Trang

11 tháng 3, 2014

Tàu Yết Kiêu khen tàu ngầm Trường Sa


- Ông Phan Bội Trân, người chế tạo thành công chiếc tàu ngầm mini Yết Kiêu gửi lời khen ngợi và chúc mừng trước thành công của tàu ngầm Trường Sa.
Chặng đường còn dài
Tại Việt Nam, không phải doanh nhân Nguyễn Quốc Hòa (Thái Bình) là người đầu tiên bắt tay vào việc chế tạo tàu ngầm mà trước đó, từ năm 2010, ông Phan Bội Trân (TP Hồ Chí Minh) đã chế tạo thành công chiếc tàu ngầm mini đầu tiên.
Chỉ có điều, tàu ngầm mini của ông Trân sử dụng động cơ ắc quy điện, còn với ông Hòa là động cơ diesel với tham vọng sở hữu cả công nghệ không khí tuần hoàn AIP tiên tiến.
Vừa qua, trong liên tiếp hai ngày 7 và 8/3/2014, trước sự chứng kiến của nhiều đoàn công tác, gồm có Sở Khoa học Công nghệ Thái Bình, Viện kỹ thuật Hải quân Hải Phòng, Ủy ban Khoa học – Công nghệ và Môi trường của Quốc hội, đài truyền hình nhà nước… doanh nhân Nguyễn Quốc Hòa đã thử nghiệm thành công con tàu Trường Sa.
Tại lần thử nghiệm này, tàu Trường Sa lặn nổi nhịp nhàng trong bể thử nghiệm, và sau đó lặn nhiều giờ đồng hồ và vận hành hệ thống AIP. Kết quả hoàn hảo khiến những người chứng kiến phải thán phục.
Tàu ngầm Trường Sa lặn trong bể thử nghiệm
Tàu ngầm Trường Sa lặn trong bể thử nghiệm
Trao đổi với ông Phan Bội Trân (hậu duệ của nhà cách mạng Phan Bội Châu) ngày 8/3/2014, ông Trân cho biết: “Tôi đã nhiều lần trao đổi với ông Hòa qua điện thoại và cả gặp mặt trực tiếp về những vấn đề chế tạo, cũng như nguyên tắc hoạt động của tàu ngầm. Và cả hai đều có chung đam mê, nhiệt huyết”.
“Thông tin ông Hòa thử nghiệm thành công những yếu tố cơ bản của một chiếc tàu ngầm với tôi là không bất ngờ, bởi tôi biết ông Hòa chắc chắn sẽ thành công điều này. Nhưng tôi biết chặng đường mà ông Hòa còn phải đi để biến tàu ngầm Trường Sa trở nên ưu việt như dự định của ông còn dài và nhiều gian nan, nhưng tại thời điểm này, thành công bước đầu của Trường Sa là một tin vui và vô cùng đáng ngợi khen, khích lệ” – Ông Phan Bội Trân chia sẻ.
Ông Phan Bội Trân bày tỏ: “Tôi hi vọng, với thành công này, Trường Sa sẽ được sự hỗ trợ nhiệt tình từ phía những nhà chuyên môn, cũng như trang thiết bị, công nghệ nghiên cứu, thậm chí cả kinh phí, trong trường hợp ông Hòa cảm thấy cần thiết. Bởi chế tạo được AIP sẽ là một bước tiến đang kinh ngạc cho nền công nghệ Việt Nam.”
Ông Phan Xuân Dũng, Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học – Công nghệ và Môi trường của Quốc hội về thăm tàu Trường Sa ngày 8/3/2014.
Ông Phan Xuân Dũng, Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học – Công nghệ và Môi trường của Quốc hội về thăm tàu Trường Sa ngày 8/3/2014.
Ước mơ khí tài đặc công
Trước đó, đã nhiều lần doanh nhân Nguyễn Quốc Hòa chia sẻ về những ứng dụng của tàu ngầm nếu Trường Sa thành công. Trước hết, về dân dụng, tàu sẽ có thể phục vụ mục đích nghiên cứu đáy sông, biển, thềm lục địa, phục vụ du lịch dịch vụ…
Nhưng tiến xa hơn, nếu được sự quan tâm đúng mực và hỗ trợ của quân đội, ông Hòa hi vọng những tàu Trường Sa tiếp theo sẽ có thể mang mục đích quân sự. Bởi đã từng là một người lính, ông Hòa hiểu cách đánh du kích của quân đội Việt Nam, hiểu sức mạnh của đặc công nước, hi vọng tàu Trường Sa có thể trở thành một khí tài.
Nhận định về điều này, ông Phan Bội Trân chia sẻ: “Hệ thống AIP đã được một số quốc gia có nền quốc phòng hiện đại ứng dụng từ lâu, nhất là với những lực lượng đặc biệt, tiêu biểu như Pháp, Nhật Bản, Anh… Ví dụ như người nhái Pháp, Nhật được trang bị những bình dưỡng khí có hệ thống AIP. Chẳng hạn với 10kg dưỡng khí, ta có thể lặn được 2 tiếng, nhưng họ có thể lặn được 6 tiếng, 8 tiếng.
Vì thế, nếu AIP của ông Hòa thành công thì việc được nghiên cứu ứng dụng vào trong các sản phẩm quốc phòng là điều dễ dàng.”
“Đây là một tin vui, và chúng ta có quyền hi vọng” – Ông Phan Bội Trân nhận định.
Tàu ngầm phiên bản một người lái tại thời điểm vừa thử nghiệm thành công (Ảnh internet)
Tàu ngầm phiên bản một người lái tại thời điểm vừa thử nghiệm thành công (Ảnh internet)
Hậu duệ của nhà cách mạng Phan Bội Châu
Ông Phan Bội Trân là Việt kiều nhưng đã trở về sống ở Việt Nam. Theo ông Trân, cụ của ông là anh em ruột với cụ Phan Bội Châu và làm quan trong triều Nguyễn. Cụ được triều đình cử vào cai quản một vùng đất phương Nam mà bây giờ là vùng Dĩ An- Bình Dương. Theo chân cụ, con cháu họ Phan cũng theo vào lập thành dòng họ Phan khá lớn ở khu vực này. Sau khi cụ tổ mất, dân trong vùng đã lập đền thờ.
Cha ông Trân từng tham gia hoạt động cách mạng trước năm 1945 và bị thực dân Pháp bắt giam. Sau những đòn tra tấn dã man không khuất phục được ông, chúng đành thả ông ở tình trạng tàn phế. Năm 1975, đất nước thống nhất khi ông An đang du học tại Pháp.
Là sinh viên ngành hóa, ông được học chuyên sâu về vật liệu composit, đặc biệt là những loại composit chuyên được ứng dụng cho các thiết bị trong tàu ngầm, máy bay trực thăng. Sau khi học xong, ông Trân làm việc tại một hãng chuyên chế tạo tàu ngầm và có cơ hội nghiên cứu kỹ thuật chế tạo tàu ngầm. Năm 1996, ông trở về Việt Nam và mở phân xưởng nghiên cứu về composit.
Nam Phong ( Đất Việt )

