Trang

9 tháng 4, 2015

Không cải thiện xếp hạng, Việt Nam sẽ đi sau Campuchia

Nếu không thay đổi, chắc chắn y học Việt Nam sẽ ngày càng tụt hậu, ngay cả so sánh với Campuchia khi họ hiện nay đã tiếp cận và thực hiện các chương trình của Úc.

“Y học VN có giỏi không?” Câu hỏi này xuất hiện ít nhất một lần trong đời của mọi cán bộ y tế ở VN nhưng có lẽ chưa bao giờ có một câu trả lời nào tương đối rõ ràng, thỏa đáng.
Lạc hậu và không tương đồng
Trong báo cáo hệ thống y tế toàn cầu năm 2000 của Tổ chức y tế thế giới (WHO), VN được xếp hạng tổng thể ở mức 160/ 191, thông qua đánh giá 05 nhóm chỉ số đo lường năng lực và trách nhiệm.
Trong khu vực Đông Nam Á, VN xếp trên Lào, Campuchia, và Myanmar. Việt Nam cũng nằm trong 09 nước phân bố ngân sách cho y tế thấp nhất.
Đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất cho đến nay WHO đưa ra xếp hạng, và dù có quá nhiều tranh cãi về phương pháp đánh giá, kết quả thứ hạng của VN cũng có thể coi là tương đối tin cậy và ít bàn cãi.  Có vẻ từ bấy đến nay chưa có bất cứ bằng chứng cụ thể nào cho thấy VN đã cải thiện vị trí trên bảng xếp hạng. Vì sao?
Vấn đề thứ nhất là đào tạo y khoa ở ta đã lạc hậu, không còn tương đồng với thế giới. Các nền y học phát triển hiện tại ở Bắc Mỹ, châu Âu hay Úc có một số phiên bản khác nhau, đào tạo bác sĩ (thế giới gọi là medical doctor, hay doctor of medicine, hay TS y khoa) là đào tạo sau ĐH cực cấp hoặc chuyên nghiệp của y học.
Trong khi đó, chương trình đào tạo BS đa khoa ở ta là đào tạo ĐH với thời lượng 06 năm, kể từ khi rời ghế phổ thông. Chúng ta cũng cấp một tấm bằng được dịch ra tiếng nước ngoài không khác gì, trong khi với 06 năm tương tự, thì Pakistan chỉ dám gọi đó là cử nhân y khoa(bachelor of medicine). Vì thế, tấm bằng của chúng ta chỉ có giá trị ở VN, ngoại trừ vài quốc gia châu Phi và bán đảo Ả rập mà VN đã có hợp tác chuyên gia tại các vùng sâu vùng xa ít năm trước đây.
Một vài trường y chọn đầu vào các SV có kết quả thi ĐH rất tốt. Song quá trình đào tạo lại  bộc lộ nhiều điểm yếu.
Khác biệt lớn nhất chính là các môn học cơ bản tiền y khoa, thứ mà các chương trình nước ngoài dành tới bốn năm để tạo cho SV nền tảng hiểu biết cụ thể, suy luận logic, và năng lực nghiên cứu, thì chúng ta chỉ dành một năm, cả l‎ý thuyết và thực hành. Thêm vào đó, lại dành cả năm trời cho các môn đề cương chung không mấy liên quan.
thay đổi tận gốc, ngành y, Nguyễn Công Nghĩa, Canada, Y tế, Việt Nam, hộ lý, công hay tư
Ảnh minh họa: Cẩm Quyên
Giáo trình đào tạo là một điểm yếu cố hữu khi mà hiện tại những giáo trình y khoa cho nhiều bộ môn xuất bản từ những năm 80 vẫn còn đang được dùng. Máy móc thiết bị cho phòng lab thực hành tiền lâm sàng tại các trường vẫn thô sơ, thiếu thốn. Các trường y không thuộc TOP đầu thì tình hình tệ hơn nhiều. Ngoại ngữ là một trở ngại lớn cho sự hội nhập của các SV y khoa và sau này là sự tham gia của y học VN trong các hội nghị y khoa quốc tế.
Ví dụ, VN là một trong 14 quốc gia nhận tài trợ 1 tỷ USD của PEFFAR cho phòng chống HIV/AIDS, nhưng trong các hội nghị gần đây nhất về HIV/AIDS khu vực châu Á-Thái bình dương, đoàn VN dù tham gia với số lượng đông nhưng gần như không bao giờ làm chủ tọa một phiên họp toàn thể nào, và hầu hết thông qua phiên dịch.
