Trang

26 tháng 2, 2014

Đầu tư chứng khoán, tại sao không?

 

 Phân tích toàn cảnh thị trường VN hiện nay, có nhiều yếu tố để khẳng định suy thoái đã vượt qua vùng trũng, nền kinh tế đang phục hồi và có khả năng tăng trưởng.  Điều quan trọng là chính sách kinh tế vỹ mô và việc có hay không "cải t thể chế"? 

 Các ngành kinh tế lớn vẫn còn rất nhiều khó khăn: Nợ xấu khoảng 15% (theo Moody.s), tăng trưởng tín dụng thấp, tiền ứ đọng trong ngân hàng trong khi doanh nghiệp thiếu vốn, bất động sản vẫn đóng băng, hàng tồn kho rất lớn, các loại hình đầu tư chịu rủi do cao, thủ tục vẫn "hành là chính", lòng tin kinh doanh đang cạn kiệt...

 Lượng tiền trong dân vẫn còn nhiều mà lãi suất tiền gửi giảm (6-7 %/năm).

 Trong tình hình này, kênh đầu tư vào  chứng khoán là khả dĩ nhất. Tính từ đầu năm 2014 các nhà đầu tư ck đã thu lời từ 10-30%, cụ thể là VN-INDEX đã tăng 16 %, giá trị giao dịch trung bình từ 3 ngàn- 5 ngàn tỷ/phiên.

  Các bạn có tiền hãy cân nhắc, nên chăng đầu tư vào chứng khoán lúc này? BTTD


 Tham khảo:


Tiền ồ ạt đổ vào chứng khoán, VnIndex tăng mạnh




Tiền ồ ạt đổ vào chứng khoán, VnIndex tăng mạnh

Dòng tiền dường như đang tìm đến những cổ phiếu chưa tăng trong sóng tăng mạnh thời gian qua.

Kết thúc phiên giao dịch buổi sáng, hai sàn đạt thanh khoản 177 triệu cổ phiếu giao dịch khớp lệnh, giá trị đạt 2.250 tỷ đồng. Đây là một mức thanh khoản khá cao!

Dù rằng 2 chỉ số đã tăng mạnh thời gian qua và nhiều cổ phiếu đã tăng gấp đôi từ đầu năm nhưng dòng tiền khoẻ đã cứu thị trường không bị điều chỉnh như lo ngại của nhiều nhà đầu tư.

VnIndex chốt phiên giao dịch sáng với mức tăng 4,61 điểm lên 594,42 điểm. Điểm sáng trên sàn này là cổ phiếu ITA với mức khớp lệnh khủng hơn 20 triệu cổ phiếu và hiện đang có dư mua trần hơn 480 nghìn đơn vị.

Trên HoSE có 122 mã tăng trong khi chỉ 100 mã giảm điểm. Cơ hội tăng điểm đến với hàng loạt cổ phiếu cho thấy tâm lý nhà đầu tư khá vững vàng, niềm tin vào kinh tế vĩ mô đã phản ánh vào hành động dốc tiền vào chứng khoán.

Trên HNX, cổ phiếu ACB của ngân hàng ACB tăng 300 đồng và ngân hàng này cũng đang lên kế hoạch mua vào gần 34 triệu cổ phiếu quỹ. Cổ phiếu ngân hàng dường như tiếp tục hút dòng tiền quay lại khi SHB cũng đang đứng đầu thanh khoản HNX với 5,8 triệu cổ phiếu khớp lệnh, tăng 300 đồng so với giá tham chiếu.
Tuy nhiên, các cổ phiếu tăng trần lại không thuộc nhóm cổ phiếu phân tích cơ bản tốt mà thuộc nhóm penny. Hàng loạt cổ phiếu vốn hoá nhỏ đua trần như KSD, PFL, MAX, HDO, PXA, CVN, TKC, KHL....
.............
10h50': 
Thị trường càng lúc càng nóng với tiền vào chứng khoán ồ ạt. Hàng loạt cổ phiếu nóng tăng trần. Nhà đầu tư đổ xô mua chứng khoán như thể không mua bây giờ thì sau này mua sẽ bị đắt hơn.

ITA đến 10h50' đã khớp lệnh 15,5 triệu cổ phiếu và đạt mức giá trần. Hiếm khi cổ phiếu này có thanh khoản cao và đạt tăng trần như hôm nay.

FLC cũng tăng trần với khớp lệnh 6,1 triệu cổ phiếu. Tiền vẫn đổ vào cổ phiếu có tính đầu cơ mạnh này dù cổ phiếu đã tăng rất mạnh trong năm ngoái và đầu năm nay.
Tiền ồ ạt đổ vào chứng khoán, VnIndex tăng mạnh (1)

.......................
Phiên giao dịch hôm nay (27/2), cả hai sàn vẫn đồng loạt tăng điểm. Lệnh mua vẫn ồ ạt đẩy vào hệ thống dù hành động chốt lãi vẫn xảy ra.

