Trang

25 tháng 11, 2014

'Cửa Khẻm quan trọng trong thế trận phòng thủ cả nước'

"Cửa Khẻm là vị trí hết sức quan trọng về phòng thủ của Quân khu IV, V cũng như thế trận phòng thủ của cả nước. Nếu địa phương cấp phép không đúng thì trách nhiệm thuộc về chính quyền và cơ quan tham mưu", ông Nguyễn Kim Khoa nói.
Ngày 25/11, trao đổi với báo chí bên hành lang Quốc hội, ông Nguyễn Kim Khoa, Chủ nhiệm Uỷ ban Quốc phòng An ninh, cho biết việc xây dựng các khu nghỉ dưỡng, khu kinh tế phải bảo đảm chặt chẽ quốc phòng, an ninh. Khu vực Cửa Khẻm, nơi được Thừa Thiên - Huế cấp phép cho doanh nghiệp nước ngoài xây dựng khu nghỉ dưỡng, được xác định là biên giới trên biển thì càng phải đảm bảo yêu cầu quản lý theo quy định của Luật biên giới quốc gia và quy chế về quản lý biên giới trên biển. 
"Để xác định khu du lịch nghỉ dưỡng này có đảm bảo yêu cầu hay không, trước hết phải xem xét trên cả hệ thống pháp luật. Nếu không đảm bảo quy trình thủ tục thì nó không đảm bảo tính pháp lý để xây dựng ở khu vực đó. Còn để phục vụ phát triển kinh tế, đảm bảo lợi ích quốc gia thì phải không được phương hại đến nhiệm vụ quốc phòng an ninh", ông Khoa nói.
a2-1-jpg-7737-1416912865.png
Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng An ninh Nguyễn Kim Khoa.
Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng An ninh cho hay khu vực phòng thủ quân khu đều có xây dựng thế trận quốc phòng an ninh, trong đó quy định khu vực nào được phép phát triển kinh tế trong nước, khu vực nào được phép liên doanh với nước ngoài. Trên cơ sở đó, cơ quan quân sự quân khu phối hợp với cơ quan chức năng thẩm định các dự án phải bảo đảm yêu cầu đó.
Việc xin cấp phép các dự án đã có quy chế của Chính phủ trong việc kết hợp kinh tế với quốc phòng. Trường hợp Cửa Khẻm, theo ông Khoa, phụ thuộc vào quyết định của Bộ Quốc phòng về vai trò, vị trí khu vực phòng thủ trên đèo Hải Vân.
ây là vị trí hết sức quan trọng về phòng thủ và nhiệm vụ phòng thủ của Quân khu V, Quân khu IV, cũng như thế trận phòng thủ của cả nước. Nếu địa phương làm không đúng thì trách nhiệm thuộc về chính quyền do không nắm rõ và không thực hiện đúng thủ tục, quy trình theo quy định. Nhưng cũng phải kể đến thiếu sót của cơ quan tham mưu, đó là Bộ chỉ huy cấp tỉnh và công an tỉnh hay Bộ Chỉ huy biên phòng tỉnh", ông Khoa nói và nhấn mạnh đây là khu vực biên giới trên biển.
Đại biểu tỉnh Quảng Nam Phạm Trường Dân nhận định rằng Cửa Khẻm là khu vưc quan trọng, khống chế toàn bộ vùng vịnh Đà Nẵng. "Nếu cho nước ngoài đầu tư thì quản lý như thế nào? Khi có sự cố liên quan đến quốc phòng an ninh thì xử lý ra sao?", ông Dân đặt câu hỏi.
Là người Quảng Nam, ông Dân cho rằng khu vực Cửa Khẻm chưa phân định rõ ranh giới mà Thừa Thiên - Huế quyết định như vậy là chưa thoả đáng. Các đại biểu Quốc hội, tư lệnh Quân khu V đã có ý kiến, nhưng cần phải cần có ý kiến chính thức của Bộ Quốc phòng, Công an. "Việc cho nước ngoài đầu tư xây dựng tôi không ủng hộ, vì đó là vùng đang tranh chấp, và Cửa Khẻm khống chế vùng vịnh Đà Nẵng, liên quan đến quốc phòng an ninh", ông Dân bày tỏ.
Theo vị đại biểu tỉnh Quảng Nam, Thừa Thiên - Huế cho rằng đó là khu vực thuộc Huế, còn Đà Nẵng nói đó là khu vực tranh chấp - tức là còn nhiều ý kiến khác nhau, cần có trọng tài để phân xử. Chính phủ căn cứ vào quy định trong luật về đất đai và các quy định khác để xác định đất của địa phương nào. Khi có quyết định thì những vị trí liên quan đến quốc phòng an ninh phải có ý kiến của Bộ quốc phòng và Bộ Công an.
"Nếu thu hồi dự án, về nguyên tắc phải bồi thường cho doanh nghiệp. Tôi cho rằng phải xử lý, quy trách nhiệm. Người làm sai phải xử lý, nhất định không được dùng ngân sách quốc gia cho việc bồi thường", ông Dân nhấn mạnh.
Hoàng Thùy

23 tháng 11, 2014

“Bán “con mắt” của đất cho nước ngoài là chủ quan và nguy hiểm!”

(Dân trí) - “Khu vực đèo Hải Vân được ví như “con mắt” của đất liền để quan sát ra vùng biển đảo của ta trên biển Đông. Giao vị trí đó cho nước ngoài quản lý 50 năm như vậy là quá chủ quan và nguy hiểm…” - Tướng Nguyễn Quốc Thước nhận định.