Điều này hoàn toàn khác với sự tự tin của đại diện các quốc gia y học không nổi trội như Philippines, Myanmar, và ngay cả Campuchia. Hy vọng có một trường y của VN lọt top 200  thế giới là xa vời, có thể không bao giờ đạt tới.
Triết lý đào tạo y khoa của các trường y VN chắc chắn cần dựa trên ba trụ cột cơ bản: toàn cầu (global), trí tuệ (intelligent) và tự trọng (self-esteem). Nếu không thay đổi, chắc chắn y học VN sẽ ngày càng tụt hậu, ngay cả so sánh với Campuchia khi họ hiện nay đã tiếp cận và thực hiện các chương trình của Úc (có thể thấy ngay rằng chúng ta không còn những học viên y khoa từ Campuchia như 10 năm trước đây).
Cách hành xử chuyên nghiệp
Vấn đề thứ hai là phải thay đổi tận gốc quan niệm của xã hội và của chính ngành y.  Ở bất cứ cấp độ hay hoàn cảnh nào, mối quan hệ bệnh nhân và thầy thuốc phải được thay bằng quan hệ giữa người sử dụng dịch vụ và cung cấp dịch vụ. Đó là cách hành xử chuyên nghiệp. Trong một thời gian quá dài, mặc định từ truyền thông và giáo dục rằng hành nghề y học là “hy sinh, cao qúy” hoàn toàn chỉ là sự suy tôn giá trị không cần thiết.
Chính quan niệm này đã tạo nên quan hệ mang tính hàm ơn, ban ơn, xin cho từ phía người thầy thuốc về những thứ mà người bệnh hoàn toàn có quyền được đòi hỏi và được phục vụ bởi sự chi trả minh bạch từ tiền túi của họ hay từ bảo hiểm y tế.
Điều cần làm, rất đơn giản là trả ngành y về đúng giá trị, tương tự như mọi ngành nghề lương thiện khác của xã hội, như người lính trên mặt trận quốc phòng, công nhân làm ca trong nhà máy, hay người nông dân cày cuốc trên cánh đồng. Người bệnh hoàn toàn không cần phải kêu gọi lòng từ tâm của thầy thuốc.
Cũng chính quan niệm hàm ơn, ban ơn này, cùng với sự phát triển kinh tế thị trường đã phát sinh văn hóa phong bì bắt đầu từ giữa những năm 90, và đó là nỗi khổ lớn nhất của người bệnh, dễ thấy nhất tại các cơ sở y tế công lập.  Chính nó đã thay đổi rất nhiều diện mạo của y học.
Trong hơn 20 năm hành nghề bác sĩ của người viết, có thể khẳng định rằng không có chuyện người bệnh tự nguyện đưa phong bì, mà thực tế họ bị buộc phải làm như vậy, và đây là sự mất công bằng cho người nghèo. Khi nhận phong bì, các thày thuốc đánh mất lòng tự trọng  nghề nghiệp. Người hiếm hoi giữ được tự trọng thì cảm thấy mình đơn độc và thiệt thòi.
Các thước đo giá trị về tính chuyên môn, chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm, sự đầu tư cho nghiên cứu đã bị bóp méo bởi việc kiếm tiền thực dụng trên bệnh nhân thông qua sự độc quyền kỹ thuật và ban phát. Không thể ngụy biện, phải chấm dứt vô điều kiện tệ nạn này, và việc đó hoàn toàn có thể.
Quyền hạn, nhiệm vụ và thái độ hành xử của mỗi cán bộ y tế, từ lãnh đạo đến các vị trí thấp nhất như hộ lý, tại bất kỳ cơ sở y tế công hay tư, đều phải được quy định bằng văn bản và có hình phạt tương xứng khi vi phạm.
Có lẽ, nên quay trở lại tinh thần của gần 20 năm trước, khi cựu Bộ trưởng Đỗ Nguyên Phương ký văn bản quy định 12 điều y đức trong đó"Không nhận quà biếu của bệnh nhân dưới bất kỳ hình thức nào".
(còn nữa)
  • Nguyễn Công Nghĩa, TS, BS, Đại học Waterloo, Ontario, Canada

TBT Nuyễn Phú Trọng đang thăm TQ... thì...

