MacArthur đến Nhật vơi đôi bàn tay đẫm máu người Nhật. Khi MacArthur rời Nhật về Mỹ, từ nơi dinh phủ ông ở đến Sân bay Atsugi có hàng triệu người Nhật đứng hai bên đường đưa tiễn. Đoàn xe hộ tống đi qua những hàng nước mắt cùng tiếng hô vang dậy của người dân Nhật: Đại nguyên soái! MacArthur được người Nhật vinh danh là 1 trong 12 danh nhân nước Nhật mọi thời đại.
Bị đánh bom nguyên tử, vì sao người Nhật lại cúi đầu kính trọng tướng Mỹ?
Năm 1942 tướng MacArthur dẫn đại quân tấn công Nhật Bản, từ Melbourne đánh thẳng đến Tokyo, hai tay nhuộm máu người Nhật Bản. Vì thế người Nhật hận ông thấu xương.
Chiều ngày 30/8/1945, tướng quân MacArthur ra khỏi máy bay và đặt chân lên đất Nhật, cho dù ông không mặc quân phục và không mang theo vũ khí gì, cũng không có người tổ chức duyệt binh, nhưng thời khắc đó với 70 triệu người Nhật Bản là thời khắc kinh hoàng mà họ không thể quên, trong tâm trí mọi người chỉ còn nghĩ được hai chữ “mất nước”.
Nhưng tướng MacArthur mang quân đến hòa bình, chính nghĩa, khoan dung và dân chủ.
Nền kinh tế Nhật Bản sau chiến tranh rơi vào suy sụp, đến bữa trưa của Nghị viên Quốc hội cũng phải ăn cơm trộn khoai lang, cái đói bao phủ khắp nơi. Lúc này tướng MacArthur gây áp lực khiến chính phủ Mỹ phải hỗ trợ Nhật Bản, thế là 3,5 triệu tấn lương thực và 2 tỷ Mỹ kim tức tốc được gửi đến Nhật. Ông không chỉ giữ lại chính quyền Nhật Bản mà còn đặc xá cho Thiên hoàng, thậm chí còn quan tâm đến số phận của từng người lính bình thường của Nhật Bản, giúp họ tìm con đường sống.
Theo sau ông, 400 nghìn lính Mỹ đã dùng thiện ý và tinh thần hy sinh để chinh phục người Nhật Bản. Khi đó các con hẻm trong thành phố của Nhật rất chật hẹp, một người Nhật bình thường và một người lính Mỹ to lớn nếu gặp nhau cũng khó để đi qua, vì thế thường thì người lính Mỹ sẽ nép vào một bên cho người Nhật đi trước. Người Nhật không thể không băn khoăn tự hỏi, nếu mình là kẻ chiến thắng thì có làm được như thế không?
Sau khi tướng MacArthur đến Nhật Bản, ông lập tức ra lệnh thả tội phạm chính trị, trong đó có rất nhiều Đảng viên Cộng sản, bị chính phủ Nhật bắt giam trong thời gian dài.
Ngày 25/8/1945, quân chiếm đóng của Mỹ cho phép phụ nữ Nhật thiết lập tổ chức của mình; tháng 9 cho công bố Dự luật về vai trò trong bầu cử của phụ nữ Nhật Bản; đây là lần đầu tiên trong lịch sử Nhật Bản, phụ nữ được quyền bầu cử và ứng cử.
Lúc này tại Tokyo có cô kỹ nữ được chọn làm Nghị viên thành phố, nhiều thị dân cảm thấy khó chấp nhận. Nhưng tướng MacArthur nói, mọi người chọn cô ấy để cô ấy phục vụ mọi người, đừng vì cô ấy là kỹ nữ mà kỳ thị bỏ qua. Khi đó mọi người chợt hiểu người được chọn trong bầu cử dân chủ phải là người thay mặt để vì mình làm việc, thế là sau khi hiểu ý nghĩa vấn đề họ đã quyết định chọn bầu cô kỹ nữ kia. Kết quả sau khi trở thành Nghị viên, cô đã không phụ lòng mọi người, làm được rất nhiều việc có ý nghĩa.
