Trang

7 tháng 11, 2014

Đại tướng Phùng Quang Thanh: Không phong Tướng, anh em tâm tư

NGỌC QUANG

(GDVN) - Sau giải phóng miền Nam có 36 tướng nhưng đánh tan nhiều đế quốc. Nhu cầu phong tướng của ta là gì? Có phải do nhu cầu tác chiến?
Sáng nay (6/11) Quốc hội đã thảo luận về một số nội dung còn ý kiến khác nhau của dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Nhiều Đại biểu đề nghị xem xét lại vì hiện nay phong tướng quá nhiều.
Tướng là để cho tác chiến, không phải cho kinh doanh
Đại biểu Huỳnh Thành (Gia Lai) đề cập tới đề xuất phong hàm Thượng tướng cho Chính ủy Học viện Quốc phòng, hay Thiếu tướng cho một số khoa thuộc học viện và nêu quan điểm: "Đối với học viện, như các nhà trường, cái người ta cần là các chức danh liên quan đến Giáo sư, Tiến sĩ, chứ không phải là hàm cấp tướng. Hàm cấp tướng cũng cần, nhưng không phải tuyệt đối. Nếu chúng ta làm theo cách này thì Giám đốc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh phải là Ủy viên Bộ trính chị.
Vì vậy, không nhất thiết phải quy định dạy cũng phải cấp tướng ở đây. Ở trường cần những người có kiến thức cao về an ninh quốc phòng, có kỹ năng sư phạm tốt. Tôi nghĩ người ta tôn trọng trên cương vị ông là Giáo sư giảng dạy vấn đề này".
Đồng tình với quan điểm trên, Đại biểu Nguyễn Bá Thuyền (Lâm Đồng) cho rằng, ở các trường cần hàm Giáo sư, Tiến sĩ chứ không phải tướng. Những đơn vị đó cần rà soát lại xem cho phù hợp, nếu làm được sẽ giảm được tướng.
Ông Thuyền chia sẻ: "Có người hỏi tôi vì sao chúng ta phong tướng nhiều thế? Tôi hỏi bác căn cứ vào đâu để nói nhiều hay ít? Bác ấy nói là sau giải phóng miền Nam, chúng ta có 36 tướng, mà chúng ta đánh tan mấy đế quốc lớn. Vậy thì nhu cầu phong tướng của ta là gì? Có phải do nhu cầu tác chiến sau này nhiều hơn? Bác ấy nói là nếu chúng ta cần tăng cường sức mạnh quân đội thì có thể phong gấp 10 lần ngày xưa tức là 360 tướng thì quân đội mạnh gấp 10 gần?".
Đại biểu Nguyễn Bá Thuyền: Cử tri nói rằng trước đây rất ít tướng sao bây giờ nhiều thế? Ảnh: TTBC.
Cũng theo Đại biểu Thuyền, phong nhiều tướng chưa chắc đã được người dân đồng tình.
"Sức mạnh của quân đội cơ bản do lòng dân, chứ còn phong nhiều tướng quá thì thực sự là người dân chưa đồng tình. Các đồng chí giải quyết thế nào đó để khi chúng tôi là Đại biểu về giải thích cho cử tri thông suốt. Tôi đề nghị các đồng chí cân nhắc cái đó. Xác định phong tướng để phục vụ yêu cầu tác chiến, yêu cầu xây dựng quân đội, còn nếu xác định phong tướng để giải quyết chế độ chính sách thì nên tách tiền lương ra khỏi quân hàm thì tốt hơn.
Trước đây nghe đến tướng là khủng khiếp lắm. Tôi ngày xưa đi bộ đội nghe đến Thiếu tá là ghê gớm lắm rồi… Vì vậy, tôi cho rằng cần phải cân nhắc để giới hạn việc phong tướng để nhân dân đồng tình, còn phong nhiều quá thì dân không yên tâm lắm".
Đại biểu Nguyễn Bá Thuyền cũng nêu quan điểm, không phong tướng với các đơn vị kinh tế, sản xuất kinh doanh.
"Đối với các đơn vị kinh tế, có thể phong người đứng đầu cấp đại tá là được. Tướng là do nhu cầu tác chiến chứ không phải sản xuất kinh doanh", nói.
Không phong Tướng, anh em tâm tư
Trước những ý kiến về mức trần với các trường kỹ thuật quân sự, hậu cầu, quân y, sĩ quan lục quân, Học viện Chính trị… nên là Thiếu tướng, ông Phùng Quanh Thanh - Bộ trưởng Quốc phòng cho hay: “Chúng tôi đã thảo luận nhiều, xin phép giữ trần hiện hành đã thực hiện mấy chục năm Trung tướng đối với Giám đốc, Chính uỷ.
Học viện Kỹ thuật Quân sự đào tạo kỹ sư cho toàn quân, cả dân sự, nghiên cứu khoa học nên đề nghị cho giữ. Cả toàn quân chỉ có trường này to nhất. Học viện Hậu cần trước đây là 3 trường sỹ quan, trung cấp hậu cần, giờ là ba trong một. Như vậy có từ lâu rồi, giờ hạ xuống, anh em rất tâm tư.