 >> Dự án triệu đô trên núi Hải Vân không ảnh hưởng an ninh quốc phòng?
 >> Dự án triệu đô trên núi Hải Vân: Không nên cấp phép vì đó là vị trí trọng yếu

Năm 2013, tỉnh Thừa Thiên - Huế đã đồng ý cấp phép gần 200ha đất ở khu vực đèo Hải Vân (nằm trong quy hoạch chung xây dựng khu kinh tế Chân Mây - Lăng Cô được Chính phủ phê duyệt năm 2008) cho Công ty cổ phần Thế Diệu (thuộc Công ty TNHH World Shine Hong Kong - Trung Quốc) để thực hiện Dự án xây dựng Khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine - Huế, với tổng mức đầu tư lên đến 250 triệu USD, thời gian là 50 năm.
Dự án Khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine - Huế đang gây tranh cãi.
Dự án Khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine - Huế đang gây tranh cãi.
Trước đó, năm 2009, Thừa Thiên - Huế cũng đã cấp 100ha đất sát dự án trên cho Công ty TNHH MTV Bãi Chuối (Tổng Giám đốc là ông Lim Kam Lo, quốc tịch Canada, dân tộc Hoa) để xây dựng khu nghỉ dưỡng. Dự án này có vốn đầu tư là 102 triệu USD, thời gian là 50 năm.
Như vậy, cả hai dự án xây dựng khu du lịch nghỉ dưỡng ở đèo Hải Vân được tỉnh Thừa Thiên - Huế cấp phép đều là của công ty nước ngoài. Hiện Dự án World Shine - Huế đang “vấp” phải sự phản đối của nhiều nhà nghiên cứu về chiến lược an ninh quốc phòng.
Trao đổi với PV Dân trí, Trung tướng Nguyễn Quốc Thước - nguyên đại biểu Quốc hội khóa VIII, IX, X; nguyên Tư lệnh Quân khu IV - cho biết, khu vực đèo Hải Vân là vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng về an ninh quốc phòng với Việt Nam, cả trong thời bình lẫn thời chiến. Bởi trong chiến tranh khu vực này đã 2 lần bị chia cắt vào thời kỳ Trịnh – Nguyễn và thời kỳ kháng chiến chống Pháp năm 1954 tại sông Bến Hải.
Dự án Khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine - Huế đang gây tranh cãi.
Tướng Thước cho rằng, tỉnh Thừa Thiên - Huế giao hàng trăm héc-ta đất ở khu vực đèo Hải Vân cho công ty nước ngoài quản lý trong 50 năm là quá chủ quan và nguy hiểm!
Tướng Thước cho biết: “Trong lịch sử khu vực đèo Hải Vân đã 2 lần bị chia cắt làm đôi. Năm 1954 tại sông Bến Hải, nhân dân khu IV hận thù lắm. Đến năm 1975 giải phóng Miền Nam thống nhất Đất nước. Có nghĩa là chúng ta phải mất 21 năm mới xóa được cái hận thù chia cắt đó. Vị trí đó rất hiểm yếu và xung yếu. Hiểm yếu là nó rất khó lấy, nhưng nếu kẻ thù ngồi vào vị trí đó rồi thì rất khó đuổi được ra. Nó nằm trung tâm của đất nước ta, rất quan trọng với an ninh quốc phòng. Nó được ví như “con mắt” của đất liền, để chúng ta quan sát ra vùng biển đảo của ta trên biển Đông. Tôi đã từng là người chịu trách nhiệm về an ninh quốc phòng ở Quân khu IV trước đây, tôi thấu hiểu được nguy cơ chia cắt. Nên khi nghe thấy Huế giao cho công ty nước ngoài vị trí đó 50 năm, tôi thực sự bàng hoàng, không hiểu sao họ lại quyết định chủ quan như vậy?”.
“Đèo Hải Vân, mà đỉnh cao của nó là Bạch Mã kéo dài ra phía đông khu vực mũi Cửa Khẻm, khu vực đang bị Huế “bán” cho nước ngoài 50 năm là địa bàn rất hiểm yếu. Nó rất dốc và hiểm trở, tại sao nước ngoài họ lại đổ tiền vào đó hàng triệu USD để làm du lịch? Đằng sau du lịch là gì chúng ta đã nghiên cứu, tính toán kỹ chưa? Sao không kêu gọi các nhà đầu tư trong nước, vừa phát triển kinh tế vừa đảm bảo an ninh quốc phòng? Khu vực này nhất quyết không được giao cho bất kỳ người nước nào quản lý. Tôi đề nghị Chính phủ, Bộ Quốc phòng, tỉnh Thừa Thiên – Huế, Quân khu IV cần vào cuộc ngay. Hành động dứt khoát chứ không có chuyện việc đã rồi mà cứ để cho làm, cấp phép rồi bằng mọi cách phải dừng ngay. Chứ không sau này rất khó gỡ ra được” - Tướng Thước nêu quan điểm.
Nói thêm về tầm quan trọng của vị trí chiến lược khu vực đèo Hải Vân, Trung tướng chia sẻ: Cách đây khoảng hơn 20 năm, Trung tướng Phan Hoan - nguyên Bí thư Đảng ủy, Tư lệnh Quân khu V có đề nghị với Đại tướng Đoàn Khuê – nguyên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng là giao vị trí khu vực đèo Hải Vân cho Quân khu V quản lý. Ông Thước đã đề nghị Quân khu IV và V phải ngồi lại với nhau để trao đổi về vấn đề này.
Ông Thước phân tích: Đèo Hải Vân không chỉ có giá trị bảo vệ cho Đà Nẵng, Quân khu V, Huế và Quân khu IV mà nó còn có ý nghĩa chống chia cắt đất nước ta, không được để xảy ra chia cắt như trước đó. Theo ông, đèo Hải Vân là nơi tiếp giáp giữa 2 Quân khu nhưng không được giao cho bên nào. Quân khu IV và V cần phải hợp sức để tổ chức hệ thống phòng thủ thật vững chắc cho khu vực đó, bảo vệ cho phía nam, phía bắc đèo Hải Vân.
“Đại tướng Đoàn Khuê có nói rằng, nguyên tắc khu vực tiếp giáp trong quân sự thì giao cho 1 bên đảm nhiệm. Nhưng 2 Quân khu phải hợp sức để bảo vệ khu vực này” - Tướng Thước nhấn mạnh về vị trí chiến lược của đèo Hải Vân.
Nguyễn Dương

'Tuyên chiến' với nhóm lợi ích, sân sau đại gia ngân hàng

 Thông tư 36 của Ngân hàng Nhà nước được kỳ vọng sẽ ngăn chặn ‘vòi bạch tuộc’ của các đại gia trong hệ thống ngân hàng, nhằm hạn chế hiện tượng sở hữu chéo, thao túng, lợi ích nhóm và đầu tư đa ngành.

