Trang

9 tháng 1, 2016

Bình chữa cháy ôtô “cháy” hàng

BTTD: Để bình chữa cháy trong xe dễ phát nổ khi nhiệt độ tăng cao.

08/01/2016 09:17 GMT+7
TT - Những ngày đầu áp dụng thông tư 57 của Bộ Công an (hiệu lực từ 6-1) bắt buộc các ôtô từ 4 chỗ ngồi trở lên phải gắn bình chữa cháy, nhiều cửa hàng bán loại bình này tại TP.HCM, Hà Nội đã nâng giá lên với lý do khan hàng.
 
"Nghe đọc bài: Bình chữa cháy ôtô "cháy" hàng"
Người dân đổ xô đi mua bình chữa cháy cho ôtô sau khi thông tư 57 của Bộ Công an có hiệu lực. Tại một số cửa hàng bán bảo hộ lao động ở Hà Nội đã xảy ra tình trạng khan hàng và lên giá đối với các bình chữa cháy loại nhỏ - Ảnh: Nguyễn Khánh
Người dân đổ xô đi mua bình chữa cháy cho ôtô sau khi thông tư 57 của Bộ Công an có hiệu lực. Tại một số cửa hàng bán bảo hộ lao động ở Hà Nội đã xảy ra tình trạng khan hàng và lên giá đối với các bình chữa cháy loại nhỏ - Ảnh: Nguyễn Khánh
Trong khi phần lớn tài xế và chủ xe đều mua bình chữa cháy do Trung Quốc sản xuất vì giá rẻ, các chuyên gia cho rằng nên chọn những địa chỉ tin cậy, những nhà sản xuất có bảo hành.
Giá tăng gấp đôi
Theo ghi nhận tại TP.HCM ngày 7-1, nhiều cửa hàng bán thiết bị chữa cháy chỉ nhập hàng từ Trung Quốc, trong khi hàng của các nước khác không được ưa chuộng do có giá cao. Trong đó, bình chữa cháy dạng bột loại 1kg được các chủ xe chọn do nhỏ gọn.
Tại cửa hàng thiết bị phòng cháy chữa cháy CT trên đường Hồng Bàng (Q.5), giá bình chữa cháy loại 1kg của Trung Quốc bị đẩy lên 200.000 đồng/bình, trong khi trước đó chỉ 100.000 đồng/bình.
“Trước đây cả năm mới được bán một bình chữa cháy loại nhỏ nhưng chỉ sáng nay đã bán được cả chục bình. Giá tăng nhưng cũng hết hàng rồi” - chủ cửa hàng nói.
Khi hỏi về chất lượng sản phẩm, chủ cửa hàng trên cho biết bình chữa cháy tại cửa hàng được cơ quan chức năng kiểm định an toàn, đảm bảo chất lượng.
Một cửa hàng bán bình chữa cháy trên đường Hồng Bàng, Q.6 cũng cho biết giá bình chữa cháy loại 1kg dạng bột 170.000 đồng/bình.
Dù khẳng định để cả mấy năm không hỏng và có thể tái sử dụng khi hết bột nhưng nhân viên cửa hàng cũng dặn khách: “Khi di chuyển phải cẩn thận không để va chạm mạnh dẫn đến nổ bình. Ngoài ra, không để bình chữa cháy tại những nơi có nhiệt độ trên 60OC vì gặp nhiệt độ 
cao, bình dễ xì bột”.
Sáng cùng ngày, khi một tài xế tấp xe vào một tiệm bán bình chữa cháy không tên trên đường Âu Cơ (P.10, Q.Tân Bình) để hỏi mua bình chữa cháy loại 1kg, ông chủ tiệm cho biết chỉ còn hai bình xuất xứ từ Trung Quốc nhưng hét giá 250.000 đồng/bình.
“Trước đây chúng tôi chỉ bán 140.000 đồng/bình nhưng hàng mới nhập về có giá 180.000 - 200.000 đồng/bình nên phải tăng giá mà cũng không có nhiều hàng” - chủ cửa hàng nói.
Tại Trung tâm thiết bị phòng cháy và chữa cháy 4-10 (thuộc Cảnh sát phòng cháy và chữa cháy TP.HCM), nhiều khách hàng cũng đến tìm mua các loại bình chữa cháy cho ôtô từ 4-7 chỗ.
Ông Nguyễn Mạnh Thắng (Hóc Môn) cho biết: “Con trai tôi lái xe đến đoạn cầu Tham Lương, Q.12 bị cảnh sát giao thông thổi lại kiểm tra. Nó đưa bình chữa cháy được gắn theo xe nhưng cảnh sát giao thông nói bình chữa cháy này không đúng quy định, yêu cầu phải mua một bình chữa cháy cho đúng quy định.
Tôi đi một số nơi tìm hiểu nhưng không biết bình có đạt chất lượng không nên phải lên tận trung tâm này để mua”.
Cục Cảnh sát phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ (Bộ Công an) kiểm tra một ôtô về việc trang bị phương tiện phòng cháy chữa cháy trên xe. Trong ngày đầu các lái xe vi phạm chỉ bị nhắc nhở (ảnh chụp ngày 6-1 tại đường cao tốc Pháp Vân - Cầu Giẽ) - Ảnh: Doãn Tấn