Dòng tiền đang chạy vòng quanh, chốt lãi cổ phiếu đã tăng mạnh và cho các cổ phiếu chưa tăng cơ hội.

Trên sàn HNX, nhiều cổ phiếu penny tăng trần với dư mua trần khá tốt như: VPC tăng trần lên 2.900 đồng/CP với dư mua hơn 200 nghìn đơn vị; PFL tăng trần phiên thứ 2 liên tiếp với dư mua 615 nghìn đơn vị. Cả VPC và PFL đều báo lỗ năm 2013 và đã 2 năm liên tiếp thua lỗ. Tuy nhiên, giữa hàng loạt cổ phiếu đã tăng mạnh thì những cổ phiếu chưa kịp tăng đang có cơ hội.


VCG điều chỉnh sau 4 phiên tăng liên tiếp. Đến gần 10h, khớp lệnh tại cổ phiếu này chưa đầy 1 triệu cổ phiếu. Bên bán không quá sốt ruột chốt lãi, bên mua cũng đủng đỉnh chờ hàng rẻ hơn. Cuộc chiến tâm lý diễn ra khá gay cấn.

PVX vẫn tăng nhẹ 100 đồng lên 4.400 đồng. SHN biến động mạnh, có lúc giảm xuống 5.300 đồng/CP nhưng sau đó bật tăng trần, hiện đang giữ giá xanh 5.600 đồng/CP.

Trên sàn HSX, các cổ phiếu đầu cơ vẫn tăng mạnh. ITA khớp lệnh hơn 9 triệu cổ phiếu với mức tăng 300 đồng. ITA là một trong số những cổ phiếu chưa tăng mạnh thời gian qua.
Thanh Hiên
Theo Trí Thức Trẻ

Kinh tế VN qua góc nhìn Quốc tế


-  Chỉ cần VN đẩy lùi được tham nhũng, kiềm chế "nhóm lợi ích", ngăn chặn dã tâm "Hán hóa" và cải cách Hành chính (đừng "hành" là "chính"  nữa), bấy nhiêu thôi là kinh tế VN sẽ phát triển, xã hội VN sẽ ổn định.

- Nếu đảng cs VN đặt quyền lợi của Tổ quốc lên trên hết, trong tương lai VN có thể phát triển như Hàn Quốc và Nhật Bản vậy. BTTD



Đồng tiền Việt Nam ổn định, dự trữ ngoại tệ ở mức cao, lạm phát thấp là những điểm sáng được các tổ chức quốc tế ghi nhận.
9 điểm là mức tăng của chỉ số môi trường kinh doanh (BCI) tại Việt Nam theo đánh giá củaPhòng thương mại châu Âu (Eurocham)vừa đượccông bố hôm 25/2.

Đây là lần đầu tiên chỉ số BCI đạt được mức tăng này kể từ cuối năm 2012. Điều này cho thấy mức độ tin cậy và triển vọng kinh doanh trong cộng đồng doanh nghiệp châu Âu tại Việt Nam đang tăng rõ rệt.
Ông Csaba Bundik, Giám đốc điều hành của Phòng thương mại châu Âu tại Việt Nam (Eurocham) nhận định: “Chỉ số BCI vượt trên mức trung bình là một tin tốt và lần đầu tiên chúng ta thấy được điều này từ quý II năm 2012.
Đây là dấu hiệu phục hồi rõ ràng, cho thấy các công ty châu Âu đang lấy lại niềm tin vào thị trường Việt Nam, đi cùng với thời điểm thuận lợi là gần đến hồi kết của việc ký kết Hiệp định thương mại tự do giữa Việt Nam và EU, một quá trình trôi chảy và thuận lợi hơn nhiều so với kỳ vọng”.
Theo Đại sứ trưởng phái đoàn Liên minh châu Âu tại Việt Nam, mức tăng 9 điểm của chỉ số BCI không chỉ nhờ vào không khí lạc quan sau Tết, mà còn cho thấy sự cải thiện điều kiện kinh tế vĩ mô và triển vọng kinh doanh tại Việt Nam.
Ông Franz Jessen,Đại sứ trưởng phái đoàn Liên minh châu Âu nói: “Tình hình kinh tế vĩ mô tại Việt Nam đã được cải thiện đáng kể, đồng VND đã ổn định trong suốt một năm qua, lạm phát được kiểm soát ở mức khá thấp 6%, cán cân thương mại được kiểm soát tốt, dự trữ ngoại hối ở mức cao. Có thể thấy những chỉ số vĩ mô đang dịch chuyển theo hướng tốt hơn”.
Báo cáo mới nhất của HSBC cũng đánh giá cao những nỗ lực ổn định kinh tế vĩ mô của chính phủ ViệtNam, nhưng đồng thời cũng cảnh báo những thử thách trước mắt.“Chúng tôi đánh giá 2014 vẫn còn nhiều thử thách. 
Chỉ số PMI cho sản xuất đã tăng trưởng mạnh đạt 52,1 so với 51,8 trước đó cho thấy sự phục hồi trong sản xuất của nền kinh tế, tuy nhiên sức cầu nội địa vẫn thấp - phản ánh bằng chỉ số lạm phát thấp. Những tháng Tết nguyên đán, nhu cầu tiêu dùng cao nhưng năm nay sức mua không cao như những năm trước”, ông Phạm Hồng Hải, Phó TGĐ Ngân hàng HSBC cho biết
Tổ chức Thúc đẩy Ngoại thương Nhật Bản JETRO cho hay, ổn định vĩ mô cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến70% doanh nghiệp Nhật Bản đầu tư vào Việt Nam có kế hoạch mở rộng kinh doanh và tiếp tục coi Việt Nam là điểm đến quan trọng để đầu tư.
Theo Thái Bảo - Nguyệt Hà (VTV)

