Trang

11 tháng 11, 2014

Đừng để chất xám người Việt đi phục vụ nước ngoài

Ngoài máy trồng mì, ông Trần Quốc Hải còn sản xuất hàng loạt máy như máy nhổ củ mì, máy làm cỏ, máy bón phân..., cơ giới hóa gần như toàn bộ quy trình trồng mì.
Ngoài máy trồng mì, ông Trần Quốc Hải còn sản xuất hàng loạt máy như máy nhổ củ mì, máy làm cỏ, máy bón phân..., cơ giới hóa gần như toàn bộ quy trình trồng mì.
Courtesy Cokhinangluong.com



















Chế tạo máy, đưa ra qui trình trồng mỳ (sắn), rồi tham gia sửa chữa xe bọc thép đến chế tạo xe bọc thép mới với những tính năng đặc biệt phù hợp với khu vực Đông Nam Á, hai cha con ông Trần Quốc Hải- Trần Quốc Thanh được Vương Quốc Kampuchia trao tặng huân chương Đại tướng quân.
Sự kiện này được truyền thông Việt Nam loan tin khá nhiều và cư dân mạng xôn xao bình luận về việc nguồn chất xám không được trọng dụng để phục vụ đất nước; trong khi đó nước ngoài lại biết trân trọng những đóng góp khoa học như thế.
Trong chương trình Khoa học- Môi trường hôm nay, Gia Minh nói chuyện với ông Trần Quốc Hải. Từ xưởng của gia đình ở ấp 2, xã Suối Dây, huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh, ‘nhà khoa học chân đất’ Trần Quốc Hải mở đầu câu chuyện với thời điểm nhận được huân chương Đại tướng quân của Kampuchia:
Ông Trần Quốc Hải: Vào ngày 13 tháng 10 năm 2014.
Gia Minh: Được danh hiệu đó do giúp cho Kampuchia những gì?
Ông Trần Quốc Hải: Thứ nhất tôi cơ giới hóa cây mỳ cho Kampuchia, thứ nhì tôi nâng cấp, sửa chữa xe bọc thép cho quân đội Kampuchia và sau cùng là chế tạo một chiếc xe bọc thép với tính năng mới, đặc thù riêng, tác chiến ở vùng Đông Nam Á cho quân đội Kampuchia.
Gia Minh: Có ba đóng góp cho họ như vậy; nhưng trước hết việc cơ giới hóa canh tác cây mỳ rất cần cho nông dân, ông có thể nói rõ hơn về điều này?
Ông Trần Quốc Hải: Từ hồi nào giờ, cây mỳ tại vùng Đông Dương này đều canh tác bằng tay; như thế hiệu suất thấp. Tôi chế tạo ra máy trồng mỳ, chăm sóc cỏ, bón phân bằng máy thích hợp với vùng Đông Nam á. Ở Kampuchia người ta cần trồng mỳ vì bây giờ nhu cầu rất lớn, họ đọc qua mạng và thấy nên cử một ông trung tướng ( tên Soy Narit) xuống tiếp xúc mua bán với tôi và tôi chuyển giao công nghệ cho họ. Họ ứng dụng tại tỉnh Kompong Speu thuộc Lữ đoàn 70.
Gia Minh: Công nghệ này có được ứng dụng tại khu vực Tây Ninh ra sao không?
Ông Trần Quốc Hải: Có ứng dụng trồng đại trà trên 64 héc ta, kết quả thu được rất lớn, tức trên một héc ta thu được hơn 80 tấn. Cách nhà tôi khoảng 10 cây số, diện tích đất lâm nghiệp đó do anh Bình quản lý, tôi cung cấp máy cho anh ta, sau đó tôi và anh Bình tìm ra một qui trình mới canh tác khác xa so với truyền thống, tập tục của ông bà mình. Tức trồng bằng máy, thu hoạch bằng máy, bón phân, chăm sóc bằng máy, bỏ qua giai đoạn phun thuốc sát trùng, máy móc thay thế. Máy móc rất dễ sử dụng, trình độ của người nông dân tiếp xúc rất dễ dàng. Hiện nay anh Bình đang thu hoạch và bình quân trên 80 tấn một héc ta.
Gia Minh: Công nghệ này có được sở và bộ nông nghiệp công nhận không và có được áp dụng cho nơi nào khác không?
Ông Trần Quốc Hải: các bộ, ban ngành công nghệ đã công nhận một phần rồi. Ví dụ như máy trồng mỳ đã được sở khoa học- công nghệ công nhận. Và qui trình trồng mỳ thì họ nói cứ quay video clip lại, sở khoa học- công nghệ sẽ cử người xuống để đăng lý sở hữu trí tuệ.
Gia đình ông Trần Quốc Hải bên cạnh những chiếc xe của hai cha con ông sửa chữa và chế tạo
Gia đình ông Trần Quốc Hải bên cạnh những chiếc xe của hai cha con ông sửa chữa và chế tạo
Gia Minh: Đã lâu rồi và mang sang ứng dụng bên Kampuchia mà chưa đăng ký?