Trung Quốc công khai mục đích quân sự ở đảo nhân tạo trên Biển Đông







(Vnexpress). Trung Quốc hôm nay công bố kế hoạch sử dụng những đảo nhân tạo mà nước này đang xây dựng trái phép trên Biển Đông, ngang nhiên cho rằng chúng sẽ được sử dụng để "phòng vệ quân sự và cung cấp dịch vụ dân sự có lợi cho các nước xung quanh".
bà Hoa Xuân Doanh, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc. Ảnh: fmprc.gov.cn.
Bà Hoa Xuân Doanh, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc. Ảnh:fmprc.gov.cn.
Hoạt động cải tạo đất và xây dựng tại quần đảo Trường Sa trên Biển Đông phần nào "là cần thiết do rủi ro từ những cơn bão gây ra với nhiều tuyến hàng hải xa đất liền", Reuters dẫn lời bà Hoa Xuân Doanh, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc, phát biểu tại một cuộc họp báo.
"Chúng tôi đang xây dựng nơi trú ẩn, hỗ trợ điều hướng, tìm kiếm và cứu hộ, dịch vụ dự báo khí tượng hàng hải, dịch vụ nghề cá cùng thủ tục hành chính cần thiết cho Trung Quốc, các nước láng giềng cũng như chính các tàu" đang hoạt động trên Biển Đông, bà Hoa nói.
Theo bà Hoa, các đảo và bãi đá còn "đáp ứng nhu cầu phòng thủ quân sự" của Trung Quốc.
Đây được xem là lần hiếm hoi giới chức Trung Quốc công bố chi tiết kế hoạch cho những đảo nhân tạo nước này đang xây dựng trái phép ở Biển Đông. Hoạt động cải tạo đất nhanh chóng của Bắc Kinh tại 7 bãi đá trên Biển Đông đã khiến nhiều nước láng giềng lên án gay gắt. Động thái của Trung Quốc cũng vấp phải chỉ trích từ phía Mỹ, trong đó có Bộ trưởng Quốc phòng Ashton Carter, người đang có chuyến thăm Nhật Bản và Hàn Quốc.
Bà Hoa còn ngang nhiên nói quá trình xây dựng hoàn toàn nằm trong chủ quyền của Trung Quốc, và "không ảnh hưởng và không nhằm chống lại bất kỳ nước nào".
Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược (CSIS) ở Mỹ mới đây công bố ảnh chụp hôm 16/3 cho thấy Bắc Kinh đang đẩy nhanh việc cải tạo đất ở Đá Vành Khăn, thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Đây là hoạt động bồi đắp mới nhất của Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa, bất chấp sự phản đối của nhiều nước. Trung Quốc chiếm Đá Vành Khăn vào năm 1995.
Trung Quốc tuyên bố chủ quyền với gần như toàn bộ diện tích Biển Đông, chồng lấn lên một số quốc gia khác trong khu vực, trong đó có Việt Nam. Biển Đông có tiềm năng về năng lượng và là tuyến đường hàng hải quan trọng, với lượng hàng hóa trị giá 5.000 tỷ USD được vận chuyển qua vùng này mỗi năm.
Việt Nam nhiều lần phản đối việc Trung Quốc xây dựng, mở rộng công trình trên các bãi, đá và làm thay đổi nguyên trạng tại quần đảo Trường Sa. Bộ Ngoại giao khẳng định Việt Nam có đầy đủ căn cứ pháp lý cùng bằng chứng lịch sử để khẳng định chủ quyền tại hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hành động của Trung Quốc không chỉ xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam, mà còn vi phạm Tuyên bố về ứng xử giữa các bên trên Biển Đông (DOC) đã được Trung Quốc ký kết với Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) năm 2002.
vanh-khan-3574-1428542692.jpg
Hình ảnh được chụp ngày 16/3 ở Đá Vành Khăn cho thấy hoạt động cải tạo đất của Trung Quốc. Ảnh: CSIS
Như Tâm

7 tháng 4, 2015

"Việt Nam tụt hậu 1-2 thế kỷ"