Học viện quân y cũng đào tạo bác sĩ quân y cho toàn quân, vừa đào tạo vừa nghiên cứu khoa học vừa điều trị. Trong học viện có 2 bệnh viện 103 và Viện bỏng Quốc gia của nhà nước giao cho quân đội, trường trung cấp quân y cũng nằm trong học viện.
Trường Sỹ quan lục quân lâu rồi trần cao nhất là Trung tướng. Sếp là tư lệnh quân đoàn, xuống làm hiệu trưởng, đào tạo sỹ quan cấp trung đội, đại đội, trung đoàn. Trường có lúc 18-20 tiểu đoàn học viên, 500 học viên sỹ quan. Số lượng lớn, sau này đưa Phó Tư lệnh binh chủng, quân đoàn, binh chủng, sư trưởng về làm hiệu phó khó sắp xếp”.
Đại tướng Phùng Quang Thanh - Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Ảnh: TTBC.
Bên cạnh đó, Đại biểu Quốc hội cũng có ý kiến không đồng tình với đề nghị phong hàm Thiếu tướng cho Chủ nhiệm Khoa Mác-LêNin và Chủ nhiệm Khoa Quân chủng; Phong hàm Thượng tướng với Giám đốc Học viện Quốc phòng. 
Tuy nhiên, theo ông Phùng Quang Thanh cho rằng: “Quá trình thẩm định có ý kiến cho rằng giảm xuống Đại tá, nhưng chúng tôi vẫn kiên trì trình ra Quốc hội. Nếu Quốc hội cho phép để lại là Thiếu tướng tôi cho là rất mừng. Ban soạn thảo rất tâm tư, tôi trình mà Quốc hội không bấm nút hai khoa này không Thiếu tướng thì tôi về thuyết phục anh em rất khó. Người ta sẽ hỏi là thế bây giờ Khoa Mác-Lê Nin không quan trọng à? Khoa khác quan trọng thế khoa này thì sao, hay là anh có vấn đề gì, rất là khó các đồng chí ạ".
Diễn giải thêm về Khoa Quân Chủng, ông Thanh cho hay, trước đây có Khoa Phòng không, Khoa Hải quân, Khoa Pháo Binh, Khoa Công Binh, Khoa Đặc công... bây giờ tất cả nhập thành Khoa Quân Chủng.
“Sáu binh chủng hợp thành quân chủng, có mỗi Chủ nhiệm khoa trước đây là Thiếu tướng bây giờ cắt đi rất khó, tâm tư lắm các đồng chí ạ”, ông Thanh bày tỏ.
TỪ KHÓA :
quy định phong tướng , nguyễn bá thuyền , võ thị dung , đại biểu quốc hội huỳnh thành , phùng quang thanh , đại tướng phùng quang thanh , quy định phong tướng quân đội , quy định thăng quân hàm , việt nam nhiều tướng
CHỦ ĐỀ : TỪ HỘI TRƯỜNG DIÊN HỒNG
Viết bình luận của bạn về bài viết này ...
HieuLam
  52 
Nhân dân cũng tâm tư lắm khi phong nhiều tướng đấy, ông đại tướng ạ!
lehuykhoa
  26 
Tâm tư nghĩa là như thế nào? là không đồng ý với quốc hội? là bất mãn hay là định...?
hahongngoc
  18 
Ung ho y kien cua bac Nguyen Ba Thuyen .
Lê An Huy
  30 
Bộ trưởng Phùng Quang Thanh ơi, ngày xưa chiến tranh ác liệt như vậy, cái chết và sự sống luôn cận kề, đói ăn, khát uống như vậy mà có ai tâm tư đâu nếu không được phong tướng, phong tá. Bây giờ đời sống khá hơn, chiến tranh thì không có, chỉ một số... 
Lê Nam
  20 
Hồi đất nước còn chiến tranh, rất ít người được phong hàm tướng, mặc dù họ rất giỏi, Thời bình, hàm tướng phong chàn lan. Chung ta cứ nhìn mỗi khi có hội nghị, hội thỏa của quân đội thì đếm không xuể quân hàm tướng. Tôi rất đồng tình với nhận xét rằ... 
Nhất Tiễn
  12 
Có lẽ nên tách lương, thưởng khỏi cấp bậc trong quân đội và công an
Hoàng Quỳnh
  17 
Sức mạnh của quân đội bắt đầu từ đâu, nếu người thủ trưởng mà có "tâm tư" có làm cho đơn vị mạnh mẽ không. Giải thích kiểu này không thể chấp nhận được. Có nhiều chính sách, trong đó có chính sách hậu phương. Trong chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ c... 
Huỳnh Chánh Bạch
  18 
Bộ trưởng ơi, tâm tư là thế nào? Tôi nhớ hồi tôi đi bộ đội thì Đại uý trung đoàn phó tham mưu trưởng trung đoàn và Thiếu tá tham mưu phó trung đoàn, các vị ấy có " tâm tư gì đâu"? Ông hỏi ông 7Nam tư lệnh QK9 coi có đúng không?