VN là số một thế giới?



Shhhhhhhhhhhhhhhhhhhh........................! What thinking?

- Hải Phạm . Đau và nhục cho VN- đất nước xinh đẹp, giàu tài nguyên, địa lý, khí hậu thuận lợi để phát triển kinh tế, xã hội.
Bổ xung thêm: 
- Ăn tục, nói phét nhất.
-  Hót hay nhất, hứa nhiều nhất, việc làm ngược lại với lời nói nhiều nhất.

Giải pháp cải cách DN Nhà nước

(PetroTimes) - Với kinh nghiệm trên 20 năm làm công tác tổ chức cán bộ, đổi mới doanh nghiệp, tôi xin phát biểu với tư cách cá nhân về công tác quản lý doanh nghiệp Nhà nước (DNNN), đưa ra một giải pháp mang tính chất đột phá để nâng cao hiệu quả các doanh nghiệp của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam nói riêng và của DNNN nói chung.
Năng lượng Mới số 299
Trước tiên, phải thấy được nguyên nhân chính, thực chất tại sao hoạt động của DNNN kém hiệu quả trong khi DNNN có rất nhiều lợi thế so với các loại hình doanh nghiệp khác. Đã có nhiều nhà nghiên cứu, mổ xẻ DNNN và tìm ra nguyên nhân chính là vấn đề sở hữu từ đó đưa ra giải pháp phải giảm tỷ lệ sở hữu của Nhà nước xuống và một trong những giải pháp đã được Nhà nước xúc tiến mạnh mẽ khoảng hơn chục năm nay là cổ phần hóa (vừa rồi Thủ tướng còn chỉ đạo cách chức những lãnh đạo DNNN không chịu cổ phần hóa…), Tập đoàn Dầu khí Việt Nam cũng đã thành công lớn trong công tác này, coi đây là giải pháp cơ bản trong công tác đổi mới, nâng cao hiệu quả DNNN tại Tập đoàn.
Tuy nhiên, để DNNN (Hiến pháp mới thông qua tiếp tục khẳng định rằng, kinh tế Nhà nước - DNNN là chính - đóng vai trò chủ đạo trong nền kinh tế thị trường định hướng XHCN ở nước ta) thì Nhà nước không thể không nắm cổ phần chi phối ở các doanh nghiệp lớn, quan trọng. Và theo định nghĩa trong Luật Doanh nghiệp thì doanh nghiệp mà Nhà nước nắm cổ phần chi phối là DNNN. Đây cũng là một lợi thế cho các doanh nghiệp này nhưng cũng lại là một rào cản cho việc nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp. Đây là một mâu thuẫn sẽ còn kéo dài, do đó cần phải có một giải pháp quá độ để quản lý khi chưa thể đưa tỷ lệ sở hữu của Nhà nước xuống đến con số “0” được.
TS Lê Xuân Vệ
Như đã phân tích ở trên, hiệu quả của doanh nghiệp phụ thuộc chủ yếu vào vấn đề sở hữu vốn. Do đó để nâng cao hiệu quả của DNNN phải xử lý tận gốc rễ là vấn đề sở hữu vốn. Người đại diện phần vốn Nhà nước tại doanh nghiệp không thể là đại diện 100% phần vốn được chia cho mình làm đại diện, tức là làm sao không thể đại diện một cách hình thức như hiện nay (chủ giả) dẫn tới nghĩa vụ, trách nhiệm và quyền lợi không rõ ràng và vì vậy có lẽ gần như ai cũng có thể làm đại diện phần vốn tại doanh nghiệp khác được, kể các tiêu chuẩn mới đưa ra cơ bản chúng ta cũng đủ cả.
Khi cổ phần hóa DNNN thành viên của Tập đoàn ở một số doanh nghiệp khó khăn hoặc giai đoạn khó bán được cổ phần chúng ta đã có một số chủ trương đúng đắn là “bắt” những người lãnh đạo doanh nghiệp (sau này là người đại diện của Tập đoàn) mua một tỷ lệ cổ phần của doanh nghiệp đó theo tỷ lệ bắt buộc nếu muốn làm người đại diện của Tập đoàn (ví dụ PV GAS…), việc này cũng làm cho người lao động trong doanh nghiệp yên tâm khi tham gia mua cổ phần của công ty. Và trên thực tế chúng ta đã thấy những người lãnh đạo này quan tâm hơn rất nhiều đến kết quả hoạt động của công ty.
Tóm lại, một tiêu chuẩn rất đơn giản nữa phải đưa vào ngay khi bổ nhiệm hay cử người đại diện (tất nhiên có thể thí điểm) đó là: người đại diện của Tập đoàn tại doanh nghiệp khác phải có một tỷ lệ vốn sở hữu của bản thân mình tại doanh nghiệp đó.