Vào ngày 11/10/1945, tướng MacArthur tuyên bố bỏ lệnh cấm báo chí, Nhật Bản được tự do thông tin và tự do ngôn luận. Ngày 22/12/1945, ban hành “Luật Công hội”, giai cấp công nhân thực sự có tổ chức của mình. Ngày 1/9/1947, ban hành “Luật lao động”, quy định tiêu chuẩn tiền lương thấp nhất và thời gian làm việc nhiều nhất.
Ngày 3/2/1946, tướng MacArthur chỉ thị cho Tổng bộ Liên minh khởi thảo Hiến pháp Nhật Bản. Chính phủ Mỹ truyền đạt nguyên tắc chế định Hiến pháp cho tướng MacArthur là: Chính phủ Nhật Bản phải do toàn thể cử tri trao quyền và phải chịu trách nhiệm trước toàn thể cử tri. Ngày 3/5, quân liên minh giao ra Bản dự thảo Hiến pháp. Ngày 7/10, Quốc hội Nhật Bản thông qua Hiến pháp. Ngày 3/11, Thiên hoàng cho ban hành Tân Hiến pháp.
Đây là Hiến pháp do kẻ chiếm lĩnh chiếu theo giá trị quan phương Tây áp đặt cho kẻ bị chiếm lĩnh, nhưng lại là bản Hiến pháp đem lại phúc lợi cho nhân dân quốc gia bị chiếm lĩnh. Bản Hiến pháp nhấn mạnh quyền lợi công dân cơ bản của người Nhật Bản, xem những quyền lợi này là “quyền lợi trời cho mà không ai có quyền tước đoạt”. Những quyền này bao gồm: quyền bầu cử, lập hội và tự do xuất bản; không có sự tham gia của luật sư thì không được định tội; bảo đảm quyền cư trú an toàn cho dân, cấm kiểm tra và tước đoạt vô cớ.
Ngày 21/10/1946, Quốc hội đã thông qua “Luật Cải cách ruộng đất”. Chính phủ Nhật Bản mua lại đất đai dư thừa của giới địa chủ, sau đó bán đất lại cho nông dân không có ruộng. Với những nông dân không có tiền mua đất, chính phủ cho vay thế chấp. Tất cả diễn ra không đổ một giọt máu, một mạng người, những người nông dân ai nấy đều có được một phần đất cho mình.
Ngày 31/3/1947, ban hành “Luật Giáo dục”. Theo đó mục tiêu hàng đầu của giáo dục là “tôn trọng sự tôn nghiêm của cá nhân, bồi dưỡng cho mọi người có lòng nhiệt huyết vì chân lý và hòa bình”. Trường học của Nhật Bản không còn nằm trong kiểm soát của chính phủ mà là do Ủy ban Giáo dục do dân chúng bầu ra quản lý. Việc chọn lựa nhà giáo, sách học và bố trí chương trình hoàn toàn do người dân tự chủ quyết định.
Năm 1952, quân chiếm đóng Mỹ trả chính quyền về cho chính phủ Nhật Bản. Sau 7 năm chiếm đóng, người Mỹ cải cách triệt để con đường phát triển của Nhật Bản, chủ quyền quốc gia từ trong tay kẻ chuyên chế trao lại cho người dân Nhật Bản, những tiền đề tiến bộ đầu tiên này giúp người Nhật bước vào con đường thênh thang.
Hơn 10 năm sau, Nhật Bản trở thành cường quốc kinh tế thứ hai thế giới, quốc gia phồn vinh, nhân dân giàu có, xã hội ổn định. Có thể nói thêm một câu, quân chiếm đóng của Mỹ không chi một đồng tiền thuế nào của người dân Nhật Bản, chi phí của họ là lấy từ tiền thuế của người Mỹ.
Trong thời gian chiếm đóng Nhật Bản, rất nhiều người Nhật đã viết thư gửi cho tướng MacArthur yêu cầu biếu tặng đất đai của họ. Nhiều phụ nữ can đảm viết thư đề nghị được hiến thân cho tướng MacArthur, nhiều người còn viết “xin hãy cho tôi được sinh con cho ngài.”
