tập trận khổng lồ, xây dựng lực lượng dân quân biển...
Trước đó người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình đã lên tiếng phản đối cuộc tập trận của Trung Quốc trên biển Đông một trong những hành động được xem là gây hấn mới nhất: "Đây là hành động xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam, đi ngược lại nhận thức chung của lãnh đạo hai nước, ngăn cản đà phát triển quan hệ hai nước, đe dọa an ninh an toàn hàng hải trong khu vực. Việt Nam phản đối và yêu cầu Trung Quốc thực hiện những hành động có trách nhiệm và dừng ngay những hành động làm căng thẳng, phức tạp trong khu vực".
Thiên Hà (theo Want China Times)