Trang

8 tháng 7, 2014

Anh hùng và mỹ nhân

                                          Galia- Hải- Hadia- Onhia ở Minsk

Chàng đi khắp bốn phương trời
"Tay không bắt giặc" khắp nơi tung hoành
Chí tài xứng mặt hùng anh
...
Xin nàng che chở an lành đời trai.
He he he !!!
TB: Nàng mô khỏe hơn 2 nàng Galia và Hadia, bảo vệ và nuôi được tui thì tui cũng...iu niền.
 Phạm Hải

7 tháng 7, 2014

1 câu nói, 5 năm tù

BTTD: Ôi trời đất ơi ! Thế lày là thế lào? Nếu vậy dân VN phải đi tù hết sao?

TT - Trong hai ngày 25 và 26-4, hàng trăm người dân đã có mặt trước cổng TAND huyện Mỹ Đức, TP Hà Nội để theo dõi phiên tòa xét xử 10 người dân phạm tội chống người thi hành công vụ. Tuy nhiên mọi người không được vào phòng xử.
Theo cáo trạng của Viện KSND huyện Mỹ Đức, biết công trình thi công tuyến đường nối khu du lịch Hương Sơn (Hà Nội) với khu du lịch Tam Trúc - Khả Phong (Hà Nam) được tiến hành, ngày 12-7-2013, Đinh Văn Chính, Lê Thị Thu và các bị cáo đã dùng quan tài và các chướng ngại vật ngăn cản, chống đối không cho người và các phương tiện vào thi công dự án.
Hình sự hóa quan hệ hành chính
Phiên tòa nóng ở những phút đầu tiên vì tiếng la hét của người dân ngoài cổng tòa vọng vào phòng xử.
Bên trong tòa, trả lời tòa, bị cáo Chính khai mình không đi mua quan tài mà do vợ bị cáo mua.
“Ở cơ quan điều tra, bị cáo nghe nói vợ mình bị dùng nhục hình đến mức uất ức quá phải tự cắt vào tay, điều tra viên nói nếu bị cáo nhận việc mua quan tài thì sẽ cho vợ về để chăm sóc con nên bị cáo đã nhận. Sáng 12-7 bị cáo chở vợ và bố ra nơi thi công rồi về chứ không có mặt tại hiện trường”.
Phiên tòa hình sự nhưng những từ “mất đất”, “thu hồi đất” được nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần. Trả lời tòa, 10 bị cáo đều cho biết chỉ cần có quyết định thu hồi đất thì người dân sẽ tự hiến đất cho Nhà nước, nhưng nếu chính quyền làm sai thì người dân sẽ giữ đất đến cùng.
Đại diện Viện kiểm sát giữ quyền công tố tại tòa cho rằng bị cáo Chính bị truy tố ở điểm C, khoản 2 điều 257 BLHS, hành vi lôi kéo, kích động người khác vì đã có câu nói “đất chưa có quyết định thu hồi bà con kiên quyết giữ đất đến cùng, không sợ chết, nếu tôi có chết đừng chôn vội mà hãy cho tôi vào quan tài chở ra Văn phòng Chính phủ để Chính phủ biết sự việc”.
Theo đại diện Viện kiểm sát, câu nói này là điểm tựa tinh thần cho các bị cáo khác.
Tranh luận lại, các luật sư cho rằng quan tài không bị cấm mua bán, cũng không phải vật nguy hiểm. Khởi nguồn là việc UBND huyện Mỹ Đức không tuân thủ các quy định của pháp luật đã gây bức xúc cho người dân.
Tuy nhiên đại diện Viện kiểm sát lại cho rằng những nội dung này không liên quan đến vụ án hình sự nên Viện kiểm sát không tranh luận nhiều (?!).
Công nhân thi công cũng được coi là người thi hành công vụ?
Sau khi luật sư Hoàng Ngọc Biên (bào chữa cho vợ chồng bị cáo Chính) yêu cầu cho biết rõ trong vụ này ai là người thi hành công vụ, đại diện Viện kiểm sát trả lời là hai tài xế của Công ty Xuân Trường (đơn vị thi công dự án).
