Trang

2 tháng 3, 2015

Chấm dứt tư duy "tôi có quyền"

Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: 

Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Chấm dứt tư duy "tôi có quyền"
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh

Cần phải chấm dứt tư duy làm quản lý là tôi có quyền quản anh và tôi có quyền yêu cầu anh mọi điều. Phải chuyển từ tư duy quản lý sang tư duy làm phục vụ vì DN và người dân là người đóng thuế. Bộ máy quản lý có trách nhiệm phải tạo điều kiện thuận lợi nhất, làm họ hài lòng nhất.

Đây là quan điểm mà Bộ trưởng Bùi Quang Vinh khẳng định khi chia sẻ với PV Cổng TTĐT Chính phủ.
Thưa Bộ trưởng, cách đây 1 năm, ông có nói điều trăn trở nhất của mình là cải cách thể chế kinh tế. Cảm xúc của Bộ trưởng tại thời điểm này là như thế nào?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Tôi cho rằng cái được lớn nhất sau 1 năm là việc đã tạo được sự đồng thuận nhiều hơn trong xã hội, trong Đảng, Chính phủ và Quốc hội về nhu cầu cần phải đổi mới thể chế kinh tế tại Việt Nam. Trong đó, thống nhất những tư tưởng lớn là phải sử dụng công cụ thị trường để phân bổ nguồn lực, kể cả giáo dục, y tế, các lĩnh vực công… Còn Nhà nước pháp quyền XHCN sẽ dùng nguồn lực của mình để chăm lo cho người yếu thế, người nghèo được hưởng các dịch vụ về an sinh xã hội. Đây là tư tưởng rất lớn, tạo ra bước chuyển lớn trong nhận thức. Nhưng chúng ta phải thừa nhận vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Dù nhất quán về tư tưởng lớn nhưng khi đi vào hành động cụ thể, ví dụ khi thị trường hóa dịch vụ công, như lĩnh vực y tế, giáo dục, thì lại có quan điểm khác nhau. Về cổ phần hóa DNNN, tôi cho rằng số lượng không quan trọng bằng chất lượng. Vấn đề là cần thay đổi cơ cấu quản trị của DN đó theo hướng hiệu quả hơn. Muốn vậy, tỷ lệ cổ phần hóa của tư nhân tham gia phải lớn hơn tỷ lệ giữ cổ phần của Nhà nước trong DN. DN tư nhân phải trở thành động lực phát triển quan trọng nhất của nền kinh tế đất nước.
Chúng ta cần hỗ trợ nhiều hơn nữa cho khối DN tư nhân phát triển. Cụ thể như tăng cường tính công bằng, minh bạch trong đầu tư; khuyến khích hoạt động ươm tạo tài năng, ý tưởng mới; hỗ trợ thị trường, cung cấp thông tin cho DN tư nhân về những thách thức khi môi trường hội nhập, cạnh tranh.
Còn đối với DN nước ngoài, chúng ta chỉ kêu gọi những tập đoàn lớn, sở hữu công nghệ nguồn cao và những sản phẩm cạnh tranh trên thị trường quốc tế để tạo động lực cho phát triển kinh tế Việt Nam. Các hoạt động thanh tra kiểm tra nghiêm túc là rất cần thiết, nhưng phải siết chặt để tránh lợi dụng việc này để gây khó khăn cho DN.
Năm 2015 nhiều luật cơ bản như Luật Doanh nghiệp, Luật Đầu tư đã được ban hành, từng bước đi vào cuộc sống. Bộ trưởng có quan ngại về việc sẽ có tình trạng quy định thì tốt nhưng DN chỉ được hưởng lợi một phần hoặc lại bị thắt chặt lại bằng cách nào đó?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Trước hết, về 2 Luật này, tôi cho rằng có những tư tưởng rất thông thoáng và xuyên suốt là cố gắng minh bạch nhất, rõ ràng nhất và giúp cho người dân, DN được thực hiện quyền của mình- quyền được đầu tư, kinh doanh tất cả những lĩnh vực ngành nghề mà luật pháp không cấm. Mục tiêu cuối cùng là DN khi tham gia vào thị trường với chi phí rẻ nhất…
Nhưng đúng là có tình trạng một số luật khi xây dựng thì tư tưởng cởi mở thông thoáng nhưng những văn bản hướng dẫn như Thông tư, văn bản hướng dẫn thấp hơn… lại siết chặt, thậm chí đi ngược lại. Đó là vấn đề giám sát thực hiện, đảm bảo tính nhất quán, xuyên suốt.
Có trường hợp người thực thi không có cái tâm mà triển khai hoặc vì lợi ích riêng mà lợi dụng kẽ hở để làm khó DN, đặt ra nhiều điều kiện mới.
Vì vậy, cần phải chấm dứt tư duy làm quản lý là tôi có quyền quản anh và tôi có quyền yêu cầu anh mọi điều. Phải chuyển từ tư duy quản lý sang tư duy làm phục vụ vì DN và người dân là người đóng thuế. Bộ máy quản lý có trách nhiệm phải tạo điều kiện thuận lợi nhất, làm họ hài lòng nhất.
Gần đây, Bộ trưởng có nói đến bối cảnh của năm 2015 với nhiều lo lắng mà Việt Nam sẽ phải đối mặt- đó là sự tới hạn của các động lực tăng trưởng?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Trong hơn 30 năm đổi mới, chúng ta đã có những thành tựu nhất định, nhưng phải thừa nhận rằng động lực để tăng trưởng, phát triển đất nước trong những năm qua chủ yếu theo chiều rộng tức là dựa vào tài nguyên thiên nhiên, lao động giá rẻ, tăng vốn đầu tư. Đến nay vẫn cần phải dùng các yếu tố đó để cạnh tranh nhưng những động lực này không còn nhiều dư địa. Thời gian tới, cần phải có động lực mới là dựa vào tiến bộ khoa học, kỹ thuật, trong khi đây là điểm Việt Nam rất yếu. Ngoài ra, năng suất lao động cũng cần phải cải thiện rất nhiều.
Để có những động lực mới, Việt Nam cần đổi mới thể chế kinh tế tạo điều kiện cho các DN phát triển, tạo điều kiện để các nhà khoa học sống bằng những sản phẩm gắn với đời sống thực tiễn, giải đáp những vướng mắc trong sản xuất, tạo ra sản phẩm mới với một chi phí thấp và chất xám cao hơn.
Đó là điều chúng ta cần hiện nay, nhưng Việt Nam hiện không có nhiều sản phẩm như vậy. Tôi cho rằng từ chuyên gia kinh tế đến người bình thường đều hiểu được điều này. Trách nhiệm của Chính phủ là làm thế nào để tạo môi trường và thúc đẩy những nhân tố này.
Kể từ ngày 1/1/2015, Luật Đầu tư công đã chính thức có hiệu lực, đây là một trong những luật được dư luận đặc biệt quan tâm. Vậy theo ông, đâu là những yếu tố quan trọng giúp cho Luật có thể phát huy tính hiệu quả?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Bộ Kế hoạch và Đầu tư đang tích cực để hoàn thành 5 Nghị định hướng dẫn để trình Chính phủ trong thời gian sớm nhất. Trong Luật mới này, quy mô của nhóm dự án loại A phải có chủ trương từ cấp Trung ương, phải có phân tích về hiệu quả kinh tế, xã hội. Đặc biệt, cần quyết liệt rà soát, xem xét kỹ lưỡng các dự án đầu tư công trước khi quyết định đầu tư.
Đồng thời, phải làm tốt kế hoạch đầu tư trung hạn bởi vấn đề cốt lõi trong Luật Đầu tư công là chuyển từ ngắn hạn sang trung và dài hạn, trước hết là giai đoạn 2016 -2020. Đây là vấn đề mới đối với các bộ ngành, địa phương nên sẽ có những vướng mắc, rào cản nhưng phải nhất quán tinh thần “mỗi đồng vốn đầu tư công phải được quản lý tốt, chặt chẽ”, bởi vì chúng ta cần nhiều vốn để phát triển đất nước.
Để làm tốt điều này trước hết là nhận thức của các bộ ngành, địa phương phải cùng đồng tình thực hiện, đồng thời vừa làm vừa phải khẩn trương rút kinh nghiệm hoàn thiện các khung pháp lý. Dù trong thời kỳ đầu thì còn có khó khăn, nhưng khi đã vào “đường ray” rồi thì nó sẽ tiếp tục tiến lên phía trước.

