Trang

31 tháng 10, 2012

BÉ BÁN VÉ SỐ

Trưa hè trời nắng chói trang
Phố phường thưa bóng người
Cô bé vẫn lang thang
Trên từng hè phố.

Tay em cầm tập vé số
Chân thoăn thoắt bước miệng réo vang
Số đây, số đây, mời cô bác
Ích nước lợi nhà, giúp đỡ con.

Lấm tấm giọt mồ hôi
Trên má em cháy nắng
Áo em đã rách rồi
Nhìn em anh thương lắm.

Hỡi bao hoàn cảnh cảnh cơ hàn
Thương em thương phận biết làm chi đây
Giúp em bữa cháo cho khuây
Hẹn em gặp lại Biển Trời Tự Do.
                                             Phạm Hải

30 tháng 10, 2012

Cảm tạ SÓNG HỒNG

Đã 20 năm rồi mới đọc lại bài LÀ THI SĨ của nhà thơ Sóng Hồng. Tôi là người học văn thời phổ thông chỉ đạt điểm trung bình nên không dám bàn nhiều đến giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ. Tôi chỉ khẳng định là bài thơ hay, rất hay. Tác giả viết bài thơ này từ những năm 1942 nhưng giá trị nghệ thuật, tính lịch sử, tính nhân văn của bài thơ vẫn còn nóng hổi cho tới hôm nay và có lẽ nhiều năm sau nữa. Được biết Sóng Hồng viết bài thơ này để phê phán bài thơ CẢM XÚC của Xuân Diệu. Thời gian đó có một nhóm nhà thơ theo khuynh hướng " Nghệ thuật vị nghệ thuật " trong đó có Xuân Diệu thường viết:
Là thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến.

Sóng Hồng không đồng ý với quan điểm nghệ thuật này, vì tư tưởng của ông là " Nghệ thuật vị nhân sinh" nên ông viết:

Cao giọng hát những bài ca chính khí
Của anh hùng đã vì nước quên mình
...
Tìm ý thơ trên ngọn sóng Bạch Đằng
Để tâm hồn dào dạt với Chi Lăng
Làm bất tử trận Đống Đa oanh liệt...

Khi cảm xúc dâng trào ông đã thể hiện ý chí:

Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ
Mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền

 Ôi hay quá ! Hào hùng quá ! Nghĩa khí ngút trời mây !
Ngày nay những kẻ hèn, ham sống sợ chết như tôi thiệt không lĩnh hội hết dũng khí cao siêu trong thơ của ông.
Tôi chỉ xin phép được trích mấy dòng thơ sau của ông để làm tiêu chí cho trang blog nhỏ bé của mình:

Là thi sĩ phải là hồn cao khiết
Chí kiên cường và sứ mệnh cao siêu
Ca tự do tiến bộ với tình yêu
Yêu nhân loại hòa bình và công lý.

 Nhưng khi cần thì cũng phải đứng lên


Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ
Mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền
Và khi cần quẳng bút lấy long tuyền.

Tôi xin cảm tạ nhà thơ Sóng Hồng !
Trong sự kiện này ít nhiều tôi cũng đã bình thơ, nên tôi xin mạn phép nhà thơ, nhà phê bình Trần Mạnh Hảo cầm cây búa gỗ múa trước mắt thợ để xả xì- choét vậy.
                                                                                                                                                                                                            