Sáng ngày 16/4/1951, Tổng thống Harry Truman phế bỏ chức Tư lệnh quân chiếm đóng và buộc tướng MacArthur phải về nước, sự kiện này chỉ thông báo cho một số quan chức cấp cao người Nhật biết. Nhưng khi ông ngồi lên ô tô thì mới phát hiện, từ nơi dinh phủ ông ở đến Sân bay Atsugi có hàng triệu người Nhật Bản đứng hai bên đường đưa tiễn. Đoàn xe hộ tống đi qua những hàng nước mắt cùng tiếng hô vang dậy của người dân Nhật Bản: Đại nguyên soái!
Người dân Tokyo đứng chật kín hai bên đường, ai nấy rơi nước mắt, họ như hoàn toàn quên chuyện tướng MacArthur là kẻ chiếm đóng đã đánh bại quân đội quốc gia mình. Thiên hoàng đích thân đến sứ quán đưa tiễn MacArthur, tướng MacArthur cũng xúc động rơi nước mắt, nắm chặt hai tay của Thiên hoàng Hirohito.
Khi đưa tiễn, Thủ tướng Yoshida của Nhật nói: “Tướng quân MacArthur đã cứu chúng tôi ra khỏi nỗi sợ hãi, lo lắng và hỗn loạn của thất bại để đưa chúng tôi vào con đường mới do ông xây dựng, chính Ngài đã gieo trồng hạt giống dân chủ trên đất nước chúng tôi để chúng tôi bước trên con đường hòa bình, tình cảm ly biệt mà nhân dân chúng tôi dành cho Ngài không lời nào có thể diễn tả được.”
Uy lực quả bom nguyên tử của Mỹ tàn phá thành phố và nền kinh tế của Nhật Bản, nhưng về phương diện tinh thần, nước Mỹ đã hoàn toàn chinh phục được người Nhật Bản.
Ảnh: Tướng MacArthur. Lễ tiếp nhận quân Nhật đầu hàng.
11 tháng 7, 2017
9 tháng 7, 2017
Văn hóa "vô văn hóa"
"Nhà thi đấu nghìn tỷ bỏ hoang giữa cánh đồng", "Tượng đài Đinh Tiên Hoàng hơn 1.500 tỉ đồng bị bỏ hoang", "Công trình Văn Miếu gần 80 tỷ đồng xây xong không biết thờ ai", "Xây khu tượng đài 1.400 tỷ: Không nên đặt vấn đề đắt rẻ”, "Vĩnh Phúc xây văn miếu gần 300 tỷ để thờ người TQ", "Hơn 600 nhà văn hóa bị bỏ hoang, chờ được giải cứu"...là tiêu đề các bài báo trên báo đảng, nhà nước về chủ đề "Văn hóa":
Đất nước ta đã bao giờ đẹp như thế này chưa? Thưa TBT Trọng!
Đất nước ta đã bao giờ đẹp như thế này chưa? Thưa TBT Trọng!
8 tháng 7, 2017
Mỹ cần VN để kiềm chế TQ
TQ đang nổi lên, Mỹ đang chìm xuống trên trường quốc tế, TQ đe dọa vị thế siêu cường số 1 của Mỹ.
TQ đang bành trướng ở biển Đông, uy hiếp quyền lợi của Mỹ trong khu vực.
VN là cửa ải đầu tiên mà TQ phải vượt qua để tiến ra biển Đông. Mỹ cần VN để ngăn chặn TQ.
VN là cửa ải đầu tiên mà TQ phải vượt qua để tiến ra biển Đông. Mỹ cần VN để ngăn chặn TQ.
Nếu VN hợp tác hoặc là đồng minh của Mỹ thì TQ không thể bành trướng ra biển Đông, VN sẽ có cơ hội thu phục Hoàng Sa, Gạc Ma và các vùng biển đảo đang bị TQ xâm chiếm.
