Trang

16 tháng 9, 2013

Vệ sinh thực phẩm. SOS !

Nhức nhối an toàn vệ sinh thực phẩm: “Tổng kho” thịt thối đường biên


Chưa bao giờ, vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm lại trở nên nhức nhối đến vậy. Chúng tôi đã có mặt ở những điểm nóng để kịp thời phản ánh những ghi nhận chân thực và sống động về vấn đề này.

Thời gian qua, cả nước rúng động bởi hàng loạt sự cố an toàn vệ sinh thực phẩm. Đó là chất phát sáng (Tinopal) trong bún, phở, hủ tiếu, bánh canh; sữa “dính” chất nhiễm độc; thịt heo, nội tạng thối tràn vào từ biên giới; gà, trứng lậu “vượt biên” vào mâm cơm gia đình…
Trong vai một nhóm người đang mở nhà hàng ở Thanh Trì (Hà Nội), đồng thời làm đầu mối bỏ hàng thực phẩm giá rẻ cho các nhà hàng, quán ăn khác trong khu vực, chúng tôi tìm lên Lạng Sơn, nơi khởi nguồn nhiều vụ vận chuyển nội tạng động vật thiu thối được tẩm ướp hóa chất độc hại tràn vào nội địa để tiêu thụ.
Nhức nhối an toàn vệ sinh thực phẩm: “Tổng kho” thịt thối đường biên (1)
Vận chuyển gà nhập lậu bằng xe máy tại Lạng Sơn.
“Tổng kho bí mật”
Dạo một vòng ở các nhà hàng lớn và chợ Đồng Đăng, chủ nhà hàng quán ăn nào cũng nói, dân Lạng Sơn không bao giờ ăn thực phẩm nhập từ Trung Quốc. Hàng nhập về đều chạy thẳng về xuôi. Cuối cùng, nhờ chỉ dẫn của một tiểu thương ở chợ Tân Thanh, chúng tôi mới dần làm quen được một nữ đầu nậu tên T., nhà khu Bãi Gianh, gần ga Đồng Đăng.

Chúng tôi hẹn gặp T. để hỏi thăm về tình hình giá cả, nguồn hàng nhập về. Ban đầu, T. còn rất dè chừng, cho đến khi tin rằng chúng tôi đang có ý định nhập thực phẩm với số lượng lớn từ Trung Quốc về để rải cho các mối quen ở khu vực Thanh Trì, Hoàng Mai (Hà Nội) thì cô ta mới tiết lộ thông tin. T. cho biết, trước đây vẫn đánh hàng, thậm chí áp tải theo xe về Hải Phòng, Hải Dương, Hà Nội. 
Mặt hàng chính là gà thịt và gà con vì lợi nhuận rất cao, lãi gấp 3 - 4 lần so với giá mua tại Trung Quốc. Song từ đầu năm 2013 đến nay, buôn gia cầm rất khó vận chuyển, dễ lộ nên không chỉ cô ta mà nhiều đầu nậu ở Lạng Sơn đều chuyển sang buôn hàng đông lạnh về xuôi.
Không chỉ thịt, nội tạng động vật mà cả gà bây giờ cũng đều phải thuê người vặt lông ngay bên kia biên giới, sau đó đóng thùng xốp, thuê người bỏ đá ướp lạnh rồi dùng hai hình thức đưa về Việt Nam. Một là thuê cửu vạn xách lậu qua các mốc, lối mòn. Hai là thuê người dân ở khu vực biên giới xách kiểu nhỏ lẻ qua cửa khẩu. Sau đó, hàng về sẽ được các đầu nậu thu gom lại, trả công cho cửu vạn, rồi đưa về một “tổng kho bí mật” gần quốc lộ 1A, chờ đêm đến là chất lên xe. 
Nhức nhối an toàn vệ sinh thực phẩm: “Tổng kho” thịt thối đường biên (2)
Một ô tô chở giống gia cầm nhập lậu không rõ nguồn gốc bị bắt giữ.
Sau khi đồng ý cho chúng tôi xem hàng trước khi hợp đồng chính thức, T. cùng một người nữa dẫn chúng tôi lên gần cửa khẩu Cốc Nam nhưng không đi thẳng vào đây mà rẽ phải đi một quãng đường khá xa cửa khẩu (khoảng 5km), đến xã Bảo Lâm. T. cho biết, hầu như thực phẩm, nội tạng động vật đều phải tuồn về qua xã Bảo Lâm chứ không ai dám gần cửa khẩu. 
Từ trục đường trung tâm, chỉ đi bộ khoảng 3 - 4km là sang đến đất Trung Quốc, vượt qua vài cột mốc là sang chợ Lũng Vài (Trung Quốc) chuyên kinh doanh thực phẩm, gia cầm. Từ Bảo Lâm, có mấy con đường tắt quanh co, hiểm trở chạy thẳng ra xã Thụy Hùng gần TP Lạng Sơn, nằm ngay sát quốc lộ 1A. Như vậy sẽ không phải đi qua các trạm kiểm soát ở quanh cửa khẩu Tân Thanh và Trạm kiểm soát liên ngành Dốc Quýt.

T. cũng cho biết, không chỉ cô ta mà bất cứ chủ nào có máu mặt ở Bảo Lâm đều có thể nhận làm đầu mối cung cấp hàng. Có hai hình thức thỏa thuận: Một là khách sẽ tự lo làm luật dọc đường khi xe hàng về. Hai là nếu không lo được thì các chủ nậu sẽ lo luôn nhưng giá hàng phải đội lên gấp 3 lần. Trong khi đó, qua tìm hiểu của chúng tôi, nhiều người dân ở Bảo Lâm đều đi làm… “cửu”, tức là nhận đi sang chợ Lũng Vài xách hàng về cho các chủ nậu. 
Họ có thể xách bất cứ mặt hàng thực phẩm nào các chủ nậu thuê. Tuy nhiên, riêng T. thì chỉ chuyên buôn mặt hàng nầm, nội tạng heo Trung Quốc như dạ dày, lòng, tràng… vì đã có các mối quen, lợi nhuận lại cao hơn gia cầm nhiều. 
Nhức nhối an toàn vệ sinh thực phẩm: “Tổng kho” thịt thối đường biên (3)
Cơ quan chức năng bắt giữ một vụ vận chuyển thịt động vật nhập lậu.
Nhức nhối an toàn vệ sinh thực phẩm: “Tổng kho” thịt thối đường biên (4)
Một loại thực phẩm nhập lậu vào Việt Nam.
Sau một hồi lòng vòng, dẫn chúng tôi vào một nhà dân, T. nói đây là “tổng kho” cất hàng của cô ta. Đi vào sau nhà, tới gần bếp thì T. mở ra một cái tủ đá, cho xem cả đống bao tải xếp chật ních bên trong, mở ra là những bộ lòng, nầm, tràng heo… đóng bánh chặt cứng. Mùi hôi thối, tanh tưởi xộc lên tận óc, khiến chúng tôi muốn ói. T. bảo: “Đây là hàng về từ đêm hôm qua nhưng em chưa kịp bố trí xe áp về xuôi vì còn chưa… “thông đường”. 
Trong khi đó chủ hàng ở dưới Bắc Giang ngày nào cũng gọi lên hỏi hàng đến khi nào thì về. Đêm nay em sẽ đưa hàng lên xe”. Cô ta than thở: “Hàng càng nằm lâu thì em càng lo. Mấy thứ hàng này, có cất tủ lạnh thì nó vẫn bốc mùi ghê lắm. Bên kia chủ hàng họ đã tẩm ướp hóa chất, đóng đá cả rồi nhưng đưa lên xe chạy cả trăm cây số nên cũng khó bảo quản”.