Ông Trần Quốc Hải: Quan niệm của tôi muốn làm ra máy móc để sản xuất nhiều lương thực cho con người, tôi không muốn dành riêng cho tôi. Tôi đọc trên mạng thấy rằng cây mỳ hiện là cây chủ lực ở quê hương tôi nhưng cũng rất cần để cứu đói thế giới trong chương trình của Bill Gates. Tôi là người đam mê khoa học, tôi cũng muốn đóng góp một phần vào chương trình này nên tôi đặc biệt nghiên cứu về cây mỳ và những máy móc liên quan để sau khi thành công tôi sẽ tặng máy móc và qui trình của công nghệ này cho chương trình của Bill Gates nhằm cứu đói người Phi Châu. Trước đây từng có ông Võ Tòng Xuân đại diện cho chương trình của Bill Gates ở Nigeria có tiếp xúc với tôi nhưng do lúc đó qui trình chưa hoàn chỉnh thành ra tôi chưa hợp tác được. Bây giờ qui trình đó đã thành công rồi, tôi muốn đóng góp cho chương trình của Bill Gatges, tôi muốn san xẻ- trong khi mình no mà người ta đói thì mình là con người với con người phải có sự chia sẻ.
Gia Minh: Từ lĩnh vực máy móc nông nghiệp, sao ông lại chuyển sang lĩnh vực sửa chữa xe bọc thép cho Kampuchia và làm ra xe bọc thép mới như thế?
Ông Trần Quốc Hải: Sau khi tôi chuyển giao công nghệ trồng mỳ cho Kampuchia, tôi ở Lữ đoàn 70 tại đó có những xe bọc thép do Liên Xô chế tạo và hay bị hỏng hóc vì Liên xô chế tạo không phù hợp điều kiện nhiệt đới. Liên Xô, Ukraina và Việt Nam tham gia sửa chữa những xe đó. Họ ( Kampuchia) rất phàn nàn; chuyện Liên xô và Ukraina thì tôi không quan tâm, nhưng khi họ phàn nàn vấn đề chuyên gia Việt Nam sửa chữa xong, quay lưng đi thì xe lại hư. Tôi là người Việt Nam nên tôi tự ái, hơn nữa tôi biết cơ khí nên tôi sửa một số xe cho họ. Sau đó tôi nghiên cứu và thấy xe Liên xô chế tạo không phù hợp với chiến trường, thời tiết Đông Dương. Tốt hơn hết nên cải tiến động cơ diesel và chế tạo lại cho phù hợp với vùng nhiệt đới. Họ nhất trí, đầu tiên tôi sửa chữa, nâng cấp. Sau khi nâng cấp được 11 chiếc thì những nhà khoa học và các tướng lãnh Kampuchia nói rằng chiếc xe BTR60 với những chiếc ( không nghe rõ) không phù hợp với chiến trường Đông Dương dẫn đến hay hỏng hóc; nên tìm giải pháp mới chế tạo cho phù hợp. Sau đó mới cho ra đời chiếc xe đầu tiên của Kampuchia.
Gia Minh: Người ta hổ trợ những gì về nguyên, vật liệu và phương pháp, nhà máy sản xuất ra sao?
Ông Trần Quốc Hải: Họ xin ý kiến của ông Pol Saroun tổng tư lệnh quân đội và thủ tướng Hun Sen. Lữ đoàn 70 được sự giúp đỡ vô hạn định. Công cụ máy móc thì tối thiểu nhưng chúng tôi phải làm việc tối đa. Nghĩa là lấy trí thông minh, sức lực con người để khắc phục vấn đề máy móc, nhà máy.
Gia Minh: Xe chế tạo ra rồi và bản quyền thuộc về ai?
Ông Trần Quốc Hải: Đã qua thử nghiệm một cách chặt chẽ, quân đội Kampuchia đã nghiệm thu. Lữ đoàn 70 và bản thân tôi được đích thân thủ tướng Hun Sen khen thưởng. Bản quyền tất nhiên thuộc Kampuchia, bởi vì tất cả vật chất, tiền bạn, con người phía Kampuchia bỏ ra, tôi chỉ đóng góp một phần thôi.
Gia Minh: Và công trình đó phải mất bao lâu mới ra sản phẩm?
Ông Trần Quốc Hải: Chiếc xe mới chúng tôi vừa nghiên cứu, vừa chế tạo trong bốn tháng.
Gia Minh: Mới trong năm nay thôi. Và trước đây cũng được biết ông có kế hoạch chế tạo máy bay, kế hoạch đó đến nay ra sao rồi?
Ông Trần Quốc Hải: Kế hoạch chế máy bay do luật pháp Việt Nam ràng buộc quá nên tôi không thể thực hiện được. Sau đó Viện Bảo tàng O’Mally ở New York đề nghị mua lại để triển lãm nên tôi đã bán cho viện bảo tàng đó rồi.
Gia Minh: Ông có thể tiết lộ họ mua với giá bao nhiêu?
Ông Trần Quốc Hải: Tôi có thể nói rõ ràng họ mua với giá ưu đãi. Đó chính là động lực thúc đẩy cho tôi làm khoa học và tôi có một số vốn kha khá để tiếp tục công trỉnh của tôi. Tôi rất cám ơn Viện bảo tàng O’Mally.