Chặn cửa sở hữu chéo, lợi ích nhóm
Thông tư 36/TT-NHNN “Quy định các giới hạn, tỷ lệ đảm bảo an toàn hoạt động TCTD, chi nhánh NH nước ngoài” mới ban hành đã khiến nhiều người lo ngại về việc có thể siết dòng vốn vào TTCK, gây ra giảm giá cổ phiếu và làm chậm quá trình CPH.
Tuy nhiên, ông Phạm Huyền Anh, Vụ trưởng Vụ Chính sách An toàn hoạt động ngân hàng thuộc Thanh tra giám sát ngân hàng đã nhấn mạnh: chính sách mới là bước ngoặt trong việc kiểm soát dòng tiền và sự an toàn hệ thống NH. Thông tư mới sẽ thay thế cho một loạt các thông tư, quyết định khác như 13, 19, 22… Quyết định 03 quy định tỷ lệ cho vay đầu tư chứng khoán 20% cũng hết hiệu lực.
chứng-khoán, Thông-tư-36, quyết-định-03, chính-sách, tín-dụng, kiểm-soát, dòng-vốn, ngân-hàng, Basel, cổ-phiếu, bất-động-sản, cổ-phần-hóa
Hoạt động cho vay sân sau sẽ bị ngăn chặn.
Điểm nổi bật của TT 36 là tổng mức dư nợ cấp tín dụng của các NH đối với tất cả khách hàng để đầu tư kinh doanh cổ phiếu không được vượt quá 5% vốn điều lệ, vốn được cấp.
“5% là cấp tín dụng đầu tư trên cổ phiếu. Nó hoàn toàn khác với 20% cho đầu tư CK trước đây. Bởi CK gồm rất nhiều loại: cổ phiếu, trái phiếu, giấy tờ có giá, các quyền chọn, tín phiếu… Trong khi nếu xét riêng tỷ lệ cho đầu tư cổ phiếu nhiều năm nay chỉ xoay quanh 4%”, ông Huyền Anh phân tích.
Thậm chí, quy điịnh mới cũng hạn chế cấp tín dụng đối với một khách hàng và người có liên quan không được quá 15% vốn tự có. Trong đó đã cụ thể hóa khách hàng nào là “người liên quan” cụ thể đến cả vợ, con của khách hàng… rồi đến cả các công ty con, công ty liên kết của con cái khách hàng đó….
“Mục đích là để hạn chế sở hữu chéo, đầu tư không lành mạnh, dẫn tới thâu tóm, chi phối lẫn nhau và cho vay “sân sau” vốn làm méo mó bản chất tín dụng và dẫn tới chất lượng tín dụng bị suy giảm. Dòng vốn không đi vào nền kinh tế mà nó tập trung ở một số kênh, lĩnh vực, mang tính chất lợi ích nhóm”, ông Huyền Anh chia sẻ.
Một điểm cũng đáng chú ý là các NH chỉ được cấp tín dụng dưới hình thức cho vay, chiết khấu giấy tờ có giá đối để đầu tư, kinh doanh cổ phiếu khi có tỷ lệ nợ xấu dưới 3%.
Hơn thế, NH không được cấp tín dụng để đầu tư cổ phiếu bảo đảm bằng chính cổ phiếu cho vay đó, mua bằng nguồn vốn cho vay đó. Không được cấp tín dụng mua cổ phiếu của chính mình. Hoặc là cổ phiếu đem thế chấp cho các khoản vay của NH. Mục đích là hạn chế sở hữu chéo và nâng cao chất lượng.
Với tất cả những quy định cứng đó, chính sách mới đã cho thấy mục đích kiểm soát dòng vốn tín dụng của NH. Cơ chế mới này không chỉ có ý nghĩa thời sự mà cofnlaf một bước chuẩn bị lâu dài, định hình cho quá trình hậu tái cơ cấu.
Cú huýnh cho chứng khoán và BĐS
“TT 36 hoàn toàn không siết vốn vào TTCK. Lâu nay thị trường chưa bao giờ dùng hết hạn mức cấp tín dụng cho cổ phiếu. Thống kê cho thấy, trong nhiều năm vừa qua tổng mức cấp tín dụng của hệ thống NH cho đầu tư kinh doanh cổ phiếu chỉ dao động quanh ngưỡng 4%”, ông Huyền Anh chia sẻ.
Theo đại diện NHNN này, không những không hạn chế mà TT 36 còn thúc đẩy TTCK khi cả về nguồn lực và kiểm soát chất lượng.
Trung bình giao dịch cổ phiếu trên TTCK trên dưới 3.000 tỷ đồng/phiên. Trong khi đó, NH vốn pháp định hầu hết trên 3.000 tỷ đồng, sơ bộ có 150.000 tỷ. Nhiều NH có quy lớn tới 30-40 nghìn tỷ đồng nên không bao giờ dùng hết 5% cho vay dầu tư cổ phiếu.
chứng-khoán, Thông-tư-36, quyết-định-03, chính-sách, tín-dụng, kiểm-soát, dòng-vốn, ngân-hàng, Basel, cổ-phiếu, bất-động-sản, cổ-phần-hóa
Chứng khoán được hưởng lợi lâu dài.
TT 36 cũng quy định rất rõ, đối với tất cả hợp đồng tín dụng mà được thực hiện trước ngày này, vẫn tiếp tục thực hiện cho tới khi hết hợp đồng, theo nguyên tắc không hồi tố. Như vậy tất cả các khoản cho vay chứng khoán, cho vay cổ phiếu… có thời hạn, không hề bị ảnh hưởng.
Không những thế còn có sự gối đầu kế tiếp, có sự lớn mạnh về năng lực tài chính nhờ vào quá trình tái cơ cấu, xử lý nợ xấu đang diễn ra mạnh mẽ. Với mức 5%, trong tương lai, dòng vốn khả dụng cho lĩnh vực này còn lớn hơn nhiều.
Một điểm được ông Huyền Anh nhấn mạnh là: Hệ cho vay kinh doanh cổ phiếu trước đây quy định ở Quyết định 03 là 250%, thì theo Thông tư 36 giảm còn 150%.
Như vậy, chính sách mới là khuyến khích TTCK, BĐS, định hướng hoạt động NH đi vào ngành nghề lĩnh vực mà Nhà nước cần quan tâm và ưu tiên phát triển. Chính vì thế mà việc giảm từ 250% xuống 150% có tác dụng thúc đẩy, hỗ trợ cho thị trường này phát triển. Từ đó tạo cho các NH mạnh dạn hơn trong việc đầu tư chứng khoán, cho vay đầu tư kinh doanh chứng khoán và BĐS.
Còn những lo ngại về khả năng làm chậm quá trình cổ phần hóa, ông Huyền Anh cho biết: trong TT 36 quy định, NH không được cho vay để mua cổ phiếu của chính NH mình, “trừ trường hợp cho vay đối với người lao động để mua cổ phần phát hành lần đầu đối với DNNN khi CPH”.
“Đây là cơ chế chính sách mà chúng ta lâu nay vẫn làm để phục vụ cho quá trình CPH các DNNN. Nó không hề hạn chế, không hề tác động xấu mà thậm chí còn thúc đẩy CPH.
Mạnh Hà