>>>Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Tôi "choáng váng" với nhu cầu vốn từ các Bộ, địa phương


Theo Huy Thắng
Chinhphu.vn

1 tháng 3, 2015

Tiền đang “chảy” khỏi Trung Quốc?


Tiền đang “chảy” khỏi Trung Quốc?

Suốt nhiều năm qua, Trung Quốc đã cố gắng giữ cho đồng nội tệ của mình không quá mạnh so với đồng USD. Giờ đây, có thể họ cần phải chặn đứng đà giảm giá của nhân dân tệ để phòng ngừa tình trạng căng thẳng trong hệ thống tài chính quốc gia.

Nội dung nổi bật:
- Nhân dân tệ đã mất giá 1% so với USD trong 2 tháng đầu năm và được dự đoán khó có thể sớm phục hồi
- Các biện pháp cải cách thị trường tài chính và nỗ lực quốc tế hóa được cho là những nguyên nhân dẫn đến biến động mạnh của nhân dân tệ
- Trung Quốc có thể bị "chảy máu" dòng vốn vì điều này

Sự mất giá của đồng nhân dân tệ có thể khiến tiền “chảy” ra khỏi Trung Quốc ngày càng nhiều hơn, gây ảnh hưởng đến các thị trường nợ và bất động sản nội địa của quốc gia này. Các doanh nghiệp Trung Quốc cũng gặp nhiều khó khăn hơn trong việc trả nợ bằng đồng USD.
Đồng nhân dân tệ đã mất giá khoảng 1% so với đồng USD trong hai tháng qua, sau khi đã giảm 2,5% vào năm ngoái, và các nhà đầu tư đang mất lòng tin về chuyện đồng tiền này phục hồi về mức cũ.
Lúc đầu, do lo lắng về triển vọng tăng trưởng của nền kinh tế Trung Quốc nên các nhà đầu tư đã rút tiền ra khỏi quốc gia này, dẫn đến sự mất giá của đồng nhân dân tệ. Nhưng theo Tiffany Qiu, một nhà kinh tế của ngân hàng hoàng gia Scotland (RBS), người từng cho rằng “sự mất giá lớn của đồng nhân dân tệ một lần nữa có thể gây ra một sự “chảy máu” nguồn vốn nhiều hơn”, thì hai xu hướng này là có liên quan với nhau
Các chuyên gia cho rằng sự thiếu ổn định của tiền tệ và tình trạng rút vốn ồ ạt là hai trong nhiều rủi ro mà Trung Quốc phải đối mặt khi họ cải cách hệ thống tài chính và hội nhập với kinh tế toàn cầu. “Dành cho các thị trường một vai trò lớn hơn khiến cho Trung Quốc khó có thể duy trì các biện pháp kiểm soát chặt chẽ dòng tiền ra và vào quốc gia này. Đồng thời các nỗ lực nhằm biến đồng nhân dân tệ thành một đồng tiền toàn cầu cũng có nghĩa rằng chính phủ nước này cần phải quen với sự lên xuống bất thường của nó.”
Mọi cặp mắt sẽ đổ dồn vào chính phủ nước này tuần tới. Đó cũng là thời điểm họ sẽ công bố các kế hoạch kinh tế của quốc gia mình.
Trong lịch sử, Trung Quốc đã kiểm soát rất chặt đồng nhân dân tệ. Những tỉ giá có lợi cho quốc gia này đã giúp thúc đẩy xuất khẩu và sản xuất, khiến họ phải hứng chịu cáo buộc từ phía Mỹ rằng đồng nhân dân tệ đang được giữ ở mức thấp giả tạo.
Tuy nhiên, Bắc Kinh đã bắt đầu nới tay kể từ tháng ba năm ngoái, khi ngân hàng trung ương quốc gia này tăng gấp đôi khung mua bán (nghĩa là “phạm vi giữa giá cao nhất và giá thấp nhất trong một khoảng thời gian nào đó”) cho đồng nhân dân tệ.
Kể từ đó, đồng tiền này đã giảm giá sâu khi những lo lắng về sự tăng trưởng kinh tế chậm lại lan truyền trong giới đầu tư.
Trong nghiên cứu của mình, Donna Kwok, chuyên gia kinh tế tại công ty quản lý tài sản toàn cầu với lịch sử 150 năm UBS, đã viết: “Những lo lắng đó cùng với giá bất động sản ngày càng suy yếu nghĩa là các nhà đầu tư “có thể đã nhanh chân đa dạng hóa tài sản của họ thành các tài sản nước ngoài.”” Một ví dụ cụ thể là đầu tư vào bất động sản của người Trung Quốc ở nước ngoài đã tăng mạnh tại những thành phố lớn như London.
Donna Kwok nghĩ rằng đồng nhân dân tệ sẽ mất giá thêm trong năm nay, nhưng cũng cho rằng mức giảm là không sâu. Các đợt rút vốn cũng sẽ tiếp tục diễn ra, dù rằng chưa ở mức đáng báo động đối với các nhà làm chính sách. Thặng dư thương mại “khủng” của Trung Quốc và nguồn dự trữ tiền tệ khổng lồ của quốc gia này khiến họ có thể an tâm trong thời gian tới.
Nhưng nếu tình hình như hiện tại vẫn cứ tiếp tục, các nhà kinh tế nghĩ rằng ngân hàng trung ương Trung Quốc sẽ dùng đến nhiều công cụ quản lý để giữ cho dòng tiền được lưu thông đầy đủ trong toàn hệ thống tài chính, kể cả những biện pháp mà cho phép các ngân hàng có ít tiền mặt dự trữ hơn.
Lê Thanh Hải
Theo Trí thức trẻ/CNN

Việt Nam – Hoa Kỳ: Nền tảng nào cho cuộc chơi?

Cũng như mọi mối quan hệ khác trên chính trường quốc tế, quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ bị chi phối bởi lợi ích các bên.