Tiêu chuẩn này sẽ thay đổi cơ bản về trách nhiệm và quyền hạn của người đại diện tại doanh nghiệp, từ đó hiệu quả của doanh nghiệp sẽ được nâng lên rõ rệt. Tại sao vậy?
Thứ nhất, đây chính là nghĩa vụ của người đại diện tại doanh nghiệp, thứ hai, có nghĩa vụ phải có trách nhiệm: tức là người đó phải làm sao cho doanh nghiệp hoạt động có hiệu quả, từ đó thứ ba là người đại diện phải được hưởng quyền lợi: người đại diện phải được chia cổ tức tương ứng với tỷ lệ vốn của người đó góp vào doanh nghiệp.
Như vậy, chỉ với một tiêu chí bổ nhiệm tưởng như đơn giản nhưng đã giải quyết được gốc rễ của vấn đề hiệu quả hoạt động của DNNN. Từ trước tới nay chúng ta chỉ hô hào về trách nhiệm của người đại diện mà không chú trọng đến nghĩa vụ của người đại diện và từ đó quyền lợi của người đại diện cũng không rõ ràng. Khi thực hiện cơ chế này Tôi tin chắc rằng người đại diện không còn phải lo đến chuyện lương bổng không thỏa đáng (đặc biệt hiện nay trong khi Chính phủ đã ra nghị định hạ thấp rất nhiều mức lương của người đại diện), vì khi doanh nghiệp hoạt động có hiệu quả thì không chỉ người đại diện được thưởng (mặc dù theo chế độ Nhà nước cũng chẳng bao nhiêu) mà quan trọng nhất là họ được chia một phần lợi tức theo tỷ lệ vốn mà họ có tại doanh nghiệp. Với cơ chế như vậy, đối với những doanh nghiệp có lãi cao (không kể phần do ưu đãi của nhà nước hay của Tập đoàn, cũng như không kể phần lỗ do cơ chế của nhà nước bắt buộc) thì tôi nghĩ rằng người đại diện còn muốn được góp vốn nhiều hơn so với phần được góp để nhận lãi nhiều hơn.
Nhà máy Đạm Phú Mỹ
Tuy nhiên, để thực hiện tiêu chí này có người sẽ cho rằng, cán bộ Nhà nước lấy đâu ra tiền mà mua cổ phần, mà góp vốn? Theo tôi, để làm người đại diện đủ tiêu chuẩn như trên đối với người chưa có tiền sẽ buộc phải đi vay ngân hàng mà góp vào. Điều này cũng buộc những người đại diện phải có trách nhiệm rất cao đối với doanh nghiệp để làm sao cuối năm lợi nhuận của doanh nghiệp phải cao hơn lãi suất vay ngân hàng thì người đại diện mới không bị lỗ về khoản vay đó. Và như vậy, cuối năm khi họp về chủ trương chia cổ tức (chia hay để đầu tư, chia hết hay chia một nửa…) chắc chắn không phải bàn nhiều - chắc 100% đòi chia luôn, chia hết. Tuy nhiên, vay ngân hàng một lượng tiền lớn không phải dễ, do đó đối với những người không có tài sản thế chấp Tập đoàn phải bảo lãnh cho họ vay hay cần có một cơ chế nào đó để không sai quy định của pháp luật mà họ vay được tiền để góp vốn.
Với tiêu chí này và với cơ chế này, thiết nghĩ, ai đó được đề nghị để bổ nhiệm làm người đại diện tại doanh nghiệp còn phải suy nghĩ cân nhắc, và không ít người không dám nhận làm người đại diện, nhất là phải thế chấp tài sản riêng của mình để vay ngân hàng một khoản lớn góp vào doanh nghiệp. Chỉ với một tiêu chuẩn phải có đối với những người được bổ nhiệm là người đại diện phần vốn của Nhà nước tại doanh nghiệp nếu làm được, chắc chắn chúng ta sẽ dần có được một đội ngũ những người lãnh đạo, quản lý DNNN thực sự có tài, có bản lĩnh, tâm huyết với doanh nghiệp và như vậy sẽ nâng cao hiệu quả rõ rệt DNNN, thực sự là một giải pháp đột phá trong cải cách quản lý DNNN.