Nợ công, tham nhũng khiến kinh tế TQ "hết phép lạ"

Đăng Bởi  - 

Xây nhiều dự án nhà ở, song đa số đều trống rỗng, không có người ở
Xây nhiều dự án nhà ở, song đa số đều trống rỗng, không có người ở

Trong bài viết The End of China’s Economic Miracle?  - tạm dịch Nền kinh tế màu nhiệm của Trung Quốc đến hồi kết đăng trên Wall Street Journal, ký giả Bob Davis đã nhận định “nợ công và tham nhũng đang khiến gã khổng lồ châu Á đi cà thọt trong quá trình phát triển kinh tế. Một Thế Giới xin trích dịch:
Trong chuyến thăm Trung Quốc 2009, tôi trèo lên tầng 13 của một ngôi chùa trong thành phố công nghiệp Changzhou, không xa Thượng Hải là bao, và ngước mắt nhìn bao quanh. Các công trình đang xây dựng kèo dài suốt khắp chiều ngang chân trời, bụi mù trong nắng vàng.
Daniel – cậu con trai tôi đang dạy Anh ngữ ở đại học vùng này, bảo tôi rằng: “Màu vàng là màu của sự phát triển”.
Những ngày ở tôi làm việc Bắc Kinh trong vai trò của một phóng viên theo dõi mảng kinh tế Trung Quốc, từ năm 2011, Trung Quốc đã trở thành quốc gia có kim ngạch buôn bán số 1 thế giới, cao hơn Mỹ và là nền kinh tế số 2 thế giới, vượt qua Nhật Bản. Các nhà kinh tế học nhận định rằng: việc GDP của Trung Quốc  vượt qua Mỹ để trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới chỉ còn là vấn đề thời gian.
Cũng giai đoạn này, Trung Quốc chứng kiến sự thay đổi quyền lực trong giới lãnh đạo. Tân tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Tập Cận Bình tự lên tiếng như một nhà cải cách, đưa ra kế hoạch 60 điểm để cải tiến nền kinh tế Trung Quốc và phát động một chiến dịch chống tham nhũng qui mô nhằm làm trong sạch Đảng.
Sự thanh lọc này – như những người ngưỡng mộ ông Tập nói với tôi – làm cho những quan chức nhà nước, những lãnh đạo chính trị địa phương và lãnh đạo các tập đoàn nhà nước sợ chết khiếp.
Giờ thì sao? Gần kết thúc thời gian 4 năm làm việc ở Trung Quốc, tôi cảm thấy bi quan về tương lai của nền kinh tế nước này. Khi tôi đến, GDP của Trung Quốc tăng trưởng gần 10% mỗi năm như đã tăng trưởng trong gần 30 năm qua. Đây là một kỳ công không ai có có thể sánh kịp trong lịch sử kinh tế hiện đại.
Nhưng sự tăng trưởng đó đang giảm xuống 7%. Các doanh nhân phương tây và các nhà kinh tế ở Trung Quốc cảnh báo rằng số liệu về GDP của chính phủ chỉ chính xác như là một thuật toán về chiều hướng, và sự chiều hướng của nền kinh tế Trung Quốc đang rõ ràng là đi xuống. Những câu hỏi lớn được đặt ra là “xuống đến đâu” và “nhanh như thế nào”.
Những thông tin tự bản thân tôi thu thập được cho thấy chúng ta đang chứng kiến sự kết thúc của cái gọi là phép lạ kinh tế Trung Quốc. Chúng ta đang thấy sự thành công của Trung Quốc đang dựa như thế nào vào nợ công và tham nhũng. Những tòa cao ốc là biểu tượng không cần thiết cho khí lực của một nền kinh tế, mặt khác, nó cũng có thể trở thành biểu tượng của một nền kinh tế cố phát triển (bằng mọi giá).
Đa số các thành phố ở Trung Quốc tôi từng đến đều bị bao quanh bởi những tòa nhà, những khu phức hợp khổng lồ song lại trống rỗng. Chúng ta có thể nhìn thấy được điều đó vào ban đêm, khi những tòa nhà to lớn chỉ le lói vài ánh đèn ở tầng cao nhất. Tôi đặc biệt chú ý đến chuyến đi đến các khu đô thị được xếp loại 3-4, có đến 200 đô thị loại này hoặc hơn với dân số từ 500 ngàn đến vài triệu người, đây là những nơi người nước ngoài ít viếng thăm song lại được tính đến 70% tổng giá trị bất động sản nhà ở của Trung Quốc.
Tôi ví dụ từ cửa sổ khách sạn tôi ở ở TP Yingkou - đông bắc Trung Quốc, tôi có thể nhìn thấy những dự án căn hộ Trung Quốc đã hoàn thành nhưng trống rỗng, kèo dài đến nhiều dặm và muốn đi hết thì chỉ có nước leo lên xe ô tô. Nó khiến tôi nghĩ sao giống như một khu vực vừa bị ném bon nguyên tử vì nhà ở kết cấu thì còn nhưng người thì không thấy bóng dáng đâu cả.