"Chúng mày không khá nổi là vậy!"

Một nhân viên kỹ thuật người nước ngoài có lần vào kiểm tra nhà vệ sinh nữ, đã nhún vai: "Chúng mày không khá nổi là vậy!".
Tôi là cán bộ nhân sự ở một công ty có vốn đầu tư nước ngoài tại TP HCM. Tôi ăn lương của chủ nên như người ta nói: "Ăn cơm chúa, phải múa tối ngày" hoặc "Ăn cây nào rào cây ấy". Tuy nhiên, tôi không mù quáng bênh vực những việc làm sai trái mà muốn có một tiếng nói công bằng.

Vì sao nhân viên kỹ thuật nước ngoài và cả một số cán bộ quản lý người Việt Nam hay chửi mắng; thậm chí bạt tay, đá đít lao động Việt Nam? Đâu phải vô cớ mà họ như vậy? Cũng đâu phải những người này có vấn đề về tâm thần nên không kiểm soát được hành vi. Chung quy là có lửa nên mới có khói; tại anh, tại ả, tại cả đôi đường!


Tôi chỉ kể những điều tai nghe mắt thấy tại công ty của tôi để mọi người "lắng nghe và thấu hiểu". Công ty quy định 7h làm việc. Nhưng đến 7h15, vẫn còn công nhân lê la hàng quán bên ngoài. Nếu bị lập biên bản vì đi trễ, họ sẽ xúm lại la ó: "Không lẽ bắt người ta để bụng đói đi làm à?".

Công ty quy định giày dép, tư trang để vào ngăn tủ cá nhân. Công nhân vứt mỗi thứ một nơi, túi xách thì mang vào chỗ làm việc. Khi bị nhắc nhở thì trả treo: "Công ty có dảm bảo đảm đồ đạc để trong tủ không bị mất hay không? Nếu mất có đền cho tụi tôi không?". Ai biết công nhân để cái gì trong túi xách, nếu họ la hoảng lên là bị mất cắp thứ này, thứ kia, ai dám đứng ra gánh vác trách nhiệm?