Gia Minh: Ông nói muốn tiếp tục công trình là công trình nào?
Ông Trần Quốc Hải: Công trình máy bay trực thăng. Các quan chức Kampuchia họ có đề nghị tôi tới đây chế tạo mới ở Kampuchia. Họ sẽ lo thủ tục, giấy tờ đồng thời họ lo một phần về vật chất cho tôi. Tới đây tôi sẽ chế trực thăng trên tiêu chí mới chứ không chế theo kiểu cũ nữa. Vì sau này, cách đây 10 năm tôi có một số ý tưởng mới. Ví dụ sau này tôi chế chiếc trực thăng với tiêu chí chiếc ô tô, giá cả phù hợp và khi bay nếu động cơ có sự cố rơi thì không chết phi hành đoàn.
Gia Minh: Nhưng vì sao không thực hiện ở Việt Nam mà sang thực hiện ở Kampuchia?
Ông Trần Quốc Hải: Ở Việt Nam rào cản về hành chính rất lớn, hơn nữa cũng không quan tâm đến khoa học- kỹ thuật. Kampuchia khác với Việt Nam; tức anh làm được một công trình khoa học thì được chính phủ, Nhà nước hoan nghênh và công nhận là nhà khoa học. Ví dụ khi tôi nâng cấp, cải tiến xe bọc thép xong họ công nhận tôi là nhà khoa học quân sự. Ở Việt Nam các nhà khoa học không làm được công trình nào cả, còn người làm thì bị gán cho tên ‘Hai Lúa’ như tôi. Quan điểm khác nhau nên mình thấy chỗ nào phù hợp mình đến. Khoa học không có biên giới, chỗ nào chính sách phù hợp với mình, điều kiện tốt với mình thì mình đến đó chế tạo.Biết đâu 5,7, 10 năm nữa tôi thành công và Việt Nam cần thì tôi bán về Việt Nam. Làm khoa học rất hay: ‘tổ quốc không biên giới’.
Gia Minh: Ở Việt Nam ngoài ông ra cũng có một số người chế tạo trực thăng, tàu ngầm ở Hà Nội, Sài Gòn; ông có quen biết và liên lạc với họ để cùng chia xẻ không?
Ông Trần Quốc Hải: Rõ ràng họ đi vào con đường mà tôi bị vấp phải trước đây, tôi là một bài học, một kinh nghiệm cho họ. Tôi may mắn hơn họ vì được Vương quốc Kampuchia trọng dụng. Tới bây giờ tôi cũng chưa có điều kiện để liên lạc, vì mỗi ngành nghề mỗi khác nhau, quan điểm cũng khác nhau nên chưa tìm được tiếng nói chung.
Gia Minh: Xin ông chia xẻ trước đây ông có học về cơ khí… ở trường học, đơn vị nào?
Ông Trần Quốc Hải: Tôi xin nói con người làm gì khác thiên hạ cũng là định mệnh, số mệnh do Ông Trời khiến. Có một số cái có thể học được, có một số cái không thể học được. Tôi chế trên nguyên lý của người khác, nhưng về bản chất hoàn toàn khác: học cũng là học cái đã rồi, đọc cũng là đọc cái đã qua, chỉ có lao động mới tìm ra cái mới. Đó là nguyên lý của tôi. Tôi có đến trường đại học để học chế xe bọc thép phù hợp với chiến trường Đông Dương , chế qui trình trồng mỳ để thay đổi tập quán của ông cha từ lâu đời, làm ra nhiều lương thực, giải phóng cho con người thì không đại học nào dạy được. Nếu các đại học dạy được như thế thì dân Phi châu không đói, dân châu Á không đói.
Gia Minh: Con của ông có học hành qua trường lớp thế nào không?
Ông Trần Quốc Hải: Con tôi học hết lớp 12 và sau sự kiện ‘máy bay’ đó thì cháu qua Mỹ với tôi. Chính phủ Mỹ và các tổ chức nhân đạo ở đó sẵn sàng nuôi nấng cho cháu đi học, nhưng cháu thấy giáo dục theo kiểu ‘từ chương’ không phù hợp với cháu nên sau đó 3 tháng cháu đi về Việt Nam. Cháu cũng học những thực tiễn như tôi và bây giờ cũng có tay nghề nhất định. Vương quốc Kampuchia cũng công nhận cháu ở trình độ kỹ sư. Cháu cũng có đóng góp cho Kampuchia và Việt Nam nhiều.
Gia Minh: Những đóng góp của cháu là gì?
Ông Trần Quốc Hải: Ví dụ cháu kết hợp với tôi trong qui trình canh tác cây mỳ, giải phóng sức lao động, tăng năng suất, bảo vệ môi trường. Rồi máy phun thuốc cao su. Ở Kampuchia cháu cùng tôi trao đổi, truyền đạt lại qui trình trồng mỳ và cũng cùng tôi nâng cấp, chế tạo xe bọc thép, chế tạo xe bọc thép mới.
Mục Khoa học- Môi trường kỳ này tạm dừng tại đây. Hẹn các bạn trong chương trình kỳ tới.