Cục Cảnh sát phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ (Bộ Công an) kiểm tra một ôtô về việc trang bị phương tiện phòng cháy chữa cháy trên xe. Trong ngày đầu các lái xe vi phạm chỉ bị nhắc nhở (ảnh chụp ngày 6-1 tại đường cao tốc Pháp Vân - Cầu Giẽ) - Ảnh: Doãn Tấn
Nên mua ở những nơi được cấp phép
Đại tá Nguyễn Quang Nhật, trưởng phòng tham mưu Cảnh sát phòng cháy và chữa cháy TP.HCM, cho biết trên thị trường hiện có rất nhiều loại bình chữa cháy để gắn trên ôtô từ 4-9 chỗ hoặc các loại xe tải, với chất lượng và giá cả khác nhau.
Tuy nhiên, người mua nên đến các cửa hàng, trung tâm bán thiết bị, dụng cụ phòng cháy chữa cháy được cơ quan chức năng cấp phép để mua các loại 
bình đạt chất lượng.
Ngoài ra, khi mua bình chữa cháy nên chú ý bình phải có dán tem bảo hành, với thời gian bảo hành từ 6-12 tháng tùy loại. Nếu bình hết hạn sử dụng, người tiêu dùng phải mang đi kiểm tra hoặc thay bình mới.
Một số cơ sở bán bình chữa cháy không đạt chất lượng, có thể tự nổ... là do những loại bình này đã được nạp đi nạp lại rồi sơn phết cho mới trước khi bán. Cũng theo ông Nhật, Cảnh sát phòng cháy và chữa cháy hiện không cấp kiểm định chất lượng các bình chữa cháy.
Đại tá Huỳnh Ngọc Quan, trưởng phòng hướng dẫn chỉ đạo về phòng cháy Cảnh sát phòng cháy và chữa cháy TP.HCM, cho biết hiện có nhiều loại thiết bị chữa cháy cầm tay như bình CO2, bình bột ABC... chủ yếu được nhập khẩu do VN chưa sản xuất được.
Do đa số bình chữa cháy này là bình khí nén, áp suất bên trong có thể gia tăng khi nhiệt độ gia tăng, nên những lo lắng bình chữa cháy này có thể phát nổ khi gặp nhiệt độ cao cũng có cơ sở.
Tuy nhiên, ông Quan khẳng định chuyện bình chữa cháy phát nổ hiếm khi xảy ra, bởi nhà sản xuất đã tính toán kỹ các điều kiện: nhiệt độ bình thường, nhiệt độ gia tăng, va đập...
Các điều kiện này được kiểm chứng thực tế và được các cơ quan chức năng nhà nước giám sát lại qua công tác kiểm định (thông số trên sản phẩm đều được nhà sản xuất cung cấp cùng sản phẩm - PV).
Mặt khác, theo ông Quan, đa số thiết bị chữa cháy được các nhà sản xuất khuyến nghị bảo quản tốt nhất trong môi trường từ -10OC đến 55OC, nên khả năng bình phát nổ ở nhiệt độ 50OC là không có cơ sở.
Tuy nhiên, mỗi bình chữa cháy đều có thời gian hoạt động nhất định, nên người sử dụng cần đưa đến các đơn vị chuyên môn để bảo hành, kiểm tra lại khi 
hết thời hạn bảo hành.
Một tài xế mua bình chữa cháy tại một cửa hàng trên đường An Dương Vương, Q.5, TP.HCM - Ảnh: Tự Trung
Một tài xế mua bình chữa cháy tại một cửa hàng trên đường An Dương Vương, Q.5, TP.HCM - Ảnh: Tự Trung
Kiểm định chỉ nhắc nhở
Cũng trong ngày 7-1, các trung tâm đăng kiểm tại TP.HCM cho biết ôtô từ 4-9 chỗ chưa có bình chữa cháy vẫn được kiểm định bình thường.
Ông Trần Kỳ Hình - cục trưởng Cục Đăng kiểm VN - nói: theo quy định của Bộ GTVT, trong hạng mục đăng kiểm không có nội dung kiểm tra bình chữa cháy đối với xe 4-9 chỗ ngồi. Nhưng chúng tôi đã yêu cầu các trung tâm đăng kiểm nhắc nhở mọi người biết có văn bản của Bộ Công an quy định về xe phải có bình chữa cháy.
Theo Cục Đăng kiểm VN, đến tháng 5-2015 cả nước có 951.811 ôtô 4-9 chỗ, trong đó Hà Nội có 266.484 xe và TP.HCM có 193.804 xe. Theo thông tin từ các trung tâm đăng kiểm ở TP.HCM, chỉ mới khoảng 50% ôtô 4-9 chỗ ngồi có bình chữa cháy. Như vậy, cần khoảng nửa triệu bình chữa cháy cho ôtô chưa được lắp đặt.
Một số lái xe cho biết chưa nghe quy định về việc trang bị bình chữa cháy nên chưa mua. Có trường hợp lái xe lấy bình chữa cháy từ trong cốp xe ra mới biết bình chữa cháy đã hết hạn sử dụng cách đây... ba năm.