 ( Ảnh trên là tôi và bác Nguyễn Đình Thi ở Sài Gòn )    
  Phạm Hải

29 tháng 10, 2012

Giới thiệu về Biển Trời Tự Do


 Chào các bạn !
 Cám ơn các bạn đã ghé thăm và ủng hộ BIỂN TRỜI TỰ DO !
 Tôi chỉ là một công dân Việt Nam bé nhỏ và lẻ loi. Tôi mới bắt đầu chập chững viết blog (ngày 16/10/2012) nên cũng không đủ tự tin cầm chắc cây bút… Thôi thì cứ viết những gì mình thấy cần viết để phục vụ bạn đọc trên nguyên tắc: HIỆN THỰC- PHÊ BÌNH và GIÁO DỤC. Về trình độ vi tính của tôi còn thua cả Cu Hoàng (đứa cháu trai 10 tuổi), đánh máy thì mổ cò như bắn súng trường sai mục tiêu, chữ A thành chữ Z. Vì thế nếu blog có lỗi cũng mong mọi người thông cảm. Tôi vừa viết vừa học vậy.
 Tôi là một gã "Độc cô lãng tử", ham hoạt động, ham vui, tự do, không thích gò bó...nên không muốn tham gia vào bất cứ tổ chức nào, chỉ là hội viên "dự bị" của vài CLB thể thao, văn hóa, thiện nguyện...
 Như bao người dân Việt hiện nay ( dù được mang danh là Doanh nhân ) tôi cũng đang phải  vật lộn với cuộc chiến “ Cơm-áo-gạo-tiền ”. Nhìn xung quanh đã thấy có nhiều đồng nghiệp đang lân vào cảnh thua lỗ, nợ nần, phá sản mà lỗi không phải do họ kinh doanh kém, người lao động mất việc cứ tăng lên, chất lượng cuộc sống ngày càng giảm xuống...
 Qua thực tế sống và làm việc tôi đã hiểu rõ là đất nước Việt Nam còn nghèo lắm nếu so với tiềm năng thực tế. Người dân Việt Nam còn chịu nhiều nhiều khó khăn gian khổ so với mặt bằng chung trên thế giới, vì an sinh xã hội, y tế, giáo dục... yếu kém. Càng ngày xã hội và con người càng suy đồi. Tôi xin dẫn chứng cụ thể :
- Năng lực cạnh tranh của VN năm 2012 đứng thứ 75 trên thế giới ( theo DIỄN ĐÀN KINH TẾ THẾ GIỚI ).
- Môi trường kinh doanh của VN năm 2011 đứng thứ 99 ( theo WB ).
- Mức sống bình quân của người VN hiện nay là 1300 usd/ người/năm ( theo Global Finance ). 
- Mức độ phồn vinh xếp thứ 62/110 ( theo Legatum ).
- Về chỉ số giáo dục năm 2011 xếp thứ 82/110 ( theo Ligatum Institute ).
- Chỉ số y tế xếp thứ 73/110 ( theo Ligatum Institute ).
- Tham nhũng đã thành quốc nạn.
- Vô cảm đã thành quốc bệnh.
- Bọn Việt gian âm mưu bán nước cho Trung Quốc cầu danh lợi.
- Trung Quốc đang xâm lấn biên giới, hải đảo của Tổ quốc, xuất khẩu công nghiệp bẩn và hàng hóa kém chất lượng sang thị trường Việt Nam... 
 Gã dân đen như tôi, dẫu tài hèn sức yếu nhưng thà chửi thẳng vào mặt kẻ thù, còn hơn ôm hận ngàn thu.
 Là một người từng tốt nghiệp đại học sư phạm nhưng bỏ nghề đi buôn, nay bỗng dưng lại ngứa tay muốn cầm bút…Tôi vừa viết vừa run đó, vì tôi rất hiểu:

      “ Văn chương nào phải là đơn thuốc
         Chớ có khuyên xằng chết bỏ bu ”. ( Tú Xương )

 Ôi chao ! Vãi cả mồ hôi rồi nè !
 Nhưng mà vẫn phải viết, vì lương tâm và liêm sỉ, không thể ngồi im nhìn cái xấu hoàn hành tàn hại đất nước, làm khổ nhân dân. 
 Thà muộn còn hơn không!
 Tôi muốn công khai thể hiện một chút “ bản lãnh nghiệp dư ” của mình, hy vọng mang đến cho các bạn 1 tí niềm vui, 1 chút kiến thức và 1 xíu kinh nghiệm sống cũng đủ để Biển Trời Tự Do ra đời và tồn tại.
 Rất mong nhận được sự góp ý, phê bình cho trang blog bé nhỏ này !
 Liên hệ với tôi: E-mail:  phamvanhaivt@gmail.com , ĐT. 01666 73 3456.
 BIỂN TRỜI TỰ DO cảm ơn các bạn !
29/10/2012
 Phạm Hải