Tin, bài liên quan

Côn An

Việt kiều ơi ! Đọc tin này rồi nghiền ngẫm trước khi nghe ông Thứ trưởng Nguyễn thanh Sơn ,Ủy Ban chiêu dụ người Việt nước ngoài về nước xây dựng xã hội chủ nghĩa nha !
11/11/2014 12:06

DLV Trần nhật Quang

Những khoa học gia, kỹ sư ,bác sĩ ,dược sĩ,nha sĩ , kiến trúc sư .... gốc Việt hôm nay trên khắp các đất nước tự do của thế giới này nếu còn kẹt lại tại Việt Nam thì giờ này đi móc bịch tại các bãi rác ở Việt nam thôi. Lý do là họ rất thông minh tài giỏi nhưng khi đi thi thì rớt vì điểm lý lịch(năm xưa) và rớt vì không có tiền đút lót cho giám khảo chấm thi(ngày nay). 
11/11/2014 12:02

Đảng viên trã thẻ đảng

Đây mới là quốc nhục nè các bạn trẽ ơi ! Ông Trần Quốc Hải vừa được tặng huy chương Đại tướng quân, do Quốc vương Sihamoni ký lệnh và Thủ tướng Hun Sen trao tặng. Họ cũng đối xử với ông như cấp tướng. Sống, sinh hoạt bên Campuchia họ cho ông hưởng tiêu chuẩn cấp tướng.( Vào BBC đọc nhá )
Tại Việt nam mình , đảng và nhà nước đã "trọng dụng" cha con ông bằng câu " “Anh chế rất là là giỏi, nhưng thôi đừng chế nữa”.
Việt kiều ơi ! Đọc tin này xong thì còn ham muốn về VN để xây dựng đất nước XHCN không? Hay về để nhận sĩ diện hảo do đảng ban phát cho cái bằng tiến sĩ chỉ học 6 tháng không cần biết tiếng Anh? Nhân đây xin nhắc lại câu kinh điển của Đảng là "hồng hơn chuyên" đấy các bạn trẽ ơi !
Đến giờ này tôi vẫn cho rằng tôi trã thẻ đảng là quyết định đúng đắn vì tôi không muốn sĩ diện rỗng tuếch ban cho từ Đảng. 
11/11/2014 11:17

Nguyen ai Quoc

nơi gửi USA.
Ong Tran quoc Hai that su la nguoi anh hung, quyet tam dem tri oc de gop phan xoa doi giam ngeo ngay hom nay. Co the ngay mai, chinh the khac o Cambodia khong than thien voi VN, khi do DCS VN coi ong Tran quoc Hai la "bon phan dong".
11/11/2014 11:11

Độc giả không muốn nêu tên

Nuoc ta nhieu tien sy qua nhung khong thay ai co cong trinh nao ca thua xa cha con ong Hai that than phuc ong chuc ong thanh cong
11/11/2014 10:09

Beckham đòi đi ăn thịt chó, kìm lòng trước Tóc Tiên

Ảnh chế

Đăng Bởi  - 
Beckham đòi đi ăn thịt chó, kìm lòng trước Tóc Tiên
Nghe theo lời khuyên của Walcott, Beckham đòi đi ăn thịt chó khi vừa sang Việt Nam...
Đó là Vũ Hà Phương, sinh năm 1986, sống tại Hà Nội, nhân viên sân bay tại Nội Bài. Công việc chính của Hà Phương là phục vụ, đón tiếp các khách VIP từ nước ngoài khi họ đáp máy bay đến Việt Nam.

Beckham đòi đi ăn thịt chó khi vừa đặt chân đến Hà Nội.
Bún đậu, thịt chó, mắm tôm là món ưa thích của Beckham?!

"Thánh ké" Beckham.
Gia đình Beckham kiếm tiền giỏi nhất thế giới.
Có lẽ nào?!
Ngày đó đã quá xa xôi...

Arrasate phải nhường chỗ cho David Moyes.
"Thánh" Bendtner lên tiếng.

Bendtner hơn Ronaldo và Messi ở khoản này.
Alexis Sanchez - cầu thủ xuất sắc nhất Arsenal và Chile.
Yêu là không từ bỏ.
Kroos có tương lai tươi sáng.
Khi Man United gặp khó khăn dưới thời HLV David Moyes và van Gaal, người ta mới thấy Sir Alex giỏi cỡ nào.
Ronaldo vừa có thêm danh hiệu Pichichi và Alfredo Di Stefano.

Ẻo lã ngoài đời nhưng Muller cực kỳ mạnh mẽ trên sân bóng.
 Hôm nay là sinh nhật thứ 31 của Lahm.
Quân Linh (ảnh: tổng hợp)

'Đam mê của tôi không được khuyến khích ở VN'

BTTD: " Ở VN giàu bị ghét, nghèo bị khinh, thông minh bị diệt".