Lãnh đạo một trung tâm đăng kiểm cho biết theo quy định, bình chữa cháy phải đặt trong xe ở nơi dễ nhìn, dễ lấy để xử lý kịp thời khi xảy ra cháy. Do đó, việc đặt bình chữa cháy trong cốp xe hoặc bình chữa cháy hết thời hạn sử dụng là 
không đúng quy định.
Xe dưới 9 chỗ không thiết kế nơi đặt bình chữa cháy
Đại diện nhà phân phối chính thức một thương hiệu ôtô nổi tiếng Đức tại VN cho biết các dòng xe này nhập khẩu về VN cũng không có thiết kế vị trí đặt bình cứu hỏa.
Ngay khi biết được thông tin dự thảo quy định này, bản thân công ty ông đã có văn bản gửi cho nhà sản xuất tại Đức đặt vấn đề và được phản hồi rằng các dòng xe do hãng này sản xuất không có thiết kế vị trí để bình cứu hỏa.
Người dùng muốn trang bị sẽ được bán kèm theo như linh kiện lắp thêm chứ không buộc phải có 
trong khoang hành khách.
Đại diện bộ phận sản xuất Công ty Toyota VN cho biết các dòng xe dưới 9 chỗ ngồi do công ty này sản xuất tại VN và các quốc gia khác cũng không thiết kế vị trí đặt bình cứu hỏa vì không gian bên trong xe quá nhỏ, hơn nữa khá nguy hiểm cho hành khách ngồi trong xe.
Theo vị này, khi nhiệt độ bên ngoài 38OC, bên trong xe có thể lên đến 80OC nên một chiếc xe để liên tục ngoài nắng nóng sẽ có thể làm nổ bình cứu hỏa.
Vị chuyên gia này cho biết ở nhiều quốc gia chỉ quy định bắt buộc các xe vận chuyển hành khách công cộng, xe buýt mini như Toyota Hiace (16 chỗ) nhập khẩu vào VN có thiết kế vị 
trí đặt bình cứu hỏa.
Trong khi đó, đại diện tiểu ban kỹ thuật thuộc Hiệp hội Các nhà sản xuất và lắp ráp ôtô VN (VAMA) cho biết trong tiêu chuẩn thiết kế các dòng xe dưới 9 chỗ ngồi không có chỗ để bình cứu hỏa.
Vị này cũng khẳng định ngay cả các quốc gia tiên tiến cũng không quy định xe dưới 9 chỗ ngồi phải lắp đặt các bình cứu hỏa. Bởi nếu có quy định này, các nhà sản xuất đã bắt buộc phải thiết kế vị trí đặt bình cứu hỏa, chưa kể tỉ lệ vụ cháy nổ trong xe là khá ít so với tổng số xe lưu hành tại các quốc gia đó.
Vị này cho biết trong tuần sau sẽ triệu tập một cuộc họp với các thành viên VAMA để tập hợp các ý kiến gửi Bộ Công an đề nghị có hướng dẫn cụ thể.
“Đối tượng điều chỉnh của quy định này là người tiêu dùng, nhưng do có liên đới nên các thành viên VAMA sẽ bàn, các quy định về an toàn, chất lượng xe lâu nay do Bộ GTVT quy định” - vị này nói.
Cũng theo vị này, trước đây Bộ GTVT từng có ý kiến không đồng tình khi có dự thảo ban hành về tiêu chuẩn nhưng không hiểu vì sao vẫn tồn tại. Hơn nữa khi xảy ra cháy nổ, người ngồi trên xe dưới 9 chỗ hoàn toàn có thể dễ dàng thoát ra ngoài trong thời gian ngắn.
Quy định này chỉ phù hợp với những loại xe buýt, xe vận chuyển hành khách, hàng hóa nguy hiểm chỉ có 1-2 cửa mới cần có bình cứu hỏa.
LÊ NAM
Lo bình cứu hỏa phát nổ
Ông Nguyễn Mạnh Thắng, đại diện diễn đàn OtoFun, cho biết nhiều thành viên trên diễn đàn này đang rất lo lắng khi cho rằng việc để bình cứu hỏa trong xe có thể còn nguy hiểm hơn không có.
Theo ông Thắng, trên bình cứu hỏa có khuyến cáo không để nơi nhiệt độ quá cao dễ bị nổ, trong khi VN ôtô để ngoài nắng trong những ngày hè nhiệt độ bên trong xe có thể lên đến hơn 70-80OC.
Các thành viên trên diễn đàn này cũng đặt nhiều câu hỏi như bình cứu hỏa phải đáp ứng tiêu chuẩn nào, ai kiểm định chất lượng, bình chữa cháy bằng bột hóa chất hay khí, kiện ai nếu bình chữa cháy phát nổ...?
Ngoài ra, nhiều ý kiến trên các diễn đàn cho rằng quy định này sẽ dẫn đến tình trạng đối phó chứ không phải trang bị để tự bảo vệ mình.
L.N.
N.ẨN - Đ.THANH , - Đ.PHÚ - Q.KHẢI - S.BÌNH