28 tháng 10, 2012

PHỤ NỮ VÀ TRẺ EM VIỆT Ở NGA



Moscw 1994
 Thời gian đó tôi và anh Dũng đang sống, làm việc ở Moscow. Vợ anh Dũng tên là Nga, đi du lịch thăm chồng, có bầu nên muốn ở lại Nga sanh con và làm việc. Theo pháp lý thì chị Nga đang cư trú bất hợp pháp.
 Thời gian đó tình hình nước Nga hết sức khó khăn, phức tạp. Chính trị bất ổn, các đảng phái tranh giành quyền lực. Kinh tế suy thoái, tăng trưởng âm suốt mấy năm, các thế lực kinh tế ngầm kiểm sóat 50-60 % nền kinh tế. Tệ nạn xã hội gia tăng, các tập đoàn Mafia lộng hành bắn giết tràn lan…
 Buổi tối, tôi và anh Dũng đang coi ti vi thì chị Nga đau đẻ. Tôi đt cấp cứu, chỉ 7 phút sau xe cứu thương đã đến. Thủ tục nhập viện rất nhanh và đơn giản. Bác sĩ chỉ hỏi tên hai vợ chồng, lấy đ/c và số đt nơi cư trú. Chị Nga sinh bé gái, bé hơi yếu nên phải chuyển viện khác tốt hơn để bé nằm lồng kính. Hơn 1 tháng sau 2 mẹ con xuất viện. Thủ tục cũng rất đơn giản và nhanh. Tôi hỏi cô bác sĩ thanh tóan viện phí ở đâu? Cô ta trả lời:
- Miễn phí.
Rồi bỏ đi luôn.
 Hai mẹ con chị Nga về nhà. Anh Dũng phải đi công tác xa. Suốt 1 tháng đầu, mỗi tuần 2 lần có 1 nữ bác sĩ tới nhà kiểm tra sức khỏe miễn phí cho 2 mẹ con chị Nga. Chị Nga không biết tiếng Nga nên tôi phải tới phiên dịch. Tôi cũng rất bận nên nói với bác sĩ không phải tới kiểm tra nữa, khi nào chị Nga và cháu mệt thì tôi sẽ đt. Bác sĩ trả lời:
- Không được ! Đây là công việc và trách nhiệm của tôi. Nếu tôi không đến thì tôi sẽ bị kỷ luật đó.
Minsk 2012
Cách đây không lâu có gia đình anh Giang là bạn học cũ k. 18 Nga ( đang sống và làm việc ở Minsk Cộng Hòa Belorusia ) về nước, ghé Vũng Tàu thăm tôi. Chúng tôi gồm có: Tôi, gia đình anh Giang, gia đình anh Sơn Đỏ ( bạn học thời sinh viên k.18 Nga ) và anh Vĩnh ( phó chủ tịch hội DN cựu chiến binh BR-VT ) ra biển ngồi café tâm sự. Vợ chồng anh Giang kể chuyện về 2 đứa con đang học hành ở Minsk ( đứa lớn khoảng 16 tuổi, đứa nhỏ khoảng 12 tuổi ):
-  Cũng may là bọn em sinh con ở bên đó. Sinh đẻ được miễn phí, các cháu đi nhà trẻ, mẫu giáo, học phổ thông và y tế đều miễn phí cả.
 Cộng Hòa Belorusia là 1 trong số các nước nghèo nhất Châu Âu hiện nay đó các bạn ạ.
 Còn phụ nữ và trẻ em ở Việt Nam thì sao ? Có lẽ các bạn hiểu biết nhiều hơn tôi. Vậy các bạn viết tiếp nhé!
                                                                               Phạm Hải