  • 2 giờ trước

Xe bọc thép mà cha con ông Trần Quốc Hải đóng mới cho quân đội Campuchia

Một nhà sáng chế ở tỉnh Tây Ninh vừa được Campuchia phong tặng Huy chương Đại tướng quân vì đã giúp sửa chữa xe bọc thép cho quân đội nước này.
Ông Trần Quốc Hải, ở tỉnh Tây Ninh, và con trai là Trần Quốc Thanh đã được Nhà nước Campuchia vinh danh.
Ông Hải cũng là người từng chế tạo máy bay trực thăng và nhiều máy móc công nghiệp mà báo chí Việt Nam từng phản ánh. Tuy nhiên ông nói ở Việt Nam, đam mê của ông không được khuyến khích.
Ông Trần Quốc Hải: Xe bọc thép ở các nước Đông Dương (Việt Nam, Lào, Campuchia) thì đại đa số là dùng xe của Liên Xô cũ, nhiều xe đã trong tình trạng hỏng hóc.
Những xe này cũng không phù hợp với địa hình và điều kiện địa phương nên các tướng lĩnh Campuchia họ muốn có một loại xe phù hợp hơn.
Người Campuchia họ biết là tôi có năng lực, chế tạo máy bay rồi máy móc công nghiệp nên họ mời tôi sang, Trước hết là sửa máy nông nghiệp, sau đó thấy xe bọc thép Liên Xô chế tạo hỏng rất nhiều họ yêu cầu mình khắc phục.
Khắc phục được 11 chiếc thì họ biết mình có năng lực rồi nên họ bàn làm sao chế tạo xe bọc thép mới để không phụ thuộc vào nước ngoài.
Tới nay thì tôi cũng mới chỉ bắt đầu chế tạo hoàn toàn một chiếc xe bọc thép phù hợp với điều kiện Đông Dương.
Campuchia họ đang muốn xây dựng nhà máy để chế tạo 100 chiếc, thay thế cho loại xe của Liên Xô đã không còn phù hợp nữa.
Hiện tôi mới chỉ chế loại xe sáu bánh, họ yêu cầu chế xe tám bánh.
BBC: Thế ở Việt Nam, giới chức quân đội họ có tiếp cận ông và đề nghị ông làm việc cho họ không ạ?
Ông Trần Quốc Hải: Chưa nghe thấy ai đề nghị gì cả.
BBC: Trước kia ông đã từng chế tạo cả trực thăng, rồi máy móc, báo chí cũng đã viết nhiều về ông. Vậy mà chính quyền tỉnh và trung ương không tiếp cận ạ?
Ông Trần Quốc Hải: Cũng có tiếp cận, rồi thưởng bằng khen. Thế nhưng cơ chế của Việt Nam nó rất là ngộ.


Ở Campuchia, nếu anh làm được một công trình nào đó, đánh giá xong họ công nhận anh là nhà khoa học.
Ở Việt Nam, người làm được thì họ không công nhận, người chưa làm được gì thì công nhận.
Khi làm trực thăng thì họ nói thế này: thứ nhất là không phù hợp. Thứ hai là Việt Nam không có đủ trình độ để chế tạo máy bay. Tôi cũng tranh luận với họ, nhưng họ cũng không muốn tranh luận ra ngô ra khoai.
Tôi nói ở châu Âu người ta làm máy bay từ cách đây cả trăm năm, Việt Nam không lẽ thua họ? Tôi tự hào là người Việt Nam chứ.
Họ cũng im lặng không tranh luận, nhưng về họ viết văn bản. Họ nói: “Anh chế rất là là giỏi, nhưng thôi đừng chế nữa”.
BBC: Như vậy, ông không có dự án gì ở Việt Nam ạ?
Ông Trần Quốc Hải: Các dự án lớn thì cần quy hoạch của chính phủ. Không có kế hoạch của chính phủ, một mình mình thì không làm gì được.
BBC: Vừa rồi, ông được Campuchia vinh danh phải không ạ?
Ông Trần Quốc Hải: Họ tặng tôi huy chương Đại tướng quân, do Quốc vương Sihamoni ký lệnh và Thủ tướng Hun Sen trao tặng. Họ cũng đối xử với tôi như cấp tướng. Sống, sinh hoạt bên Campuchia họ cho tôi hưởng tiêu chuẩn cấp tướng.
BBC: Ông có ý định sống và làm việc bên Campuchia không ạ?
Ông Trần Quốc Hải: Chuyển sang sống hẳn bên đó thì tôi chưa có ý định, nhưng người Campuchia rất thân thiện và tạo điều kiện cho tôi thực hiện những đam mê của tôi nên tới đây chắc tôi sẽ tiếp tục hợp tác với họ.
Khoa học không có biên giới, nơi nào họ cần mình, họ coi trọng mình thì mình đến phục vụ cho họ. Đơn giản thế thôi.

10 tháng 11, 2014

Đằng sau chuyện đóng cửa Đại Nam

  Tuyên bố đóng cửa khu du lịch Đại Nam, ông Huỳnh Uy Dũng (tức Dũng “lò vôi”) còn luôn nhắc trên các cơ quan truyền thông báo chí về việc có biết bao trường hợp trẻ em đang chờ mổ tim bị thiệt thòi khi ông bị chính quyền Bình Dương o ép trong vụ KCN Sóng Thần 3. Thế nhưng, rõ ràng việc nào ra việc nấy…