T. nói, cũng có thời điểm không có hàng vì toàn bộ nội tạng heo phải vận chuyển về từ tận Quảng Tây, Trung Quốc. Những lúc khan hàng thì phải sau 3 - 4 ngày mới thu gom đủ một chuyến. Sau đó, T. yêu cầu chúng tôi để lại địa chỉ và số điện thoại để liên lạc. Cô ta đề nghị chúng tôi ban đầu cứ thử lấy tạm một tấn hoặc vài tạ hàng nầm về tiêu thụ. Đặt tiền xong, sẽ có xe chở về tận địa chỉ cần giao nhận. Sau đó, khi đã quen nhau thì chỉ cần alô lên, gửi tiền qua tài khoản là hàng về đều đều theo nhu cầu. Chúng tôi trả lời là muốn có cuộc hội ý riêng, sẽ trở lại vào buổi tối để nói chuyện rồi đánh bài chuồn.
Thịt thối, nội tạng bẩn len lỏi khắp nơi
Rời Lạng Sơn, trên đường về qua TP Bắc Giang, nhờ lân la dò hỏi, chúng tôi lại tiếp cận được thêm một đầu nậu khác chuyên mua bán, thu gom các mặt hàng nội tạng từ Trung Quốc đánh về, đó là V. Bà ta nói, trước đây đánh hàng tạp hóa về xuôi nhưng từ khi hàng Trung Quốc có lợi nhuận rất cao mà nhu cầu lúc nào cũng lớn, dễ tiêu thụ nên chuyển hẳn sang buôn nội tạng. 
Hiện nay, khách của bà V. ở Hà Nội, Bắc Ninh, Hải Dương, Hưng Yên rất nhiều. Từ đây, các chủ con lại tiếp tục đánh hàng tỏa đi khắp nơi tiêu thụ, thậm chí đóng lên cả máy bay chở vào TPHCM.

Bà V. tiết lộ thêm: sau khi hàng được cửu vạn xách qua biên giới và đã tập kết lên xe thì chở về xuôi rất đơn giản. Chỉ cần ném lên xe khách hoặc gửi xe container trống (xe về) là ít khi bị kiểm tra. Cứ mỗi xe khách gửi khoảng 1 - 3 tạ. Có ngày, bà chuyển cho các đầu mối dưới xuôi khoảng 2 - 3 tấn. 
Hỏi về giá cả mua bán thế nào, bà V. bảo: “Cái này thì phải báo giá theo ngày, hoặc theo chuyến vì còn phụ thuộc vào giá bên kia thế nào”. Thời điểm hiện tại, mặt hàng nội tạng heo được bà V. báo giá là 60.000 đồng/kg nầm heo, loại rẻ hơn chỉ 45.000 - 50.000 đồng. Còn loại ngon thì lên tới 70.000 đồng.

Thấy chúng tôi còn ngần ngừ, bà V. cố gắng thuyết phục: “Thực ra bọn chị cũng chẳng lời lãi được bao nhiêu đâu. Lo tiền cho cửu, rồi cước xe cộ, làm luật… cũng gần hết rồi”. Rồi bà ta tính: “Này nhé, cước về đến Bắc Giang đã 3 triệu đồng, còn về Hải Dương là 5 triệu đồng. Về tới chợ Long Biên là 7 triệu đồng. Càng xa thì cước càng cao. Giá chung mà”.
Theo giới buôn lậu tiết lộ, hiện nay, thịt thối, nội tạng bẩn có thể tràn về từ nhiều ngả nhưng tuồn qua cửa ngõ Lạng Sơn là gần nhất, chi phí ít nhất vì xe khách chạy từ Tân Thanh, Đồng Đăng về Hà Nội, Hải Dương rất nhiều, quãng đường ngắn, xe có thể chạy với tốc độ rất cao để vượt mặt các lực lượng tuần tra dọc đường.
Mặc dù cơ quan chức năng đã bắt được rất nhiều vụ nhập lậu thực phẩm bẩn, không an toàn vào nội địa, nhưng từ thực tế, vẫn còn rất nhiều lô hàng đưa trót lọt vào thị trường nội địa tiêu thụ. 
Ông Đỗ Văn Cầu, Trạm trưởng Kiểm dịch Hữu Lũng (Lạng Sơn) cho biết: “9 tháng qua, không chỉ có hơn 2.000kg nầm heo bị phát hiện xử lý mà trạm chúng tôi còn bắt giữ tới 5 tấn thịt gà và lạc đà, cừu cùng một số loại thực phẩm bẩn khác qua ngả Hữu Lũng”.
Tuy nhiên, ông Đỗ Văn Cầu cũng chia sẻ, trạm Hữu Lũng là chốt kiểm soát chống buôn lậu cuối cùng nằm trên quốc lộ 1A của địa phận tỉnh Lạng Sơn. Thời gian qua, trạm hoạt động rất tích cực trong việc kiểm soát hàng hóa, thực phẩm nhập lậu nhưng vẫn có những khó khăn như phương tiện truy đuổi xe chở hàng lậu không có, quanh trạm lại có tới 6 đường xương cá mà các xe từ biên giới về không cần đi qua trạm, nên không thể kiểm soát xuể.

Trong khi đó, đại tá Nguyễn Đình Tân, Trưởng phòng Cảnh sát Phòng chống tội phạm môi trường, Công an tỉnh Lạng Sơn cho biết: 9 tháng đầu năm 2013, riêng lực lượng công an ở địa phương đã phát hiện và xử lý tới 27.000kg sản phẩm nội tạng động vật nhập lậu, không rõ nguồn gốc. Đáng lo ngại là tất cả các lô nội tạng bắt được khi mở ra đều đã phân hủy, nhớt nháp, bốc mùi hôi thối rất khó chịu. Còn theo Đội Kiểm soát kinh tế Công an huyện Chi Lăng (Lạng Sơn), chỉ qua 4 vụ gần đây đã phát hiện và xử lý tới 2.336kg nầm heo lậu.
Một ô tô vận chuyển 20.000 con gà giống nhập lậu từ biên giới Việt - Trung vào đất liền tiêu thụ, đã bị Công an tỉnh Quảng Ninh bắt giữ vào sáng hôm qua 16-9. Sự việc xảy ra tại Km106+500 quốc lộ 18A, thuộc địa phận phường Hà Khẩu, thành phố Hạ Long. Đội tuần tra kiểm soát giao thông trung tâm - Phòng Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt (Công an tỉnh Quảng Ninh) đã kiểm tra ô tô tải 14N-2935 do Nguyễn Văn Sơn (37 tuổi, trú tại thị trấn Tiên Yên, huyện Tiên Yên, tỉnh Quảng Ninh) điều khiển đi hướng Móng Cái - Hạ Long, phát hiện trên xe vận chuyển 20.000 con gà con không có giấy tờ chứng minh nguồn gốc. Toàn bộ tang vật đã được bàn giao cho lực lượng Cảnh sát môi trường xử lý theo quy định của pháp luật.
Văn Đức
Theo Nhóm phóng viên
Sài Gòn giải phóng