Phim "Người đàn bà cuồng dâm"


Bộ phim đang gây nhiều tranh cãi của Lars von Trier đưa người xem trải nghiệm một chuyến tàu cảm xúc, đi đến tận cùng của tình dục để rồi khó bứt khỏi dư âm của nó.
Khi loạt poster nhân vật trong phim Người đàn bà cuồng dâm ra mắt, nhiều người đã phải vừa cười vừa thở dài cho sự táo bạo tới lố lăng của đạo diễn Lars von Trier. 14 tấm poster nhân vật, mỗi người đều mình trần trong tư thế đạt cực khoái, với dòng tựa “Quên tình yêu đi” (Forget About Love) thách thức. Cùng 8 teaser và trailer hé lộ nhiều chi tiết nhạy cảm, khán giả lại mong chờ một bộ phim lấy đề tài nghiện sex làm nghệ thuật từ một đạo diễn vốn thích trêu ngươi người xem.
Chùm poster gây sốc của "Người đàn bà cuồng dâm" khi các diễn viên thể hiện sự khoái cảm.
Chùm poster gây sốc của "Người đàn bà cuồng dâm".
Thực tế, Người đàn bà cuồng dâm, cũng như các poster quảng bá cho bộ phim, hài hước nhưng là cái nhìn trực diện về cảm xúc của con người, ở đây là Joe, trong ham muốn nhục cảm. Câu chuyện bắt đầu khi Seligman bắt gặp Joe gục trong căn hẻm gần nhà ông. Cô từ chối để ông gọi xe cứu thương hay người cứu giúp mà chỉ muốn một tách trà pha sữa. Seligman dìu Joe về nhà và lắng nghe câu chuyện về chứng nghiện tình dục của cô từ bé tới hiện tại.
Làm phim về chứng nghiện sex, dĩ nhiên không thể thiếu những cảnh quan hệ trần trụi nhưng nếu Lars von Trier đủ hiểu đề tài nhạy cảm thu hút sự chú ý trong quảng bá ra sao, thì khi vào phim ông rất biết cách khiến người xem cuốn vào mặt kia của chứng bệnh - đó là nạn nhân của căn bệnh ấy.
Trong câu chuyện Joe kể cho Seligman, cô lấy ý tưởng từ những đồ vật trong phòng rồi biến nó thành những tiêu đề trừu tượng hoặc ngụ ý đơn giản: Mê sảng(Delirium), Tấm gương (The Mirror), Jerôme, Bà H. (Mrs. H). Nhưng khi đi theo câu chuyện đó, những sự kiện liên tục được xen với hình ảnh của ý thức, lúc của Joe, lúc của Seligman. Khi Joe nói về cuộc đua trên tàu hỏa với cô bạn B xem ai làm tình được với nhiều đàn ông hơn trước lúc chuyến tàu chạm đích, trong ký ức Joe là một bảng điểm số còn trong đầu Seligman là một cuộc câu cá bằng ruồi nhân tạo.
Lần lượt như vậy, khi Joe kể về một điểm quan trọng trong “cuộc khám phá các thể loại dương vật” thì Seligman có thể liên tưởng tới một khía cạnh hoàn toàn “sâu xa” như toán học, tôn giáo, văn chương. Những hình ảnh liên kết của họ xuất hiện không báo trước, chỉ có chút thay đổi trong màu sắc hay kích cỡ khung hình. Bộ phim gần như một phiên bản ngắn hơn của Nghìn lẻ một đêm mà người đối thoại với Scheherazade là Robert Langdon.
Seligman tự nhận là một người vô tính trong thiên hướng tình dục, tình yêu duy nhất của ông là những cuốn sách và kỷ vật cất quanh nhà. Chúng là khởi nguồn cho những câu chuyện của Joe và là cách ông phân tích những câu chuyện ấy. Tính cách bướng bỉnh, bất cần của Joe đối lập với sự ân cần, triết lý từ Seligman, cộng thêm cách nhìn nhận tình dục khác nhau của họ tạo thành một đường dây dẫn chuyện thú vị bởi không chỉ tạo ra những bước ngoặt trong hình ảnh, nó còn là những giây phút hài hước khi khán giả có thể cười ồ với sự ngơ ngác của Seligman lúc lắng nghe những hành động thời trẻ của Joe, việc ông vui mừng vì thấy sự liên kết giữa tình dục và nhạc Bach, đổi lại Joe trợn mắt với cái đầu không tưởng của người đàn ông này nhưng cũng thản nhiên mắng Seligman là “nữ tính” vì dùng sai dĩa để ăn bánh.
Từ trái qua: nữ diễn viên Charlotte Gainsbourg (vai Joe tuổi trung niên), đạo diễn Lars von Trier, nam diễn viên Stellan Skarsgaard (vai Seligma) và Stacy Martin (vai Joe thời trẻ).
Từ trái qua: nữ diễn viên Charlotte Gainsbourg (vai Joe tuổi trung niên), đạo diễn Lars von Trier, nam diễn viên Stellan Skarsgaard (vai Seligma) và Stacy Martin (vai Joe thời trẻ).
Charlotte Gainsbourg và Stellan Skarsgaard đã có sự tung hứng rất đồng điệu trong hai vai diễn. Là những cộng sự lâu năm của Lars von Trier, họ hiểu rõ sự tự do ông dành cho diễn viên và đã tận dụng nó để tạo nên Joe và Seligman sống động, luôn tương tác cho bộ phim tăng tiến. Trong phần hai, khi câu chuyện u ám hơn, nhiều khi khán giả chỉ mong phim quay lại với hiện tại của họ để nghe thêm một ý kiến kỳ quặc nữa của Seligman, để nghe Joe phán: “Đây là cái sự lạc đề tồi tệ nhất của ông tối nay”.   
Với một bộ phim dài 4 tiếng (nếu xem liên tục), Lars von Trier biết cách để người xem loại bỏ dần sự e ngại với chủ đề nhạy cảm chính, bắt đầu bộ phim bằng các tình huống đối thoại hài hước về tình dục vừa lôi cuốn vừa khiến khán giả yên tâm theo dõi. Sự kết nối chặt chẽ với lời thoại của nhân vật (nếu Joe nói “như một con mèo” thì một con mèo ngay lập tức hiện ra) khiến khán giả dần đi sâu vào trong tâm tư cô gái ở mọi thời điểm câu chuyện.
Hơn nữa, ở việc trưng bày những hình ảnh Joe liên kết với tình dục, Lars von Trier cũng gắn người xem vào thân thể của Joe. Những phân đoạn quan hệ theo lẽ đó mang nhiều cảm xúc hơn và giúp phát triển nhân vật chứ không đơn thuần chỉ là một cảnh “đẹp” để chiêm ngưỡng. Nếu không tập trung vào một cận cảnh trên cơ thể, có thể phim sẽ dùng trung cảnh nhưng là nhiều cảnh như vậy liên tiếp, hoặc khi có một số hình ảnh đủ gợi cảm thì màn hình sẽ chia ba theo ý kiến của Joe cho sự đồng đều. Khán giả luôn phải đi cùng Joe trong những cuộc làm tình ấy. Nói cách khác, không những họ không được thỏa mãn chút tò mò, họ còn không thể lên án cô nếu muốn câu chuyện tiếp diễn.