Bên lề Thượng đỉnh G20, Thủ tướng có các cuộc gặp với Chủ tịch TQ Tập Cận Bình, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và một số nhà lãnh đạo khác.
VIETNAMNET.VN|BỞI VIETNAMNET.VN
Chính quyền và Liên đoàn Luật sư VN sợ FB
"Từ trước đến nay giới luật sư Việt Nam bị dư luận cho là hèn, chỉ lo chạy án làm giàu, không quan tâm đến xã hội. Nay Bộ tư pháp ban hành văn bản này muốn bịt miệng giới luật sư, làm cho giới luật sư đã hèn, lại càng hèn thêm".
Biển Việt đang chết
Formosa lén lút xả thải ra biển miền Trung, nhà máy giấy Lee-man lén xả thải ra sông Hậu, bao nhiêu khu công nghiệp, nhà máy lén xả thải ra môi trường rồi theo sông ra biển. Nay nhà máy nhiệt điện công khai xả thải xuống biển Bình Thuận.
Phong trào xả thải ra biển đã tiến đến thời kỳ công khai.
Biển đang kêu cứu!
Phong trào xả thải ra biển đã tiến đến thời kỳ công khai.
Biển đang kêu cứu!
Chiến binh Tự do và Samurai
Cuối thế chiến 2. Mỹ phản công trên lãnh thổ Nhật. Một tiểu đoàn Mỹ bao vây, tấn công một cứ điểm Nhật trên một hòn đảo nhỏ. Trận đánh quyết liệt, tàn khốc nhiều ngày đêm khiến cả hai bên đều thiệt hại nặng nề. Quân Mỹ được tăng viện, quân Nhật bị cô thế, thiếu thực phảm, thuốc men và đạn dược. Cả hai bên đều kiệt sức vì phải đánh nhau liên miên suốt ngày đêm. Quân Mỹ yêu cầu quân Nhật đầu hàng để tránh thêm tổn thất. Quân Nhật mệt mỏi, tuyệt vọng, chỉ còn vài chục quân nên đồng ý đầu hàng với điều kiện được chết trong danh dự. Quân Nhật bàn giao cứ điểm và vũ khí cho quân Mỹ, chỉ giữ lại kiếm và dao găm để mổ bụng tự tử theo truyền thống Samurai. Khi quân Nhật chuẩn bị tự sát, vì quá khiếp phục, viên sĩ quan chỉ huy quân Mỹ liền quỳ xuống trước mặt họ, yêu cầu họ phải sống, phía Mỹ sẽ tôn trọng và đối xử tử tế với họ. Các quân nhân Mỹ đều quỳ xuống trước hàng tù binh Nhật tỏ lòng kính trọng. Quân Nhật quá bất ngờ và cảm động trước sự cao thượng của quân Mỹ nên bật khóc, buông rơi dao, kiếm.
Rồi hai kẻ thù không đội trời chung ôm chầm lấy nhau khóc nức nở!
(Câu chuyện này tôi nghe kể cách đây 40 năm nên không nhớ rõ xuất xứ. Bạn nào biết thì bổ xung nhé!)
Ảnh: Chiến binh Mỹ và Nhật trong thế chiến 2
Rồi hai kẻ thù không đội trời chung ôm chầm lấy nhau khóc nức nở!
(Câu chuyện này tôi nghe kể cách đây 40 năm nên không nhớ rõ xuất xứ. Bạn nào biết thì bổ xung nhé!)
Ảnh: Chiến binh Mỹ và Nhật trong thế chiến 2
7 tháng 7, 2017
Tôi phản đối, thưa ông Vũ Khoan!
Nhiệm vụ của quân đội là bảo vệ Tổ quốc và nhân dân, không phải làm kinh tế. Nguyễn Trãi nói: "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân. Quân điếu phạt trước lo trừ bạo". Binh pháp có câu: "Nuôi quân 3 năm, đánh giặc 1 giờ".