15 tháng 9, 2013

Giáo sư Tương Lai và chính kiến


- Chúng ta vừa kỷ niệm 68 năm CMT8 và Quốc khánh 2.9. Để tiến tới CMT8, Hồ Chí Minh trước tiên dồn sức thành lập Việt Nam Độc lập Đồng minh hội, gọi tắt là Việt Minh. Không có Mặt trận Việt Minh không thể có tông khởi nghĩa trên toàn quốc, đừng quên rằng lúc ấy chỉ có 5000 đảng viên CS.Để giành chính quyền, đảng phải sống trong dân, dựa vào dân, phát huy sức mạnh và ý chi của mọi tầng lớp nhân dân. Dân là nước, đảng là cá nằm trong nước, rời khỏi nước là cá ngắc ngoải ngay.
Nhưng khi đã giành được chính quyền, trở thành Đảng cầm quyền thì Đảng quên dân, chỉ biết ra sức dạy cho dân biết ơn Đảng mà quên dạy điều quan trọng hơn là Đảng phải biết ơn dân. Vì thế mới có chuyện một bộ phận không nhỏ ngồi trên đầu trên cổ dân, hạch sách nhũng nhiễu dân, áp bức bóc lột dân. Người ta dùng dùi cui nện dân, chĩa súng vào dân với tâm niệm rằng “còn Đảng là còn mình“. Chính vì thế mà đã có bà má Miền Nam nói thẳng với cán bộ rằng “Nếu biết thế này thì trước đây tao đâu có đùm bọc, che chở, nuôi tụi bây“. Chuyện này nhiều người biết bả nói với ai, chắc không cần nhắc lại.
Tôi hy vọng rằng rồi đây, Mặt trận sẽ không tiếp tục thực hiện vai trò cây kiểng làm dáng, ăn theo nói leo với những lời tụng ca như đang và đã từng, mà là tiếng nói phản biện mạnh mẽ trong bối cảnh độc đảng. Chính với đặc thù này mà Mặt trận, với chức năng đích thực của nó là nơi quy tụ ý chí nguyện vọng của mọi tầng lớp hân dân, làm nhiệm vụ giám sát đường lối chính sách, chủ trương, giải pháp của Đảng và Nhà nước, thực hiện sứ mệnh là tổ chức phản biện có trách nhiệm và có quyền đòi hỏi sự phản hồi nghiêm túc về nội dung phản biện đó. Chừng nào Mặt trận thôi đóng vai trò cây kiểng làm dáng, mà là phong trào hoạt động thực sự của một tổ chức xã hội dân sự rộng lớn như nó cần phải có thì lúc ấy mới thực hiện được sứ mệnh đích thực của nó. Quan tâm đến sản xuất nông nghiệp, chuyển đổi cơ cấu cây trồng như nhiều vị vừa phát biểu đều cần thiết, song đó chưa phải là nhiệm vụ chính của MT, càng không phải là sứ mệnh đích thực của MT mà dân tộc đang cần.
Nhân có anh Trương Tấn Sang ở đây, tôi xin được nói rằng, không việc gì phải kiêng sợ mấy chữ xã hội dân sự cả. Mặt trận đã rất nhiều lần tổ chức Hội thảo, trao đổi về sự tất yếu phải hình thành và phát triển XÃ HỘI DÂN SỰ đi liền với xây dựng NHÀ NƯỚC PHÁP QUYỀN. Bản thân tôi cũng đã ba lần gửi bài trình bày về xã hội dân sự, nhưng rồi tất cả đều rơi vào quyên lãng. Bài viêt của tôi cho ĐĐK cứ có mấy từ XHDS là bị Tbt căt bỏ ngay vì sợ phạm húy! Ai kiêng sợ điều này?
Chừng nào còn kiêng sợ hoạt động của xã hội dân sự thì chừng ấy MT chỉ còn là cánh tay nối dài rất vô duyên của bộ máy Đảng và Nhà nước, tốn tiền thuế của dân. Nhưng lịch sử sẽ vận động theo quy luật của nó, chỉ có thể làm chậm bước tiến chứ không cưỡng lại được quy luật đâu.( Phát biểu của GS Tương Lai tại Ủy ban TW MTTQ VN)

- Trong một bài báo viết nhân dịp này, tôi dẫn ra chỉ dụ của vua Lê Thánh Tông nhắn nhủ "bọn thái bảo Kiến Dương bá Lê Cảnh Huy": "Một thước núi, một tấc sông của ta, lẽ nào lại có thể vứt bỏ? Ngươi phải kiên quyết tranh biện, chớ cho họ lấn dần. Nếu họ không nghe, còn có thể sai sứ sang phương Bắc trình bày rõ điều ngay lẽ gian. Nếu ngươi dám đem một thước, một tấc đất của Thái tổ làm mồi cho giặc, thì phải tội tru di", chép rõ ràng trong Đại Việt sử ký toàn thư, Bản kỷ thực lục, Kỷ Nhà Lê, bị tòa soạn cắt mất. Thậm chí cắt cả câu nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh tôi dẫn ra ở trên. Tôi hỏi, Tòa soạn trả lời là có sự chỉ đạo buộc họ phải làm như vậy mặc dầu họ không muốn.
Ai mà chỉ đạo lạ vậy. Họ có còn là con cháu của Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung. Hồ Chí Minh nữa không? Sao lại ngăn chặn tinh thần yêu nước của nhân dân, của thanh niên, sinh viên? Liệu Mặt trận có tham gia vào sự chỉ đạo này không? Người của tòa báo nọ giải thích với tôi, đây là sự tế nhị ngoại giao. Có thể có chuyện đó. Hoạt động ngoại giao đòi hỏi sự tế nhị, chuyện đó tôi không dám bàn. Nhưng để cho nhà ngoại giao tế nhị, thì nhân dân lại phải biểu tỏ ý chí của mình để làm hậu thuẫn cho nhà ngoại giao.
Từng tấc đất của Tổ quốc thẫm đẫm máu Việt nam không thể nào để bị cướp mất, trong đó có những tấc đất Hoàng Sa, Trường Sa. ( Phát biểu của GS Tương Lai tại Ủy ban TW MTTQ VN)