Công ty quy định uống nước xong, phải để ly đúng quy định để nhân viên vệ sinh dọn dẹp; uống xong phải tắt vòi nước. Thế nhưng ngày nào cũng có tình trạng mở vòi nước uống rồi để cho chảy lênh láng. Không la rầy làm sao được?

Đến giờ ăn, hôm nào thức ăn không vừa miệng, gạo nấu cơm không được ngon như ý muốn thì công nhân vừa ăn, vừa đổ ra bàn để phản ứng. Họ đâu biết trên thế giới có 1 tỉ người thiếu ăn? Nói đâu xa, ngay ở đất nước mình, đồng bào ở vùng sâu, vùng xa, mùa giáp hạt vẫn phải ăn khoai sắn thay cơm!

Quy định của công ty là "cấm hút thuốc" trong khu vực sản xuất vì nơi đó có hàng hóa, nguyên phụ liệu dễ cháy. Nhưng ngày nào nhân viên vệ sinh cũng quét hốt cả nắm tàn thuốc lá. Khi bị bắt gặp, nhắc nhở, lập biên bản thì dọa đánh những người thừa hành nhiệm vụ.


Công ty quy định phải mang khẩu trang để bảo đảm vệ sinh- an toàn lao động nhưng khi nào có kiểm tra thì mang, còn không thì "vứt ở đâu không rõ". Chịu nổi không?

Nhà vệ sinh công cộng thì khỏi nói. Dùng xong không dội nước, vứt giấy vệ sinh tràn lan xuống nền nhà. Thậm chí, nói thì kỳ nhưng có nhiều chị em tới ngày tháng, khi thay băng vệ sinh không gói ghém cẩn thận mà vứt bừa ra đó. Hết biết luôn!

Đây chỉ là một phần trong những gì đã và đang xảy ra tại công ty chúng tôi. Ý thức chấp hành nội quy kỷ luật của "một bộ phận không nhỏ" công nhân còn rất yếu kém. Nhân viên quản lý là những người trực tiếp làm việc với công nhân, tận mắt chứng kiến những việc này, không nổi nóng, không bức xúc mới lạ. Một nhân viên kỹ thuật người nước ngoài có lần vào kiểm tra nhà vệ sinh nữ, đã nhún vai: "Chúng mày không khá nổi là vậy!".

Nghe mắc cỡ quá nhưng biết phải làm sao?

6 tháng 11, 2014

Tội quan và tội dân

Báo Nông nghiệp VN - 

Hai vụ việc giống hệt nhau. Nhưng quan chỉ bị khiển trách, cảnh cáo. Còn dân thì ngồi tù.