Mới đây, đại gia Dũng “lò vôi”, tức ông Huỳnh Uy Dũng đã tuyên bố từ ngày 10/11 sẽ đóng cửa KDL Đại Nam vì cho rằng bị chính quyền Bình Dương o ép…trong dự án KCN Sóng Thần 3. Thực tế có phải như vậy không?
Từ đóng cửa Đại Nam…
Từng trò chuyện với P.V VietNamNet, đại gia Dũng “lò vôi” tâm sự, toàn bộ trái tim ông đã dành cho Bình Dương; ông luôn tâm huyết, đóng góp công sức, tài sản của mình làm cho Bình Dương ngày càng phát triển; nhưng đến nay ông phải…dứt áo ra đi.
Tuy nhiên, đến khi chính thức gửi đơn tố cáo ông Lê Thanh Cung – Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương, ông Dũng “lò vôi” lại tuyên bố rằng sẽ dần rút hết mọi hoạt động kinh doanh khỏi đất Bình Dương.
Đại Nam; Dũng lò vôi; Lê Thanh Cung; Bình DƯơng
Đến nay, mở màn cho tuyên bố đó, ông Dũng “lò vôi” quyết định đóng cửa Đại Nam từ nay đến cuối năm. Đại gia từng nổi danh gắn liền với Bình Dương, như “môi – răng” với lãnh đạo địa phương cho rằng: nguyên nhân xuất phát từ việc chính quyền Bình Dương “o ép” ông trong câu chuyện KCN Sóng Thần 3 như đã trình bày ở bài trước.
Rõ ràng, khu du lịch Đại Nam là tài sản thuộc sở hữu của công ty Đại Nam mà ông Dũng là Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc. Do đó việc đóng cửa khu du lịch này là quyền của ông Dũng “lò vôi” cũng như ban giám đốc, HĐQT của công ty Đại Nam. Điều này luật doanh nghiệp cho phép…
Chính ông Trần Văn Nam – Phó chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương cùng giám đốc các sở ngành Bình Dương trong cuộc gặp gỡ báo chí mới đây cũng nói rõ “lấy làm tiếc” vì việc đóng cửa khu du lịch Đại Nam, nhưng đó là quyền của doanh nghiệp.
Việc đóng cửa Đại Nam ít nhiều người dân bị ảnh hưởng, thiệt thòi trong việc tham quan, du lịch, nhưng việc đóng cửa khu du lịch này vài tháng hoặc có thể lâu hơn…không ảnh hưởng gì đến hoạt động thu ngân sách của tỉnh Bình Dương.
Tranh thủ dư luận?
“Thay vì tôi bỏ ra một khoản tiền từ thiện để mổ tim cho 10 người nghèo bệnh tật, giờ họ làm khó, gây thiệt hại cho tôi thì tôi chỉ có thể lo mổ tim cho 5 người. Vậy còn lại họ đã làm thiệt thòi cho 5 người kia” - ông Dũng “lò vôi” phân trần với P.V VietNamNet.
Đại Nam; Dũng lò vôi; Lê Thanh Cung; Bình DƯơng
Khu du lịch Đại Nam
Trường hợp ông Dũng “lò vôi” đang nói đến chính là chương trình từ thiện “trái tim Hằng Hữu” (mang tên đứa con nhỏ của ông) do công ty Đại Nam ký kết với đại học Y Dược TP.HCM vào tháng 9/2013 vừa qua.
Theo đó, trong vòng 16 năm (từ 2014 – 2030) công ty Đại Nam mang toàn bộ lợi nhuận có được, cùng đại học Y Dược TP.HCM mổ tim miễn phí cho 10.000 trẻ em Việt Nam có hoàn cảnh nghèo khó, không may mắn khi mắc bệnh tim bẩm sinh…
Có thể hiểu, khi nguồn kinh phí thực hiện chương trình chủ yếu dựa vào lợi nhuận từ công ty Đại Nam. Nay khi xảy ra mâu thuẫn với chính quyền Bình Dương, lợi nhuận cũng như hoạt động của công ty Đại Nam - theo như lời ông Dũng “lò vôi” - bị trì trệ hoặc ảnh hưởng nghiêm trọng thì lúc đó đương nhiên kinh phí cho chương trình “trái tim Hằng Hữu” cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
Khi xảy ra “cuộc chiến” với chính quyền Bình Dương xung quanh dự án KCN Sóng Thần 3, ông Dũng “lò vôi” liên tục phát biểu trên báo chí, về việc có hàng ngàn trẻ em bất hạnh đáng ra phải được mổ tim nhưng phải gánh chịu thiệt thòi…
Ông Dũng “lò vôi” đang đem vấn đề từ thiện mổ tim cho trẻ em bất hạnh…để tranh thủ sự ủng hộ của dư luận trong vụ kiện tụng, tố cáo dự kiến còn kéo dài, chưa có hồi kết?
Phải thừa nhận, ông Dũng “lò vôi” nói riêng và công ty Đại Nam do ông làm Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc xây dựng được Lạc cảnh Đại Nam Văn hiến bề thế đã thu hút nguồn khách du lịch rất lớn cho tỉnh Bình Dương. Và chương trình “trái tim Hằng Hữu” cũng góp phần rất lớn, cứu vớt nhiều cảnh đời bất hạnh của những trẻ em không may mắn ở Việt Nam.
Tuy nhiên, việc hoạt động của khu du lịch Đại Nam vốn là hoạt động kinh doanh, theo mô hình doanh nghiệp. Nếu Lạc cảnh Đại Nam Văn hiến có trích phần lợi nhuận hay từ thiện hoàn toàn như công bố tại chương trình “trái tim Hằng Hữu”, đó cũng xuất phát từ hoạt động thiện nguyện đơn thuần.
Và những chuyện này cần được tách bạch trong việc tranh chấp xảy ra ở KCN Sóng Thần 3 vốn được quy định bởi các văn bản luật, các quy định của Nhà nước.
Dù tranh chấp giữa công ty Đại Nam với chính quyền tỉnh Bình Dương có hồi kết như thế nào thì chắc chắn doanh nghiệp của Dũng “lò vôi” cũng bị ảnh hưởng.
Tương tự, 'bộ mặt' của tỉnh Bình Dương cũng bị ảnh hưởng ít nhiều không chỉ là uy tín, mà còn là thiệt hại về kinh tế, môi trường đầu tư…
Anh Sinh