- Trong bức thư này chưa thể nói nhiều về thực trạng của đất nước mà người Tổng bí thư phải chịu trách nhiệm, xin chỉ nêu lên hai điều trực tiếp nhất và gần đây nhất đã làm trầm trọng thêm sự mất uy tín của Đảng, gây bức xúc trong lòng dân : Một là phát biểu tùy tiện của Tổng Bí thư tại Vĩnh Phúc gây phẫn nộ trong công luận, và hai là sự câm lặng của Đảng, Nhà nước và cả Hệ thống chính trị trong ngày 17 tháng 2! Cái ngày mà cách đây 34 năm, hơn nửa triệu quân Trung Quốc xâm lược theo lệnh của Đặng Tiểu Bình đã tấn công toàn tuyến biên giới phía Bắc, gây nên tội ác tày trời đối với đồng bào ta, hàng van chiến sĩ ta đã hy sinh trong cuộc chiến đấu đánh trả quân xâm lược, buộc chúng phải tuyên bố rút quân.
Trong phạm vi bức thư ngắn này, tôi chỉ đề cập đến hai vấn đề nói trên để mong được Anh xem xét và cho tôi câu trả lời.
Quả thật, tôi quá sửng sốt khi nghe anh nói: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến thì cũng có thể quy vào được là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Chứ gì nữa? Xem ai có tư tưởng là muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không? Phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Muốn ‘tam quyền phân lập’ không? Hả? Muốn ‘phi chính trị hóa quân đội’ không? Người ta đang có những quan điểm đấy. Đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa! Chỉ ở đâu nữa nào? Tham gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể, thì nó là cái gì…ì? Cho nên các đồng chí quan tâm xử lý cái này.
Sửng sốt vì không thể hình dung được đây là lời của Tổng Bí thư, một người vốn tính thận trọng, lại tùy tiện quy kết một cách hồ đồ như vậy. Sẽ quá dài dòng và có lẽ cũng chưa là thật sự cấp bách vào lúc này để chỉ ra sự lẫn lộn, nếu không muốn nói là đánh tráo khái niệm, khi Tổng Bí thư nói đến “các luồng ý kiến” được nêu lên trong dịp các tầng lớp nhân dân đóng góp ý kiến vào Dự thảo Sửa đổi Hiến pháp theo Nghị quyết và lời kêu gọi của Quốc hội, lại là “suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống“.
Thưa anh Nguyễn Phú Trọng!
Sự suy thoái mà Anh vừa nói, trước hết được biểu hiện quá rõ mà “triệu con mắt đều nhìn vào, triệu ngón tay đều chỉ vào” trong ngày 17.2. 2013 vừa rồi: Đó là sự quay lưng lại với đồng chí, đồng bào đã chết dưới họng súng của quân Trung Quốc xâm lược. Máu của hàng vạn đồng bào và chiến sĩ ta đã thấm đẫm giải đất biên cương. Máu người đâu phải là nước lã, ấy vậy mà để giữ “cam kết” với thế lực hiếu chiến Bắc Kinh, người ta đã chỉ đạo quán xuyến từ trên xuống dưới không có một nén hương, một vòng hoa tưởng niệm? Cần phải nói thêm rằng, thế lực hiếu chiến mà ai đó đã “cam kết” lại đã ngang nhiên tổ chức rầm rộ lễ kỷ niệm về ngày 17.2, ngày chúng mở cuộc chiến tranh xâm lược, nhưng lại rao rêu khắp cả nước, đưa cả vào sách giáo khoa dạy trẻ em Trung Quốc, rằng đó là cuộc chiến tranh tự vệ nhằm “dạy cho Việt Nam một bài học”! Thế lực hiếu chiến mà ai đó “cam kết” lại đang dung dưỡng cho chủ nghĩa dân tộc cực đoan, công nhiên đưa lên bảng hiệu trong cửa hàng Beijing Snacks tại Bắc Kinh dòng chữ ngạo ngược :”không phục vụ người Việt Nam, Philippines, Nhật Bản và chó!”.
Vậy thì ai đã đưa ra lời “cam kết” với bọn xâm lược là “không nhắc lại quá khứ” để tuyệt đối câm lặng trong ngày 17.2 vừa rôi? Ai đã làm chuyện xấu hổ và dại dột ấy? Ai? Xin Tổng Bí thư chỉ ra.
Thực hiện sự “cam kết” đó, cùng với hương tàn khói lạnh trên các nghĩa trang liệt sĩ trong ngày 17.2, là sự câm lặng trên toàn bộ báo chí chính thống và hệ thống truyền thông theo một cây gậy chì huy thống nhất, là sự ngăn chặn, cản trở, đe dọa bắt bớ và trấn áp những ai đã dâng hương hoa tưởng niệm những người đã hy sinh trong cuộc chiến đấu chống quân xâm lược ở biên giới phía Bắc, biên giới phía Tây Nam, ở Hoàng Sa năm 1974 và ở trận Gạc Ma, Trường Sa năm 1988. Còn sự suy thoái tư tưởng nào bằng sự vong ân bội nghĩa ấy thưa anh Nguyễn Phú Trọng. Có sự sa đọa về đạo đức và lối sống nào bằng sự vong ân bội nghĩa ấy thưa Tổng Bí thư? (Thư ngỏ gửi TBT Nguyễn Phú Trọng)

BTTD lược trích


12 tháng 9, 2013

Kịch Bản Phim: Tình yêu và tội lỗi

Kịch bản phim điện ảnh (thời lượng 100 phút)

(GIẤY CHỨNG NHẬN QUYỀN TÁC GIẢ số 2979/2013/QTG)

Biên kịch: Phạm Văn Hải. Mail: phamvanhaivt@gmail.com, T. 01666 73 3456.

1. Thể loại: Tâm lý – Hành động
2. Đề tài: Phòng- Chống tội phạm.
3. Chủ đề: Nhân văn. Hãy ăn năn và tha thứ !
4. Thông điệp: Nếu không chiến thắng được bản năng THAM, THÂM, SI thì bất hạnh luôn rình rập quanh ta.     
                                    

                                    7. KỊCH BẢN CHI TIẾT        


1. Trại giam- Nội- Ngày (40s)

Buổi sáng.

Hành lang hun hút, vắng lặng. 2 giám thị đi dọc hành lang trại giam, tiếng giày của họ nện côm cốp xuống nền gạch. Tới 1 phòng giam, họ mở cửa. Cánh cửa sắt rít lê khô khốc, lạnh lùng. 1 tù nhân trong bộ quần áo tù, tay xách 1 túi vải đựng đồ đi ra. Tù nhân khoảng 28 tuổi, cao to, đẹp trai. 2 giám thị dẫn tù nhân tới khu vực văn phòng, nơi làm thủ tục xuất trại cho những người tù được trả tự do.


2. Trại giam- Ngoại- Ngày (40s)

Toàn cảnh trại giam yên tĩnh, vắng lặng, lạnh lẽo.

 Bỗng cửa trại giam mở. Chiến Thắng- người tù vừa rồi giờ mặc bộ veston trắng, sang trọng, tay xách 1 va ly nhỡ bước ra sân. Anh đứng ở giữa sân quan sát xung quanh, bỏ va ly xuống sân, ngước mặt lên nhìn bầu trời cao trong xanh, sảng khoái, đưa 2 tay lên cao, kêu to.

          CHIẾN THẮNG
- T..ự …d..o !

Tiếng kêu vang vọng lên tận trời xanh. ..


                         3 NĂM VỀ TRƯỚC

3. Công viên PHÚ MỸ HƯNG- Ngoại- Ngày (180s)

Buổi chiều mát. Phong cảnh đẹp, lãng mạng, thanh bình.

Có 3 cô gái trẻ đẹp khoảng 20 tuổi đang dạo chơi trên vỉa hè một con đường vắng ở PMH. Họ cười đùa rất vui vẻ và vô tư. Một trong ba cô gái ( Mai Ngọc) có vẻ đẹp thánh thiện, thục nữ.

* Cũng lúc đó, trên 1 con đường đẹp gần đó có 1 chiếc xe ôto thể thao mui trần bon bon lăn bánh. Trên xe là 1 thanh niên đẹp trai ( Chiến Thắng ) ngồi sau tay lái.

Bỗng có 3 thanh niên dân chơi tuổi ngoài 20, quần áo bụi, đầu tóc vàng hoe, nhìn rất gầu đi tới gần 3 cô gái.


          NHÓM THANH NIÊN

Ra vẻ lịch sự

- Chào mấy người đẹp!
- Bọn mình làm quen nha?

3 cô gái nhìn 3 thanh niên, nhìn nhau rồi lắc đầu.

          CÔ GÁI 1(Mai Ngọc)
- Cám ơn. Nhưng tụi tôi phải về rồi.

3 cô gái cười nói rồi kiêu hãnh quay đi. Mấy thanh niên nhìn nhau, đưa mắt trao đổi rồi chạy theo bao vây 3 cô gái.

          NHÓM THANH NIÊN

Đồng thanh, tán

- Sao vội thế mấy em?
- Ở lại làm quen đã.
- Tối nay đi Bar chơi nha?

          3 CÔ GÁI

Cùng phản đối

- Xin lỗi, bọn tôi bận rồi
- Bọn tôi phải về nhà

3 thanh niên không chịu, đứa cầm tay, đứa bá vai, đứa vuốt má 3 cô gái

          3 CÔ GÁI

Cùng kêu to

- Đồ du đãng!
- Đừng sàm sở nha!
- Cứu tôi với!

Chiếc xe ôto thể thao mui trần từ từ chạy tới, đỗ lại bên đường. Thanh niên (Chiến Thắng) mặc bộ quần âu, sơ mi trắng lịch sự, xuống xe, đi tới đám trai gái hỏi.

          CHIẾN THẮNG
- Có chuyện gì thế?

Bọn du đãng thấy Chiến Thắng chỉ có 1 mình thì không sợ, chửi anh

          NHÓM DU ĐÃNG
- Không phải việc của mày.
- Biết TAM QUÁI là ai không? Biến đi.