Đây cũng là cách đạo diễn Lars von Trier lột dần sự kiểm soát của trí não khán giả lên bộ phim mà thay bằng sự gắn kết cảm tính. Sau những trường đoạn tranh đua trẻ con, những giây phút căng thẳng vì bị đánh ghen bất chợt (phân đoạn hài hước nhất phần đầu với sự tham gia của Uma Thurman trong màn diễn xuất rợn gáy), một giai đoạn “gần như là yêu” với anh chàng Jerôme (Shia LaBeouf), Joe thét lên “Em không cảm thấy gì cả” ngay trong khi làm tình để mở ra tấn bi kịch của cô. Hậu quả khó tránh của Joe nặng nề hơn đối với người xem bởi sự đồng điệu họ từng có đã bị cắt đứt.
Không còn sự tươi vui hay khám phá điên rồ của thời trẻ, bộ phim trở nên nặng nề như cách người lớn tuổi gánh vác trách nhiệm và đối đầu với những hành vi của mình. Joe tìm kiếm sự trừng phạt cho lòng ham muốn của cô: cũng không còn những cảnh làm tình mạnh bạo, giờ là bối cảnh của những màn bạo lực Joe nhờ nhân vật K (Jamie Bell) ném lên thân thể.
Phần hai là khi Joe cảm nhận sức nặng của xã hội lên con người và ham muốn của cô, đòi hỏi cô phải lên tiếng cho bản thân và tính dục của mình. Liệu cô có thể làm được điều đó không và còn ai trong những người đàn ông cô gặp có thể ủng hộ Joe? Cảm giác như còn dang dở, cuốn phim khép lại khi khán giả vẫn còn bàng hoàng trong hai tiếng của những tranh cãi về tương lai Joe nhiều hơn là vì những cảnh tình dục như phần trước.
Phần hai vẫn còn những hình ảnh đẹp nhưng dần là sự nhạt nhòa của cảm xúc dẫn đến một sự bức bối từ người xem, một phần vì họ không tìm được những khoảnh khắc, chi tiết quan trọng ngụ ý cho cảm xúc chung trong cảnh. Vẫn có những bài hát nhạc phim xuất sắc nhưng những Fur Elise, Burning Down The House của phần hai vang lên đôi chút lệch lạc, chúng có thể nhảy từ hài hước qua bi kịch, ngược lại với những Born To Be Wild đúng không khí nổi loạn hay bản dạo hòa âm của Bach khớp ba âm với ba nấc thang người tình của Joe.
Nếu như phần một, khán giả có thể bám theo câu chuyện vì tính sinh động của nhân vật, thì khi Joe quay lưng lại với xã hội đã lên án gay gắt cô, khán giả thấy rõ hơn sự lạ lẫm của sự sống quanh cô. Không có một sự rõ ràng trong địa điểm hay thời gian câu chuyện. Ngay ngõ hẻm ngôi nhà của Seligman cũng mang dáng dấp một trường quay dựng trong studio, những ngôi nhà Joe từng ở hay thăm viếng có màu trắng lợt lạt và kiến trúc đơn giản, không nói điều gì về thời kỳ chúng được xây dựng.
Dàn diễn viên quốc tế được Lars von Trier tận dụng tối đa cho bộ phim cũng giúp sự xa lạ tăng tột độ trong khán giả, với nhiều người bị bắt phải “làm méo” giọng rõ ràng: trong khi Joe (diễn bởi Stacy Martin thời trẻ và Charlotte Gainsbourg thời trung niên) có giọng Anh khá rõ, bố cô (Christian Slater) có giọng như một người Scotland về già, Shia LaBeouf là kỳ quặc nhất với giọng âm hưởng Nam Phi với chữ “r” khá dị trong phát âm, P (Mia Goth), người tình cuối cùng của Joe thì mang giọng Anh pha Canada lạ lẫm, bản thân Seligman cũng không giấu chất châu Âu trong giọng nói của ông.
Diễn viên Stellan Skarsgaard thường so sánh các phim của Lars von Trier với những câu chuyện cổ tích: chúng thuyết phục và thú vị nhưng không phản ánh đời thực. Tuy nhiên, kết hợp bi kịch của Joe cùng sự gắn kết Lars von Trier xây dựng giữa khán giả và nhân vật, thế giới kỳ lạ của Joe giúp họ thưởng thức câu chuyện tình dục một cách thoải mái nhưng khi cần lại không có cửa giải thoát cảm xúc. Bản thân họ đồng cảm với cô nhưng cảm thấy bất lực bởi không có một mối liên hệ nào với thế giới của cô để sẻ chia với Joe. Tấn bi kịch của Joe là do bản năng của cô tạo nên và khán giả sẽ phải nhìn cô tự đương đầu với nó.
Tài tử Shia LaBeouf có vai diễn đột phá trong sự nghiệp.
Tài tử Shia LaBeouf có vai diễn đột phá trong sự nghiệp.
Điều này Lars von Trier đã triển khai ngay từ phút đầu của phần một khi bộ phim bắt đầu trong bóng đêm, để rồi cuối phần hai màn hình tắt nhưng những âm thanh chỉ hành động vẫn diễn ra cho đến khi dòng credits hiện lên. Trong giữa hai khoảng đen đó, vừa giả nhưng lại vừa thật, Lars von Trier đã tìm cách tạo ra một số phận phụ nữ đủ đáng yêu nhưng đủ “nhẫn tâm” để đẩy cô vào nghiệt ngã, rồi phút cuối thả cô đi, mặc phim đã hết.
Đầy bất ngờ tới phút cuối, khán giả sẽ phải trải qua một chuyến tàu cảm xúc thực sự để đi tận cùng Người đàn bà cuồng dâm. Họ còn khó khăn hơn để bứt khỏi những dư âm của bộ phim đọng lại. Trần trụi: có - rất nhiều, phản cảm: có thể. Nhưng có lẽ dùng một hai từ là quá nhanh để đánh giá một tác phẩm giàu trí tưởng tượng đột phá và thuyết phục về lớp ý như Người đàn bà cuồng dâm. Có lẽ tốt nhất, để hiểu rõ hơn bộ phim, khán giả nên đi cùng ý tưởng của Lars von Trier và liên tưởng về một cái gì đó khác.
Người đàn bà cuồng dâm đã bắt đầu đầy hung bạo với Fuhre Mich của Rammstein và kết thúc bằng Hey Joe ma mị, nhưng chặng đường của nó, có lẽ giống hơn lời kêu thống thiết “Rape me” mà Kurt Cobain cất lên trong bài hát của Nirvana. Nó gây sốc, đủ khiến người thưởng thức đỏ mặt nhưng đủ đẹp ở giai điệu, đủ lôi cuốn khiến khán giả quay cuồng vào vòng xoay bế tắc của cảm xúc ở trung tâm; để khi nốt nhạc dừng là chút mong mỏi cho gì đó tốt đẹp hơn sau những xung bạo xác thịt. Một điều gì đó, như tình yêu chẳng hạn?
Trailer phim "Người đàn bà cuồng dâm"
Hai trích đoạn trong phim
Phương Hà (Vnexpress)