25 tháng 10, 2012

VỊ TỶ PHÚ USD CỦA VN

 Tôi mới viết nhẹ về mấy đại gia VN và ông tỷ phú usd Phạm Nhật Vượng thì hôm nay báo VnEpress đăng bài về ông ta: “ Vị tỷ phú ẩn danh ở Việt Nam”.
 Các ông TRÙM - ĐẠI GIA ở VN sướng thật. Họ cứ vay tiền ngân hàng, phát hành cổ phiếu, trái phiếu bán ra thị trường để có tiền đầu tư BĐS, chứng khoán ( 2 thị trường này đang khủng hoảng nặng ) và các dự án mà họ THÍCH.
 Họ chi phí thì miễn chê: Mua máy bay riêng, biệt thự lộng lẫy, mua siêu xe…Chỉ thật tội nghiệp cho các cổ đông của họ đang thua lỗ vì giá cổ phiếu rớt, cổ tức từ BÈO đến KHÔNG CÓ.
 Tôi viết lại thông tin tài chính tập đòan VINGROUP của vị tỷ phú Phạm Nhật Vượng được công bố ở UB CHỨNG KHÓAN NHÀ NƯỚC nhé. Tính tới ngày hôm nay 26-10-2012: Vốn chủ sở hữu là  9.722 555 654 000 vnd ( chín ngàn tỷ…), tổng nợ là 36. 719 830 915 000 vnd ( ba mươi sáu ngàn tỷ…). Nợ nhiều thế nhưng Vingroup vẫn chưa hài lòng. Theo Vnexpress thì Vingroup đang muốn phát hành 300 triệu usd trái phiếu bán ra thị trường để huy động thêm vốn. Họ cũng giỏi thiệt, kiếm tiền dễ quá.
 Khổ thân tôi chưa ? Nói đúng, nói thật thì cứ bị quy chụp là NÓI XẤU. Những người nói hay, nói đẹp nhưng sai sự thật thì được khen là NÓI TỐT.
 Buồn thật ! Ha ha ha !!!
                                                                            Phạm Hải

23 tháng 10, 2012

KINH TẾ THẾ GIỚI VÀ VIỆT NAM

1. Hiện nay kinh tế thế giới đã, đang và sẽ còn suy thoái trong khoảng 2-3 năm nữa. Các nền kinh tế lớn như Liên Minh Châu Âu, Mỹ…đang chìm đắm trong khủng hoảng nợ công ( Mỹ nợ = 100 % GDP, Ý= 136 %, Úc = 139%, Đức = 183%, Pháp= 254%, Anh = 451 %...). Kinh tế Nhật cũng đang lão hóa và khó phát triển trong tương lai gần. Tuy nhiên do cơ chế quản lý của các nền kinh tế  đó ( đã và đang phát triển )- hiện đại, khá minh bạch và công bằng nên họ sẽ từng bước khắc phục khó khăn, cải thiện tình hình ngày càng tốt hơn. Họ sẽ vượt qua khủng hoảng lần này trong khoảng 2-3 năm nữa. Ở Châu Âu thì 1 trong những nguyên nhân chủ yếu của nợ công là phúc lợi xã hội quá cao, đời sống người dân cao hơn giá trị thực của xã hội.
2. Kinh tế Trung Quốc đã qua thời kỳ tăng trưởng nóng. Hiện tại họ đang đứng trước nhiều khó khăn và thách thức: Cơ chế quản lý quan liêu, bong bóng bất động sản và chứng khoán đang xì hơi,  tham nhũng gia tăng, sai lầm về chính sách đối ngoại dẫn đến xung đột với các lân bang…vv. Nhưng Trung Quốc có tinh thần dân tộc cao, họ vẫn có thể đứng vững để vượt qua khủng hoảng.
3. Ở Việt Nam tôi chỉ nhắc lại những thông tin đăng trên các báo Đảng và nhà nước: Lãi suất cho vay quá cao ( trên 15% / năm ),  lũng đoạn, thiếu minh bạch trong hệ thống ngân hàng. Tham nhũng gia tăng, các tổng công ty, tập đòan nhà nước thua lỗ nặng. Các doanh nghiệp tư nhân thua lỗ phá sản hàng lọat ( hiện nay có tới  gần 70% thua lỗ ). Thị trường bất động sản đóng băng. Thị trường chứng khóan siêu khủng hoảng khi giá CK rẻ hơn giá chứng cút…vv.
 Các tập đoàn tư nhân nổi tiếng hàng đầu của Việt Nam có dư nợ quá cao. Ví dụ tính đến ngày hôn nay dữ liệu đăng trên CỔNG THÔNG TIN TC-CK VN: Hòang Anh Gia Lai của bầu Đức có vốn chủ sở hữu khoảng 9000 tỷ vnd nhưng tổng nợ khỏang 18 000 tỷ. Quốc Cường Gia Lai của Cường đô la có vốn sở hữu khoảng 2.2 ngàn tỷ thì tổng nợ khoảng 3000 tỷ. Tập đoàn Vingroup của người giàu nhất VN Phạm Nhật Vượng có vốn sở hữu khoảng 9.7 000 tỷ, tổng nợ khoảng 36,7 000 tỷ vnd…
          Căn cứ tình hình hiện nay thì khó khăn sẽ còn kéo dài. Mọi người hãy tăng cường tiết kiệm, tránh lãng phí, tìm kiếm cơ hội làm ăn, lập quỹ dự phòng để chịu đựng lâu dài…
          Trên đây là nhận xét của cá nhân tôi sau khi hàng ngày liên tục cập nhật mọi nguồn thông tin. Xin viết ra cho các bạn tham khảo, các bạn hãy nghiên cứu thêm và có kế hoạch cho riêng mình. Chúc tất cả may mắn !
                                                                    Phạm Hải