Tình hình đã trở nên tồi tệ ở Handan, một trung tâm thép cách Bắc Kinh gần 500km về phía nam. Hè năm ngoái, một nhà đầu tư tuổi trung niên đã dọa sẽ tự tử nếu địa phương không giữ đúng lời hứa về lãi suất vốn anh này đã chịu không nổi. Sau khi nghe hàng loạt câu chuyện tương tự, các quan chức chính quyền thành phố đã phải nhắc nhở cư dân ở đây rằng nhảy lầu tự tử là … vi phạm pháp luật.
Trong 20 năm qua, bất động sản đã trở thành động lực chính để thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế Trung Quốc. Những năm cuối thập niên 1990, nhà chức trách TQ cuối cùng cũng đã cho phép người dân TQ sống ở thành thị được sở hữu nhà riêng, và nền kinh tế cất cánh từ đó. Người dân ào ào đổ tiền để dành đi mua nhà, kéo theo sự phát triển của các ngành công nghiệp liên quan như sắt thép, cửa kính và thiết bị điện tử tiêu dùng, có lúc,  bất động sản đạt đến hơn ¼ tổng GDP.
Sự phát triển này kéo theo các khoản nợ, bao gồm nợ vay của chính phủ, của các nhà phát triển và các ngành công nghiệp. Hè năm nay, Quỹ tiền tệ quốc tế IFM lưu ý rằng suốt 50 năm qua chỉ có 4 quốc gia có số nợ lên nhanh như Trung Quốc trong vòng 5 năm qua. Cả 4 quốc gia đó gồm Brazil, Tây Ban Nha, Ireland và Thụy Điển đều đã đối mặt với khủng hoảng ngân hàng trong vòng 3 năm sau khi số nợ tăng mạnh.
TQ đã theo sau Nhật và Hàn Quốc trong việc dùng xuất khẩu để kéo nền kinh tế ra khỏi nghèo khó. Nhưng TQ, với mức độ xuất khẩu ở mức lớn, giờ đã gần đạt đến mức tới hạn. Là nhà xuất khẩu lớn nhất thế giới, xuất khẩu của TQ có thể cao hơn được bao nhiêu nữa từ việc buôn bán với Mỹ và châu Âu? Trong khi các đối thủ của TQ đang có một lợi thế lớn là họ đang khuyến khích tự do thương mại.
Khi tôi nói chuyện với các sinh viên đại học TQ, tôi hỏi họ xem họ có kế hoạch như thế nào? Tại sau? Tôi tự nghĩ, trong một nền kinh tế dường như không có giới hạn gì cả, tại sao lại có quá ít sinh viên chọn cách để trở thành thương gia? Theo các nhà nghiên cứu ở Mỹ và Trung Quốc, các sinh viên theo học làm kỹ sư ở Stanford nhiều gấp 7 lần so với các sinh viên có ý đồ muốn khởi nghiệp ở các trường đại học danh tiếng ở TQ.
Tôi bị ấn tượng trong một lần phỏng vấn một sinh viên học khoa môi trường ở đại học Tsinghua. Cha mẹ cậu này giàu nhanh nhờ xây dựng các công ty chế tạo giày dép và máy bơm. Nhưng cậu ta không hề có ý định nối nghiệp bố mẹ. Và bản thân bố mẹ cậu cũng không muốn con trai mình nối nghiệp. “Tốt hơn là mày đi làm nhà nước”- bố mẹ cậu bảo. Và rõ ràng, họ muốn con trai họ có được một vị trí tốt trong bộ máy nhà nước thì công việc làm ăn của gia đình mới phát đạt.
Liệu ông Tập có giúp nền kinh tế TQ đang giảm ở mức giảm thấp nhất? Có thể. Nó sẽ lệ thuộc vào các nhà cải cách TQ: tái cơ cấu ngân hàng để khuyến khích đầu tư, phá bỏ tư duy độc quyền để kiến tạo vai trò lớn hơn cho nền kinh tế tư nhân, dựa nhiều hơn vào sự tiêu dùng trong nước.
Nhưng ngay cả các nhà lãnh đạo hùng mạnh của TQ cũng đã gặp trở ngại trong việc muốn triển khai ý định của mình. Tôi được biết rằng đầu năm nay TQ có kế hoạch giảm sản lượng sắt thép ở Hebei – một thành phố ngoại vi Bắc Kinh có sản lượng thép thô cao gấp đôi Mỹ, nhưng TQ giờ đâu còn cần nhiều sắt thép như trước. Song vùng này này vẫn im hơi lặng tiếng đến khi ông Tập phải lên cảnh báo các quan chức địa phương.
Vào cuối năm 2013, Hebei tổ chức một sự kiện gọi là “ngày chủ nhật hành động”. Các quan chức cử các đội quân đi đập phá các lò luyện kim, làm nổ tung các nhà máy cán thép để làm những thông tin lớn trên truyền hình. Tuy nhiên, chuyện đến khi vở lỡ mới biết rằng các lò luyện thép đó đã từ lâu không còn được sử dụng và việc phá hủy chúng cũng chẳng ăn nhập gì đến đầu ra của ngành luyện thép. Thay vào đó, công nghệ luyện thép của TQ đang trên đường lập kỷ lục về sản lượng trong năm nay.
Ở TQ, tôi đã học và nhận ra, màu vàng không chỉ là màu của sự phát triển. Nó còn là màu sắc của hoàng hôn.
L.H.L (trích dịch)