Hải chiến Gạc Ma 1988

- Nếu quân và dân VN đoàn kết, quyết tâm chống TQ xâm lược thì Tổ quốc VN  sẽ trường tồn. BTTD

“HQ 505 trúng đạn đã nghiêng, để tàu chìm thì chẳng những mất đảo mà chiến sĩ cũng hy sinh hết. Tôi phát lệnh bằng mọi giá lao tàu lên đảo”, thuyền trưởng HQ 505 Vũ Huy Lễ nhớ lại quyết định trọng đại nhất  đời binh nghiệp 26 năm trước.

Những ngày đầu tháng 3, ông Vũ Huy Lễ bận rộn hơn thường lệ. Vị đại tá, thuyền trưởng đang tất bật cho cuộc gặp đồng đội cũ trên con tàu HQ 505 ở Hải Phòng. Sau đó ít ngày, ông sẽ đi Đà Nẵng gặp lại những đồng đội khác từng có mặt trong trận hải chiến cách đây tròn 26 năm.
Nhắc đến trận chiến năm xưa, vị thuyền trưởng đã gần 70 tuổi bồi hồi nhớ lại. Năm 1988, Trung Quốc đưa quân ra chiếm bãi đá Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa. Ba đảo này chỉ cách nhau vài hải lý, hợp thành một cụm đảo trong nhóm đảo Sinh Tồn (quần đảo Trường Sa).
Các bãi đá này không có quân đồn trú nên Hải quân Việt Nam phải đưa tàu ra bảo vệ. Cuộc chiến chính thức nổ ra ngày 14/3/1988 và chỉ kéo dài trong ít giờ buổi sáng trên cả 3 đảo.
VHL-4422-1394431911.jpg
26 năm sau trận hải chiến, những ký ức của thuyền trưởng Vũ Huy Lễ vẫn còn nguyên vẹn. Ảnh: N.Hưng.
Theo thuyền trưởng Lễ, thực tế ngay trước khi diễn ra trận hải chiến năm 1988, HQ 505 đang thực thi nhiệm vụ đưa bộ đội công binh và vật tư công trình đến đảo Đá Lớn. Vừa hoàn thành công việc thì sáng 13/3/1988, tàu nhận được lệnh đến đảo Cô Lin.
Xây đài tưởng niệm Gạc Ma
Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam vừa phát động chương trình "Nghĩa tình Hoàng Sa, Trường Sa" nhằm vận động các cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước ủng hộ nguồn lực xây đền tưởng niệm 64 chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam hy sinh trong trận Gạc Ma (14/3/1988); Đồng thời hỗ trợ gia đình của những người đã hy sinh trong hai trận chiến bảo vệ Hoàng Sa (1974) và Gạc Ma thuộc Trường Sa (1988). Dự kiến, ngày 14/3, lễ phát động kêu gọi ủng hộ chương trình sẽ được tổ chức tại TP Đà Nẵng.
Vị trí  xây đền dự kiến tại khoảnh đất từ sân bay Cam Ranh về Nha Trang, Khánh Hòa. Đây là vị trí nhìn ra biển Đông, nhìn ra Gạc Ma. 
Trên đường HQ 505 di chuyển, tàu Trung Quốc tìm cách ngăn chặn, khiêu khích. 18h cùng ngày, dù bị đối phương gây nhiễu làm mất liên lạc với sở chỉ huy song tàu vẫn đến đúng vị trí và hoàn thành nhiệm vụ cắm mốc chủ quyền trên đảo Cô Lin sáng sớm 14/3.
Đe dọa và khiêu khích không thành, hôm sau tàu Trung Quốc đã tấn công vào bộ đội Việt Nam đang bảo vệ cờ trên các đảo và nã đạn vào các tàu HQ 505, 604, 605.
6h30 sáng, 3 tàu chiến Trung Quốc liên tục nã pháo vào HQ 505, đạn trúng vào buồng máy, khu thông tin, đài chỉ huy, kho tàu bốc cháy. Gặp gió mùa đông bắc thổi mạnh, máy bị hỏng nên tàu trôi xa khỏi đảo hơn một hải lý. Pháo 85, 100 ly trên tàu Trung Quốc vẫn không ngừng nã đạn khiến HQ 505 bốc cháy ngùn ngụt, thân tàu thủng, nước tràn vào các khoang, dầu trôi ra lênh láng mặt biển. Hệ thống liên lạc bị hỏng, không thể báo cáo tình hình với cấp trên.
“Lúc này HQ 505 đã nghiêng và có nguy cơ chìm. Để tàu chìm thì chẳng những mất đảo mà toàn bộ chiến sĩ cũng hy sinh, chỉ còn cách đưa tàu lên bãi cạn”, thuyền trưởng Vũ Huy Lễ nhớ lại.
Ngay lập tức, ông hội ý với Ban chỉ huy tàu và yêu cầu phải sửa chữa bằng được máy móc để đưa tàu lên đảo. Trong vòng 3-4 phút, phương án này được thống nhất. Dù bị thương nhưng máy trưởng, đại úy Nguyễn Đại Thắng vẫn xông xáo chỉ đạo anh em sửa máy bằng được.
“Tàu mất điện, lái hỏng, chúng tôi phải dùng một máy tiến, máy lùi để tàu quay mũi hướng về phía đảo. Sau vài phút rồ hết công suất hai máy, tàu lao lên bãi cạn. Đến khi nghe tiếng san hô cọ rào rào và 2/3 thân tàu nằm trên bãi thì tôi biết quyết định ủn bãi đã thành công”, vị thuyền trưởng kể.
Con tàu dài gần 100 mét, rộng 28 mét vừa yên vị trên bãi thì cũng là lúc tàu chiến Trung Quốc tiếp tục nã đạn. Thuyền trưởng Lễ yêu cầu anh em hủy tài liệu mật, sơ tán khỏi tàu nhằm hạn chế thương vong, đồng thời chuyển vũ khí lên đảo chuẩn bị chiến đấu.