          3 CÔ GÁI
- Cứu tôi với!
- Cứu bọn em với!

          CHIẾN THẮNG
- Các anh bỏ người ta ra, nếu không tôi kêu công an đó.

          DU ĐÃNG 1

Chửi thề.

- Đù má, muốn chết hả.

Hắn nhảy tới đấm vô mặt Thắng. Chỉ cần gạt nhẹ tay, Chiến Thắng đấm trả vô ngực hắn, hắn đã ngã lăn quay. 2 tên kia thấy thế thì bỏ mấy cô gái, tới bao vây Chiến Thắng. Tên bị đấm cũng lồm cồm đứng dậy.


          NHÓM DU ĐÃNG

Đồng thanh

- Thằng này muốn vuốt râu hùm.
- Vô, đập chết nó đi tụi bay.

Cả bọn lao vô đánh Thắng. Cuộc chiến xảy ra, mấy người qua đường đứng lại coi, không ai can thiệp. Nhưng Thắng là cao thủ, bọn du đãng chỉ là nghiệp dư, lần lượt Thắng đánh ngã từng tên. 3 cô gái và mấy người qua đường hò reo, khen Thắng.


          MỌI NGƯỜI

Bàn tán

- Đánh hay quá!
- Anh ấy giỏi quá!
- Đúng là cao thủ.

3 tên du đãng nằm, ngồi dưới đất nhìn nhau, nhìn Thắng sợ hãi. Chiến Thắng nhìn bọn chúng.


          CHIẾN THẮNG
- Lần này tao chỉ cảnh cáo thôi. Biến!

Bọn du đãng đứng dậy, bỏ chạy. Thắng bỗng lẩm bẩm.

- Thôi chết, trễ hẹn rồi.

Thắng nhìn mọi người, vẫy tay chào, không nói gì, bỏ chạy ra xe, lên xe, nổ máy phóng vút đi. Các cô gái nhìn theo, ngưỡng mộ. Cô đẹp nhất (Mai Ngọc) ngẩn người mơ màng nhìn theo, khi bạn vỗ vai mới chợt tỉnh.


4. Nhà hàng PMH- Ngoại- Ngày (50s)

Buổi chiều tà. Nhà hàng đẹp, sang trọng trong một khung cảnh đẹp.2 chiếc xe hơi Mercedece sang trọng, 1 màu trắng đi trước, 1 màu đen đi sau, từ từ chạy tới cổng chính nhà hàng rồi dừng lại. 2 bảo vệ chạy nhanh tới cửa sau mở cửa xe. Trong xe trắng bước ra người mặc đồ veston trắng, trong xe đen bước ra người mặc đồ veston đen. Cả 2 người đàn ông tuổi độ 50, sang trọng, phong độ, đường bệ. Họ đi tới giữa cổng, chào hỏi, bắt tay nhau, cười sảng khoái.


          NGƯỜI VESTON ĐEN
-Chào Danh! Ông luôn đúng giờ.

          NGƯỜI VESTON TRẮNG

 Cười vui

- Chào Hoàng Thành! Ông cũng đâu có sai hẹn.

          HOÀNG THÀNH
- Ha ha! Chúng ta đều từng du học và làm việc ở Châu Âu mà.

2 người cười vang, sánh vai đi vô nhà hàng.


5. Nhà hàng PMH- Nội- Ngày (100s)

Phòng VIP sang trọng. Trên bàn là mấy món đặc sản (ăn dở) và 1 chai Blue Label uống được 1/3. 2 người cụng ly, nhâm nhi rượu.


          HOÀNG THÀNH
- Dự án Phố Xanh của tôi đã sang giai đoạn 2, đúng theo kế hoạch.

          ÔNG DANH

Thám phục

- Chúc mừng ông! Trong khủng hoảng kinh tế mà công ty ông vẫn phát triển.

          HOÀNG THÀNH
- Tôi có chút khó khăn cần ông giúp đó.

          ÔNG DANH
- Có việc gì ông cứ nói

          HOÀNG THÀNH
- Tôi cần khoảng 60 tỷ để chi phí, đầu tư thêm cho dự án Phố Xanh. Thời hạn 3 tháng.  Ông giúp tôi nhé?

           ÔNG DANH

Nhìn Hoàng Thành, nhâm nhi rượi, thăm dò

- Ông còn tài sản thế chấp không?

          HOÀNG THÀNH
-  Ông biết rồi mà, bất động sản của tôi rất nhiều nhưng vướng thủ tục pháp lý.

          ÔNG DANH

Nhíu mày suy nghĩ

- Huy động vốn bên ngoài thì lãi suất cao đó.

          HOÀNG THÀNH

Năn nỉ

- Ông cứ giúp tôi. 3 tháng sau các đối tác sẽ xuống tiền để nhận đất. Tôi sẽ trả ông.

          ÔNG DANH

Nhìn Hoàng Thành Thăm dò

-  Ok. Lãi suất 3,5%/tháng. Lãi quá hạn là 5% nhưng cũng không được quá 2 tháng. Còn lại cứ theo luật mà làm.

Hoàng Thành ngần ngại, mặt thoáng lo âu, nhưng rồi cười tươi ngay.

          HOÀNG THÀNH
- Ok. Giải quyết tình thế thôi mà.

2 người cụng ly nhìn nhau, uống rượu

          ÔNG DANH
- Vậy chiều nay về nhà tôi ký hợp đồng. Ông vẫn phải thế chấp hồ sơ công ty ông cho tôi nhé.

          HOÀNG THÀNH
- Tôi hiểu. Tuy là bạn bè nhung làm ăn vẫn phải theo nguyên tắc chứ.


6. Bàu Sen- Ngoại- Ngày (60s)

Buổi sáng

Cánh đồng làng quê Tháp Mười yên bình và tươi đẹp. Bàu sen rộng, đẹp, hoa Sen rung rinh theo gió, bên cạnh con đường nhỏ.

Giữa bàu Sen có 1 con xuồng nhỏ. Trên xuồng có 2 thanh niên đang câu cá. Chiến Thắng mặc quần short trắng, áo thun trắng hiệu Adidas xịn. Thanh niên kia mặc quần short đen, áo thun đen hàng thường của VN. Trên đầu họ đội 2 lá Sen to làm nón. Trên xuồng có mấy bông Sen, lòng xuồng có mấy con cá rô đang quẫy đuôi lách tách.

Thắng giật cần câu, anh câu được 1 con cá rô to. Con cá giãy dụa vì mắc câu.

                      CHIẾN THẮNG

Vui sướng kêu to.

-  A ha ha! Tôi câu được cá rồi. Dũng ơi! Tao câu được cá rồi nè.

Dũng nhìn bạn, đặt cần câu của mình xuống, với tay nắm lấy sợi cước, giữ con cá rô đang giãy dụa, vui vẻ nói với bạn.

                      DŨNG
- Mày khá lắm Chiến Thắng!

Nhìn bạn chọc

- Mày đã đủ tiêu chuẩn làm rể Đồng Tháp quê tao rồi đó.

2 thanh niên cười vang vui sướng.

- Ha.. ha.. ha…!!!

Tiếng cường vang xa, con thuyền phải chòng chành, đàn chim hoảng sợ vỗ cánh bay lên.


7. Công ty bảo vệ An Toàn- Ngoại/ Nội-  Ngày (120s)

+ Ngoại.

Công ty nằm ở mặt tiền, đường lớn, khá khang trang ở Phú Mỹ Hưng, Q.7 tp. HCM. Trước cửa dựng gần chục chiếc xe máy khác nhau.