Chặt cái gốc đặc quyền, đặc lợi

TT - Về chuyện vi phạm chính sách nhà đất của nguyên tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền, ông Nguyễn Đình Hương (nguyên phó trưởng Ban Tổ chức trung ương) cho rằng cần phải kỷ luật Đảng với ông Truyền.  
Vì việc làm của ông này gây phản cảm và tạo dư luận xấu.
Nhà đất có liên quan đến ông Truyền ở nhiều nơi được ủy ban Kiểm tra trung ương làm rõ - Đồ họa: V.Cường
Nhà đất có liên quan đến ông Truyền ở nhiều nơi được ủy ban Kiểm tra trung ương làm rõ - Đồ họa: V.Cường
“Những gì chúng ta vừa nhìn thấy mới chỉ là tảng băng trôi”. Ông Nguyễn Đình Hương - nguyên phó trưởng Ban Tổ chức trung ương - nhận xét như vậy trước thông tin kết luận kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm về thực hiện chính sách nhà đất đối với nguyên tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền.
Ảnh: Nguyễn Khánh
Tôi xin hỏi là cán bộ, công chức bình thường liệu có được cấp đất, được mua nhà giá rẻ, rồi được giao nhà công vụ giữa thủ đô mà về hưu ba năm sau mới trả lại như ông Trần Văn Truyền?
Ông Nguyễn Đình Hương
Ông Hương cũng cho rằng để ngăn chặn tình trạng này, cần phải chặt cái gốc đặc quyền, đặc lợi.
Phải có hình thức kỷ luật rõ ràng
* Thưa ông, ngay sau khi Ủy ban Kiểm tra trung ương công bố kết luận thì đã có đại biểu Quốc hội nêu câu hỏi “có bao nhiêu ông Trần Văn Truyền?”. Ông có chia sẻ với cách đặt vấn đề như vậy?
- Thật đáng buồn là câu hỏi này hoàn toàn có cơ sở. Không riêng gì ông Trần Văn Truyền và không phải bây giờ. Từ thời bao cấp những chuyện không hay về nhà đất của một số cán bộ cấp cao đã âm ỉ trong dư luận.
Khoảng năm 1987, dư luận chấn động trước bài báo “sự thật về nhà ở của đồng chí Tô Duy”, phản ánh việc một vị cán bộ hàm tương đương bộ trưởng chiếm dụng diện tích nhà ở quá tiêu chuẩn. Rồi sau này là dư luận về căn nhà số 6 Lý Thái Tổ (Hà Nội), về căn biệt thự 12 Nguyễn Chế Nghĩa (Hà Nội)...
Đó là những vụ việc mà có lẽ nhắc đến thì người ta nhớ ngay. Nhưng chưa hết. Nếu nghiên cứu một cách có hệ thống thông báo các kỳ họp của Ủy ban Kiểm tra trung ương nhiều năm qua, chúng ta sẽ thấy còn nhiều quan chức ở các cấp khác nhau dính vấn đề đất đai.
Việc làm rõ câu hỏi “có bao nhiêu ông Trần Văn Truyền?” là quan trọng, nhưng quan trọng hơn là làm sao để ngăn chặn tình trạng này tái diễn. Mấy chục năm như vậy quá đủ rồi.
* Có ý kiến cho rằng cán bộ như ông Trần Văn Truyền thì khi đương chức đều phải kê khai tài sản hằng năm, nhưng khi ông về hưu và ủy ban Kiểm tra trung ương vào cuộc mới phát hiện ông có nhiều nhà đất. Liệu có thể ngăn chặn tình trạng nêu trên bằng cách bịt kín các lỗ hổng trong kê khai tài sản?
- Nếu chúng ta xác minh nghiêm túc gần 1 triệu bản kê khai tài sản hiện nay, tôi nhấn mạnh là xác minh nghiêm túc, chắc chắn những gì chúng ta nhìn thấy mới chỉ là “tảng băng trôi”.
“Tảng băng chìm” ở đây không phải về vụ việc cụ thể chúng ta đang đề cập, nó nằm ở tình hình mà lâu nay các báo cáo chính thức đều thẳng thắn nêu lên là công tác phòng chống tham nhũng chưa đạt yêu cầu, trong đó biện pháp kê khai tài sản có hiệu quả thấp.
Cái chưa đạt yêu cầu chính là cái đang còn chìm xuống, chưa đưa ra trước ánh sáng pháp luật. Làm tốt biện pháp kê khai tài sản sẽ góp phần cho nó “nổi” lên.
Từ đặc quyền sinh ra đặc lợi
* Vậy theo ông, cần làm những việc cụ thể nào để bịt kín các kẽ hở trong kê khai tài sản hiện nay?
- Kinh nghiệm thế giới cho thấy giải pháp minh bạch tài sản, thu nhập chỉ phát huy hiệu quả trong một xã hội chủ yếu thanh toán qua tài khoản, ít dùng tiền mặt. Bản kê khai được cơ quan chống tham nhũng hoạt động độc lập xác minh theo kỳ hạn (một năm hoặc khi đối tượng có dấu hiệu vi phạm), đồng thời công bố rộng rãi bản kê khai cho người dân cùng giám sát.
Ba chữ “thường”
Qua mấy chục năm, chúng ta có thể đúc kết ba chữ “thường” với những vụ việc kiểu như trên. Thứ nhất, thường liên quan đến một số cán bộ có chức vụ, quyền hạn. Thứ hai, thường diễn ra “xuôi chèo mát mái” từ đầu. Nếu không có báo chí vào cuộc thì “đầu xuôi đuôi lọt”, nhưng vì dư luận lên tiếng nên người trong cuộc buộc phải chủ động trả lại công sản cho Nhà nước, hoặc cơ quan chức năng ra quyết định thu hồi. Thứ ba, thường thì cuối cùng người có khuyết điểm, vi phạm không chịu chế tài nào cụ thể (ngoài việc tặc lưỡi giao lại cho Nhà nước những tài sản không phải của mình). Nhân đây, tôi đề nghị các cấp có thẩm quyền khi tiến hành quy trình kiểm điểm trách nhiệm ông Trần Văn Truyền cần có hình thức kỷ luật Đảng rõ ràng, bởi vì như ủy ban Kiểm tra trung ương xác định là những việc làm của ông Truyền đã gây phản cảm, tạo dư luận xấu, ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức Đảng.
Vấn đề là ở ta đang có gần 1 triệu bản kê khai tài sản, không một tổ chức kiểm tra nào trên thế giới đủ nguồn lực kiểm tra 1 triệu trường hợp.
Và cần lưu ý rằng việc kiểm tra ông Trần Văn Truyền tiến hành trên cơ sở có dấu hiệu vi phạm về thực hiện chính sách nhà đất. Các cán bộ, đảng viên khác sẽ hỏi rằng “tôi không có dấu hiệu vi phạm gì, căn cứ văn bản nào để kiểm tra tôi?”.
Phân tích như vậy để thấy rằng danh sách việc cần làm là khá dài, trước hết cần sửa đổi quy định để “khoanh vùng” diện bắt buộc xác minh. Nghĩa là làm có trọng tâm, trọng điểm chứ không phải phát động phong trào.