21 tháng 10, 2012

CON MÈO VÀ TÔI

        Năm đó tôi là người Việt Nam đang sống và làm việc tại Minsk- thủ đô của cộng hòa Belorusia. Tôi còn độc thân, sống một mình trong một căn hộ.
 Thấy tôi bận công việc, xa quê, sợ tôi cô đơn nên một người bạn Nga mang đến tặng tôi 1 con mèo nhỏ. Nó còn bé xíu, cu cậu mới sanh được khoảng 10 ngày, đỏ hỏn, yếu ớt, lông còn thưa, mỏng, trăng trắng.  Người bạn nói phải nuôi từ nhỏ thì nó mới quen và bám chủ. Tôi vui vẻ cám ơn người bạn Nga tốt bụng và nhận nuôi con mèo. Người bạn Nga còn cẩn thận đưa thêm cho tôi cuốn sách nhỏ hướng dẫn việc nuôi mèo.
          Chà ! Thế là tôi trở thành người cha bất đắc dĩ. Tôi phải đọc sách hướng dẫn nuôi mèo con. Mấy ngày đầu thằng nhóc chỉ thích uống sữa. Thế là tôi phải đi mua bình sữa- loại dùng cho trẻ sơ sinh. Mua sữa về, nấu sôi, để nguội đổ vào bình rồi cho nó bú. Ít ngày sau tôi nhai thịt heo nạc chín trong miệng cho thật nhuyễn rồi nhả ra dĩa cho nó ăn. Cu cậu thích ăn món này lắm, đòi ăn nhiều nhưng tôi chỉ cho nó ăn ít một thôi. Sau đó nó uống nhiều sữa, tham ăn ( giống tôi ) nên lớn nhanh như thổi. 10 ngày sau lông nó đã rậm rậm, trắng tuyền, tiếng kêu nghe thanh thanh, yếu ớt rất dễ thương “ eo, eo, eo”. Tôi đặt tên cho nó là NAM vì nó là con trai, chủ của nó là người Việt Nam mà ( ảnh con Nam ở trên đó ). Hai tháng sau giọng của nó đã ngân vang “ meo, meo, meo”.               
         Cu cậu càng lớn càng đẹp trai. Cả người lông trắng muốt, dài và rậm. Trên người nó chỉ có đôi tai, cái mũi và lòng bàn chân là hồng hồng. Cặp mắt màu ngọc bích tinh nghịch. 100 %, từ người già đến trẻ con, đặc biệt là phụ nữ đều khen nó đẹp, đều mê nó. Nó nghịch thì khỏi phải nói: Nào là chạy nhảy, leo trèo, cắn giày dép, dấu vớ, cào rách nệm vv và vv. Tôi phải làm 1 cái roi nhỏ để răn đe nó mỗi khi nó quá hư.
          Tôi dạy nó theo sách nên càng lớn nó càng ngoan hơn: Ăn uống, vệ sinh, chơi và ngủ đều theo giờ hẳn hoi. Rất đúng lúc, đúng chỗ nhé. Không bao giờ ị bậy, tè bậy.
          Đã thành thói quen, cứ 7h 30p sáng là cu cậu đói bụng, đòi ăn. Tôi đang ngủ, nó đến bên giường kêu “ meo, meo, meo”, đánh thức tôi dậy cho nó ăn. Có lần tôi biếng chưa muốn dậy, Nam kêu hoài tôi cũng không dậy. Thế là nó leo lên giường, cào nhẹ vào đầu tôi kêu to hơn. Tôi đành chào thua nó.
          Nói thật nhé ! Không phải chỉ 1 mình tôi nuôi dạy nó, khả năng của tôi không khá như vậy. Nó còn có 1 cô giáo nữa đó. Cô giáo của nó là cô bé Aliôna bên nhà hàng xóm. Aliôna mới 14 tuổi, đang học lớp 8, rất xinh đẹp và cực ngoan. Mỗi khi rảnh là cô bé sang nhà tôi chơi, dọn nhà cho tôi xong là hát karaoke, rồi dạy, giỡn với con Nam. Chị em nó quấn quýt với nhau suốt, làm tôi phát ghen. Có đêm Aliôna bế con Nam về nhà nó ngủ. Báo hại tôi sáng hôm sau không có người đánh thức, thế là tôi bị trễ giờ làm việc.