Buổi sáng. 1 chiếc xe hơi mui trần từ từ chạy tới, đỗ trước cửa công ty. Chiến Thắng từ trên xe bước xuống. Anh mặc đồng phục bảo vệ, mang cặp Diplamate đi vô công ty. Dũng trong đồng phục bảo vệ từ trong đi ra. 2 người gặp nhau ở trước cửa, cười vui.                            

CHIẾN THẮNG
- Mày đi làm hả?

2 đứa đưa tay phải lên cao vỗ mạnh vào nhau.

          DŨNG
- Mày rất đúng giờ. Tao đi nha.

Dũng đi ra lấy xe máy. Chiến Thắng đi vô nhà.

+ Nội.

Chiến Thắng đi vô, gật đầu chào mấy đồng nghiệp trong đồng phục bảo vệ. Cô gái lễ tân xinh đẹp trong đồng phục bảo vệ đứng dậy, đi ra cười tươi.


          LỄ TÂN
- Chào anh Chiến Thắng! Anh phong độ dữ hen.

          CHIẾN THẮNG

Gật đầu, mỉm cười kiêu hãnh

- Chào Ly Lan!

Rồi cao đầu đi thẳng vô phòng làm việc. Ly Lan nhìn theo, ngưỡng mộ, si mê. Tới trước cửa PHÒNG THÁM TỬ, Thắng lấy chìa khóa, mở cửa, vô phòng. Trong phòng có 2 bàn làm việc, 2 tủ hồ sơ. Bàn trong góc lớn hơn, trên bàn có biển THÁM TỬ CHIẾN THẮNG.

Anh ngồi xuống, sắp xếp tài liệu, mở vi tính làm việc. Trên bàn anh có mấy cuốn sách về  SHERLOCK HOLMES. Lát sau đt bàn reo, Thắng bốc máy.


          THẮNG
- A lô, Thắng xin nghe.

          GIỌNG OFF
- Thắng sang phòng giám đốc nhé.

          CHIẾN THẮNG
- Rõ, thưa giám đốc.

Anh đứng dậy, đi sang phòng giám đốc.


8. Phòng giám đốc công ty An Toàn- Nội- Ngày (70s)

Ngoài cửa có treo biển. Bên trong căn phòng khang trang, đầy đủ tiện nghi, trên bàn có biển: Giám đốc NGUYỄN VINH DANH. Giám đốc khoảng 50 tuổi mặc đồng phục bảo vệ, dong dỏng, nghiêm trang, đang ngồi nghiên cứu tập hồ sơ. Có tiếng gõ cửa.


          GIÁM ĐỐC
- Mời vào!

Cửa mở, Thắng đi vào.


          CHIẾN THẮNG
- Chào chú

          GIÁM ĐỐC

Chỉ tay xuống ghế trước mặt

- Vào đây Chiến Thắng, ngồi xuống đây.

Thắng đi tới, 2 người bắt tay nhau, Thắng ngồi xuống ghế.

          CHIẾN THẮNG
-  Có việc gì vậy chú?
Giám đốc chỉ tập hồ sơ trên bàn, ghi rõ HỒ SƠ Z- 008.

          GIÁM ĐỐC
- Cháu có dám nhận làm hợp đồng này không? Nếu không thì chú sẽ phải thanh lý và chịu phạt với khách hàng.

Thắng suy nghĩ, cương quyết

          CHIẾN THẮNG
- Cháu nhận ạ.

          GIÁM ĐỐC

Mỉm cười

-         Tốt lắm.  Hãy là Sherlock Holmes của công ty ta nhé.



9. Nhà ông Danh- Ngoại- Ngày (90s)

Buổi chiều.

Một căn biệt thự sang trọng, rộng, có khuôn viên, vườn cây, hồ bơi ở PHÚ MỸ HƯNG, q.7,  tp. HCM.

Ông Danh ngồi nói chuyện với vợ- Bà Hoa ở bộ ghế đá ngoài vườn. Gần đó có 2 chị em- cô gái đẹp ở cảnh trước và cậu bé út Tuấn nô giỡn. Ngoài sân có chiếc xe Mercedess trắng bóng, Dũng đang lau xe. Chị Sáu giúp việc đang lau sàn hè.

Cô gái dừng chơi, nói.


          CÔ GÁI
- Hai không chơi với Tuấn nữa. Út ăn gian quá hà.

          ÚT TUẤN

Vênh mặt

- Hai không chơi nữa thì thôi. Út đi hái mận ăn.

Bất ngờ Tuấn búng tai chị rồi bỏ chạy. Cô gái đuổi theo. 2 chị em cười la ầm ĩ.

Dũng dừng tay nhìn 2 chị em cô gái, mỉm cười 1 mình. Anh ngắm nhìn cô gái đắm đuối, nói thầm.

           DŨNG
- Mai Ngọc ! Tên đẹp như người. Người đẹp như ngọc.

Ông Danh nhìn 2 con nô giỡn, cười vui, âu yếm nói với vợ

          ÔNG DANH
- Bên cạnh 1 doanh nhân thành đạt là bóng dáng 1 phụ nữ xinh đẹp và đảm đang.

          BÀ HOA

Cười vui

- Ý anh nói là của chồng, công vợ đó nha.

2 vợ chồng nhìn nhau, nhìn 2 đứa con đang giỡn dưới gốc cây mận, cười hạnh phúc.

Dũng vừa làm việc, thỉnh thoảng nhìn trộm Mai Ngọc, mọi người không ai để ý.

 Lát sau Mai Ngọc chạy tới hỏi Dũng.


                      MAI NGỌC
- Chủ nhật anh Dũng rảnh không, dạy em lái xe nha?

                      DŨNG                       

Vui sướng, nhiệt tình.

- Rảnh, anh rảnh. Ok, anh sẽ dạy cho em.


10. Công ty BẤT ĐỘNG SẢN HOÀNG THÀNH- Ngoại/Nội- Ngày (50s)

+ Ngoại.

Nằm ở mặt tiền một con đường lớn, khang trang, bề thế. Bên ngoài có chiếc xe Mercedece màu đen và nhiều xe máy đậu. Ngoài cửa có 1 bảo vệ mặc đồng phục canh gác, 1 bảo vệ khác đi đi lại lại tuần tra, coi xe.

+ Nội.

Phòng giám đốc.

Rộng. Trong phòng đầy đủ tiện nghi, sang trọng, trên bàn có biển: Giám đốc HOÀNG THÀNH. Hoàng Thành đang đọc thông tin trên vi tính, ông đọc các trang: Cafef, Vneconomy, Bloomberg. Lát sau ông đứng dậy, đi đi lại lại. Mặt căng thẳng, lo âu.


          HOÀNG THÀNH
- Kinh tế suy giảm nhanh quá. Bất động sản giảm giá, khó bán. Tình hình rất xấu.

Ông bóp đầu, nhăn trán

- Có lẽ mình phải trở lại Nga làm ăn.

 Ông tắc lưỡi.