“Lúc đó dù lực lượng mỏng nhưng do đã án ngữ lối lên nên tôi tin là dù địch có đổ bộ chúng tôi vẫn đánh được và hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ đảo”, đại tá Lễ khẳng định.
hq931-4572-1394431911.jpg
Các thương binh và chiến sĩ trong trận Gạc Ma được đưa về đất liền. Ảnh tư liệu.
Nhân lúc tàu địch rút ra xa, bộ đội trên tàu HQ 505 tổ chức dập lửa, dùng xuồng cao su sang đảo Gạc Ma cứu vớt công binh, bộ đội của tàu HQ 604 bị chìm và đưa được 44 chiến sĩ trong đó có thương binh, tử sĩ về an toàn.
Nhớ lại tình thế ngàn cân đó, thuyền trưởng Lễ cho rằng, đời binh nghiệp có nhiều giây phút phải lựa chọn song quyết định lao tàu lên đảo là quyết định trọng đại nhất của ông. HQ 505 sau đó hiên ngang trên đảo Cô Lin, cờ tổ quốc tung bay trên tàu, dù nguy nan còn kéo dài hàng tháng trời.
Chín cán bộ chiến sĩ bám trụ ở Cô Lin do thuyền trưởng Lễ chỉ huy luôn trong trạng thái chiến đấu. Ngày nào đối phương cũng cho tàu chiến đến đe dọa. “Có ngày chúng quấy nhiễu 3-4 lần, dùng loa réo tên tôi ra hàng. Nhưng điều đó khiến tôi và anh em càng quyết tâm bảo vệ đảo”, ông kể.
Không chỉ căng thẳng về tinh thần, do thực phẩm cạn, tiếp tế khó khăn, cứ đêm đến vài chiến sĩ phải đốt đuốc xuống bãi san hô bắt cá. Có hôm ăn bị ngộ độc, nhiều người đau buốt xương khớp, 3-4 ngày mới khỏi.
Dù có thể rút về đảo Sinh Tồn nghỉ ngơi, phục hồi sức khỏe nhưng thuyền trưởng Lễ đã bám trụ lại đảo Cô Lin cùng các chiến sĩ đến tháng 6/1988, khi các hành động khiêu khích của hải quân Trung Quốc đã giảm và chủ quyền trên đảo Cô Lin được giữ vững.
Đầu năm 1989, tàu HQ 505 và thuyền trưởng Vũ Huy Lễ được Nhà nước trao tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Nhiều chiến sĩ khác được thưởng huân chương chiến công các hạng. Đích thân Tổng bí thư Đỗ Mười khi trao tặng danh hiệu đã khẳng định, tấm gương hy sinh, ý chí kiên cường dũng cảm, tinh thần mưu trí sáng tạo, tình yêu thương đồng đội của thuyền trưởng và tập thể cán bộ chiến sĩ tàu HQ 505 là niềm cổ vũ lớn lao với nhiệm vụ bảo vệ vững chắc chủ quyền đất nước trên quần đảo Trường Sa.
Sau trận hải chiến ở cụm đảo Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao, phía Việt Nam chìm 2 tàu vận tải, 64 chiến sĩ hy sinh, 9 người bị bắt làm tù binh. Trung Quốc chiếm giữ đảo Gạc Ma, Việt Nam giữ được những đảo còn lại.
Nguyễn Hưng (Vnexpress)

Cao Thùy Linh khỏa thân đẹp mê hồn

Cao Thùy Linh tiếp túc khẳng định con đường riêng của mình khi cùng ekip thực hiện một concept chụp hình nude vô cùng táo bạo bên ngựa trắng.
Mỗi lần xuất hiện trước công chúng yêu nghệ thuật ảnh, siêu mẫu 1m74 có cái tên ấn tượng : Cao Thuỳ Linh, luôn luôn để lại dấu ấn khó quên. Với tài năng diễn xuất tự nhiên trước ống kính nhiếp ảnh gia và sức lao động nghiêm túc vì nghệ thuật, Cao Thuỳ Linh cùng ekip hợp tác với mình đều tìm tòi lối đi riêng không lẫn lộn bất kỳ người mẫu nào.
Chuyến hành trình dài từ TP.HCM lên Cao Nguyên nắng gió ekip đi chuyển bằng xe hơi từ lúc khuya để kịp đón cái nắng đẹp Miền cao. Đây được xem bộ ảnh đầu tư công phu từ khâu ý tưởng, chọn bối cảnh chụp, nhất khâu chọn ngựa bạch đã được thuần gần gũi người mẫu dễ dàng cho buổi ghi hình. Riêng cá nhân Cao Thuỳ Linh biết hy sinh vì nghệ thuật đã bỏ qua bỡ ngỡ ban đầu hoà mình thiên nhiên hoang sơ cùng chú ngựa bạch rất tự nhiên diễn xuất trước ekip thực hiện bộ ảnh này.
Cùng chiêm ngưỡng bộ ảnh Nude nghệ thuật mới nhất của siêu mẫu Cao Thuỳ Linh được thể hiện bởi ekip đạo diễn Ngô Đình Hoà, chuyên gia trang điểm Đăng Minh, cùng nhiếp ảnh bikini nổi tiếng Hạo Nhiên :

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ

Cao Thùy Linh khỏa thân bên ngựa trắng giữa thiên nhiên hoang sơ
Theo VTV.vn

10 tháng 3, 2014

Ma trận trò bẩn trong showbiz Việt

(ĐSPL) - Có nghệ sĩ còn ghê gớm hơn khi nhờ tới bàn tay xã hội đen để hại đồng nghiệp.
Đã có một thời gian, bóng dáng của những ông trùm, những tay giang hồ đao búa cộm cán đã xuất hiện cả trong ... showbiz Việt. Ít ai biết được rằng, sự xâm lấn của những thế lực đáng sợ này được bắt nguồn từ chính lời mời chào của ... ít nhiều nghệ sĩ.