(GDVN) - Trong thế kỷ 21 này, ngành nào cũng có biến đổi và biến đổi nhanh chóng, nhưng có một ngành mãi vẫn lạc hậu và không thay đổi gì hết, đó là sư phạm.
GS.TSKH Hồ Ngọc Đại - người đã từng từ chối làm Thứ trưởng để dạy tiểu học đã bình luận như vậy khi nói về vai trò của người thầy - yếu tố thiên cốt tạo nên sức sống của nền giáo dục.
"Ai cũng dạy được, thất cơ lỡ vận có chữ là dạy được"
GS Hồ Ngọc Đại nhận định: "Ngay từ những năm 60 của thế kỷ trước, khi chúng ta bắt đầu chuẩn bị cuộc cải cách giáo dục với nhiều ảo tưởng, Thủ tướng Phạm Văn Đồng hỏi về tôi cuộc cải cách giáo dục như thế nào? Tôi trả lời ngay: "Sẽ thất bại, vì chiến lược về nền giáo dục hiện đại dông dài, ly kỳ, khó hiểu. Cho đến bây giờ, Việt Nam chúng ta nếu nhìn về mặt triết học thì ngang bằng lịch sử, nhưng thực chất là đang tụt lùi 1-2 thế kỷ”.
GS.TSKH Hồ Ngọc Đại: Trong thế kỷ 21 ngành nào cũng có biến đổi và biến đổi nhanh chóng, nhưng có một ngành mãi vẫn lạc hậu và không thay đổi gì hết (kể cả nguyên tắc lý thuyết) đó là sư phạm. Ảnh: Ngọc Quang.
Nếu đặt ra câu hỏi: Trước quá nhiều chuyện xấu xí của nền giáo dục, chúng ta phải chọn vấn đề gì cần phải làm trước để mở đường cho một cuộc cải cách? Hẳn bất cứ ai có hiểu biết về giáo dục đề sẽ trả lời: Cái lõi của sự đổi mới, không gì hơn được, đó chính là người thầy. Nếu người thầy năng lực không tốt, không mẫn cán mà nói vui là không chịu được áp lực "lái tàu cao tốc" thì hệ lụy là sẽ làm hỏng nhiều thế hệ học sinh. Nhưng dường như ngành giáo dục chưa có một kế hoạch đủ mạnh để thay đổi vai trò của người thầy. Do đó, GS Hồ Ngọc Đại đánh giá rằng, trong thế kỷ 21 này, ngành nào cũng có biến đổi và biến đổi nhanh chóng, nhưng có một ngành mãi vẫn lạc hậu và không thay đổi gì hết (kể cả nguyên tắc lý thuyết) đó là sư phạm.
“Đi đến đâu tôi cũng kể lại câu chuyện ông bố Kennedy mở lớp dạy cho trẻ con và nói rằng, dòng họ Kennedy sẽ làm tổng thống nước Mỹ. Nếu không làm Tổng thống nước Mỹ mà làm bất cứ nghề gì, kể cả đó là nghề móc cống thì cũng là người móc cống giỏi nhất nước Mỹ. Điều đó có nghĩa là xã hội đòi hỏi sự chuyên nghiệp hóa, nhưng chúng ta hiện nay không có tính chuyên nghiệp gì cả.
Khi nghiên cứu về tâm lý học, tôi thấy rất tự ái về nghề, vì rằng ai cũng làm giáo viên được cả, kể cả thất cơ lỡ vận có chữ là dạy được. Do đó, tôi muốn biến cái nghiệp vụ sư phạm thành công việc chỉ có thầy giáo mới làm được, ngoài ra không ai làm được”, GS Đại chia sẻ.
Đào tạo giáo viên dư thừa quá lớn
Song song với yêu cầu nâng cao chất lượng đời sống cho người thầy thì công tác tuyển sinh ngành sư phạm cũng phải siết thật chặt, không nên để điểm đầu vào quá thấp như mấy năm qua. Nói cách khác, những ai không xứng đáng thì cũng đừng đứng vào hàng ngũ người thầy.