-  Thời thế thế, thế thời phải thế.
( Còn nữa. Các bạn đợi coi phim sẽ rõ )
Phạm Hải

8 tháng 9, 2013

Trung quốc và chủ nghĩa thực dân Đại Hán


Cuốn sách Death by China (Chết vì tay Trung Quốc) dành riêng một chương để nói về một đại chiến lược của Trung Quốc nhằm khai thác tài nguyên của các nước nhỏ, xuất khẩu nhân công ồ ạt sang các nước này và tiến tới biến họ thành “thuộc địa kiểu mới”.
Các tác giả cho rằng đây là một thứ chủ nghĩa thực dân mới, mạnh mẽ và quyết liệt hơn chủ nghĩa thực dân cũ của phương Tây nhiều.
Chiến lược đó được gọi (không rõ khởi nguồn từ ai và vào lúc nào) bằng cái tên “Thả mồi và lật lọng” (bait and switch).
Thả mồi và lật lọng
Peter Navarro và Greg Autry viết: Chiến lược thả mồi và lật lọng của Trung Quốc luôn bắt đầu theo cùng một cách: Chủ tịch, hoặc thủ tướng, hoặc bộ trưởng thương mại nước này đến thăm thủ đô của một nước nào đó rất xa, như Djibouti, Niger hay Somalia chẳng hạn. Ông ta đến đó và vẫy vẫy một cuốn sổ séc lớn, chào mời hứa hẹn những khoản vay hào phóng, lãi suất thấp, để xây dựng cơ sở hạ tầng dân sự hoặc quân sự của nước sở tại - bất kể đó là đường sá, cảng biển, hay quốc lộ, có ích lợi, hay một cung điện xa hoa lãng phí cho nhà độc tài đang cầm quyền, hay là súng AK-47s để kìm giữ những người dân cứng đầu cứng cổ dưới gót giày đàn áp.
Và để đổi lấy sự hào phóng của Trung Quốc, tất cả những gì đất nước chớm thuộc địa kia phải làm gồm hai việc. Thứ nhất, họ phải trao quyền kiểm soát tài nguyên thiên nhiên cho Trung Quốc để đổi lấy khoản vay. Từ đó, Trung Quốc phong tỏa luôn nguồn tài nguyên của đất nước, phục vụ mục đích sử dụng riêng. Thứ hai, họ phải mở cửa thị trường cho tất cả những thành phẩm mà các nhà máy, công xưởng ở Trung Quốc sẽ sản xuất bằng nguyên vật liệu thô mà xứ thuộc địa kia cung cấp. Từ đó Trung Quốc phong tỏa luôn một thị trường mới nổi.
Theo hai tác giả, chiến lược “Thả mồi và lật lọng” này đang được Trung Quốc tiến hành trên toàn thế giới. Ví dụ, CHDC Congo đã “tặng” cho Trung Quốc kho tài nguyên đồng đỏ trị giá hàng tỉ đô la để nhận về dự án xây dựng cơ sở hạ tầng. Ghana đổi ca cao lấy cơ sở hạ tầng. Nigeria đổi khí đốt lấy nhà máy điện, v.v. Song đáng tiếc là chẳng nước nào trong số này đạt được mục đích thịnh vượng.


Nhà đầu tư Trung Quốc này hiện làm chủ 15 nhà máy với hơn 1.600 công nhân, các công ty xây dựng, khách sạn và nhà hàng tại Nigeria. Ảnh: WORLD AFFAIRS COUNCIL

Khát tài nguyên
Như nhiều tài liệu khác bàn về chiến lược của Trung Quốc “thu mua” tài nguyên trên toàn cầu, Death by China cũng cho rằng một trong các nguyên nhân dẫn đến việc Trung Quốc kiếm tìm tài nguyên khắp nơi là do nhu cầu tiêu thụ khổng lồ của họ. Cuốn sách cho biết Trung Quốc là nơi tiêu thụ: một nửa lượng xi măng của thế giới, gần nửa lượng thép, một phần ba lượng đồng đỏ, một phần tư lượng nhôm, khối lượng cực lớn crôm, côban, liti, kẽm, gỗ v.v.
Tuy nhiên, vấn đề là không phải nước nào khát tài nguyên cũng đều hành xử như vậy. Hai tác giả nhận xét rằng, trong khi phần lớn các quốc gia trên thế giới đều xuất nhập khẩu tài nguyên thông qua hệ thống giá cả trên thị trường quốc tế, tức là đều dựa vào thị trường tự do để phân phối (hai ông gọi đây là “chủ nghĩa tư bản hợp tác”), thì Bắc Kinh thực thi “chủ nghĩa tư bản thực dân” trên khắp châu Phi, châu Mỹ Latin và nhiều nước châu Á.Death by China đưa ra một định nghĩa về chủ nghĩa thực dân Đại Hán này: “Nắm quyền kiểm soát tài nguyên thiên nhiên - tài sản thật sự của quốc gia thuộc địa. Xuất khẩu tài nguyên đó về Trung Quốc, thay vì để cho nước sở tại sử dụng tài nguyên ấy để phát triển kinh tế. Sau đó tái xuất nguyên vật liệu thô ấy trở lại nước sở tại nhưng lần này dưới hình thức thành phẩm, hàng hóa. Toàn bộ quá trình tạo ra công ăn việc làm ở Trung Hoa lục địa, gia tăng lợi nhuận cho các công ty của Trung Hoa lục địa và kéo dài thêm dòng người thất nghiệp ở nước thuộc địa. Ở các nước thuộc địa kiểu mới đó, chỉ còn lại những công việc nguy hiểm nhất, độc hại nhất, nghèo nhất, trong những ngành công nghiệp bóc lột, còn những việc làm có giá trị cao thì đã chuyển hết sang Quảng Châu, Thành Đô hay Thượng Hải”.
“Biển người” phủ khắp lục địa Đen
Một khía cạnh khác của “chủ nghĩa thực dân Đại Hán” là xuất khẩu nhân công. Một dân biểu Ai Cập, ông Mustafa al-Gindi, từng nói: “Sự thực là đến châu Phi, Trung Quốc không chỉ đem theo kỹ sư và nhà khoa học. Họ đến đây mang theo rất nhiều nông dân. Đó là chủ nghĩa thực dân kiểu mới. Không còn đạo đức, luân lý, giá trị gì nữa cả”.
Theo Death by China, sau khi đã “thả mồi”, tức là cho nước thuộc địa vay tiền để xây dựng cơ sở hạ tầng, Trung Quốc sẽ “lật lọng” bằng nhiều hình thức, trong đó có việc xuất khẩu nhân công sang nước sở tại để tiến hành công trình xây dựng đó. Các tác giả trích dẫn một cuốn sách có tựa đềChina Safari (Cuộc đi săn của người Trung Quốc), nói rằng: “Người Trung Quốc sẽ hút dầu và bơm dầu ấy vào những đường ống do Trung Quốc sản xuất và canh gác, đến một cảng biển do Trung Quốc xây. Tại đây, dầu được đưa vào các bồn của người Trung Quốc và chở về Trung Quốc. Nhân công Trung Quốc sẽ xây cầu đường, đê đập, buộc hàng chục ngàn dân sở tại phải di dời. Người Trung Quốc sẽ trồng trọt, chăn nuôi, để những người dân sở tại sẽ chỉ ăn đồ ăn Trung Quốc, rau cỏ Trung Quốc, với các nguyên vật liệu nhập khẩu từ Trung Quốc...”.
Thực ra, những “giai thoại”, “huyền thoại” về chủ nghĩa thực dân kiểu Trung Hoa đã được nhắc đến từ lâu. Tháng 6-2011, trong một cuộc trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, Đại tá Quách Hải Lượng, nguyên tùy viên quân sự Việt Nam tại Trung Quốc nửa đầu thập niên 1980, cũng nhận định: “Họ tiến hành một thứ chủ nghĩa bành trướng hiện đại, chủ nghĩa thực dân mới. Cả thế giới hiện nay không nước nào đi xâm lược, lấy đất của nước khác. Nói đúng hơn, họ có thể xâm chiếm nước khác bằng kinh tế, văn hóa, như Mỹ chẳng hạn nhưng không có nhu cầu lấy đất. Còn Trung Quốc thì vừa lấy đất vừa di dân để chiếm và giữ”, “Cứ nơi nào họ sang làm giúp ta thì họ rào lại, coi như lãnh địa của họ, không ai được vào nữa. Họ nhập hàng hóa, từ đồ ăn thức uống, bát đĩa tới cái... hố xí bệt đều là từ Trung Quốc, không dùng hàng Việt Nam”.
Nguyên do của tình trạng này được hai tác giả của Death by China lý giải: Bắc Kinh cần phải xuất khẩu một cách có hệ thống hàng triệu nhân công lao động sang “các nhà nước vệ tinh” ở châu Phi, châu Mỹ Latin, châu Á, để giảm áp lực của nạn “nhân mãn”.
Một cách thẳng thừng, Peter Navarro và Greg Autry so sánh việc Trung Quốc sử dụng chiến lược thực dân “Thả mồi và lật lọng” trên khắp thế giới cũng giống như việc thắt một thòng lọng quanh cổ tất cả các nền kinh tế, kể cả Mỹ, châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc. Hai ông cho rằng chiếc thòng lọng này sẽ siết lại nếu Mỹ (và các đồng minh, đối tác) không sớm hành động quyết liệt để ngăn chặn. Có lẽ vì tinh thần ấy mà cuốn Death by Chinamang cái tên “dữ dằn” là Chết vì tay Trung Quốc - Đối đầu với con rồng - Lời kêu gọi hành động toàn cầu.