             Con Nam và Aliôna

          Có lần tôi và con Nam sang nhà Aliôna làm khách, ăn cơm tối. Cả nhà Aliôna chăm sóc con Nam, tiếp miếng thịt ngon nhất cho nó. Thì ra nhờ có con Nam mà tôi mới đỡ được 1 bữa ăn tối ở nhà. Ăn tối xong, chúng tôi ngồi uống trà, coi ti vi và bàn chuyện thế sự. Con Nam nằm ngoan ngoãn trong lòng Aliôna. Bỗng nó nhỏm dậy, kêu “ meo, meo” rồi trườn ra khỏi lòng cô bé. Nó nhảy xuống sàn, chạy ra cửa, cào vào cánh cửa. Mọi người biết là nó muốn về nhà, tôi kêu nó ở lại vì tôi chưa muốn về. Nhưng nó cố tình cãi lời tôi, đòi về bằng được. Tôi bực, kệ cho nó về 1 mình. Cô bé Aliôna đi theo nó. Mấy phút sau con Nam lại chạy sang nhà Aliôna 1 mình. Nó tới bên tôi, cọ đầu vào chân tôi làm lành, kêu “ meo, meo”  như xin lỗi rồi nhảy lên lòng tôi. Tôi khoan dung bế và vuốt ve nó. Lát sau Aliôna trở lại nói là con Nam về nhà để ị , ị xong là nó chạy đến với tôi ngay.
          Tôi nuôi con Nam được hơn 2 năm. Nó đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong khu phố vì đẹp trai và thông minh. Nó trưởng thành và đã có bồ, bồ của nó cũng đã sinh được một đàn con nhỏ. Còn tình nhân của nó thì nhiều lắm, tòan là đàn bà và con gái cứ tranh nhau bế nó, trong số đó có cả mấy cô gái đẹp. Tôi rất biết ơn Nam vì nó đã làm mai cho tôi mấy cô gái Nga tuyệt vời.