PGS.TS Nguyễn Thám – Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm Huế cho hay: “Tôi thống kê hiện nay có 43 trường sư phạm, hoặc các trường không sư phạm nhưng lại có khoa sư phạm đào tạo giáo viên, thậm chí có những trường không có khoa sư phạm cũng đào tạo giáo viên. Năm trước, chỉ tiêu đào tạo giáo viên của Bộ Giáo dục là 16 nghìn có ngân sách nhưng các trường ở địa phương thì tăng lên 25.500 chỉ tiêu. Dù chủ trương của Bộ Giáo dục là giảm chỉ tiêu đào tạo giáo viên, nhưng năm nay vẫn có tới 25.250 chỉ tiêu đào tạo ở tất cả các trường trên cả nước. Như vậy là quá dư thừa".
PGS.TS Nguyễn Thám - Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm Huế đề nghị ngăn chặn sự phát triển ồ ạt đào tạo giáo viên. Ảnh: Ngọc Quang.
Trước thực trạng trên, PGS Nguyễn Thám đề nghị Chính phủ và Bộ Giáo dục cần phải ngăn chặn được sự phát triển ồ ạt vượt quá hệ thống các trường đào tạo giáo viên.
"Nếu không kiên quyết điều chỉnh lại hệ thống các trường đào tạo giáo viên, không kiên quyết giảm chỉ tiêu của các trường đào tạo giáo viên thì đừng nói đến chuyện. Tôi biết rằng chuyện này khó, nhưng phải kiên quyết làm cho được, đây là câu chuyện mang tầm quốc gia và nếu chỉ có riêng Bộ Giáo dục thì không thể làm được", PGS Thám nói.
Chia sẻ về những lo lắng này với PV Báo Giáo dục Việt Nam, GS Nguyễn Minh Thuyết - nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng nhận định rằng "đào tạo vẫn rất nhiều và tuyển dễ dãi dẫn tới vàng thau lẫn lộn".
GS Thuyết đánh giá, chương trình - SGK hay trang thiết bị dạy học rất quan trọng, nhưng vai trò của nhà giáo luôn luôn là số một. Chính vì vậy, trong lần đổi mới này, chúng ta cần đổi mới công tác đào tạo và bồi dưỡng giáo viên, nếu không đổi mới được trước thì ít nhất cũng phải song song với đổi mới chương trình - SGK.
"Trước hết, cần đổi mới ở khâu tuyển sinh. Lâu nay, biện pháp miễn học phí cho sinh viên, học viên sư phạm đã tỏ ra hết hiệu lực, không hấp dẫn được học sinh giỏi như trước nữa; bởi vì được miễn vài triệu đồng học phí, lúc ra trường phải chạy hàng trăm triệu đồng mới có một chỗ dạy học thì thầy cô lương ba cọc ba đồng lấy tiền đâu để bù vào khoản “tiêu cực phí” ấy? Chi bằng họ chọn nghề khác, tuy lúc ra trường vẫn phải “chạy việc” nhưng khả năng kiếm thêm, bù lại vẫn nhiều hơn. Để hấp dẫn người giỏi vào ngành sư phạm, theo tôi, Nhà nước cần xác định được tương đối chính xác nhu cầu giáo viên để không đào tạo tràn lan và đảm bảo công ăn việc làm cho giáo sinh lúc ra trường. Xác định điều này hoàn toàn không khó khi đã có số liệu về trường, lớp, môn học, số trẻ sinh ra mỗi năm…
Sau khâu tuyển sinh là phương thức đào tạo. Công tác đào tạo ở các trường sư phạm phải gắn với đơn vị sử dụng lao động. Giáo sinh chỉ nên dành tối đa 60% thời gian học ở trường sư phạm, còn 40% thời gian học ở trường phổ thông. Có như vậy thì đào tạo mới gắn liền với thực tế, giáo viên mới giỏi được", GS Thuyết chia sẻ.