LTS: Vừa qua, Đại sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ đã trình quốc thư lên Tổng thống Obama đề nghị hai bên tích cực chuẩn bị cho chuyến thăm Hoa Kỳ của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Nhân dịp này, Tuần Việt Nam đã có cuộc trao đổi với ông Nguyễn Đình Lương, nguyên trưởng đoàn đàm phán Hiệp định Thương mại song phương Việt – Mỹ về những dấu mốc trong quan hệ hai nước suốt 20 năm bình thường hoá quan hệ.
Vì lợi ích chung
Hai  mươi năm qua quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ đã phát triển nhanh chóng cả về chiều rộng lẫn chiều sâu, và nay đã thành quan hệ đối tác toàn diện. Riêng ông, ông nhìn nhận thế nào về mối quan hệ đó?
Cũng như mọi mối quan hệ khác trên chính trường quốc tế, quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ bị chi phối bởi lợi ích các bên.  Chúng ta hãy điểm qua lịch sử.
TPP, quan hệ Việt-Mỹ, Nguyễn Đình Lương
Ông Nguyễn Đình Lương
Năm 1873, ông Bùi Viện vượt qua sóng gió đại dương Thái Bình Dương sang tận Washington, chờ cả năm trời, gặp cho được Tổng thống Mỹ để  cầu viện chống Pháp. Khi gặp, Tổng thống Mỹ đã hoan nghênh ngay, bởi khi đó Mỹ và Pháp đang đánh nhau ở Mexico. Ngặt nỗi Bùi Viện không mang theo Quốc thư, nên ông đành trở về tay không. Nhưng khi ông Bùi Viện trở lại cùng Quốc thư, Mỹ lại không quan tâm nữa, do chiến tranh Mỹ - Pháp tại Mexico đã kết thúc. Hai nước không còn lợi ích chung. .
Những năm 1945-1946 Chủ tịch Hồ Chí Minh đã 11 lần gửi thư, gửi điện cho Tổng thống và Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, đề nghị ủng hộ độc lập của Việt Nam và thiết lập quan hệ toàn diện giữa hai nước, nhưng không một hồi âm. Bởi vì VN không hiện hình trên màn ảnh lợi ích nước Mỹ, hoặc bị hình ảnh lợi ích với các nước lớn khác che khuất, nên Mỹ không quan tâm.
Mãi tới năm 1995 hai nước bình thường hoá quan hệ ngoại giao. Chỉ một năm sau bình thường hoá quan hệ, Hoa Kỳ đã chủ động bắt đầu đàm phán hiệp định thương mại song phương (BTA) và Việt Nam hưởng ứng ngay, vì hai bên đều cần, đều muốn, đều nhìn thấy lợi ích.
Khi đàm phán BTA, Đại sứ Mỹ đầu tiên Peterson đã nói ông hy vọng có BTA, xuất khẩu Việt Nam vào Hoa Kỳ sẽ tăng lên 5-6 tỷ đô la, con số quá lớn đối với Việt Nam lúc đó và chưa ai hình dung được. Ông Đại sứ không dự đoán về mốc thời gian cụ thể.
Nhưng chỉ cần 2 năm thực thi BTA, xuất khẩu của Việt Nam sang Mỹ đã đạt con số đó, và hôm nay, 2014 đã đạt được hơn 18 tỷ USD, gấp hơn 3 lần kỳ vọng của Peterson.
Hoa Kỳ luôn là thị trường xuất khẩu lớn nhất và cũng là thị trường xuất siêu lớn của Việt Nam.
Như vậy trong chuyện xuật khẩu này Việt Nam có lợi, chứ Mỹ nhập siêu từ Việt Nam đâu hẳn đã có lợi được bao nhiêu?
Lợi ích của Việt Nam thì đã rõ, ai cũng thấy.
Nhưng Mỹ cũng có lợi chứ. Người tiêu dùng Mỹ có sự lựa chọn phong phú hơn. Trên thị trường nước Mỹ cũng có thêm một đối thủ cạnh tranh ngày một chắc tay, góp phần tăng sức cạnh tranh chung của nền kinh tế Mỹ. 
Thứ nữa, một chiếc áo sơ mi gia công ở Việt Nam giá thành khoảng 10 USD đến 15 USD, Việt Nam chỉ được 4-5 USD tiền công, bán trên thị trường Mỹ  80 - 100USD. Hay một đôi giày thể thao giá thành sản xuất ở VN trị giá khoảng 10 - 20% giá bán trên thị trường Mỹ.
Tức là hai bên đều có lợi, chưa ai tính được ai lợi nhiều, ai lợi ít, nhưng trong một cuộc chơi, anh nào giỏi hơn, khôn hơn anh đó thắng nhiều hơn.
Lợi ích này càng nhiều, càng tăng, quan hệ kinh tế thương mại càng phát triển.
Ngoài kinh tế - thương mại, Hoa kỳ và Việt Nam còn có nhiều lĩnh vực hợp tác. Lợi ích ở đây được hiểu như thế nào, ví dụ như trong chiến lược địa chính trị?
Có lợi thì mới có cuộc chơi.
Trên chính trường thế giới, các cuộc tập hợp lực lượng hiện đang diễn ra sôi động. Những ai có nhu cầu tập hợp lực lượng ở châu Á (và cả trên thế giới) thì không thể bỏ qua Việt Nam vì vị trí địa chính trị của nó. Và Hoa kỳ cũng vậy, chắc chắn Hoa Kỳ không muốn để Việt Nam đứng ngoài cuộc tập hợp của mình, lại càng không muốn để Việt Nam là người cản phá chiến lược đó. Chính vị trí địa chính trị của Việt Nam đang buộc người Mỹ phải từng bước có những cam kết hợp tác ngày càng sâu, trong nhiều lĩnh vực.