Một vấn đề đặt ra phải nghiên cứu kỹ khi thực hiện, đó là đối với từng doanh nghiệp cụ thể, tỷ lệ phải nắm giữ vốn tại doanh nghiệp này là bao nhiêu và đối với từng chức danh cụ thể: chủ tịch, ủy viên hội đồng, tổng giám đốc, phó tổng giám đốc, kế toán trưởng… Nhưng có một điều chắc chắn rằng, tỷ lệ này càng cao càng tốt, chỉ yêu cầu mức tối thiểu và quan trọng hơn là phải loại phần lợi nhuận cao, hay lỗ của doanh nghiệp do ưu đãi hay bắt buộc do chính sách của Nhà nước (như ưu đãi về giá, thuế, công nghệ mới…) ra khỏi phần được chia theo tỷ lệ góp vốn, có vậy mới tránh được tình trạng đối với doanh nghiệp hiện đang lãi lớn thì ai cũng muốn đi làm người đại diện và được góp càng nhiều vốn càng tốt và có doanh nghiệp lỗ thì chắc không thể cử được ai đi làm đại diện.
Giàn Trident - 16 đang hoạt động ngoài khơi Vịnh Bắc Bộ dưới sự điều hành của PVEP (Ảnh: Bảo Sơn)
Thiết nghĩ với cơ chế này, người đại diện ít nhất không còn là ông chủ giả 100% nữa và mức độ chủ thật phụ thuộc vào tỷ lệ thật mà người đại diện đóng góp vào đó và thế là một cách tự nhiên người đại diện phải có trách nhiệm thực sự với doanh nghiệp (vì có một phần trách nhiệm và quyền lợi của chính mình).
Tôi tin chắc rằng, người đại diện sẽ quan tâm đến chi phí của doanh nghiệp, hiệu quả của doanh nghiệp và nếu như không đạt được mức ngày đêm nghĩ về doanh nghiệp mình sao cho hiệu quả thì chí ít cũng hạn chế được tình trạng các ông chủ là giả như hiện nay, doanh nghiệp lãi hay lỗ cũng chẳng quan trọng vì lãi nhiều cũng không được thưởng bao nhiêu mà doanh nghiệp lỗ cũng chỉ mất chút ít tiền thưởng.
Với tiêu chí bổ nhiệm này, thiết nghĩ việc miễn nhiệm, đánh giá đối với người đại diện cũng đơn giản và có lẽ không đặt thành vấn đề quan trọng nữa. Thực tế với cơ chế như hiện nay, chúng ta chẳng miễn nhiệm được ai, hơn nữa hiện tượng chạy chức, chạy quyền có vẻ như ngày càng phổ biến. Nhưng với cơ chế như đề xuất này, nếu doanh nghiệp hoạt động kém hiệu quả, lợi nhuận thấp hơn lãi suất gửi ngân hàng thì người đại diện dám chắc sẽ chủ động xin miễn nhiệm chứ không cần phải đánh giá và miễn nhiệm nữa, hiện tượng chạy chức chạy quyền sẽ giảm hẳn và khi đó chắc phải đi tìm mới có được người đủ bản lĩnh, đủ tài để lãnh đạo, quản lý DNNN.
Qua những phân tích ở trên, đề nghị lãnh đạo Tập đoàn sớm cho triển khai thực hiện với các doanh nghiệp thuộc Tập đoàn, còn đối với Tập đoàn Dầu khí Việt Nam cũng là một doanh nghiệp do Nhà nước làm chủ sở hữu mà Hội đồng Thành viên Tập đoàn được Nhà nước (Thủ tướng Chính phủ) bổ nhiệm làm đại diện chủ sở hữu nhà nước tại Tập đoàn cũng cần phải đề nghị Chính phủ cho phép được làm chủ thật một chút (ví dụ 1% thôi) thì 5 thành viên Hội đồng cũng phải bỏ ra 1%x300.000 tỉ (vốn điều lệ Tập đoàn dự kiến tăng từ 177.000 tỉ lên 300.000 tỉ) bằng 3.000 tỉ (chia đều thì mỗi người cũng phải góp vào 600 tỉ đồng) và đương nhiên cuối năm phải chia lợi nhuận cho họ theo tỷ lệ góp.
Có như vậy Tập đoàn Dầu khí Việt Nam mới thực sự hùng mạnh, là trụ cột vững chắc của nền kinh tế nước nhà và những người quản lý, lãnh đạo Tập đoàn này mới sánh vai, xứng đáng và tự hào cùng những ông chủ của những Tập đoàn kinh tế trong nước cũng như quốc tế khác.
Để áp dụng được tiêu chí này trong công tác bổ nhiệm cán bộ đại diện chủ sở hữu vốn nhà nước tại DNNN còn cần nghiên cứu tiếp và nó sẽ phải được áp dụng rộng rãi ở tầm vĩ mô (đối với tất cả các DNNN trong cả nước) chứ không chỉ đối với các doanh nghiệp thuộc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam.
TS Lê Xuân Vệ (Chuyên gia cố vấn Đổi mới doanh nghiệp)