Nước Nga ngày nay

NƯỚC NGA THỜI PUTIN NHƯ THẾ NÀY MÀ GỌI LÀ CƯỜNG QUỐC !
- Nước Nga hiện nay là quốc gia có diện tích tự nhiên lớn nhất Thế giới (17.075.200 km2). Còn dân số đứng thứ 9 Thế giới với 143.925.973 người chưa tính cộng hoà Crimea và Sevastopol nhưng có nền kinh tế chỉ đứng hạng 10 sau các nước Mỹ, Trung Quốc, Nhật, Đức, Anh, Pháp, Brazil, Ý, Ấn Độ.
- Tổng thu nhập quốc dân (GDP) của Nga năm 2014 theo công bố của IMF là 1,860 tỷ USD trong khi tổng thu nhập quốc dân (GDP) của Mỹ và Liên minh châu Âu lên tới 35.875 tỷ USD. Như vậy nền kinh tế của nước Nga có quy mô chỉ bằng khoảng 1/20 các nước phương Tây.
- Nền kinh tế của nước Nga cũng thua kém tất cả các nước trong khối BRICS (trừ Nam Phi) như Ấn Độ (2.051 tỷ), Brazil (2.348 tỷ) và chỉ bằng chưa tới 1/5 của Trung Quốc (10.356 tỷ), chưa tới 1/9 của Mỹ (17.348 tỷ) và bằng khoảng 1/10 của Liên minh châu Âu (18.527 tỷ). Với tốc độ tăng trưởng kinh tế âm như hiện nay => khả năng Nga đuổi kịp và vượt qua Brazil, Ấn Độ gần như là “Mission: Impossible".
Theo Quỹ tiền tệ quốc tế IMF cho rằng năm 2015 GDP của Nga tính bằng USD sẽ chỉ tương đương 1.235 tỷ USD do đồng ruble sụt giá, năm 2016 chỉ còn 1.179 tỷ USD và phải tới năm 2020 Nga mới có thể quay lại gần bằng mức của 2014. Do đó, Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev đã lên tiếng “cảm ơn” phương Tây cấm vận kinh tế Nga vì cho rằng đó là động lực để Nga “xoay trục” sang châu Á.
- Giá trị một công ty công nghệ của Mỹ như Apple cũng đủ mua sạch toàn bộ thị trường chứng khoán Nga. (Số liệu cập nhật năm 2014).
- Tổng giá trị xuất khẩu vũ khí của Nga trong suốt 15 năm qua đạt 115 tỷ USD nhưng chỉ một mình Apple trong năm 2015 đã có doanh thu 233.7 tỷ USD.
- Nga là nước duy nhất trong nhóm G8 không có mặt trong nhóm nước có Chỉ số phát triển con người (HDI – Human Development Index) cao. Chỉ số phát triển con người của Nga đứng hạng 50 thế giới, tương đương Belarus, thua cả Montenegro. Ba nước cộng hoà Baltic tách ra từ Nga là Estonia, Latvia và Litva đều có chỉ số phát triển con người cao hơn nước Nga. Những nước đang lâm vào khủng hoảng kinh tế trầm trọng như Hy Lạp và Bồ Đào Nha cũng có chỉ số Phát triển con người cao hơn Nga.
- Quân đội của Nga có sức mạnh hàng đầu thế giới nhưng thu nhập bình quân đầu người của nước Nga theo thống kê của Quỹ tiền tệ quốc tế IMF năm 2015 là 8.447 USD, dưới mức trung bình của thế giới (10.027 USD). Thu nhập bình quân đầu người của một cường quốc như Nga thua cả một nước châu Phi như Gabon (8.581 USD), chưa bằng 1/2 của Estonia (17.425), chưa bằng 1/3 của Hàn Quốc (27.513), chưa bằng 1/4 của Israel (35.702), chỉ bằng 1/5 của người láng giềng Phần Lan (42.159) và chưa bằng 1/10 của Luxembourg (103.187), một quốc gia hầu như chẳng có quân đội.
Rất may cho Phần Lan là năm 1940 không bị Liên Xô thôn tính để về với đại gia đình Xô Viết. Nếu không ngày nay dân của họ cũng nghèo như dân Nga chứ không thể cao gấp 5 lần như vậy.
- Đất nước Hy Lạp dù đang khủng hoảng kinh tế, nợ công ngập ngụa nhưng thu nhập đầu người của họ cũng cao gấp đôi người Nga (17.657 USD so với 8.447 USD)
- GDP của riêng 2 tỉnh Quảng Đông và Giang Tô ở Trung Quốc năm 2014 lần lượt là 1,103 và 1,059 tỷ USD khi cộng lại cũng đã vượt xa tổng GDP của toàn bộ nước Nga.
- Ngân sách Liên bang hàng năm của nước Nga chỉ bằng ngân sách của thành phố New York (theo bài trả lời phỏng vấn của Vadim Lukashevich, chuyên gia phân tích quân sự, phó tiến sỹ khoa học - kỹ thuật Nga đăng trên tờ “Svobodaia Pressa”.
Theo thống kê, ở nước Mỹ 79,7% các hộ nghèo có máy lạnh. 99,2% hộ nghèo có tủ lạnh, 64,3% có máy giặt, 56,7% có máy sấy quần áo, 89% có lò vi sóng và lò nướng thức ăn, hơn 1/3 có máy rửa bát. 3/4 các hộ nghèo Mỹ có ít nhất 1 xe ô tô, 31% có từ 2 xe trở lên. Đời sống tinh thần của các hộ nghèo cũng hơn hẳn đời sống tinh thần của người Nga. 97% hộ nghèo có ít nhất 1 ti vi màu. Hơn 50% hộ có 2 ti vi màu, 25,3% có ti vi màn hình rộng. 75% hộ nghèo có máy DVD, 62% dùng truyền hình cáp hoặc truyền hình vệ tinh, hơn 50% có thiết bị âm thanh stereo, 91,3% có điện thoại cố định, 32,5% có cả điện thoại cố định và điện thoại di động. 3/4 số hộ nghèo có máy tính.
St