Tôi không hình dung ra chiến lược chuyển trục châu Á của Mỹ sẽ như thế nào, nếu không tính tới yếu tố Việt Nam, trong lúc Việt Nam đang chủ trương đa dạng hoá, đa phương hoá quan hệ, và cũng có nhu cầu tập hợp lực lượng, tìm cho mình sự yên ổn để phát triển, trong một thế giới không yên ổn.  
Lợi ích càng tăng, càng nhiều đòi hỏi sự hợp tác càng rộng, càng sâu. Đó cũng là tính tất yếu của các bước phát triển quan hệ Việt Nam – Hoa kỳ trong tương lai.
Khi lợi ích đã nhiều, đã lớn, mỗi bên đều biết kiềm chế, là nhẹ bớt đi sự khác biệt để khai thông cho sự hợp tác. Hoa Kỳ muốn lôi kéo Việt Nam thì phải làm nhẹ đi những đòi hỏi về nhân quyền. Việt Nam muốn chơi với Mỹ thì phải gạt bỏ đi những khác biệt, ví dụ như đang xảy ra trong đàm phán TPP.
Cũng có lúc, những biến động chính trị xã hội trên thế giới hoặc khu vực tác động đến quan hệ các nước. Ví dụ các diễn biến ở biển Đông, dường như đã làm cho Mỹ xích lại gần Việt Nam hơn và đẩy nhanh việc Hoa Kỳ nới lỏng cấm vận vũ khí sát thương.
Trong bài tổng hợp những kết quả cuộc hội thảo “Quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ 20 năm thành công hơn nữa” diễn ra vừa qua tại Hà Nội, ông Viện trưởng Học viện Ngoại giao Đặng Đình Quý, người tổ chức và chủ trì hội thảo, đã đưa ra nhiều nhận định sâu sắc và thú vị. Trong số đó tôi muốn nhắc lại một nhận xét: Lợi ích của Việt Nam và Hoa Kỳ không chỉ trong quan hệ song phương mà cả trong hợp tác giữa hai nước trong những khuôn khổ lớn hơn như ASEAN, AFTA và nhiều tổ chức quốc tế khác…
Ví dụ chiến lược chuyển trục châu Á của Mỹ không thể không tính tới ASEAN. Trong lúc có nước luôn chọc gậy bánh xe thì Hoa Kỳ coi sự đoàn kết thống nhất và sự vững mạnh của ASEAN là nằm trong lợi ích của Hoa Kỳ, và Việt Nam đang là một thành viên tích cực, chân thành mong muốn đóng góp cho sự lớn mạnh, đoàn kết thống nhất trong ASEAN. Vậy sự phối hợp hợp tác của Hoa Kỳ và Việt Nam ở đây là rất cần thiết, rất có ích.
Hiệp định Đối tác chiến lược xuyên Thái Bình Dương (TPP) được đánh giá là một bước phát triển mới của quan hệ Việt Nam - Hoa Kỳ. Theo ông, Việt Nam và Hoa kỳ đang theo đuổi những lợi ích gì ở đây?
Cuộc đàm phán TPP hay ở chỗ, nó là một là đàm phán cả gói (không tách riêng vấn đề) và đàm phán đa phương, cả một tập thể 12 nước, mà Hoa Kỳ coi như người chủ trì. Cách làm đó sẽ giúp xử lý được một loạt vấn đề không thế giải quyết trong đàm phán song phương.
Những vấn đề nhạy cảm với Việt Nam như quyền lập hội, minh bạch công khai hoạt động của DNNN, công khai và bình đẳng trong mua sắm công, trong tiếp cận các nguồn lực vốn, tài nguyên, thị trường… trước đây khi đàm phán BTA Hoa kỳ đã nêu ra, nhưng Việt Nam kiên quyết không chấp nhận, kỳ này đàm phán tập thể, hầu hết các nước tham gia đàm phán đã chấp nhận rồi. Muốn kết thúc đàm phán thì Việt Nam phải có các phương án lùi và sau đó về phải sửa luật cho khớp với cam kết.
Khó khăn phức tạp như vậy, tại sao Việt Nam vẫn hăng hái tham gia, và dù biết Việt Nam sẽ rất khó nhưng Hoa Kỳ vẫn muốn Việt Nam tham gia?
Trong các nước Đông Nam Á, ngoài Brunei, Singapore và Malaysia tự nguyện tham gia từ đầu, Hoa Kỳ không rủ ai mà chỉ rủ Việt Nam. Có lẽ vì người Mỹ nghĩ rằng Việt Nam chơi với Mỹ còn hơn là không, và ít nhất đừng để Việt Nam bị người khác chi phối hoàn toàn.
Thứ nữa, rủ Việt Nam vào TPP tức là kéo Việt Nam thâm nhập sâu hơn vào nền kinh tế thị trường sôi động và vô hình trung buộc Việt Nam cắt đi cái đuôi, cắt đi di sản của của nền kinh tế quan liêu bao cấp. Các di sản đó vừa là cho nền kinh tế Việt Nam kém hiệu quả, vừa duy trì một môi trường pháp lý vẩn đục, dung túng tham nhũng, khiến cho nhà đầu tư nước ngoài, trong đó có các nhà đầu tư Mỹ ngại không dám bỏ vốn kinh doanh trên thị trường Việt Nam.
Và tại sao Việt Nam hăng hái ư? Sức ép kinh tế đang buộc Việt Nam phải hăng hái, nếu không bứt phá lên được thì nền kinh tế Việt Nam cứ bùng nhùng, thua kém và chắc chắn rơi vào bẫy thu nhập trung bình.
Tham gia TPP là một quyết định sáng suốt, là một hành động dũng cảm để tạo bứt phá, để đẩy áp lực đẩy tiếp tiến trình cải cách bên trong.
  • Hoàng Ngọc