5 tháng 4, 2015

Chẳng có cấp chính quyền nào nhận mình sai

Sự việc sông Đồng Nai cho thấy, trong khi các nhà chuyên môn thường thể hiện tính chính quy trong phán xét sự việc thì cấp chính quyền nào cũng vậy, chẳng mấy khi nhận sai trái về phần mình. Thế rồi, chuyện phải đến đã đến, đó là lúc các bộ, ngành và cơ quan chức năng trung ương vào cuộc.

Dự án “Cải tạo cảnh quan và phát triển đô thị ven sông Đồng Nai” sau hơn hai tuần lễ gây nhiều tranh cãi giữa địa phương và giới chuyên môn ở trung ương được dư luận xã hội đặc biệt quan tâm, đã phải tạm dừng theo đề nghị của nhà đầu tư.
Thông báo của UBND tỉnh Đồng Nai hôm 27-3 nói rõ lý do là “để tiếp thu, lắng nghe ý kiến của các bộ Tài nguyên và Môi trường, Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Xây dựng để làm rõ tác động của dự án” mà đơn vị này đang thi công. Đây là một kịch bản gần như đã trở thành “kinh điển” đối với các dự án lớn “có vấn đề” mà gần đây nhất là dự án thay thế cây xanh ở Hà Nội và xa hơn là dự án khai thác bauxite ở Dăk Nông đến nay không chỉ là nỗi nhức nhối về tác hại môi trường.
Với dự án cải tạo trên sông Đồng Nai, khi mà những tranh cãi liên quan đến tác hại môi trường nổ ra gay gắt, tràn ngập trên các kênh truyền thông thì sự kiện này nhanh chóng trở thành dòng thời sự chủ lưu mấy tuần qua.
Các nhà khoa học, chuyên viên thuộc nhiều cơ quan chức năng với một bồ kiến thức chuyên sâu đã đưa ra nhiều luận điểm đầy thuyết phục, phân tích rõ những tác hại do thay đổi dòng chảy sông Đồng Nai, chế độ thủy văn và xói lở ảnh hưởng đến 11 tỉnh trong khu vực được xem là vùng kinh tế năng động.
Lấp sông Đồng Nai, Môi trường, nhà báo Trần Trọng Thức
Một nhánh sông Đồng Nai.
Đồng Nai phản ứng chống chế không thuyết phục rằng dự án này nằm trong quy hoạch của tỉnh, sau khi các sở ngành liên quan có ý kiến thì UBND tỉnh đã có quyết định chấp thuận cho Công ty Toàn Thịnh Phát đầu tư dự án. Việc lấn sông không ảnh hưởng bao nhiêu đến dòng chảy và môi trường. Tỉnh mạnh dạn hơn khi quả quyết việc cấp phép là đúng chức năng, không cần xin ý kiến của Bộ Xây dựng hay của tỉnh, thành nào khác vì đây là dự án của địa phương không nằm trong đề án sông Đồng Nai.
Cũng dễ hiểu sự khác biệt này. Trong khi các nhà chuyên môn thường thể hiện tính chính quy trong phán xét sự việc thì cấp chính quyền nào cũng vậy, chẳng mấy khi nhận sai trái về phần mình. Thế rồi, chuyện phải đến đã đến, đó là lúc các bộ, ngành và cơ quan chức năng trung ương vào cuộc.
Trước tiên là Bộ Tài nguyên và Môi trường nói rằng, địa phương chưa hề xin ý kiến của bộ là cơ quan có thẩm quyền trong việc xem xét dự án và đã yêu cầu các đơn vị của bộ kiểm tra, báo cáo tình hình. Người phụ trách trực tiếp lĩnh vực tài nguyên nước nói vấn đề chi phối của dự án này không hẳn là môi trường mà là sự chi phối của Luật Tài nguyên nước, liên quan đến chỉnh trị dòng sông.
Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thì sao? Người đứng đầu Tổng cục Thủy lợi nói: Vụ Đê điều, Vụ Phòng chống bão lụt, rồi Cục Thiên tai, chẳng có nơi nào thấy tỉnh Đồng Nai, chủ đầu tư xin phép, xin ý kiến gì về việc “lấn sông” này cả. Bộ Xây dựng, Bộ Giao thông Vận tải cũng có ý kiến về dự án.
Đoàn công tác của Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội tuần qua đã đến Đồng Nai tìm hiểu tình hình. Và trong một buổi họp mới đây, Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải đã giao cho Bộ Tài nguyên và Môi trường phối hợp với các bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Xây dựng, Giao thông Vận tải, UBND tỉnh Đồng Nai làm rõ về dự án lấn sông, báo cáo Thủ tướng chậm nhất là trong tháng 5-2015.
Quá nhiều các cơ quan quyền lực vào cuộc đã khiến “Dự án cải tạo cảnh quan và phát triển đô thị ven sông Đồng Nai” vượt khỏi tầm tay của địa phương lẫn nhà đầu tư là Công ty Toàn Thịnh Phát, một doanh nghiệp lớn, có thế lực trong lĩnh vực xây dựng tại Đồng Nai và Bình Dương.
Kịch bản sẽ đến hồi thứ hai với một cuộc chạy tìm thuốc chữa để dự án có thể vượt qua cơn bĩ cực. Vận động viên không chỉ địa phương mà cả nhà đầu tư đã bỏ vào một khoản tiền lớn cho dự án đang được thi công và không muốn nửa đường phải đứt gánh. Danh sách nơi phải đến càng dài thì đó là một cuộc chạy marathon trải qua nhiều trạm, hao tốn nhiều sức lực lẫn thời gian. Bộ máy hành chính lâu nay cố vùng vẫy mà chưa thoát khỏi tệ nạn quan liêu vẫn còn đó quá nhiều cục, nhiều vụ sẵn sàng thể hiện quyền hành. Thế là lại ban phát, lại xin - cho, lại phong bì và những giải pháp khắc phục.
Vất vả này trước tiên thuộc về địa phương bởi về nguyên tắc nhà đầu tư có thể đổ hết trách nhiệm: anh cấp phép cho tôi thì tôi tin cậy hoàn toàn vào anh, giữa đường có chuyện gì thì anh phải lo giải quyết, tôi vi phạm thì anh xử thế nào tôi cũng chịu mọi thiệt hại về mình. Nhưng về thực tế thì lại khác: anh có thế, tôi có lực, cùng tìm cách hóa giải khó khăn vì tinh thần cộng sinh, vì uy tín của anh để người ta không chê là làm ăn bất nhất và vì quyền lợi của tôi, đã phóng lao thì phải theo lao.
Giải pháp là gì đây? Hoặc rút giấy phép vì dự án này tác hại đến mức không thể chấp nhận được và sẵn sàng cấp đất cho một dự án khác. Thế là phát sinh thêm vấn đề ai phải bỏ tiền ra đền bù cho những thiệt hại của nhà đầu tư? Hoặc trước sự đã rồi nên phải đi vào lối mòn “khắc phục” những hạn chế của dự án theo yêu cầu của các bộ, ngành như giảm bớt một số hạng mục, cam kết bảo vệ môi trường, đền bù thiệt hại cho các bên liên quan...
Cũng rất có thể giải pháp thứ hai mang tính thỏa hiệp được chọn lựa với lý do đơn giản là dễ thực hiện và ít gây thiệt hại hơn cả cho đôi bên. Và nếu không gặp phản ứng gay gắt của xã hội thì sẽ trở thành “chuyện để lâu cứt trâu hóa bùn” như người đời xưa thường nói và người đời nay thường làm. Thế là kết thúc một vòng chạy thuốc sau khi tiếp thu và lắng nghe những ý kiến sáng giá và đầy trách nhiệm giữa bao nhiêu quy định không rõ ràng của pháp luật và sự toan tính của địa phương lẫn doanh nghiệp.
Trần Trọng Thức(theo TBKTSG)