Hiện nay, Trung Quốc là đối tác thương mại lớn thứ hai của châu Phi, sau Mỹ. Tính đến tháng 8-2007, có khoảng 750.000 công dân Trung Quốc ở lại sau khi đã hết thời gian làm việc tại châu Phi, hơn 700 công ty Trung Quốc làm ăn ở 49 nước châu Phi.
Trung Quốc gom nhặt tài nguyên thiên nhiên của châu Phi - dầu hỏa, khoáng sản quý - để nuôi nền kinh tế đang mở rộng, cũng như tìm kiếm thị trường mới cho các doanh nghiệp đang lớn của họ. Năm 2006, thương mại hai chiều tăng tới 50 tỉ USD. Không phải mọi giao dịch đều liên quan đến trao đổi tiền tệ trực tiếp: Năm 2007, chính phủ Trung Quốc và Congo đã đạt thỏa thuận, theo đó những công ty quốc doanh Trung Hoa sẽ tham gia những dự án xây dựng cơ sở hạ tầng cho Congo, đổi lấy một lượng lớn nguyên vật liệu khai thác từ các mỏ đồng của Congo. (Wikipedia)

BTTD st

30 tháng 8, 2013

HỊCH QUAN THAM



                                               BIỂN TRỜI TỰ DO- Phạm Hải

Lịch sử đã chứng minh: Không có dân thì không có Tổ quốc, mất lòng dân thì chế độ suy tàn, độc tài tham nhũng tất diệt vong.
Nay, ta cùng các ngươi sống trong thời kinh tế khó khăn, hiện diện trong lúc chính trị thế giới phức tạp, dân nghèo nước yếu, môi trường bị tàn phá, xã hội suy đồi, tham nhũng đã là quốc nạn, vô cảm đã thành quốc bệnh, ngó thấy giặc bành trướng Trung Quốc đang xâm chiếm lãnh hải của Tổ quốc, đầu độc dân ta bằng những loại hàng hóa độc hại, áp đặt chế độ Hán nô ... mà lòng đau như cắt, uất hận tê người.
Thế mà các ngươi không thấy đó mà đau, mà nhục, không biết xấu hổ với tiền nhân, lại còn vênh váo vỗ ngực là "đỉnh cao trí tuệ" là "vì vì nước, vì dân". Các ngươi ỷ thế cơ chế độc quyền để vơ vét tài nguyên đất nước, ăn chặn tiền thuế của dân, cấu kết bè đảng đẻ ra “nhóm lợi ích”, vẽ ra những dự án ngàn tỷ để thâu tóm tài sản quốc gia, cướp đất dân lành, đàn áp những người yêu nước.
Các ngươi vì quyền lợi, danh vọng trước mắt mà đi theo bọn giặc đại Hán, bán nước cầu vinh, tàn hại xã tắc, áp bức nhân dân, phá hoại tài sản quốc gia. Nên biết, bản chất chủ nghĩa bành trướng TQ là xâm lược đồi bại, đi ngược lại xu thế văn minh nhân loại nên chúng đang bị cô lập, tất sẽ thảm bại thôi.
Hãy nhớ lời vua Lê Thành Tông: MỘT TẤC ĐẤT LÀM MỒI CHO GIẶC TỘI PHẢI TRU DI.
Ta thường ngày đọc sách thánh hiền, truy cập thông tin tổng hợp, đêm đêm viết blog về xã hội công bằng dân chủ, chỉ ra những thói hư tật xấu, lên án các chế độ tham tàn để các ngươi lấy đó làm gương, thế mà các ngươi chặn phá, cản trở, vu cáo ta là “phản động".
Trong tình cảnh xã hội suy đồi, tội ác lộng hành, lòng tin cạn kiệt, giặc Tàu xâm chiếm biển Đông, vận mệnh quốc gia lâm nguy… Ta kêu gọi các ngươi hãy hạn chế lòng tham, dẹp ngay những âm mưu thâm hiểm, từ bỏ những si mê thấp hèn. Đây là lúc phải đặt quyền lợi Tổ quốc, quyền lợi Dân tộc lên trên hết. Hãy lấy dân làm gốc vì dân giàu thì nước mạnh, chế độ mới trường tồn, các ngươi cũng được hưởng bổng lộc vinh quang (Sao đạo lý đơn giản này mà các ngươi không hiểu?).
Các ngươi phải biết: Dân nghèo thì nước suy, cường quyền tất sinh bạo loạn, áp bức sẽ có đấu tranh, xã hội suy đồi thì chế độ diệt vong. Lúc đó quyền lực, bổng lộc của các ngươi cũng mất, thậm chí tính mạng của các ngươi cũng khó bảo toàn.
Ta cảnh báo các ngươi: Lời nói phải đi đôi với việc làm. Nói hay nói tốt mà cứ làm nhiều điều xằng bậy thì có ngày sẽ rước họa vào thân. Lịch sử sẽ công bằng minh bạch phán xét chính xác tội lỗi các ngươi, ngàn đời sẽ nguyền rủa giòng giống các ngươi.
Ta khuyên các ngươi: “Quay đầu là bờ”, “Buông đao thành phật”, các ngươi vẫn có cơ hội để sửa chữa sai lầm, vẫn còn điều kiện để lấy công chuộc tội. Dân đen vốn dĩ an phận và chóng quên, nếu có Tự do-Công bằng- Dân chủ họ sẽ dễ dàng thông cảm, bỏ qua tội lỗi của các ngươi.
Hãy nhớ! Đời cha ăn mặn thì đời con khát nước, luật nhân quả, lịch sử và tòa án lương tâm sẽ nghiêm khắc trừng phạt các ngươi.
Đừng tính chuyện khi chế độ suy vong thì các ngươi sẽ trốn ra nước ngoài sống với đống tài sản bất minh- Đó là những tài sản hắc ám- tội lỗi, sử dụng chúng nhiều sẽ bị quả báo gây họa cho đời sau. Số phận những kẻ tội phạm vong quốc cũng chẳng tử tế, hay ho gì. Ta đã ăn học, làm việc ở nước ngoài hàng chục năm nên ta rõ lắm, chẳng đâu hạnh phúc bằng được sống trên quê hương no ấm, thanh bình.
Ta chỉ là một gã dân đen cô độc lẻ loi, nhưng ta đã học được đạo lý nhân gian, công lý của xã hội văn minh nên ta cũng hiểu rõ sự đời. 
Dẫu thân ta có bị bọn Hán gian hành hạ, tính mạng ta có bị lũ Việt gian hãm hại ta cũng cam lòng.
Nay ta theo gương đức Thánh Trần viết bài Hịch này để các ngươi biết rõ bụng ta và bụng dân đen.
Đổi mới hay sụp đổ!
Hãy mau tỉnh ngộ!
Phạm Văn Hải