28 tháng 2, 2015

Nemtsov là ai, vì sao bị giết?

Đăng Bởi  - 

Nemtsov

Nước Nga đang chấn động vì vụ chính trị gia Boris Nemtsov bị bắn chết tại Moscow vào đêm 27.2.

Theo Spunik, hiện không thiếu các giả thuyết về việc ai đứng sau vụ sát hại chính trị gia nổi tiếng người Nga Boris Nemtsov khi sự tiếc thương đối với ông này dâng cao. Ông Nemtsov từng được coi là ứng viên tổng thống tiềm năng vào năm 1999 song gần đây đã rời xa chính trị chính thống và hầu như không tham gia bất kỳ chiến dịch lớn nào.
Các nhà điều tra đang cân nhắc mọi khả năng liên quan tới thảm kịch xảy ra lúc 11 giờ 40 đêm ở thủ đô của Nga. Các hoạt động kinh doanh, thù hận cá nhân, khiêu khích đều có thể là động cơ chính của vụ sát hại chính trị gia này. Cơ quan điều tra cũng đang kiểm tra các mối đe dọa mà ông Nemtsov nhận được do lập trường của ông này với vụ tấn công tòa báo Charlie Hebdo ở Paris. Vụ sát hại cũng có thể liên quan tới cuộc xung đột ở Ukraina.
Vụ sát hại dã man ông Nemtsov cũng có thể là là một hợp đồng giết người, Tổng thống Putin nói. Một đại diện của Ủy ban điều tra Nga cho hay, các nhà điều tra đang cân nhắc khả năng này, một trường hợp hiếm xảy ra ở Nga trong hơn một thập niên qua.
Theo Bộ Nội vụ Nga, các nhà điều tra đã thẩm vấn các nhân chứng, gồm cả người mẫu Ukraina là Anna Duritskaya, 23 tuổi, người ở bên ông Nemtsov khi chính trị gia này bị sát hại.
Nemtsov bắt đầu được nhiều người yêu mến vào những năm 1990 khi đảm nhiệm vị trí Thống đốc vùng Nizhny Novgorod và sau này là Bộ trưởng Năng lượng dưới thời Tổng thống Boris Yeltsin.
Nemtsov, là một nhân vật chỉ trích Tổng thống Putin, có liên quan tới phong trào đối lập ở Nga.
Tổng thống Nga Vladimir Putin tuyên bố: "Tất cả mọi việc cần làm sẽ được thực hiện để những kẻ tổ chức và ra tay ám sát sẽ nhận được trừng phạt thích đáng", khi nói về vụ chính trị gia đối lập Boris Nemtsov bị sát hại.
Theo VietNamNet

Sự thật việc đoàn rước kiệu phá hoại tài sản của dân

- Theo PGS TS Lê Quý Đức, từ trước tới nay, chưa có sổ sách nào ghi lại việc đoàn rước phá hoại tài sản của người dân