Ukraina: Tên Nước là 'điềm báo' bi kịch?

Về mặt ngữ nghĩa, tên gọi 'Ukraina' được hiểu là 'vùng đất bên lề'. Phải chăng bi kịch của đất nước này xuất phát từ chính tên gọi của nó?

Lịch sử chia cắt
Lịch sử Ukraina gắn liền với các cuộc chia cắt đất nước. Nhưng ngay cả khi đã có độc lập và chủ quyền, vấn đề lớn nhất với Kiev là làm gì với nền độc lập ấy - một kế hoạch mà họ chỉ có thể thực thi dưới ảnh hưởng của một bên nào đó.
Là quốc gia Đông Âu với phần lớn lãnh thổ nằm ở đồng bằng Tây - Nam Đông Âu, Ukraina là nơi giao nhau của các tuyến đường giao thông giữa châu Âu và châu Á, giữa các quốc gia Scandinavia với khu vực Địa Trung Hải. Ukraina có đường biên giới giáp với bảy quốc gia, là Belarus, Hungary, Mondova, Ba Lan, Rumani, Nga, Sovakia, và hướng ra hai biển là biển Đen và biển Azov.
Nhiều người từng đặt câu hỏi, phải chăng bi kịch của đất nước này xuất phát từ chính tên gọi của nó? Về mặt ngữ nghĩa, tên gọi 'Ukraina' được hiểu là 'vùng đất bên lề'. Trải qua nhiều thăng trầm và thịnh suy của các đế chế, Ukraina luôn trong tình trạng chia rẽ và là đất của các quốc gia khác, lúc thuộc về nước này, lúc lại thành đất của quốc gia khác.
Ukraine, Ukraine, Kiev, Nga, châu Âu, xung đột, đổ máu
Vị trí của Ukraina
Nhà nước Kiev cổ đại ra đời từ thế kỷ 9 và thuộc Đế quốc Nga cho tới thế kỷ 19. Các triều đại vua chúa Nga đều coi đây là vùng đất của nước Nga, dưới sự trị vì của Sa Hoàng. Vào thế kỷ 13, Ukraina cũng từng bị Mông Cổ và Tác Ta xâm lược.
Khoảng thế kỷ 16 - 18, một phần lãnh thổ, dân cư của Ukraina lại bị sáp nhập vào Ba Lan. Hai phần còn lại của Ukraina chia cho Nga và Đế chế Ottoman. Tới thế kỷ 19, Ukraina bị chia cắt giữa Nga và Áo - Hung. Tới đầu thế kỷ 20, Ukraina giành được độc lập sau Chiến tranh thế giới thứ nhất và không lâu sau đó lại gia nhập Liên Xô.
Sau khi Liên Xô sụp đổ, Ukraina tuyên bố độc lập và thành lập nhà nước vào ngày 24/8/1991. Nhìn lại suốt quá trình kéo dài hàng thế kỷ đó, đất đai của Ukraina luôn bị xẻ cho các đế chế.
Có câu chuyện kể rằng, một người đàn ông sinh ra ở Ukraina vào năm 1912 tại vùng Carpathians, nay là Uzhgorod. Khi đó vùng đất này thuộc về Áo - Hung. Mười năm sau, biên giới đã dịch chuyển thêm vài dặm về phía đông, nên gia đình ông chuyển đi vài dặm về phía tây.
Ông có thể dùng bảy thứ tiếng (Hungary, Romani, Slovakia, Ba Lan, Ukraina và tiếng Yiddish), để nói được hai câu: "Các người muốn gì ở những con gà còm cõi ấy?", và "Xin đừng bắn". Những câu đó thực sự rất quan trọng với một người đàn ông sinh ra và lớn lên ở vùng đất mà biên giới luôn xê dịch. Anh sẽ chẳng bao giờ biết chắc mình sẽ là công dân của nước nào, và ai sẽ chĩa súng vào anh.
Người đàn ông tiếp tục sống ở vùng đất này cho tới khi người Đức tới đây vào năm 1941 và quét sạch mọi thứ, và rồi sau đó là Liên Xô trở lại vào năm 1944. Ông là một trong số 10 triệu người đã sống hoặc chết tại nơi đây, và có lẽ chẳng ở đâu người dân lại khốn đốn như sống ở vùng đất 'bên lề' như ở Ukraina.
Từ đầu Chiến tranh thế giới thứ nhất cho tới hết Chiến tranh thế giới thứ 2, tưởng chừng đất nước này cách địa ngục chẳng bao xa. Ukraina mắc kẹt giữa Stalin và Hitler, giữa nạn đói và tàn sát. Chẳng có quốc gia nào ở châu Âu phải thống khổ như Ukraina trong thế kỷ 20.