Ma trận trò bẩn trong showbiz Việt: Dắt tay giang hồ vào hại nhau - Ảnh 1
Nhiều sao Việt không ngại ngần khi nhờ tới giang hồ để dằn mặt đồng nghiệp. (Ảnh minh họa)
Trong vụ án Nam Cam, có một cái tên cộm cán không thể không nhắc tới: Năm Giao. Gã giang hồ này có chút ít "nghệ sĩ tính" trong người, khi mê cải lương hơn cả đao búa, đâm chém và từng ôm mộng trở thành ... nghệ sĩ. Tuy nhiên, gương mặt bặm trợn và tính tình hung hãn của gã giang hồ này không hợp với sân khấu, mà chỉ hợp với thế giới ngầm và những vụ thanh toán rợn người. Có điều, đã có thời gian gã "lấn sân showbiz", thậm chí đường hoàng được treo ảnh lên cả poster của không ít chương trình lớn với nghệ danh hẳn hoi: Nghệ sĩ Phương Giao!
Người dắt tay gã giang hồ máu lạnh vào với nghệ thuật chính là một nghệ sĩ cải lương thuộc hạng lão làng, với công việc chính là ... đòi nợ. Thế giới cải lương hào nhoáng và sặc mùi phấn son thực chất lại tiều tụy hơn những gì người ta thấy rất nhiều.
Thu nhập từ nghề cải lương khá nghèo nàn, thậm chí không đủ để chi cho những nhu cầu tối thiểu để làm nghề như may quần áo hay trang điểm. Trừ một số nghệ sĩ thuộc dạng sao, được đông đảo người hâm mộ yêu mến, những tên tuổi mới bước vào nghề phải khá chật vật để tồn tại, thậm chí phải "giật gấu vá vai" để có thể hàng đêm đứng trên sân khấu sáng đèn.
Việc vay nợ là chuyện khá phổ biến trong giới nghệ sĩ cải lương từ nhiều năm trước đây. Ban đầu là những món vay nợ của đồng nghiệp với đồng nghiệp, sau dần là tới những chủ nợ nghiệp dư, rồi rốt cuộc những món nợ dần bị thâu tóm bởi những tay trùm tín dụng đen, với mức lãi vay cắt cổ. Năm Giao cũng từng là một trong những hung thần cho vay nặng lãi - kẻ mà cái tên chỉ cần vang lên cũng đủ khiến không ít nghệ sĩ tái mặt vì lo sợ!
Nguồn cơn Năm Giao "lấn sân" vào showbiz là từ một lời nhờ vả ... đi đòi nợ. Sẵn mối quan hệ thân tình cùng với một nghệ sĩ lão làng của cải lương, Năm Giao quyết định nhận lời đòi hộ người này một món nợ lâu năm. Quen với phong cách đòi nợ thường lệ, gã giang hồ bặm trợn vác nguyên băng đàn em hùng hổ tới nhà con nợ, để rồi chưng hửng khi thấy con nợ tên tuổi đối phó bằng cách ... khóc nức nở và xin khất để mai mốt trả. Nhìn thấy "tiềm năng" từ dàn nghệ sĩ - mà trong đó có không ít ngôi sao, Năm Giao đã quyết định "đầu tư" vào lĩnh vực này và thành công vang dội.
Dưới bàn tay sắt của gã trùm giang hồ, đã có một thời gian giới nghệ sĩ cải lương gần như nằm trọn trong vòng tay kiềm tỏa của y. Những món nợ có lãi suất khó tin cứ được tròng vào cổ họ, hệt như một thứ gông xiềng không thể nào cởi bỏ. Lãi mẹ đẻ lãi con, rất nhiều con nợ tên tuổi của Năm Giao buộc lòng phải giao cả thân xác, sự tự do của mình vào tay gã giang hồ đao búa, để đổi lấy một vài phút bình an.