Sáng 27/2/2015, dư luận xã hội xôn xao trước đoạn video clip ghi lại cảnh đoàn rước kiệu tại một lễ hội liên tục đâm vào chiếc ô tô hiệu KIA trắng làm chiếc ô tô tung vỡ kính phía sau.
Sau từng hồi trống và còi, kiệu lao thẳng vào kính sau xe Morning nhiều lần đến mức kính vỡ vụn. Đám đông đứng xung quanh liên tục hò reo, nhiều người “mách” chủ xe phải làm lễ mới được “thánh” tha. Trong clip cũng xuất hiện một người phụ nữ được cho là chủ xe đã quỳ sụp xuống, tay cầm tờ tiền liên tục khấn vái hướng về phía kiệu rước. Sau đó, chiếc kiệu đã chuyển hướng đi đường khác.
Địa điểm xảy ra sự việc được xác định là khu vực gần cổng Trường Trung học phổ thông Xuân Đỉnh (phường Xuân Đỉnh – quận Bắc Từ Liêm – Hà Nội) trong lễ rước kiệu lễ hội Đình Giàn.
Sự việc đoàn rước kiệu đâm vỡ kính xe của một giáo viên khiến dư luận tranh cãi nảy lửa về quy cách thực hành nghi lễ rước kiệu, người thì cho rằng đó là đường của thánh, thánh đi, không cấm được. Người lại cho rằng, đó là hành động nhân danh tâm linh để phá hoại tài sản của công dân.
Kiệu bay, đâm vỡ ô tô, Đình Giàn, Từ Liêm
Đình Giàn, nơi xảy ra sự việc
Theo PGS.TS Lê Quý Đức, nguyên Phó Viện trưởng Viện Văn hóa và Phát triển, rước kiệu là một hình thức văn hóa dân gian độc đáo chỉ có duy nhất ở Việt Nam. Các làng xã thường tổ chức rước kiệu trong hội làng vào dịp Tết, nhằm tôn vinh công trạng của Thành hoàng làng. Đông, vui, hân hoan là những trạng thái, cảm xúc có thể thấy ở những nơi tổ chức rước kiệu, nhưng hiện tượng "kiệu quay” và "kiệu bay" cho tới nay vẫn gây tranh cãi nhiều trong cộng đồng.
TS Đức phân tích theo chủ nghĩa duy vật, hiện tượng kiệu bay, kiệu quay là một dạng vô thức tập thể của những người tham gia rước kiệu. Đây cũng có thể là hiện tượng tâm lý đám rước.
“Cũng có thể mấy ông rước kiệu cố tình làm như vậy để cho ông Thành hoàng làng của mình thiêng hơn. Cũng có thể chiếc ô tô kia đỗ ở vị trí làm cản trở đường đi của đoàn rước, cũng có thể đoàn rước thấy chướng mắt với chiếc ô tô này nên làm vậy,..”, TS Đức phân tích.
Tuy nhiên, theo TS Đức, từ trước tới nay, chưa có sổ sách nào ghi lại việc đoàn rước phá hoại tài sản của người dân. “Từ trước tới nay chưa có tiền lệ nào như vậy”, TS Đức nói.
Theo TS Đức, pháp luật Việt Nam cũng có những chiếu cố nho nhỏ cho những trường hợp ma chay cưới hỏi, chẳng hạn như nhà có tang, nhà có đám cưới, với không gian chặt hẹp nơi phố phường, người ta vẫn căng phông dựng bạt lấn chiếm không gian công cộng trong một khoảng thời gian. Rõ ràng điều này pháp luật không cho phép nhưng lại được chiếu cố linh hoạt.
“Tuy nhiên, hiện tượng phá hoại tài sản của người khác dù hữu thức hay vô thức thì vẫn phải bồi thường tài sản cho người bị hại. Và đây là hiện tượng mới xảy ra nên chúng ta phải cảnh tỉnh cả BTC lễ hội. Vai trò của ban tổ chức lễ hội rất quan trọng, họ phải đưa ra được các cảnh giới, sắp xếp không gian rước kiệu phù hợp”, TS Đức nói.
Đồng quan điểm, PGS TS Bùi Quang Thắng, Viện Văn hóa Nghệ thuật VN cho rằng, quan niệm tâm linh của người rước kiệu từ xưa tới nay là ‘Đường thánh thánh đi, đường trần trần đi’, người rước kiệu có thể đi bất cứ đường nào vì thánh muốn. Tuy nhiên, trong xã hội bây giờ, cũng không loại trừ nhiều trường hợp những người thực hiện nghi lễ vô tình hay hữu ý lợi dụng tâm linh để xảy ra những chuyện khiến dư luận bức xúc.
“Xung đột xã hội Việt Nam với người giàu người nghèo, người nông dân thường bức xúc với những khoảng cách giàu nghèo trong xã hội đương đại. Nên việc kiệu đâm hỏng ô tô cần phải được xem xét kỹ lưỡng. Xe đó của ai, có mâu thuẫn gì với đội ngũ rước kiệu hay không, có đậu xe đúng quy định hay không,…Nhưng tôi cần nhấn mạnh rằng phải xem xét kỹ xem xung đột đời thường ở trường hợp này là như thế nào”, TS Thắng bày tỏ.
Chia sẻ trên Đời sống và Pháp luật ông Nguyễn Hữu Khiêm, Chủ tịch UBND phường Xuân Đỉnh (quận Bắc Từ Liêm) lên tiếng xác nhận sự việc “kiệu bay” đâm vỡ kính ô tô xảy ra tại địa điểm gần trường THPT Xuân Đỉnh.
Ông Khiêm cho biết, sự việc xảy ra từ 3 năm trước: “Ngay khi xảy ra sự việc, chúng tôi đã giao cho cán bộ xử lý và tiến hành tuyên truyền vận động để người dân cùng ban quản lý Đình Giàn tránh để xảy ra sự việc tương tự”.
Vị Chủ tịch phường Xuân Đỉnh thông tin, chủ nhân chiếc ô tô cũng không có phản ánh và đòi bồi thường.
Ông Khiêm cũng cho hay, hiện tượng “kiệu bay” không thể lý giải được và trong một vài năm gần đây thì có biến thể gây ra việc va chạm làm hư hỏng tài sản của nhân dân.
T.Lê

27 tháng 2, 2015

Nhật hoàn toàn chống được TQ mà không cần Mỹ

(Bí mật quân sự) - Lực lượng Phòng vệ Bờ biển Nhật Bản hoàn toàn có thể chống lại được Quân đội Trung Quốc nhờ sở hữu các hệ thống vũ khí có chất lượng vượt trội. 