Xung đột và chia rẽ nội bộ
Ngoài bi kịch về địa lý, bản thân quốc gia với khoảng 60 dân tộc này cũng dễ nảy sinh các cuộc xung đột và chia rẽ nội bộ. Mong muốn người nước ngoài tới Ukraina để bình ổn và biến nó thành một vùng đất trù phú là một suy nghĩ có thực trong người dân nơi đây.
Một câu chuyện ngụ ngôn lưu truyền rằng từ xa xưa, những bộ tộc ngây thơ ở Ukraina có lời mời mọc: "Đất của chúng tôi vừa rộng lớn vừa trù phú, nhưng ở đây lại không có luật lệ. Xin hãy đến đây và cai quản, trị vì vùng đất này".
Mặc dù lời truyền tụng này không có căn cứ, vì trên thực tế, các nhà buôn mới là người xây dựng nên Kiev, thủ đô của Ukraina ngày nay, chứ không phải là những kẻ đi chinh phục; tuy nhiên vẫn có các nhà sử học nghi ngờ rằng một số lời đề nghị kiểu đó là có thật. Câu chuyện chỉ mang tính ngụ ngôn này lại lý giải một phần tính cách và thực tế gây nên cuộc khủng hoảng hiện nay tại Ukraina.
Ukraine, Ukraine, Kiev, Nga, châu Âu, xung đột, đổ máu
Ukraina trong xung đột. Ảnh: AP
Ukraina lúc này cũng nằm ở 'vùng ven' của nước Nga và châu Âu. Điều đặc biệt là Ukraina hiện đang độc lập và đã kéo dài nền độc lập được hơn 20 năm. Đây là thời gian độc lập kéo dài nhất của Ukraina trong nhiều thế kỷ.
Điều ấn tượng nhất về người Ukraina là, bề ngoại họ có vẻ đề cao độc lập, song những cuộc tranh cãi nội bộ dường như lại chỉ tập trung vào việc họ nên đi theo thực thể nước ngoài nào. Người dân ở vùng phía tây thì muốn là một phần của Liên minh châu Âu. Người dân phía đông thì muốn gần với Nga. Tựu chung, dân Ukraina vẫn muốn độc lập, nhưng không đơn thuần là độc lập thông thường.
Ý tưởng cho rằng Ukraina sẽ bị chia làm hai nửa, tây và đông khá phổ biến ở cả bên trong và ngoài đất nước Đông Âu này. Và nó cũng phù hợp với truyền thống là vùng đất 'bên lề' của Ukraina, chia giữa châu Âu và Nga. Vấn đề là giữa hai vùng không có một đường biên giới địa lý nào rõ ràng để phân tách, và bản thân miền trung cũng bị chia rẽ.
Lớp sinh viên có tư tưởng tân tiến của Ukraina mang giấc mộng rời khỏi đất nước. Có ba viễn cảnh mà thanh niên Ukraina mong mỏi. Thứ nhất là một nước Ukraina độc lập. Thứ hai là trở thành một phần châu Âu. Và thứ ba họ muốn rời khỏi Ukraina và sống ở nước khác. Không có nhiều mối liên quan giữa tương lai đất nước và mưu cầu của mỗi cá nhân.
Để xây dựng một quốc gia đòi hỏi nhiều thế hệ, nhưng dường như tại Ukraina, những thế hệ đi trước lại phải giơ lưng gánh vác cả khoảng trống thế hệ trong tương lai. Điều đó dường như là cay đắng khi bản thân họ có cơ hội ra nước ngoài sống, và hưởng thụ. Và người Ukraina, ít nhất là những người thân phương Tây, mắc trong sự lựa chọn giằng co: chung tay xây dựng nên một đất nước Ukraina hay tạo dựng cuộc sống cho riêng mình.
Lê Thu (tổng hợp)

Người biểu tình Ukraine trả thù cảnh sát...

- Độc tài, tham nhũng dẫn đến tội ác và bất công xã hội làm người dân  đói khổ. Nghèo hèn tất sinh đạo tặc. Cường quyền ắt sinh phản kháng và lòng thù hận, từ đó  bạo lực sẽ sảy ra. Thế là máu chảy, nhà tan, chế độ suy tàn, cả quan và dân đều thiệt hại.