2 "ông Nội" và "ông Ngoại" chỉ bị phạt khiến trách và cảnh cáo
Vụ Phó Giám đốc Sở Ngoại vụ tỉnh Bình Phước Bùi Quốc Khánh cầm ly bia đập vào mặt Phó Giám đốc Sở Nội vụ Phạm Thành Chung, khiến ông Chung chảy máu mặt đầm đìa, phải nhập viện cấp cứu, làm dư luận xôn xao một thời gian, đã đi đến hồi kết, khi ông Chung bị Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Bình Phước xử lý kỷ luật bằng hình thức khiển trách. Còn ông Khánh bị cảnh cáo.
Mới đây, TAND huyện Định Quán (tỉnh Đồng Nai) mở phiên tòa xét xử bị cáo Trần Đình Mỹ Lân, bị VKSND huyện truy tố về tội “Làm nhục người khác”, do Lân đã cầm ly bia hắt vào người ông Phạm Văn Trọng, Chi cục trưởng Chi cục Thuế huyện Định Quán. Và tòa đã phạt Lân 12 tháng tù ngồi, vì đã làm nhục ông Trọng.
Chuyện “ông Nội” và “ông Ngoại” choảng nhau, có nguyên nhân là khi “ông Nội” đang “tiếp khách” trong giờ hành chính tại quán karaoke thì “ông Ngoại” từ ngoài vào, cầm ly bia cụng với khách nhưng lại phớt lờ “ông Nội”, khiến “ông Nội” nổi giận. Đấu võ mồm chưa đã, hai quan tỉnh chuyển sang đấu võ tay, “ông Ngoại” đã cầm ly bia táng “ông Nội”.
Còn chuyện Trần Đình Mỹ Lân hắt ly bia vào người ông Phạm Văn Trọng cũng có nguyên nhân từ cuộc nhậu trong quán. Thấy ông Trọng dùng xe công biển xanh vào quán nhậu, nói năng ầm ỹ quá.
Từ một bàn khác, Lân nhắc nhở: “Nay đang còn quốc tang đại tướng Võ Nguyên Giáp, mấy ông ăn nhậu nói nhỏ thôi”, khiến ông Trọng nổi giận. Và vụ án đã xảy ra.
Trần Đình Mỹ Lân bị tù vì “Đã xâm phạm đến uy tín, danh dự và nhân phẩm của ông Trọng, làm ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của ngành thuế địa phương (trích bản án)”. Còn hành vi của “ông Nội” và “ông Ngoại” thì chỉ là việc nhậu nhẹt dẫn đến thiếu kiềm chế.
Xét nguyên nhân của hai vụ việc, thì Lân có ý thức hơn cả “ông Nội” lẫn “ông Ngoại”. Ý thức ở chỗ thấy đang kỳ quốc tang, cờ rủ treo khắp nơi, mọi hoạt động vui chơi giải trí bị cấm, mà quan chức vẫn ngang nhiên dùng xe công đi nhậu nhẹt. Lại còn cười nói ầm ỹ, gây phản cảm, nên Lân nhắc nhở.
Và khi hai bên cãi nhau thì hắn cũng chỉ hắt (chứ không đập) ly bia vào người ông quan thuế cấp huyện. Hành vi đó, theo các luật sư, cùng lắm là chỉ bị xử lý hành chính. Thế mà hắn vẫn phải bóc lịch trong tù.
Còn “ông Nội” và “ông Ngoại” đều là quan chức cấp tỉnh, địa vị cao hơn Lân cả chục tầm, hưởng lương cao ngất ngưởng từ tiền thuế của dân. Nhưng vẫn nhậu nhẹt bê tha trong giờ hành chính.
Chỉ riêng việc đó thôi đã đáng bị đuổi việc rồi. Lại còn dùng ly bia làm vũ khí choảng nhau đến chảy máu đầu đầm đìa nữa, mà chỉ bị “gãi” sơ sơ.
Trước tình trạng quan chức say xỉn, gây nên hết chuyện này đến chuyện khác. Nào đánh người, nào lái xe gây tai nạn cho người đi đường… xảy ra ngày càng nhiều thì mức độ kỷ luật đối với “ông Nội” và “ông Ngoại” nói trên, là quá... hẻo!

Việt Nam thừa chuyên gia, thiếu chất xám!

(Giáo dục) - VN đang phải đi thuê chuyên gia nước ngoài với giá cao, vậy tại sao lại phải để chuyên gia của VN đi làm thuê trên nước khác - Bà Bùi Thị An.