Ma trận trò bẩn trong showbiz Việt: Dắt tay giang hồ vào hại nhau - Ảnh 2
Những cuộc chiến nảy lửa trong showbiz vẫn luôn diễn ra hàng ngày. (Ảnh minh họa)
Nhờ giang hồ "xử lý" nhau không phải điều hiếm gặp trong giới nghệ sĩ, nhất là khi mà giang hồ - nghệ sĩ dường như lại khá dễ để thân thiết với nhau. Giang hồ dù sao cũng là con người, cũng có tình cảm, biết yêu, biết ghét, thậm chí là ... biết hâm mộ người nghệ sĩ. Thương Tín - một gương mặt lẫy lừng của màn bạc Việt suốt nhiều thập kỷ thậm chí còn từng diện kiến Năm Cam - ông trùm xã hội đen khét tiếng nhất Sài Gòn tại ngay chiếu bạc của y. Biết Thương Tín thua bạc, Năm Cam sai đàn em đưa trả lại toàn bố số tiền, rồi nói với Thương Tín: "Sòng anh mở để bọn phá gia chi tử, đám lắm tiền nhiều của vào chơi. Nghệ sĩ như chú có mấy đồng mà cũng lao vào đây làm gì? Lần sau đừng vào đây nữa!"
Câu chuyện gặp gỡ đó cũng là một minh chứng điển hình về mối quan hệ đặc biệt giang hồ - nghệ sĩ. Không chỉ riêng Thương Tín, khá nhiều nghệ sĩ cũng có những mối quan hệ thân thiết cùng với đám giang hồ thông qua nhiều cách khác nhau. Có thể đôi khi giang hồ là người hâm mộ, có đôi khi quý mến lẫn nhau bởi nét sống phóng khoáng, ngang tàng, tuy nhiên đôi lúc, những mối quan hệ dạng này lại dẫn tới những cái kết chẳng mấy hay ho.
Những xích mích, mâu thuẫn trong giới nghệ sĩ cũng nhiều chẳng kém gì ... giới giang hồ đao búa. Tuy nhiên, thay vì dùng súng ống hay dao búa, nghệ sĩ "hiền lành" hơn khi không đủ can đảm để "xử" nhau bằng bạo lực. Nhưng nghệ sĩ không đủ can đảm, đã có hàng loạt người khác sẵn sàng "giúp hộ", bởi mối thân tình mà họ có với nhau.
Giới phóng viên trong Sài Gòn có lẽ ít người không biết tới vụ một phóng viên kì cựu bị giang hồ "xử đẹp" ngay trên đường phố. Điều đáng nói là phóng viên này được cho là rất thân với một ngôi sao và là tác giả của một bài viết "dìm hàng" đối thủ của ngôi sao này - cũng là một tên tuổi lớn trong làng nhạc Việt. Vẫn chưa biết thực hư của sự việc ra sao, nhưng việc những thứ bạo lực kiểu xã hội đen vươn vòi bạch tuộc vào tận sân khấu giải trí hay hậu trường đã được gióng lên hồi chuông cảnh báo kể từ sau sự cố đó.
Không chỉ "giết gà dọa khỉ", nhiều ngôi sao còn là nạn nhân thật sự của những trò bẩn sặc mùi giang hồ. Những tin nhắn "hỏi thăm sức khỏe của cả gia đình" hay những dọa dẫm tương tự từng khiến không ít ngôi sao rợn tóc gáy, nhất là khi vừa xảy ra chút "ân oán" cùng với đồng nghiệp có quan hệ với giang hồ. Ghê gớm hơn, một cô ca sĩ còn bị tạt nguyên một ... ca nước lọc vào mặt khi đang tà tà chạy xe máy trên đường phố và khi về nhà mở điện thoại, cô run bắn người khi nhận được tin nhắn: "Lần này là nước lọc, lần sau là thứ gì chắc mày tự hiểu!"
Cũng cách đây độ vài năm, vụ một nữ diễn viên Hà Nội bị chém "xả chân" ngay tại chung cư cô đang sinh sống cũng khiến dư luận và giới giải trí được một phen xôn xao dậy sóng. Đó cũng là lần đầu tiên một nghệ sĩ bị "xử" bởi bàn tay của giang hồ và dù người nhà ra sức thanh minh đó chỉ là một vụ "chém nhầm", dư luận và cả giới nghệ sĩ cũng không thể không lo lắng trước viễn cảnh một thế giới giải trí tràn ngập sắc đen của những tên sát nhân máu lạnh!
Rất may, cho tới thời điểm này, làng nghệ thuật vẫn chưa biến thành "đất hứa" của giới xã hội đen, dù vòi bạch tuộc của chúng cũng đã ít nhiều vươn tới tận những sân khấu, tụ điểm lấp lánh ánh đèn. Những "ân oán", xích mích trong giới dù xảy ra mỗi ngày, nhưng rốt cuộc cũng đều được giải quyết bởi những phương thức nhẹ nhàng hơn, dễ chịu hơn là nhuốm máu bởi sắc màu bạo lực.
Lâm Anh

ĐẠI GIA VN- ĐẠI ĐẠI NỢ


BTTD công bố số liệu chính thức về số nợ của các doanh nghiệp đại gia nổi tiếng hàng đầu
 của Việt Nam. Số liệu chính xác đã được kiểm toán.

1. VIC- Tập đoàn Vingroup (HOSE) của tỷ phú usd Phạm Nhật Vượng.

- Tổng tài sản: 74,980,343,924.000 vnd  (Bảy mươi tư ngàn tỷ)
- Vốn chủ sở hữu: 17,758,824,096.000 vnd (Mười bảy ngàn tỷ)
- Tổng nợ: 56,255,152,072.000 vnd (Năm mươi sáu ngàn tỷ)

2. HAG-  Công ty Cổ phần Hoàng Anh Gia Lai (HOSE) của Bầu Đức

- Tổng tài sản: 29,815,997,949 000 vnd (Hai chin ngàn tỳ)
- Vốn chủ sở hữu: 12 920 899 896 000 vnd (Mười hai ngàn tỷ)
- Tổng nợ: 16,286,206,981 000 vnd (Mười sáu ngàn tỷ)

3. QCG- Công ty Cổ phần Quốc Cường Gia Lai (HOSE) của Cường đô la:

- Tổng tài sản: 6,384,733,903.000 vnd ( Sáu ngàn ba trăm tỷ ))
- Vốn chủ sở hữu: 2.301.367.134.000 vnd (Hai ngàn ba trăm tỷ)
- Tổng nợ: 3,905,309,584.000 vnd (Ba ngàn chín trăm tỷ)

4. ITA- Công ty Cổ phần Đầu tư và Công nghiệp Tân Tạo (HOSE) của
Đặng Thành Tâm:

- Tổng tài sản: 10,843,614,126.000 vnd (Mười ngàn tám trăm tỷ)
- Vốn chủ sở hữu: 7,091,470,263,000 vnd (Bảy ngàn tỷ)
- Tổng nợ: 3,732,627,020.000 vnd (Ba ngàn  bảy trăm tỷ)
Đã kinh doanh là phải vay nợ, nhưng nợ nhiều trong thời kỳ kinh tế suy thoái, lãi vay cao thì rất nguy hiểm, rất đau đầu. Nhiều tiền mà lo là thế. Tăng Minh Phụng khi nắm trong tay hàng trăm triệu usd và 6000 công nhân ( Những năm 90 của thế kỷ trước ) đã mơ ước: " Tôi chỉ muốn trở lại làm chủ xưởng may ( có khoảng 50 công nhân ) như xưa". Kết cục Tăng Minh Phụng bị tử hình vì "tội phạm kinh tế".

Phạm Hải

“Thế lực DN nhà nước là kinh khủng”




Ngày 6/3, Chính phủ ban hành nghị quyết về một số giải pháp đẩy mạnh cổ phần hoá, thoái vốn nhà nước tại doanh nghiệp, với nhiều quy định dự tính trước lối ra cho các khó khăn mà quá trình này có thể gặp phải.
Cũng trong ngày 6/3, tại hội thảo “Cải cách thể chế: Việt Nam và kinh nghiệm quốc tế”, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh nhấn mạnh, doanh nghiệp nhà nước là một nút thắt dứt khoát phải làm khi cải cách thể chế kinh tế.

Bởi, không thể để khối doanh nghiệp này tiếp tục bành trướng, hay cứ nói cổ phần hóa, nhưng thực chất một số doanh nghiệp chỉ cổ phần có 5%.

Hội thảo hôm đó có mặt nhiều chuyên gia quốc tế và trong nước. Và không ít người trong số họ cùng có chung sự sốt ruột với Bộ trưởng Bùi Quang Vinh.

Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan nhìn nhận, cải cách doanh nghiệp nhà nước là một trong những chuyện đã bàn nát nước ở thời kỳ đầu của đổi mới, bây giờ lại quay trở lại. Nhưng, sự trở lại này, theo bà Lan thì khó hơn rất nhiều. Bởi
“thế lực doanh nghiệp nhà nước là kinh khủng”, và “nếu nói nhóm lợi ích của Việt Nam thì đây là số một, và là lực cản rất trực tiếp đối với cải cách thể chế”.

Lực cản rất lớn của quá trình tái cơ cấu nền kinh tế chính là sự bùng lên của các nhóm lợi ích cũng là điều đã được bà Phạm Chi Lan nhấn mạnh tại Diễn đàn Kinh tế Mùa xuân 2013 do Ủy ban Kinh tế của Quốc hội tổ chức một năm trước.

Khi đó, bà Lan đã tha thiết mong Quốc hội chủ động tối đa trong việc cải cách thể chế. Đồng thời, Quốc hội nên đề nghị Chính phủ có chương trình hành động cụ thể, chọn một số nội dung quan trọng yêu cầu Chính phủ phải làm cho bằng được.

Phải làm cho bằng được, theo ý kiến của cả nhà quản lý và chuyên gia, đó chính là gỡ nút thắt mang tên doanh nghiệp nhà nước.

Chắc hẳn không phải ngẫu nhiên mà trong bản báo cáo tại phiên họp Chính phủ tháng 2 vừa qua, Bộ Kế hoạch và Đầu tư đã đặt thể chế tái cấu trúc doanh nghiệp, đặc biệt là doanh nghiệp nhà nước lên vị trí hàng đầu trong những nhiệm vụ hoàn thiện thể chế "kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa" cần tập trung thực hiện trong bối cảnh tái cơ cấu nền kinh tế.

10 giải pháp để hoàn thiện thể chế này cũng lần lượt được điểm tên, từ triển khai nghị quyết, văn bản đến đẩy mạnh cổ phần hóa, tăng cường năng lực quản trị và hiệu quả hoạt động, cải thiện quản trị, thu hẹp phạm vi và tỷ trọng nguồn lực phân bổ… cho tới ban hành tài liệu hướng dẫn chung nguyên tắc và cách thức thực hiện tái cơ cấu doanh nghiệp.

Tuy nhiên, tất cả các giải pháp gần như không có gì mới mẻ, nếu không muốn nói là có những điều rất cũ, đã trở thành điệp khúc ở không ít diễn đàn, văn bản.

Chẳng hạn, giải pháp thứ năm: cần ban hành một dự luật về đầu tư nhà nước trong doanh nghiệp nhà nước đã từng là đề nghị của nhiều đại biểu khi Quốc hội giám sát tối cao việc thực hiện chính sách pháp luật về quản lý, sử dụng vốn, tài sản Nhà nước tại các tập đoàn, tổng công ty Nhà nước từ cuối năm 2009. Và sau đó đã được chính thức đưa vào nghị quyết của Quốc hội. Song đến nay thì dự thảo luật này vẫn còn đang ở giai đoạn chuẩn bị.

Hay, giải pháp thứ chín nêu: đặt doanh nghiệp nhà nước vào môi trường cạnh tranh bình đẳng với các doanh nghiệp khác, loại bỏ các hình thức ưu đãi và bao cấp đối với doanh nghiệp nhà nước còn tồn tại trên thực tế. Điều này đã liên tục nằm trong các khuyến nghị của các chuyên gia trong và ngoài nước hàng chục năm nay.

Ủy ban Kinh tế của Quốc hội khóa 12, ngay kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa 13 vào tháng 7/2011 cũng đã gửi đến 10 kiến nghị để ổn định kinh tế vĩ mô. Trong đó, kiến nghị thứ bảy nêu rõ: “tái cấu trúc khu vực doanh nghiệp nhà nước để bảo đảm nhiệm vụ cơ bản là khắc phục những khiếm khuyết của thị trường và cung cấp hàng hóa, dịch vụ công cộng thay vì đóng vai trò “chủ đạo” bằng cách đầu tư dàn trải và kém hiệu quả như hiện nay”.

Nhưng, cũng giống như nhiều yêu cầu khác của cải cách thể chế kinh tế, “nút thắt” khu vực doanh nghiệp nhà nước vẫn mãi ở trạng thái im lìm suốt nhiều năm qua.

Trong sự sốt ruột cao độ, nhiều chuyên gia kinh tế cùng chung quan điểm với Bộ trưởng Bùi Quang Vinh rằng, giờ không còn là lúc thích hợp để nói mãi về những yếu kém của các ông “con cưng” mà như đúc kết của quyền Viện trưởng Viện Nghiên cứu và quản lý kinh tế Trung ương Nguyễn Đình Cung là “lời ăn lỗ dân chịu” nữa. 

Mà hãy bắt tay hành động để gỡ “nút thắt”, cụ thể là “bắt” doanh nghiệp nhà nước phải tuân thủ quy luật thị trường, cạnh tranh bình đẳng, theo lời Bộ trưởng Vinh.

Bởi thế, cũng có thể chia sẻ với mục tiêu chuyển toàn bộ tập đoàn, tổng công ty, doanh nghiệp nhà nước thành công ty cổ phần trong 3 - 4 năm tới được Bộ Kế hoạch và đầu tư nêu ra tại báo cáo nói trên. Nhất là khi khá nhiều lối ra đã được nêu tại nghị quyết của Chính phủ về một số giải pháp đẩy mạnh cổ phần hoá, thoái vốn nhà nước tại doanh nghiệp. Trong đó bao gồm cả việc xem xét, xử lý trách nhiệm cá nhân các trường hợp không thực hiện được tiến độ cổ phần hóa và thoái vốn Nhà nước theo kế hoạch đã được phê duyệt.

Những đề xuất cụ thể để cải cách doanh nghiệp nhà nước, rộng hơn là cải cách thể chế kinh tế, theo Bộ trưởng Bùi Quang Vinh, đang được tính từng ngày. Bởi thế, một số vị chuyên gia kinh tế được Bộ trưởng Vinh tham vấn, dù còn rất lo lắng với không ít lực cản từ chính tư duy, quan điểm phát triển vẫn thể hiện quyết tâm chung tay gỡ “nút thắt” doanh nghiệp nhà nước, góp phần cải cách thể chế kinh tế vốn đã nói quá nhiều, nhưng làm chưa được bao nhiêu.

Và như thế, có thể thêm một lần hy vọng vào sự chuyển biến thực sự của tiến trình cải cách doanh nghiệp nhà nước.