4 tháng 4, 2015

Thiệt hại nặng về kinh tế, sao vẫn cho nghỉ lễ dài ngày?

Video đang được xem nhiều
Đoàn tàu ngư dân tiễn ông Nguyễn Bá Thanh về đất mẹ
 
BẠN ĐỌC PHẢN HỒI - COMMENT (85) 
Võ Tuấn - Đồng Tháp - 03/04/2015
Tác giả bài viết là người sáng cấp ô đi, tối cấp ô về ăn cơm với vợ, chơi đùa với con... Còn tụi em dân xa xứ làm ăn mong có ngày nghỉ dài dài tí để về thăm vợ thăm con.. Dù rằng nghỉ thì không có lương nhưng tình cảm gia đình là trên hết. Nói dại miệng chứ cấm đầu cấm cổ là như tác giả bài viết lở... xem tiếp
Hoàng Thanh - 03/04/2015
ủng hộ bác, ở Nhật một năm có 3 kì nghỉ dài, vào tháng 1, tháng 5, tháng 8, dân được nghỉ từ 4 ngày tới 1 tuần tùy theo kì nghỉ, và một năm tổng số ngày nghỉ vào khoảng 90 đến 105 ngày .. nhưng dân Nhật vẫn giàu, nên ông viết bài này chẳng có hiểu gì cả. hơn nhau là năng suất lao động chứ không phải... xem tiếp
Hai Lúa - 04/04/2015
Mới nghỉ 9 ngày vào Tết Nguyên đán chưa đầy 3 tháng lại nghỉ thêm 6 ngày nữa. Làm ơn lấy phép toán cộng trừ nhân chia ra mà tính thu nhập bao nhiêu trừ ra khoản tiêu xài còn lại cái gì? Thử hỏi lương 4 triệu một tháng mà dám bỏ tiền ra mua điện thoại iPhone 6 cho bạn gái. Thu nhập không có bao nhiêu... xem tiếp
HÙNG SÀI GÒN - GÒ VẤP - SÀI GÒN - 03/04/2015
NẾU THẤY CHƯA ĐỦ TĂNG TRƯỞNG BẰNG ANH PHÁP MỸ ĐỨC, TÔI ĐỀ NGHỊ MÌNH "CÀY" LUÔN BAN ĐÊM, TRỪ LÚC ĐI NGỦ VÀ LÚC NGHĨA VỤ VỚI BÀ NHÀ. NHẤT ĐỊNH KINH TẾ KHÔNG THUA GI Ả RẬP. NHƯNG CẢNH BÁO LÀ SẼ CẦN THÊM NHIỀU BV CHỢ QUÁN ĐÓ NHA !
nguyen manh - 03/04/2015
Tác giả bài viết này là Trần Đình Thu, hình như trước đây cũng đăng vài bài viết về nghỉ lễ dài ngày, hình như chưa chịu thua, nên viết tiếp bài này. Tác giả nên bình tâm suy nghĩ, đọc thật nhiều trước khi đăng ý kiến.
Phạm Văn Chín - 03/04/2015
Đâu có nghỉ 6 ngày. Nhà nước chỉ cho nghỉ 30-4 và 1-5 thôi. Còn thứ 7, Chủ nhật là nghỉ bình thường. Còn 2 ngày kia phải làm bù
nguyen van anh - 04/04/2015
Rất chính xác.
Nguyễn Quang Tuấn - Đà Nẵng - 03/04/2015
Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của tác giả Trần Đình Thu; đất nước ta còn nghèo nhưng lại thích hưởng thụ sớm quá. Các quốc gia khác khi đời sống đã tương đối khá giả thì ngưới ta mới tính đến chuyện nghỉ dài ngày, tổ chức lễ hội. Riêng VN ngoài những kỳ nghỉ dài ngày thì trong một năm không biết bao... xem tiếp
Lâm Quang Nhật - 04/04/2015
Muốn khá giả như người ta thì bớt tham nhũng đi nhé
Nông dân - 04/04/2015
Bài viết dẫn số liệu của chuyên gia nước ngoài theo tôi là họ đứng trên khía cạnh mất tiền của các ông chủ chứ không phải là ở khía cạnh người lao động. Tôi không rõ công nhân làm việc ở những nhà máy tại các khu CN thì được trả lương như thế nào nhưng với dân văn phòng làm tư nhân như bọn tôi thì lễ,... xem tiếp
Anh - TP.HCM - 03/04/2015
Nếu như tiêu đề của bài viết là cầu hỏi "Thiệt hại nặng về kinh tế, sao vẫn cho nghỉ lễ dài ngày?" thì tôi muốn đặt lại một câu hỏi "Tại sao chúng ta không làm việc 365 ngày/năm để tăng trưởng kinh tế là nhiều nhất?".
thanh - 03/04/2015
Muốn về quê thăm cha mẹ ông bà dịp lễ tết thì tốt nhất kết hợp ngày lễ tết và phép năm mà nghỉ chứ tại sao cả xã hội đồng loạt nghỉ như thế. Các nước giàu cũng nghỉ tết có 1 ngày, Việt Nam mới thoát ngheo mà đã muốn nghỉ dài rồi.

Mà đây là suy nghĩ của những người chăm làm, còn người lười thì... xem tiếp
Thạc Lê - 04/04/2015
Ủng hộ ý kiến của bạn Thanh.
Sơn - 03/04/2015
Tôi cũng thấy quá bất cập trong vấn đề ngày nghỉ lễ tết. Có thể thấy vấn đề ngày nghỉ lễ tết đang bị lạm dụng, biến tướng kéo theo rất nhiều tiêu cực và hệ lụy xã hội. Hãy làm thử một cuộc khảo sát xem sẽ có bao nhiêu người không đồng tình với thực tại ngày nghỉ lễ kéo dài "lê thê" như hiện tại!
Năm Kim - TP.HCM - 03/04/2015
Nhà nước cho công chức nghỉ dài ngày là đúng, hợp lòng mong muốn của công chức mà công việc vẫn chạy đều, bớt được chí phí điện nước văn phòng. Đối với các doanh nghiệp thì tùy chủ nhân quyết định, có ai buộc phải ngưng sản xuất, nghỉ theo công chức đâu ? Như ngành điện lực, nhân viên bộ phận quản lý... xem tiếp
Lam - 04/04/2015
Xin lỗi 1 câu trước, ngày lễ mà doanh nghiệp bắt nhân viên đi làm là lương phải tăng lên cao hơn bình thường đó.
KHÔNG NÊN HOÁN ĐỔI - 03/04/2015
Tôi đồng tình với bài báo và còn có thêm ý kiến đó là trong việc nghỉ lễ dài ngày, các cơ quan nhà nước có việc hoán đổi ngày nghỉ ( cụ thể là ngày thứ bảy ) với ngày thường, điều này rất lãng phí thời gian, hiệu quả công việc không cao, cán bộ- công chức- viên chức đi làm chỉ để chấm công mà thôi, các... xem tiếp