PV:- Hiện tại, nông dân Việt đã xuất khẩu sang nhiều nước nhận mức thu nhập cao hơn nhiều so với lao động trong nước. Nhiều chuyên gia chỉ rõ, nông dân Việt Nam rất có “chất lượng” nhưng do hạn chế trong quy trình sản xuất nên không hưởng lợi cao khi làm việc ở VN. Nhìn ở góc độ kinh tế, theo bà, đây có phải là một lựa chọn phù hợp hay không? 
ĐBQH Bùi Thị An: - Xuất khẩu nông dân thì cũng cần nhưng tôi cho rằng cần phải xuất khẩu nông dân chất lượng cao. Hiện nay kinh tế của chúng ta đang khó khăn, trong bối cảnh nông dân không thể làm giàu được bằng nông nghiệp trên đất nước của mình thì trước mắt nên giúp họ đi ra nước ngoài, làm giàu từ nước khác và sống được bằng nông nghiệp cũng là một hướng.
Tuy nhiên, trong 10-20 năm nữa nền tảng phát triển của VN vẫn phải đi lên bằng nông nghiệp, nếu cứ xuất khẩu như vậy mà không có chiến lược, kế hoạch cụ thể đến lúc đó VN sẽ rơi vào cảnh ruộng đồng bỏ trống, nông nghiệp dậm chân tại chỗ.
Vì sao nông dân Việt không làm giàu được nhờ trồng lúa?
Vì sao nông dân Việt không làm giàu được nhờ trồng lúa?
Do đó, trước hết, VN cần phải nhìn nhận lại thực tế này để có chiến lược phát triển trong tương lai. Nếu vậy, đầu tiên Chính phủ phải có được cơ chế khuyến khích, tạo điều kiện cho nông dân có thể làm giàu trên chính đất nước mình sau đó mới nghĩ tới việc xuất khẩu.
Nếu không có cơ chế kịp thời, nông dân sẽ bỏ ruộng đi làm thuê cho nước khác, khi đó nông nghiệp VN sẽ bị điêu đứng, kinh tế gặp nhiều khó khăn, an ninh lương thực cũng bị đe dọa.
Đứng trên góc độ kinh tế tôi không hoàn toàn ủng hộ bài toán đưa nông dân đi xuất khẩu. Vì xuất khẩu nông dân mới chỉ nhìn thấy được cái lợi trước mắt là mang được ít tiền về, xây được cái nhà cao nhưng lợi bất cập hại, hậu quả là khôn lường.
Việc này có nguyên nhân từ phía nhà nước, đầu tư cho nông nghiệp chưa đủ ngưỡng, khiến nền kinh tế VN chưa thể bứt phá được nhờ nông nghiệp. Cần phải nhìn nhận nghiêm túc trong thời gian qua, khi kinh tế thế giới bị khủng khoảng, kinh tế trong nước gặp nhiều khó khăn chính nông nghiệp là yếu tố cứu cánh cho nền kinh tế, giữ cho nền kinh tế phát triển ổn định, đảm bảo đủ an ninh lương thực cho quốc gia.
Thế nhưng, cái cơ bản hiện nay là họ đang bị vướng mắc bởi cơ chế, chính sách, bởi quy trình sản xuất khiến họ không sống được bằng nông nghiệp, thậm chí còn luôn chịu khổ cực, thiệt thòi.
Đây phải nói rằng, nông dân chưa được hưởng đúng tiềm năng họ có  và sự cống hiến họ đã đóng góp.
PV:- Bà đánh giá như thế nào về khả năng những người nông dân này sẽ tự trau dồi kiến thức, trở về VN làm giàu nếu thực hiện chính sách này, thưa bà?
ĐBQH Bùi Thị An: - Tôi cho rằng phải có cơ chế để đưa họ đi phải đưa được họ về, có như vậy việc xuất khẩu nông dân để họ tự nâng cao được tình độ chuyên môn, tay nghề mới có kết quả. Thứ hai, phải có đánh giá cụ thể các dự án trước khi đưa nông dân đi và kết quả khi họ trở về lúc đó mới có thể kết luận được khả năng tự trau dồi và đóng góp của họ với nông nghiệp trong nước ở mức nào.
Nhưng dù muốn hay không muốn, 70% dân số đang sống bằng nông nghiệp thì phải tạo mọi điều kiện cho họ làm giàu trên chính quê hương mình. Nếu trong điều kiện nông dân chỉ sang đó làm thuê thì khả năng trau rồi kiến thức là rất hạn chế và cũng rất mạo hiểm