Đây là việc cần nhưng chưa đủ. Muốn chữa một cách cơ bản thì phải chặt cái gốc đặc quyền, đặc lợi.
* Ông muốn nói đến cơ chế tạo ra những ưu tiên mà thiếu kiểm tra, giám sát. Ví dụ như ông Trần Văn Truyền mặc dù nhà đất đã có nhưng vẫn được giải quyết cho thuê, mua nhà thêm?
- Cả cuộc đời tôi đã chứng kiến rất nhiều cán bộ, công chức bình thường làm lụng 10 năm, 20 năm mới mua được căn hộ nho nhỏ trên dưới 50m2.
Tôi xin hỏi là cán bộ, công chức bình thường liệu có được cấp đất, được mua nhà giá rẻ, rồi được giao nhà công vụ giữa thủ đô mà về hưu ba năm sau mới trả lại như ông Trần Văn Truyền? Hàng triệu công chức, viên chức, người lao động đang ở nhà thuê nghĩ gì khi đọc danh sách nhà đất liên quan đến ông Truyền? Rõ ràng là đặc quyền, đặc lợi.
Chúng ta hãy thẳng thắn với nhau, tự hỏi xem vào các thời điểm năm 2002, 2003 và 2011 như trong kết luận của ủy ban Kiểm tra trung ương, nếu là một người khác không có chức vụ gì thì có được giải quyết cho làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, cho thuê nhà, cho mua nhà dễ dàng như thế?
Vào năm 2011, khi nguyên tổng Thanh tra Chính phủ sắp hết nhiệm kỳ, đã trải qua nhiều năm giữ chức vụ cấp cao ở trung ương và địa phương mà lại làm đơn trình bày hoàn cảnh khó khăn, bức xúc về nhà ở thì có hợp lý không? Có phải từ đặc quyền sinh ra đặc lợi?
Kiểm soát quyền lực
* Ông có đề xuất nào để chặt cái gốc đặc quyền, đặc lợi?
- Vừa qua sau khi có nghị quyết trung ương 4 về xây dựng Đảng, tôi đã viết thư gửi cấp có thẩm quyền để đấu tranh với tình trạng đặc quyền, đặc lợi, liên quan đến việc phân nhà, phân đất. Cần khẳng định rằng đa số cán bộ, đảng viên có ý thức rèn luyện, chúng ta có nhiều tấm gương đảng viên trong sáng, thanh liêm.
Đơn cử như đồng chí Trần Kiên (nguyên chủ nhiệm ủy ban Kiểm tra trung ương), khi nghỉ hưu ông trả ngay căn biệt thự hai tầng tại Hà Nội, về quê bỏ tiền túi xây nhà cấp bốn.
Nhưng thực tế đã chứng minh không phải với bất cứ ai sự gương mẫu cũng song hành với chức quyền.
Nghiên cứu lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô sẽ thấy rằng đặc quyền, đặc lợi là vấn đề lớn, tạo ra hố ngăn cách giữa một nhóm cán bộ và người dân bình thường, gây bức xúc xã hội. Tôi không nói ở ta cũng như vậy.
Nhưng qua các vụ việc đã phát hiện hoặc trong nội bộ đã biết, rõ ràng cần phải có cơ chế, chính sách đồng bộ, khoa học để đấu tranh ngăn chặn đặc quyền, đặc lợi. Đầu tiên là xác lập bộ máy tinh gọn, chế độ tiền lương hợp lý. Đồng thời rà soát và công khai, minh bạch các chế độ hiện hành dành cho cán bộ, nhất là cán bộ cấp cao với tinh thần “không có vùng cấm” để nhân dân giám sát.
Đã từ lâu chúng ta thực hiện chủ trương xóa bỏ bao cấp nhà ở, khi cần thiết cán bộ được bố trí ở nhà công vụ. Không được xóa bao cấp với đa số, nhưng lại tạo chế độ ưu tiên cho thiểu số.
* Là người làm công tác tổ chức lâu năm, ông nhìn nhận vụ việc này như thế nào từ góc độ quản lý cán bộ?
- Một là người ở vị trí của ông Trần Văn Truyền lẽ ra phải như Bao Công, nhưng lại có những việc làm thiếu gương mẫu.
Hai là từ thời ông Truyền còn công tác cũng như sau này về hưu, tôi đã nghe dư luận phản ánh vấn đề nhà đất và bổ nhiệm cán bộ, nhưng trong nội bộ cơ quan với đầy đủ các tổ chức, các ban bệ không có sự đấu tranh, phê bình cần thiết.
Ba là ông Trần Văn Truyền thuộc diện cán bộ cấp cao, nhưng trong thời gian dài cơ quan tham mưu cho cấp có thẩm quyền quản lý ông Truyền không phát hiện những khuyết điểm, vi phạm trong thực hiện chính sách nhà đất của ông này. Hoặc có phát hiện nhưng không kiên quyết tham mưu cho cấp có thẩm quyền sớm xử lý, để kéo dài gây dư luận xấu.
Đây là bài học lớn đối với công tác quản lý cán bộ. 
Vừa qua chúng ta đã xác lập nguyên tắc phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp. Cần phải tăng cường các công cụ để đại biểu dân cử và người dân kiểm soát quyền lực, kiểm soát việc sử dụng tài chính, sử dụng ngân sách và tài sản công một cách hữu hiệu hơn.
Tạo thêm nguyên tắc kiểm soát giữa các cán bộ bằng tranh cử trong Đảng một cách đúng hướng. Ứng cử viên được trình bày những ưu điểm trong chương trình hành động của mình, đồng thời được chỉ ra các khuyết điểm (có thể là về nhà đất) của ứng cử viên khác theo đúng quy định pháp luật.
Ông Trần Văn Ngẫu (nguyên chủ tịch UBND tỉnh Bến Tre, từ năm 1991-1997):
Việc bán nhà có nhiều vi phạm
Việc UBND tỉnh Bến Tre bán căn nhà số 6 Lê Quý Đôn, phường 1, TP Bến Tre cho ông Trần Văn Truyền căn cứ theo nghị định 61/CP cần phải làm rõ ba việc như: ông Truyền có phải là đối tượng nằm trong quy định tại nghị định 61/CP được phép mua căn nhà này không, căn nhà trên có nằm trong những trường hợp mà nghị định quy định không được bán hay không, quy trình bán căn nhà trên có được lập kế hoạch và đưa ra HĐND thảo luận thông qua hay không.
Tôi cho rằng nếu chiếu theo những nội dung trên thì việc bán và mua căn nhà trên có rất nhiều vi phạm. Trong kết luận của Ủy ban Kiểm tra trung ương có nêu trước khi ông Truyền nhận nhà, Công ty Xây dựng và phát triển nhà Bến Tre đã sửa chữa, cải tạo mới lại căn nhà số 6 Lê Quý Đôn với tổng kinh phí hơn 413 triệu đồng. Thế nhưng khi nhận căn nhà này ông Truyền chỉ phải trả Nhà nước gần 178 triệu đồng (có miễn giảm hơn 76 triệu đồng) - thấp hơn cả số tiền bỏ ra sửa chữa trước đó. Điều này thật là phi lý!
ĐỨC TUYÊN - NGỌC TÀI ghi