         Con Nam và Svetlala

          Tôi với nó đúng là 1 cặp chủ tớ tri kỷ chi giao, hợp tánh, hợp nết. Ha ha ha !
        Do nhu cầu cuộc sống, tôi quyết định về nước- đây là quyết định hết sức khó khăn của đời tôi vì tôi đã coi nước Nga là Quê Hương, là Tổ Quốc thứ 2 của mình. Điều kiện, cuộc sống của tôi ở Minsk đang rất tốt đẹp. Nhưng sức hút của Đất Việt mãnh liệt hơn, tôi quyết định trở về Việt Nam.
          Tôi sẽ mang con Nam về Việt Nam. Tôi cho nó đi kiểm duyệt y tế, làm cho nó 1 cái va ly đặc biệt. Tin Nam sẽ về VN vang ra, thế là hàng xóm của tôi nhiều người khóc òa, thay nhau sang thăm và từ biệt nó. Tội nghiệp nhất là cô bé Aliôna, nó khóc suốt ngày, sưng cả mắt đến nỗi phải nghỉ học. Tôi phải nhường để 2 chị em nó ăn, ngủ với nhau.

       Con Nam và vợ chồng Giukov

          Một số bạn bè người Việt cho tôi biết là mèo châu Âu về VN không hợp khí hậu, dễ bị bệnh và chết. Tôi khó nghĩ quá, tôi không muốn xa Nam. Làm sao tôi có thể rời xa nó chứ ?  Chỉ đi công tác 1 tuần là tôi nhớ nó phát điên lên rồi. Nó cũng cần có tôi, vắng tôi nó sẽ ra sao ?
          Nhưng nếu cho nó về VN, lỡ nó bị bệnh thì sao?
          Tôi sẽ có tội nếu lỡ không may nó…?
          Tôi phải làm sao đây ?...
        Theo lời khuyên của mọi người, tôi đành quyết định để con Nam lại cho cô giáo của nó là Aliôna nuôi ( lúc này đã thành thiếu nữ xinh đẹp và quyến rũ ). Bây giờ thì đến lượt cô bé cười, còn tôi thì… mếu. Những ngày cuối cùng ở Minsk, Aliôna cũng biết điều nhường lại con Nam ăn, ngủ với tôi. Aliôna luôn miệng động viên, an ủi tôi, khiến tôi phát cáu với nó.     
   Con Nam hình như cũng có linh tính, nó quấn quýt bên tôi, chui vào trong chăn ngủ với tôi. Nó ít quậy phá hơn thường ngày…
          Tôi cũng phải chia tay Galia- người yêu của tôi. Nàng đã khóc suốt đêm, nước mắt của nàng làm trái tim tôi tan nát.
           Tiếng gọi từ bố mẹ và Tổ Quốc đã mạnh hơn tất cả ! ( bố mẹ tôi không muốn tôi lấy vợ người Nga, muốn tôi về VN lấy người Việt ).
          Tôi về Việt Nam. Niềm vui gặp lại gia đình, bạn bè, quê hương không làm tôi vơi đi nỗi nhớ Nam và Galia ! Đêm đêm tôi vẫn thường mơ thấy họ, thầm kêu tên họ!  Tôi biết, ở nơi xa xăm ấy: Galia dù sau này đã đi lấy chồng nhưng sẽ vẫn nhớ lại những kỷ niện với tôi, vì tôi là mối tình đầu trong trắng của cô ấy. Con Nam đêm đêm sẽ kêu “ meo, meo, meo” vì nhớ tôi, nhưng nó sẽ êm ấm trong vòng tay dịu dàng của Aliôna và những người dân Nga tốt bụng, phúc hậu, chân tình…

      Tôi và Galia ( áo trắng ) Hajia, Onhia

          Đêm nay, như bị một sự trừng phạt vô hình, tôi vẫn một mình cô đơn trong nỗi buồn nhớ con Nam, nhớ Galia, nhớ về nước Nga xa xôi !
                   Tôi và Galia

       Phạm Hải