Quân đội phải tập chung học tâp, rèn luyện, thao luyện thường xuyên, sẵn sàng chiếu đấu. Nếu quân đội làm kinh tế sẽ sinh ra thói ham tiền, sa đọa, lợi ích nhóm... ảnh hưởng đến khả năng và tinh thần chiến đấu.
Ông nói: "Ví dụ như làm đường tuần tra biên giới, địa phương làm lủng củng, sau đó chỉ có quân đội mới làm được". Ông chưa biết rồi, quân đội có binh chủng Công binh để làm các công trình quân sự và chế tạo thiết bị, vũ khí nhé.
Quân đội VN mải làm kinh tế, không tập chung chế tạo, sản xuất vũ khi nên phải đi mua, đa số vũ khí của QĐVN đều phải đi mua vậy. Ông Vũ Khoan hãy nhìn đ/c Triều Tiên của ông kìa, bị bao vây cấm vận, nghèo đói mà họ vẫn sản xuất được tàu ngầm, tên lửa hiện đại, cả vũ khí hạt nhân kìa. Còn QĐVN làm được gì? Ít lắm, kém lắm so với số lượng 24.000 "ráo sư, tiện sĩ" đúng không ông? Đ/c lớn của ông là TQ cũng cấm quân đội làm kinh tế rồi.
Tôi nghĩ ông Khoan lo lắng cho "nhóm lợi ích" trong quân đội nên mới cổ xúy để QĐ làm kinh tế thôi.
Hiện nay biển đảo của VN đang bị TQ chiếm đóng, ngư dân VN đang bị giặc TQ bắn, cướp, giết trong lãnh hải VN, không phận VN bị máy bay TQ xâm nhập... sao quân đội không lo chiến đấu bảo vệ chủ quyền, bảo vệ ngư dân mà lại lo làm kinh tế?
Vài dòng gửi ông, mong ông nghĩ lại!
Quân đội phải tập chung học tâp, rèn luyện, thao luyện thường xuyên, sẵn sàng chiếu đấu. Nếu quân đội làm kinh tế sẽ sinh ra thói ham tiền, sa đọa, lợi ích nhóm... ảnh hưởng đến khả năng và tinh thần chiến đấu.
Ông nói: "Ví dụ như làm đường tuần tra biên giới, địa phương làm lủng củng, sau đó chỉ có quân đội mới làm được". Ông chưa biết rồi, quân đội có binh chủng Công binh để làm các công trình quân sự và chế tạo thiết bị, vũ khí nhé.
Quân đội VN mải làm kinh tế, không tập chung chế tạo, sản xuất vũ khi nên phải đi mua, đa số vũ khí của QĐVN đều phải đi mua vậy. Ông Vũ Khoan hãy nhìn đ/c Triều Tiên của ông kìa, bị bao vây cấm vận, nghèo đói mà họ vẫn sản xuất được tàu ngầm, tên lửa hiện đại, cả vũ khí hạt nhân kìa. Còn QĐVN làm được gì? Ít lắm, kém lắm so với số lượng 24.000 "ráo sư, tiện sĩ" đúng không ông? Đ/c lớn của ông là TQ cũng cấm quân đội làm kinh tế rồi.
Tôi nghĩ ông Khoan lo lắng cho "nhóm lợi ích" trong quân đội nên mới cổ xúy để QĐ làm kinh tế thôi.
Hiện nay biển đảo của VN đang bị TQ chiếm đóng, ngư dân VN đang bị giặc TQ bắn, cướp, giết trong lãnh hải VN, không phận VN bị máy bay TQ xâm nhập... sao quân đội không lo chiến đấu bảo vệ chủ quyền, bảo vệ ngư dân mà lại lo làm kinh tế?
Vài dòng gửi ông, mong ông nghĩ lại!
Phạm Văn Hải
Đừng chỉ vì mỗi chuyện sân golf trong sân bay mà hiểu sai. Quân đội làm kinh tế là còn phải gánh các nhiệm vụ chính trị và những việc mà DNNN không làm, nguyên…
VIETNAMNET.VN|BỞI VIETNAMNET.VN
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)