Nhật Bản giữ nhà ga phục vụ một nữ sinh đến trường.

BTTD: Nhật Bản thật vỹ đại !
 Đều đặn mỗi ngày, hai chuyến tàu đỗ tại nhà ga Kami-Shirataki, Nhật Bản vào giờ cố định, đưa một nữ sinh trung học đến trường và về nhà.
Nhà ga Kami-Shirataki được xây dựng ở đảo Hokkaido, phía bắc Nhật Bản. Cách đây khoảng ba năm, hành khách đến trạm Kami-Shirataki giảm đáng kể vì nơi này ở vị trí xa, không thuận tiện cho việc đi lại. Cơ quan Đường sắt Nhật Bản (JR) quyết định đóng cửa nhà ga khi dịch vụ chở hàng hoá cũng ngừng hoạt động. 
Nhưng họ đã thay đổi ý định sau khi biết một nữ sinh thường xuyên có mặt tại nhà ga này để đi học mỗi ngày. Nhiều năm qua, các chuyến tàu dừng tại nhà ga chỉ để đón hành khách duy nhất.
Nhật Bản giữ nhà ga phục vụ một nữ sinh đến trường
Hành khách duy nhất của nhà ga Kami-Shirataki. Ảnh: CCTV News.
JR cho biết, họ sẽ tiếp tục duy trì hoạt động của Kami-Shirataki cho đến khi cô bé tốt nghiệp, dự kiến vào ngày 26/3/2016.
Theo CCTV News, câu chuyện được chia sẻ trên các trang mạng xã hội, thu hút hàng nghìn lượt chia sẻ và bình luận. Không ít ý kiến cảm kích trước sự ưu tiên cho giáo dục của chính phủ Nhật Bản. 
"Đây là ý nghĩa của một hệ thống quản trị tốt từ cấp cơ sở. Mọi công dân đều được quan tâm. Không đứa trẻ nào bị lãng quên", một tài khoản Facebook bình luận.
"Cảm ơn chính phủ Nhật Bản. Các bạn chính là hình mẫu cho cả thế giới. Họ đã tôn trọng lợi ích của cả những người bình thường. Tôi cảm thấy trân trọng vì tất cả những gì các bạn đã làm, Nhật Bản", một người khác viết.

Ảnh cậu bé học, kiếm tiền bên vỉa hè khiến dân mạng xúc động

Một cậu bé ở Ấn Độ có thể tiếp tục đến trường nhờ sự giúp đỡ từ người dân sau khi bức ảnh em học bài và tranh thủ kiếm tiền nhờ cân điện tử bên vỉa hè lan truyền trên Facebook.
Hoàng Anh

Sự thật kinh hoàng bên trong bệnh viện lớn và uy tín nhất Việt Nam


11:44am, 08/01/2016

Việc tuồn bán, gian dối, tái chế, tái sử dụng nhẫn tâm các loại rác thải y tế độc hại đã từng làm đau đầu nhiều nước trên thế giới.