- Sao đạo lý đơn giản này mà lũ quan tham không hiểu:  THAM TÀN TẤT DIỆT VONG ! 
- Chỉ trong xã hội công bằng, tự do và dân chủ thì mới có cuộc sống yên bình, ấm no và hạnh phúc. BTTD

(Kienthuc.net.vn). Sau khi lật đổ Tổng thống Yanukovych, người biểu tình Ukraine bắt tay thực thi “công lý cách mạng” hòng trả thù các lực lượng an ninh, thẩm phán từng trấn áp họ.
Những ngày gần đây, Quảng trường Độc lập tại Kiev rộ lên những trận ẩu đả đẫm máu, trong đó đám đông người biểu tình hò nhau, xúm lại đánh đấm túi bụi những nhân viên an ninh, cảnh sát từng tham gia vào các cuộc trấn áp biểu tình.
Những người bị cho là người của chính phủ cũ như công nhân viên chức chính phủ, các tay súng bắn tỉa, thậm chí những người ủng hộ Tổng thống Yanukovich… đều là mục tiêu trả thù của đám đông biểu tình quá khích. Dù có tội hay không có tội, họ đều trở thành nạn nhân của cái gọi là “công lý cách mạng” mà nhiều người biểu tình Ukraine kêu gọi sau khi lật đổ chính phủ của Tổng thống Yanukovich.
Đám đông người biểu tình lao vào đấm, đá một nghị sĩ thuộc đảng cầm quyền vừa bị lật đổ bên ngoài tòa nhà quốc hội Ukraina.
Tuy nhiên, đối tượng trả thù số 1 của người biểu tình Ukraine chính là cảnh sát chống bạo động, lực lượng an ninh từng tham gia vào các cuộc trấn áp biểu bình, các thẩm phán, quan tòa, công tố viên từng ra lệnh bắt giữ những đối tượng quá khích, hung hăng.
Bên trong hội trường lớn của một tòa nhà chính phủ do người biểu tình Ukraine kiểm soát, 10 ảnh chân dung các thẩm phán của chính quyền cũ được dán lên tường với những dòng ghi chú màu đỏ nổi bật nhấn mạnh họ phải chịu trách nhiệm cho các quyết định “bỏ tù” người biểu tình, “cấm tụ tập trên đường phố” trước đây. Người biểu tình Ukraine đang ráo riết truy lùng các mục tiêu của họ.
 Một người đàn ông bị cáo buộc là tay sai của chính phủ cũ bị người biểu tình Ukraine lao vào đánh đấm.
Yuriy Levchenko, người được phong là “chỉ huy” của đám đông người biểu tình cắm chốt ở tòa nhà chính phủ này cho biết, đây là một phần của chiến dịch thực thi “công lý cách mạng”.
“Cách đây chỉ một 2 ngày, chúng tôi bị chính quyền đàn áp. Lúc đó chúng tôi không có vũ khí, không có sức mạnh. Nhưng nay tình hình đã đảo ngược. Một trong những cách để trả thù những thẩm phán tham nhũng, cảnh sát chống bạo động, lực lượng an ninh cũng như những người thực thi pháp luật của chính quyền cũ là truy lùng họ, lôi họ ra trước đám đông trên phố, chửi rủa vào mặt họ, sỉ nhục và phá hủy xe của họ”, ông Levchenko nhấn mạnh.
Theo Levchenko, “sự trả thù” của người biểu tình có thể “đi xa hơn” và không có gì ngạc nhiên khi nhân viên, quan chức của chính phủ cũ bị đánh hội đồng bởi “họ từng gây ra hàng trăm điều còn tội tệ hơn” đối với người biểu tình.
 Một người ủng hộ Tổng thống Yanukovich che đầu cố chống chọi lại trận đòn của người biểu tình chống chính phủ.
Ngoài ra, để biện minh cho hành động trả thù của người biểu tình, ông Levchenko – người từng theo học Trường Kinh tế London còn nhấn mạnh rằng: “các chính trị gia phương Tây và nhiều nhà báo phương Tây không thể hiểu được mức độ tham nhũng của cảnh sát, các quan chức an ninh cũng như tư pháp ở Ukraine và mức độ thù hận chồng chất của người dân đối với hệ thống chính quyền cũ”. Dù nhờ cái mà người biểu tình gọi là “cuộc cách mạng” đã lật đổ được chính quyền Tổng thống Yanukovich, không ai dám chắc về những thành quả cuối cùng của nó. Do đó, người biểu tình đã quyết định thực hiện “công lý” ngay lập tức.
Những diễn biến như vậy đang dấy lên quan ngại từ nhiều phía, trong đó có cả những người ủng hộ phong trào biểu tình. Ông Pavlo Rizanenko, một nghị sĩ của Đảng đối lập Udar nhấn mạnh: “Giữa công lý và trả thù có sự khác biệt rõ ràng. Trả thù không mang lại bất cứ lợi ích gì ngoài sự hả hê tức thời. Mọi người không thể lấy cái ác để chống lại các ác. Chúng ta không cần trả thù. Điều chúng ta cần là công lý…”.
Bạch Dương (theo Telegraph)