PV:- Trên thực tế, việc những lao động dạng đặc thù và có chất lượng như nông dân, các chuyên gia khoa học… cũng đã được thực hiện, mang lại danh tiếng khoa học cho VN. Trong khi đó, cũng như hoạt động sản xuất nông nghiệp, những người làm khoa học ở Việt Nam cũng than khó có sáng tạo, phát minh, nghiên cứu vì vướng… cơ chế.
Vậy theo bà, liệu VN có nên cân nhắc nghiêm túc tới chiến lược “xuất khẩu” các chuyên gia có trình độ cao để họ có điều kiện nghiên cứu, đóng góp nhiều hơn cho sự phát triển của khoa học, mang lại những lợi ích trực tiếp hay gián tiếp cho Việt Nam hay không?
ĐBQH Bùi Thị An: - Giai đoạn vừa rồi khi đất nước khó khăn nhất VN cũng đã gửi một số chuyên gia đi Châu Phi và nhiều nước khác làm bác sĩ, tham gia giảng dạy. Giải pháp này khi đó được coi là cứu cánh và có thể họ sẽ mang lại được một ít tiền về. Tuy nhiên, nếu nói xuất khẩu chuyên gia để mang lại những lợi ích khoa học cho đất nước thì chưa có.
Hình thức thứ hai là gửi chuyên gia trẻ đi đào tạo ở nước ngoài nhưng giải pháp này cũng gặp rất nhiều rủi ro do một số ở lại không về nước, một số trở về lại không thể thích nghi được với cơ chế, môi trường làm việc tại VN. Do đó, hiệu quả cũng cần phải nhìn nhận, đánh giá lại.
Tôi không hoàn toàn ủng hộ chiến lược này. Nếu coi giải pháp đó là chỉ là cứu cánh, xuất khẩu để mang được ít tiền về thì không ổn. Ai dám đảm bảo đưa đi họ sẽ trở về và ngay cả khi trở về vẫn cơ chế này thì ai đảm bảo sẽ giữ được chân họ?
Quan điểm của tôi là phải tạo được cơ chế, chính sách có thể khuyến khích họ ở lại học tập, sáng tạo bằng chính sức lực, trí tuệ của họ để họ phát triển công nghệ trong nước.
Thực tế hiện nay, VN đang thiếu rất nhiều chuyên gia có năng lực, có sáng tạo. Thậm chí VN đang phải đi thuê chuyên gia nước ngoài với giá cao, vậy tại sao lại phải để chuyên gia của VN đi làm thuê trên nước khác.
PV:- Theo bà, việc xuất khẩu chuyên gia như vậy sẽ giúp Việt Nam không lãng phí tài nguyên khoa học, hạn chế tình trạng họ phải làm những việc trái với chuyên môn trong bối cảnh Việt Nam đang là nước thuộc top đầu thế giới về số lượng hay không?
ĐBQH Bùi Thị An: - Tôi nghĩ phải thay đổi cơ chế, chính sách thu hút người tài. Rõ ràng VN phải khẳng định khoa học công nghệ chưa có đóng góp nhiều để thúc đẩy nền kinh tế phát triển. VN đang rất thiếu chuyên gia có chuyên môn, VN không nên đưa đi nữa mà phải thay đổi cơ chế để giữ chân họ, khuyến khích họ ở lại trong nước nghiên cứu, sáng tạo và cống hiến.
Ở góc độ kinh tế, có thể cá nhân người đi sẽ giàu hơn, sướng hơn nhưng trên góc độ đất nước chung thì không đem lại hiệu quả.
Dù VN hiện đang rất nhiều giáo sư, tiến sĩ, đào tạo nhiều nhưng lại quá thiếu chất xám để đẩy nền kinh tế nên. Tức là chất lượng đào tạo cũng phải nhìn nhận lại, để không còn tình trạng thừa về số lượng nhưng thiếu nghiên cứu.
PV:- Nếu cân nhắc thực hiện chiến lược này, chúng ta sẽ phải đối diện với những thuận lợi và khó khăn như thế nào?
ĐBQH Bùi Thị An: - Thứ nhất về mặt cá nhân tôi cho rằng ở góc độ nào đó nó sẽ tốt với người đi. Trên phương diện đất nước cũng có thêm ít tiền. Nhưng cái được so với cái mất là không thể cân đong đo đếm được do bị chảy máu chất xám, do trong nước phải đi thuê chuyên gia nước ngoài với giá cao.
Vậy tại sao lại không thể sử dụng được những chuyên gia do chính VN đào tạo?  Tức là vấn đề của VN hiện nay là phải tạo được môi trường thuận lợi, hấp dẫn để thu hút được người tài.
PV:- Xin cảm ơn bà!
  • Hiếu Lam