Tạp chí Sapio có trụ sở tại Tokyo dẫn lời chuyên gia quân sự Nhật Bản Kazuhiko Inoue cho biết rằng, Lực lượng Phòng vệ Bờ biển Nhật Bản có khả năng chống lại Quân đội Trung Quốc mà thậm chí không cần đến sự trợ giúp của Mỹ.
Ông Inoue nói rằng, không thể đánh giá thấp khả năng của Lực lượng Phòng vệ Bờ biển Nhật Bản (JMSDF) trong trường hợp phải chống lại một cuộc xâm lượp tiềm năng từ Quân đội Trung Quốc. Trong đó, ông Inoue cũng đặt ra những câu hỏi, liệu các tàu chiến của Trung Quốc, được thiết kế dựa trên các công nghệ mua từ Nga, Ukraina và Israel có thực sự đáng tin cậy khi so sánh với các tàu chiến của Nhật Bản.
Nhật Bản tự tin khi đối đầu với Trung Quốc nhờ các hệ thống vũ khí tối tân và đáng tin cậy của họ.
Nhật Bản tự tin khi đối đầu với Trung Quốc nhờ các hệ thống vũ khí tối tân và đáng tin cậy của họ.
Ông Inoue cũng đưa ra ví dụ rằng, tàu sân bay đầu tiên của Hải quân Trung Quốc - Liêu Ninh không có máy phóng hiện đại trên boong tàu để giúp các máy bay tiêm kích cất cánh như trên các tàu sân bay Mỹ.
Ngoài ra, nếu Trung Quốc không có đủ khả năng tác chiến chống tàu ngầm, hầu hết các tàu chiến mặt nước của họ sẽ trở thành nạn nhân của các tàu ngầm hiện đại lớp Soryu của JMSDF trong trường hợp xảy ra một cuộc xung đột quân sự trên biển Đông Hải - nơi mà Nhật Bản đang quản lý quần đảo mà họ gọi là Senkaku, Trung Quốc gọi là Điếu Ngư.
Mặt khác, không giống như các tàu khu trục trang bị hệ thống chiến đấu Aegis lớp Atago của Nhật Bản, hiệu suất chiến đấu của các hệ thống phòng không trên các tàu khu trục như Type 052C/D của Trung Quốc là rất đáng ngờ.
Theo ông Inoue, JMSDF đang có 2 lợi thế so với Hải quân Trung Quốc. Đầu tiên là họ có thể nhận được sự hỗ trợ quân sự từ nhóm tác chiến tàu sân bay Mỹ trong khu vực. Thứ hai là tàu khu trục mang trực thăng Izumo của Nhật Bản có khả năng hoạt động như một tàu sân bay, sau khi JMSDF nhận được các chiến đấu cơ tàng hình F-35 với khả năng cất và hạ cánh thẳng đứng, lúc đó tàu khu trục Izumo có thể được chuyển đổi thành một tàu sân bay thực sự chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
  • PVD

Khi Nhật Bản vượt mặt Trung Quốc

Đăng Bởi  - 

Nhat Ban

Những ngày này, giới phân tích kinh tế thế giới đang được chứng kiến một sự đảo chiều lạ lùng đang diễn ra ở Châu Á giữa hai nền kinh tế hàng đầu ở phương Đông là Trung Quốc và Nhật Bản. Mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng đi xuống ở kinh tế Trung Quốc, trong khi điều ngược lại đang diễn ra ở Nhật Bản, luồng vốn đầu tư nước ngoài đang ồ ạt tháo chạy khỏi Trung Quốc lại đang có xu hướng chảy về Nhật Bản và tăng vọt một cách kỳ lạ. 