Hàng chục tấn rác thải y tế độc hại lẽ ra phải bị tiêu hủy theo đúng quy trình nghiêm ngặt tại những cơ sở được cấp phép lại đang được “âm thầm” sơ chế tại một trong những cơ sở khám - chữa bệnh lớn và uy tín nhất Việt Nam: Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội).
Để rồi, những phế phẩm vô cùng nguy hại này được tái chế thành những sản phẩm nhựa tại những cơ sở sản xuất thủ công ngay ngoại thành Hà Nội, và rất có thể chúng trở thành những chiếc thìa nhựa, cốc nhựa mà người dân vẫn sử dụng hằng ngày.
Thay vì phải tiêu hủy, rác thải y tế độc hại được “âm thầm” phân loại ngay tại BV Bạch Mai (Hà Nội) để chuyển cho một đường dây thu gom.
Việc tuồn bán, gian dối, tái chế, tái sử dụng nhẫn tâm các loại rác thải y tế độc hại đã từng làm đau đầu nhiều nước trên thế giới. Thảm họa này từng diễn ra ở VN và không ít lần đã bị dư luận cực lực lên án, chứ không phải đây là lần đầu nhóm PV chúng tôi “bắt tận tay day tận trán” được.
Tuy nhiên, sự coi thường luật pháp, coi thường tính mạng con người, làm liều với các mầm độc (mà cả thế giới bắt buộc phải tiêu hủy theo quy trình nghiêm ngặt) đến mức này thì… đúng là quá sức tưởng tượng.
Giữa lòng Hà Nội, trong một bệnh viện hàng đầu quốc gia, họ mua cả máy móc về, thuê nhân công, có “người trong cuộc” đứng ra quản lý, tổ chức cắt rửa dây và ống truyền dịch đỏ máu người bệnh, cắt và nghiền xilanh nhuốm máu và các mẫu bệnh phẩm có sức lây lan bệnh tật khủng khiếp.
Sơ chế xong, họ bỏ vào bao tải, và xe tải của doanh nghiệp ở làng tái chế nhựa ra vào công khai “cẩu” hàng đi. Theo như nhân công đang tái chế rác thải y tế độc hại kể trên tiết lộ, thì thứ hàng kinh hãi và nguy hiểm kia đã và đang được tái chế thành ống hút, thìa nhựa, hộp sữa chua… và hàng nghìn sản phẩm quen thuộc, có sức đầu độc đông đảo người tiêu dùng.
Tận mục “công xưởng tái chế rác thải độc hại”
Sau thời gian dài chúng tôi tiến hành theo dõi, sự thật khó tin đã lộ ra. Phía sau lưng nhà xác, nhà tang lễ của Bệnh viện Bạch Mai, có một khu vực xử lý rác thải rất rộng rãi. Ở đó có các căn nhà nhỏ, có cả khu xử lý nước thải máy móc chạy ầm ầm.
Đêm về, đứng bên ngoài nhìn vào, chúng tôi thấy cả khu vực tối om, chuột cống chạy qua chạy lại, chúng lục lọi các mẫu bệnh phẩm được đặt ơ hờ trong các túi nylon đính thương hiệu “Bệnh viện Bạch Mai”. Chuột to tày bắp chân rúc rích lạch xạch tha lôi rác y tế, bông băng sũng máu, chai lọ hóa chất thừa... Nơi đây đang ẩn chứa một “bí mật đau lòng” về rác thải độc hại.
Đi qua sườn của nhà tang lễ, chúng tôi thấy một khu cổng sắt gỉ, khóa và xích cũng rỉ nát bẩn thỉu. Trên tầm cao độ 2 - 3m, có một tấm biển cũ, to đùng và… sai chính tả: “Khu thu gom lưu trữ sử (viết “s” thay vì “x”) lý chất thải tập chung (viết “ch” thay vì “tr”). Khu sử (viết “s” thay vì “x”) lý nước thải. Không nhiệm vụ miễn vào”.
Tấm biển sai chính tả.
Bốn xe tải chở rác thải y tế độc hại “hiên ngang” ra khỏi BV Bạch Mai để tới các cơ sở tái chế.
Đi sâu vào qua cổng khu lưu trữ và xử lý chất thải của BV Bạch Mai thì gặp những cái thùng màu vàng (rác thải độc hại) và màu đen (có biển cảnh báo khẩn cấp: “Chất thải y tế nguy hại, gây độc tế bào phóng xạ”). Chỗ nguy hại bậc nhất là căn phòng khá kiên cố, ở đó treo biển: “NHÀ LƯU GIỮ CHẤT THẢI NGUY HẠI”. Bên cạnh là khu vực có lẽ được tận dụng để tái chế, sơ chế, lôi ống dịch, xilanh vấy máu ra cọ rửa nghiền nát, đem bán tống bán tháo, nó vẫn được trưng tấm biển cũ: “NHÀ GIAO CA”. Ở đó có cả máy nghiền xilanh ra “miếng nhựa” rồi bỏ bao tải đem bán. Họ đầu tư rất quy mô, máy chạy ào ào, màu cũ bẩn, ghỉ sét.