Đô đốc Nhật chê hải quân Trung Quốc


Hải quân Trung Quốc bị chuyên gia Nhật chê
Hải quân Trung Quốc bị chuyên gia Nhật chê
Trước cuộc gặp của Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình vào tuần tới, bên lề Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á - Thái Bình Dương (APEC), một cựu quan chức quân sự hàng đầu Nhật Bản đã lên tiếng chê bai hải quân Trung Quốc
Kazuya Natsukawa, người đã phục vụ hơn 40 năm trong lực lượng Phòng vệ Nhật Bản (JSDF), từng là đô đốc, cựu Tham mưu Trưởng của Hội đồng Tham mưu JSDF, đã nói với báo Ming Pao rằng chất lượng quân đội Trung Quốc hiện thấp hơn rất nhiều so với quân đội Nhật Bản, lực lượng được hỗ trợ bởi quân đội Mỹ thông qua các Hiệp ước an ninh.
“Một cuộc chiến tranh trên biển giữa Trung Quốc và Nhật Bản vào thời điểm này là hoàn toàn bất lợi cho Bắc Kinh, mặc dù Bắc Kinh đã có những tăng cường đáng kể về mặt quân sự cho lực lượng hải quân Trung Quốc”, ông phát biểu trong cuộc phỏng vấn của báo Ming Pao.
Trước đó, trong một cuốc sách do ông làm chủ bút cùng hai cựu quan chức JSDF khác được công bố vào tháng Mười năm ngoái, Natsukawa cho rằng vẫn còn một khoảng cách lớn giữa JSDF và Quân đội Trung Quốc, và khẳng định bất cứ tàu ngầm hạt nhân hay tàu sân bay nào của Trung Quốc đều có thể trở thành mục tiêu hoàn hảo cho quân đội Nhật Bản hay quân đội Mỹ.
“Trung Quốc tuy có nhiều tàu chiến hơn Nhật Bản, nhưng so về chất lương thì vẫn chưa thể bắt kịp so với JSDF vốn được đào tạo cùng với Hải quân Mỹ, một lực lượng có khả năng tác chiến tốt nhất thế giới”, báo Ming Pao dẫn lới.
Ông cũng tin rằng Tokyo có đủ khả năng kiềm chế Bắc Kinh nếu cả hai xảy ra vào một cuộc hải chiến Trung-Nhật xung quanh quần đảo Senkaku đang tranh chấp cho đến khi Mỹ điều động quân đội tham chiến cùng Nhật Bản như những cam kết giữa hai bên.
Tuy nhiên, Natsukawa không phủ định rằng tình hình có thể thay đổi trong tương lai, khi quân đội Trung Quốc đẩy mạnh việc tăng cường số lượng và chất lượng mà Nhật Bản thì không thể, do có diện tích và dân số nhỏ hơn Trung Quốc nhiều lần. 
“Nhật Bản sẽ gặp nguy hiểm nếu chiến tranh với Trung Quốc xảy ra sau 10 năm nữa, khi Trung Quốc nhiều khả năng sẽ tăng cường khoảng 3 tàu sân bay cho hải quân vốn là mối đe dọa lớn nhất của Hải quân Nhật Bản ” ông nói.
Hàn Giang (theo Ejinsight)

Khi quan chức ngại tiếp xúc với truyền thông

Nhìn lại một Việt Nam đang mở cửa và hội nhập nhưng vẫn còn không ít những “ông quan” bàn giấy, thiếu thực tế, thu mình trong tháp ngà của quyền lực, “ngại” tiếp xúc với truyền thông, “ngại” cả tiếp xúc với dân…