Trương Ngọc Ánh cưỡi môtô lên thảm đỏ

"Hương Ga" cùng người tình màn ảnh Kim Lý sánh bước tới dự đêm khai mạc LHP Quốc tế Hà Nội lần thứ ba. Trong khi đó, Trần Bảo Sơn một mình đi trên thảm đỏ, đại diện cho đoàn phim "Đoạt hồn".
01-9788-1416759854.jpg
Đêm khai mạc LHP Quốc tế Hà Nội lần thứ ba tối 23/11 tại thủ đô gây bất ngờ với màn xuất hiện của Trương Ngọc Ánh và Kim Lý. Cả hai ngồi trên một chiếc môtô và phóng thẳng lên thảm đỏ khi buổi lễ chuẩn bị bắt đầu.
02-4277-1416759854.jpg
"Hương Ga" diện bộ bodysuit gợi cảm tạo dáng bên "Tùng Hero" với nụ cười khiến các khán giả nữ có mặt phải hò reo.
03-6721-1416759855.jpg
Chỉ ít phút sau, cả hai đã nhanh chóng thay đồ, trở lại với phong cách lịch lãm, quý phái quen thuộc. Trương Ngọc Ánh chọn bộ đầm đỏ trễ vai.
04-8693-1416759855.jpg
Trương Ngọc Ánh và Kim Lý tay trong tay rạng rỡ sánh bước trên thảm đỏ tiến vào hội trường buổi lễ. Nam diễn viên Việt kiều luôn nở nụ cười tươi khi đi cạnh người đẹp.
05-3814-1416759856.jpg
Trong khi đó, Trần Bảo Sơn lại một mình trên thảm đỏ và xuất hiện ngay khi đoàn phim "Hương Ga" vừa bước vào trong. Nam diễn viên đại diện cho đoàn phim "Đoạt hồn".
06-7532-1416759856.jpg
Đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp chọn chiếc áo dài ren đỏ. Chị chụp hình cùng Trần Bảo Sơn, một trong ba diễn viên nam của phim "Đập cánh giữa không trung".
07-9351-1416759857.jpg
Nữ diễn viên chính Thùy Anh của phim "Đập cánh giữa không trung" đang ở Ấn Độ tham dự một liên hoan phim nên không thể về kịp đêm khai mạc. Phim của nữ đạo diễn Hoàng Điệp là một trong hai tác phẩm đại diện cho điện ảnh nước nhà tham gia tranh giải tại LHP Quốc tế Hà Nội lần thứ ba. Ảnh: Giang Huy.
08-8578-1416759857.jpg
Đạo diễn Victor Vũ hội ngộ với diễn viên Trần Bảo Sơn. Cả hai từng hợp tác trong bộ phim "Giao lộ định mệnh".
09-1585-1416759859.jpg
LHP Quốc tế Hà Nội lần thứ ba đã có tiến bộ hơn về khâu dịch thuật so với hai lần trước. Hai MC đảm nhận vai trò dẫn chương trình đêm khai mạc tường thuật trực tiếp là Anh Tuấn và Hoa hậu Ngô Phương Lan.
10-2071-1416759859.jpg
Màn múa của Linh Nga gây ấn tượng mạnh mẽ với nền là ánh trăng.
11-9907-1416759860.jpg
Cục trưởng Cục Điện ảnh kiêm Giám đốc LHP Quốc tế Hà Nội, Ngô Phương Lan, phát biểu trước đông đảo nghệ sĩ trong nước và quốc tế.
12-9360-1416759861.jpg
Các thành viên trong ban giám khảo các hạng mục của LHP Quốc tế Hà Nội lần thứ ba. Nữ diễn viên Hồng Ánh (áo dài trắng) là thành viên của ban giám khảo phim truyện.
Ảnh: Nguyên Minh, Zun Phan

22 tháng 11, 2014

Đại bàng và ếch


Con ếch ngồi dưới đáy giếng kêu ộp, ộp: Trời nhỏ bằng cái vung.
Chim đại bàng bay lượn trên không trung: Trời đất bao la quá !
Ở VN có được mấy con đại bàng? Ếch thì có khắp nơi.
Phạm Hải