Điều ấy trên thực tế cũng không có gì khó hiểu, khi mà trong cuộc chạy đua phát triển kinh tế giữa hai cường quốc kinh tế hàng đầu châu lục, Nhật Bản đang đi trước Trung Quốc ít nhất là một bước. Quả thực, ở thời điểm hiện tại, nếu như nền kinh tế Trung Quốc có xu hướng chùng xuống bao nhiêu thì kinh tế Nhật Bản lại đang năng động lên bấy nhiêu. 
Nếu như ở Trung Quốc, tốc độ tăng trưởng chậm lại và tổng cầu đang dần đạt đến mức bão hòa khiến cho các nhà đầu tư nước ngoài thi nhau thoái vốn khỏi thị trường này dẫn đến những lo ngại về tình trạng thất nghiệp đang ngày càng gia tăng và chính phủ Trung Quốc đang phải đau đầu đưa ra các giải pháp để kích thích nền kinh tế, thì mọi thứ lại đang trái ngược hoàn toàn ở Nhật Bản.
Lượng đầu tư trực tiếp nước ngoài vào Nhật Bản từ đầu năm 2015 đến nay đã tăng vọt lên tới 181% so với cùng kỳ năm trước, chỉ số chứng khoán cao và các gói kích thích kinh tế liên tục được Tokyo tung ra đang tạo nên một sự năng động cho nền kinh tế Nhật Bản đang rất hấp dẫn không chỉ giới đầu tư trong nước mà còn cả giới đầu tư quốc tế, mà phần lớn trong số đó là các luồng vốn vừa mới được rút ra khỏi thị trường Trung Quốc.
Sở dĩ như thế, là vì chính sách duy trì đồng Yen mệnh giá thấp đang không chỉ đem lại thuận lợi cho xuất khẩu của Nhật Bản, mà còn kích thích các nhà đầu tư quốc tế đến Nhật Bản. Tỷ giá đồng Yen giảm so với USD hay Euro đang khiến cho các tài sản ở Nhật rẻ hơn so với trước và các nhà đầu tư đang kỳ vọng sẽ thu được lợi nhuận từ điều này, đặc biệt là ở thị trường bất động sản. 
Các công ty nước ngoài, đặc biệt là các công ty Singapore, đang thiết lập văn phòng ở Nhật để dễ bề xử lý các phi vụ mua bán bất động sản mệnh giá lớn. Trong động thái mới nhất, một công ty địa ốc Singapore đã bỏ ra 1,7 tỉ USD – một số tiền kỷ lục - để mua một miếng đất cạnh ga Tokyo với sự tin tưởng rằng giá bất động sản ở đây sẽ còn tăng hơn nữa. Tất cả những điều này đang khiến thị trường địa ốc Nhật Bản sôi động hơn bao giờ hết và khiến cho giới kinh tế hết sức vui mừng vì sự đóng băng của thị trường bất động sản sẽ rất bất lợi cho phát triển kinh tế. 
Và điều này thì cũng đang trái ngược với thị trường bất động sản Trung Quốc, nơi tình trạng ế ẩm đang diễn ra, và các chiến dịch chống tham nhũng của Bắc Kinh lại đang khiến cho hàng loạt các dự án bất động sản quan trọng ở nước này đổ vỡ nhanh chóng hơn bao giờ hết. Không chỉ đang qua mặt Trung Quốc về việc tạo ra một trạng thái năng động của nền kinh tế để thu hút đầu tư nước ngoài, Nhật Bản cũng đang đi trước nước láng giềng về việc triển khai các dự án đầu tư ra nước ngoài. 
Khi tổng cầu của nền kinh tế quốc nội đạt đến độ bão hòa, điều đang diễn ra ở cả Nhật Bản lẫn Trung Quốc, thì mấu chốt vấn đề phát triển kinh tế sẽ phụ thuộc vào các hoạt động đầu tư ở nước ngoài. Bắc Kinh cũng đã nhận thức được điều này khi Chủ tịch Tập Cận Bình tại hội nghị cấp cao APEC vào cuối năm 2014 đã tuyên bố một sự thay đổi trong chiến lược phát triển kinh tế của Trung Quốc là khuyến khích đầu tư ra nước ngoài, và Trung Quốc cũng sẽ triển khai các dự án kết nối các nền kinh tế trong khu vực để nhận đầu tư từ Trung Quốc như Con đường tơ lụa.
Nhưng khi mà người Trung Quốc vẫn đang loay hoay với các đề án đầu tư ra nước ngoài của mình, thì người Nhật đã bắt tay vào việc tiến hành từ lâu, và thậm chí là với quy mô lớn nhất từ trước đến nay. Theo đó, các tập đoàn kinh tế lớn nhất của Nhật Bản sẽ lần đầu tiên sử dụng đến quỹ dự trữ tài chính của mình để đưa vào các hoạt động đầu tư quốc tế, theo ước tính quỹ dự trữ này lên tới gần 2.000 tỉ USD vốn là kết quả của một sự tích trữ trong nhiều năm. Số tiền khổng lồ này sẽ được sử dụng vào các mục đích thâu tóm cổ phần của các công ty ở nước ngoài và thậm chí là thâu tóm hoàn toàn các công ty phát đạt trên khắp thế giới. 
Đây được đánh giá thực sự là một bước ngoặt lớn trong lịch sử phát triển kinh tế ở Nhật Bản, khi quỹ dự trữ là thứ được xem như bất khả xâm phạm để đề phòng rủi ro của các tập đoàn hàng đầu Nhật Bản, và không hiểu thủ tướng Shinzo Abe đã thuyết phục như thế nào để các tập đoàn này chấp nhận mạo hiểm để vung tiền ra theo kiểu chơi sát ván như thế này.
Giới phân tích đánh giá đây là một cuộc chiến kinh tế toàn diện mà chính phủ của thủ tướng Shinzo Abe đang khơi mào. Vì trên thực tế xuất khẩu của Nhật trong quá khứ chỉ tập trung ở một số lĩnh vực nhất định như công nghiệp hay các sản phẩm điện tử, và những năm gần đây thì xuất hiện thêm lĩnh vực thực phẩm. Có vẻ như Tokyo cho rằng việc giới hạn xuất khẩu trong một số ít những lĩnh vực như thế đang hạn chế chính tiềm năng của các doanh nghiệp Nhật. 
Đối tượng mở rộng được các tập đoàn Nhật Bản hướng tới trong chiến dịch thâu tóm này là các doanh nghiệp ở ngoại quốc hoạt động trong các lĩnh vực không có sự cạnh tranh của hàng hóa Nhật Bản ở nước ngoài như hàng gia dụng, thuốc lá, hóa chất và thực phẩm. Hầu hết trong số đó là các doanh nghiệp làm ăn phát đạt và đang có được một chỗ đứng ổn định ở thị trường trong nước.
Không nghi ngờ gì việc vừa tăng cường thu hút đầu tư nước ngoài vào thị trường Nhật Bản, vừa mở rộng mức độ đầu tư ra các thị trường nước ngoài một cách toàn diện và rộng khắp của các tập đoàn Nhật Bản đang tạo thành một chiến lược kép và khép kín để tạo nên sức bật đáng nể cho tốc độ tăng trưởng kinh tế của nước Nhật trong giai đoạn sắp tới. 
Qũy đạo của sự tăng trưởng kinh tế Nhật Bản sau hơn 2 năm triển khai Abenomics đang dần được hình thành và đi vào ổn định một cách rõ nét và đầy tương lai, trái ngược hẳn với những gì đang diễn ra ở Trung Quốc thực sự là một đống ngổn ngang và bề bộn.
Nhàn Đàm (theo Bloomberg)