Theo đúng quy định, thì sau khi nhân viên được Bệnh viện thuê thu gom rác thải y tế, loại độc hại và loại không độc hại trong những cái túi và những cái thùng chứa rác có bánh lăn khác nhau, họ sẽ tập kết vào nơi tập trung, xử lý hoặc trung chuyển để đem đi tiêu hủy theo hợp đồng với các công ty có trách nhiệm và có công nghệ đặc biệt.
Nhưng, căn phòng đầy bông băng, dây truyền dịch, kim tiêm và cái nào cũng có thuốc thang, hóa chất, đặc biệt là các ống máu có khi to bằng cổ tay, có nhiều ống dây truyền loằng ngoằng. Các kim tiêm nhọn hoắt cắm vào xi lanh đỏ máu thì dĩ nhiên ai trông cũng hãi hùng.
Nhiều ống truyền, dây truyền từ khoa Thận nhân tạo (lọc máu, chạy thận) xuống, đỏ, tanh đến mức khủng khiếp. Những nhân viên ở đây vẫn bình thản mở nắp các thùng rác thải y tế độc hại màu vàng mà họ biết rất rõ là cái gì. Họ bới tung nó lên, bông băng, kim tiêm vứt ra một cái khay to bằng nửa cái giường cá nhân, họ chọn riêng ống truyền dịch, dây truyền bằng nhựa ra. Họ cắt nhỏ các dây truyền ống truyền, rồi xả nước rửa bỏ máu mủ.
Cắt bỏ các nút và khớp nối nhựa ra. Cắt để phân loại nhựa, nhựa trắng và nhựa màu, nhựa cứng và nhựa mềm, theo yêu cầu của đối tác mua hàng thường xuyên bằng xe tải. Đến lượt xi lanh, họ nhổ bỏ mũi tiêm sắt nhọn hoắt, cho tất cả vào máy nghiền, máy nổ đinh tai nhức óc, xi lanh cứng quèo vỡ vụn thành hạt như đỗ xanh màu trắng ngà. Xi lanh có cái đầu pít tông màu đen. Họ cứ nghiền tất rồi tìm cách lọc riêng nhựa trắng và nhựa đen riêng ra. Nước thải mà họ xả ra thì chắc chắn là… nhắm mắt cũng biết rất kinh hoàng.
Sự thật kinh hãi
Trong lần đầu chúng tôi xâm nhập bí mật khu vực này, có một nam nhân viên đang xịt rửa xe rác đuổi quầy quậy chúng tôi ra, dù chúng tôi vào vai học tập kinh nghiệm xử lý rác và giới thiệu “đã được sự đồng ý của lãnh đạo khoa Kiểm soát nhiễm khuẩn” (sau thời gian nghiên cứu, chúng tôi phát hiện ra kẽ hở nhỏ xíu đó trong quản lý người “thực tập” ở đây có thể giúp các PV đột nhập được).
Giữa lúc đó, hai xe tải chở nhựa phế thải, nhựa sơ chế về Hưng Yên tái chế. Trong ngôi nhà “Lưu giữ chất thải nguy hại” có 2 người đang mở nắp các xe rác màu vàng (rác thải nguy hại) ra để chọn lựa, phân loại, rửa ráy, xay nghiền. Một phụ nữ, nghe nói là cán bộ y tế về nghỉ chế độ đang cắt từng ống truyền dịch, dây truyền ra thành từng khúc.
Chị ngồi trên cái ghế con, ngồi xổm bệt ở một khu vực được thiết kế như sân giếng để rửa ráy. Ở đó có một cái bồn nhựa màu xanh, có rãnh thoát nước, có ca nhựa, dao, kéo. Bên cạnh bồn rửa là các tấm biển cảnh báo ai nhìn cũng sợ “Hóa chất thải có chứa thành phần nguy hại”, “Dược phẩm gây hại tế bào”, với xe chứa rác được cảnh báo nhiễm khuẩn tế bào hoặc phóng xạ, với la liệt trong nhà ngoài sân là xe chứa rác thải độc hại màu vàng.
Sau khi rời BV Bạch Mai, 4 xe tải tập trung về làng Khoai, thôn Minh Khai.  
Một nhân viên nam trẻ hơn tên T cho biết là mình làm kiểu “hợp đồng” với khoa Kiểm soát nhiễm khuẩn của BV Bạch Mai để tái chế kiếm thêm thu nhập (?).
Đeo găng tay, anh này vừa nhặt kim tiêm ném vào một sàn sắt, nhặt bông băng đầy xú uế sau sử dụng ném vào cái túi ở bên cạnh hông, nhặt dây truyền ống truyền nhựa ném cho chị trung niên tên là H kia cắt gọt. Chúng tôi hỏi sao phải cắt, họ bảo cắt thì mới dốc được hết máu mủ ra khỏi dây. Và, phải cắt, phá vỡ, nghiền nát thì mới kết thúc hình dáng rác hải y tế độc hại của nó, tránh cơ quan chức năng “tóm cổ”…
Trò chuyện với “người trong cuộc”
Với mong muốn tìm ra sự thật nào đó đằng sau việc “sơ chế” rác thải với máy nghiền quy mô suốt nhiều năm, với các công đoạn răm rắp khép kín chặt chẽ đến khó tưởng tượng, ở ngay trong Bệnh viện Bạch Mai, chúng tôi đã tìm cách tiếp cận chính những người trong cuộc để nghe họ tâm sự.