Quảng bá du lịch tức là quảng bá hình ảnh đất nước, một việc tối quan trọng với mọi quốc gia. Quảng bá du lịch, là phát triển kinh tế, thu hút du khách, các nhà đầu tư quốc tế đến Việt Nam thưởng ngoạn, hợp tác. Quảng bá du lịch tức là chứng minh một Việt Nam hòa bình ổn định, một Việt Nam đang ngày càng hội nhập thế giới.
Du lịch “một đi không trở lại”?
Tuy trong thực tế đã có nhiều cố gắng nhưng ngành du lịch nước ta vẫn đang “đau ốm” với thực trạng du khách “một đi không trở lại”. Dù du khách quốc tế đến Việt Nam những năm gần đây liên tục tăng nhưng điều đáng buồn là có đến 90% lần… đầu tiên tới, số du khách quay lại điểm du lịch lần thứ hai, thứ ba rất thấp, chỉ chiếm khoảng 6%. Đó là thông tin từ Ban quản lý Chương trình phát triển năng lực du lịch có trách nhiệm với môi trường và xã hội (dự án EU), công bố kết quả khảo sát du lịch tại năm điểm chính: Sa Pa, Hạ Long, Huế, Đà Nẵng, Hội An.
Ngành du lịch đã thấy được “trọng bệnh”, đã tìm được điểm yếu, hạn chế. Nhưng cách “chữa bệnh”, cách khắc phục như thế nào vẫn là câu hỏi khó.
Lãnh đạo, quảng bá, trước công chúng, Minh Phước, du lịch, Việt Nam, một đi không trở lại
Lãnh đạo tỉnh Quảng Ninh ra thông điệp về "Nụ cười Hạ Long".Ảnh: QT
Bất ngờ, chương trình “Nụ cười Hạ Long” như một cơn mưa làm mát, giải tỏa được “cơn khát” của những người lữ hành. Quảng bá du lịch địa phương bằng nụ cười và sự thân thiện là một cách làm không lạ, nhưng điều lạ nhất ở đây là hình ảnh những bàn tay kết hình trái tim cùng nụ cười thật tươi nở trên môi các lãnh đạo cao nhất Quảng Ninh. Tất cả họ đều trở thành “đại sứ du lịch”.
Dù chương trình đang trong giai đoạn khởi động, nhưng đã tạo nên sự hào hứng, phấn khởi, kích thích, cộng hưởng, lan tỏa, bàn tán xôn xao trên các diễn đàn mạng. Và người viết có niềm tin rằng, khi người lãnh đạo đã biết chia sẽ, biết “dấn thân” vào thực tế, gần với dân, hòa mình với dân, tạo một hình ảnh đẹp trong mắt dân, biết cùng với dân thực hiện những chủ trương tốt đẹp của đất nước… thì “Nụ cười Hạ Long” sẽ thành công. Du lịch Quảng Ninh sẽ có những khởi sắc nhất định...
Không những vậy, “Nụ cười Hạ Long” còn tạo ra được một tiền lệ tích cực, tiền lệ của những lãnh đạo biết hành động cụ thể, quảng bá, xây dựng hình ảnh của chính mình…
Hình mẫu của người lãnh đạo hiện đại đâu chỉ các tiêu chí chung chung, họ còn phải biết rất rõ xã hội cần gì, thị trường cần gì, thời cuộc cần gì, hơn thế nữa họ phải nhất thiết tạo ra một hình ảnh đẹp trước công chúng.
Quảng bá hình ảnh của chính mình, quảng bá những điều mình muốn làm, mình muốn xây dựng là một môn nghệ thuật không mới, là cách hành xử văn hóa lâu đời, nhưng nó vô cùng cần thiết, không thể thiếu của người lãnh đạo hôm nay, người lãnh đạo trong thời đại kỹ thuật số, thời đại thế giới phẳng.
Khi mạng xã hội có thể gắn kết toàn nhân loại, truyền tin, truyền hình ảnh ra thế giới… trong tích tắc, thì người lãnh đạo nào càng tinh tế, càng hòa đồng với dân hơn, người lãnh đạo đó sẽ tạo được niềm tin với dân hơn, sẽ dễ dàng nhận được nhiều đồng thuận của dân hơn trong những hoạch định của mình.
Rất cần những lãnh đạo… dấn thân
Trên thế giới, đã có nhiều quan chức, nguyên thủ chủ động mở blog, tạo diễn đàn giao lưu với mọi thành phần trong xã hội, từ đó, hiểu được nguyện vọng, ý chí của người dân, góp phần đưa ra những quyết định đúng đắn, hợp thời cuộc, mang tầm vĩ mô và có giá trị lâu dài.
Một lãnh đạo có tín nhiệm, trước hết người lãnh đạo đó phải có việc làm đẹp, hành động đẹp, tức là phải tạo ra được hình ảnh đẹp trước công chúng.
Không phải ngẫu nhiên, bức ảnh “tổng thống Mỹ Obama ôm chặt lấy nữ y tá gốc Việt Nina Phạm vừa mới hết bệnh Ebola” trở nên nổi tiếng, gây xúc động và lan truyền trên mọi phương tiện truyền thông thế giới. Trong khi nổi lo sợ về căn bệnh Ebola vẫn còn đang ám ảnh nhân loại từng ngày từng giờ thì bức ảnh ngài tổng thống “ôm chặt” nữ y tá kia là một thông điệp rất đẹp, thông điệp của sự tin cậy và an toàn…
Nhìn lại Việt Nam, một Việt Nam đang mở cửa và hội nhập nhưng vẫn còn không ít những “ông quan” bàn giấy, thiếu thực tế, thu mình trong tháp ngà của quyền lực, “ngại” tiếp xúc với truyền thông, “ngại” cả tiếp xúc với dân… dẫn đến những định tính, định lượng, những chính sách không hợp lý, không khả thi, gây thất thoát, lãng phí và làm mất đi sự tín nhiệm, niềm tin.
Không chỉ riêng du lịch, trong mọi vấn đề của đất nước đều cần những vị lãnh đạo biết “dấn thân” như vậy cả. Chỉ có dấn thân, gần dân họ mới có biết dân muốn gì, thực tế cần gì và ngược lại, khi đó dân mới biết rõ ai là lãnh đạo đáng tín nhiệm hay không đáng tín nhiệm.
Hy vọng, những người lãnh đạo ở Quảng Ninh sẽ duy trì và phát triển được phong thái làm việc rất lạ, rất thức thời này, họ đang tạo ra những “trái tim” đẹp! Và sự quảng bá cho địa phương mình không chỉ là việc làm của các cán bộ lãnh đạo tỉnh Quảng Ninh.
Minh Phước