Tại sao rác thải y tế độc hại khủng khiếp, rợn tóc gáy với máu người trong xi lanh, ống - dây truyền dịch, bông gạc đã sử dụng, hóa chất dược phẩm nguy hiểm kia lại có thể được “xử lý” thô sơ, đơn giản, luộm thuộm, vô trách nhiệm đến như vậy? Tiền vào túi ai, còn hiểm họa chết người thì cộng đồng gánh chịu. Câu trả lời có thể sẽ có ở các đoạn phỏng vấn được ghi âm, ghi hình dưới đây:
Cái này (ống truyền dịch đầy máu, dài ngoằng) sao phải cắt ra thế chị?
- Nhân viên nữ: Cắt hết cả những cái chốt này ra. Bỏ vào thùng javen đây này. Cắt khoảng 40 phân. Cắt ra rồi nó còn cái gì đâu, ngâm javen là nó trắng tinh ngay mà. Xong rồi vớt ra, để ráo, cho vào bao, đóng lại, cân lên, xong có người đến mua.
Chai truyền này thì không lấy, không ngâm à?
- Nhân viên nữ: Có lấy chứ, chai truyền để dồn đấy cho vào bao. Xong cứ thế cân không. Chỉ có cắt cái nước đi thôi, rồi cho vào bao. Còn ống truyền, cả bọng đái các thứ là cắt hết. Cắt xong cho vào ngâm.
Người ta mua về làm gì ạ?
- Nhân viên nữ:: Người ta đem về làm dép, làm muôi, thìa nhựa mà mình vẫn dùng khi ăn uống đấy. Những cái này (ống truyền dịch) quá đẹp. Nhựa này tốt cực kì. Mấy cái dây truyền trắng tinh đấy, nó là nhựa TP. Chỗ mua về chủ yếu là công ty nhựa thôi.
Tức là họ thua mua nhựa của mình rồi về tái chế lại?
- Nhân viên nam: Đúng.
Chứ không phải là họ xử lý rác thải?
- Nhân viên nam: Không, rác thải khác thì là công ty môi trường xử lý. Họ ký hợp đồng với bệnh viện chứ không ký trực tiếp với các khoa. Công ty môi trường thì tôi không liên hệ, chỉ liên hệ với những người thu gom nhựa (ống truyền, xi lanh) kia thôi.
Tức là với rác thải là nhựa như ống truyền thì xử lý chính vẫn ở đây?
- Nhân viên nam: Vẫn ở đây. Họ đến cân (mua), họ đem về, lại khử khuẩn theo cách của nó. Nó lọc, phân loại, chai cồn, chai nước muối, chai nhựa mềm, nhựa cứng, nhựa màu… Nhựa đấy đem về tái chế, nấu thành nhựa hạt, xuất đi các doanh nghiệp, muốn làm gì thì làm.
Những chai, lọ thủy tinh thì làm thế nào?
- Nhân viên nam: Chất thải rắn đấy thì chủ yếu do Cty Urenco 10 xử lý, chúng tôi chỉ tận dụng những cái có khả năng tái chế thôi.
Còn những cái chốt cắt ra từ ống truyền thì để làm gì?
- Nhân viên nữ: Vứt đi chứ làm gì? Nó không mua cái này. Đây là nhựa cứng.
- Nhân viên nam: Vẫn có những cơ sở tư nhân họ thu mua đấy.
Rác thải y tế ở đây một ngày có nhiều không?
- Nhân viên nam: Ở đây, bình thường cái rác vàng, tức là rác thải lây nhiễm, thì mỗi ngày ngày cỡ 1 tấn rưỡi. Chưa tính chai truyền với các thứ linh tinh, chủ yếu toàn bơm tiêm. Bơm tiêm mình lọc ra, dây truyền cũng lọc ra. Những cái đó mình tôi với bà H (nhân viên nữ) làm hết… Nếu chỉ tính bơm tiêm thì một ngày phải đến cả tạ, dây truyền dịch thì 50kg.
Ngày nào chị cũng xử lý những ống truyền dịch đầy máu me thế này?
- Nhân viên nữ: Ngày nào cũng xử lý, quen rồi. Tôi làm lâu rồi, mười mấy năm nay rồi.
Dây truyền dịch thì cắt, ống tiêm thì xử lý thế nào hả anh?
- Nhân viên nam: Phải xay để đãi, cho nó hết những cái đầu cao su đen đen đi. Xay để 1 là gọn, đỡ chật kho. 2 là khách hàng yêu cầu. Nếu không xay thì chở mất 3 ôtô, xay thì chỉ mất 1 ô tô thôi. Toàn bơm tiêm không gì khác, đây toàn bơm tiêm đã làm biến dạng. Ống tiêm thì khi mình xay, ngâm javen khử khuẩn xong thì nhìn cái nhựa nó trắng muốt.
Cũng như cái dây của bà H, cắt ra ngâm giaven, chiều vớt lên là nó trắng. Mình mà không làm thế là nó hôi hám, bốc mùi, vi khuẩn nhiều. Như bơm tiêm của anh là phải hấp diệt khuẩn, nó an toàn (!?). Nhưng ra môi trường thì “bọn” cảnh sát môi trường nó túm được nó phạt ngay. Xay ống tiêm với cắt ống truyền cái chính là để làm biến dạng nó đi, chứ để nguyên, ra ngoài người ta bắt được thì phạt chết.
* Title đã được thay đổi 
Theo Lao Động