Luật sư Biên phản bác rằng theo Luật cán bộ công chức, Luật trách nhiệm bồi thường của Nhà nước thì người thi hành công vụ phải là những người được bổ nhiệm, tuyển dụng vào cơ quan nhà nước khi thực hiện nhiệm vụ công, đúng pháp luật.
Các luật sư yêu cầu đại diện Viện kiểm sát cung cấp văn bản luật nào nói công nhân hợp đồng của công ty là người thi hành công vụ. Viện kiểm sát không cung cấp được, nhưng nói hai tài xế này được giao thực hiện nhiệm vụ nhà nước.
Nhiều luật sư cho rằng vụ án đã bị hình sự hóa, hành vi của các bị cáo chỉ cần xử phạt hành chính, vụ án không có thiệt hại, bị cáo Chính không có mặt tại hiện trường, không mua quan tài, chỉ một câu nói mà bị cho là lôi kéo, kích động, các luật sư đề nghị tòa tuyên các bị cáo bị oan và trả tự do.
Đối đáp lại, đại diện Viện kiểm sát cho biết đây không phải là quan hệ hành chính. Hành vi của các bị cáo diễn ra từ lâu, các cơ quan đã vận động rất nhiều nhưng các bị cáo vẫn thực hiện, phía đơn vị thi công thất thoát 10 tỉ đồng nhưng họ không yêu cầu bồi thường. Nếu không bắt các đối tượng thì việc chống đối vẫn tiếp tục...
Ngoài ra, đại diện Viện kiểm sát cho rằng quản lý đất đai có nhiều hành lang pháp lý, nếu quyền lợi bị ảnh hưởng thì nên có đơn khiếu nại, đề nghị, tố cáo chứ không được phép chống đối.
Ý kiến này của đại diện Viện kiểm sát bị tất cả bị cáo phản đối làm phiên tòa náo động.
Bị cáo Đinh Văn Chính bức xúc nói giữa tòa: “Tôi chỉ đề nghị UBND huyện bồi thường tại thời điểm có quyết định thu hồi đất vì tỉ giá đất hằng năm của UBND TP Hà Nội đều thay đổi. Tôi có đòi hỏi gì quá đáng đâu? Nhân quả gây hậu quả. Nếu chính quyền thực hiện dự án không sai thì chúng tôi đâu phải khổ sở đi kiện từ năm này qua năm khác, thì vợ chồng tôi không bị bắt, con tôi không bị bỏ rơi, 200 con lợn nhà tôi không chết, nhà tôi không bị người ta đốt, tôi không bị đe dọa tiêm HIV...”.
Nỗi niềm dân mất đất
Sau khi tòa tuyên án, hàng trăm người dân xã Hương Sơn lại tiếp tục đứng, nằm, lăn trước cổng tòa gào thét, khóc lóc, phản đối. Hai ngày xét xử, họ mang nhiều tấm bìa cactông viết chữ bày tỏ tình cảm với các bị cáo đứng trước cổng tòa.
Vụ kiện của người dân Mỹ Đức đã kéo dài nhiều năm. Xuất phát từ những sai phạm của UBND huyện Mỹ Đức mà Tuổi Trẻ đã nhiều lần phản ánh (“Chiếc áo trái”, “Khi dân kêu cứu”).
Năm 2008, chính quyền huyện Mỹ Đức và xã Hương Sơn thu hồi đất nông nghiệp của dân để thực hiện sáu dự án. Việc thu hồi đất này không đúng trình tự, không họp dân, không kê khai kiểm đếm diện tích đất bị thu hồi...
Hàng trăm người dân đã làm đơn khiếu nại, tố cáo gửi lên cấp trên. Năm 2011, chủ tịch UBND TP Hà Nội đã có kết luận, theo đó trong sáu dự án thì chỉ một dự án là có quyết định phê duyệt của UBND tỉnh Hà Tây năm 2008, năm dự án còn lại mới chỉ có văn bản giao nhiệm vụ chủ đầu tư.
Ngay cả trong dự án đã được phê duyệt cũng có hàng loạt sai phạm như chủ đầu tư không làm thủ tục thu hồi đất, không lập phương án bồi thường giải phóng mặt bằng đã tổ chức thi công.
Năm 2012, 127 hộ dân đã nộp đơn khởi kiện ra TAND huyện Mỹ Đức yêu cầu UBND huyện Mỹ Đức lập phương án bồi thường tại thời điểm có quyết định thu hồi đất để áp giá bồi thường đúng pháp luật.
Năm 2013, khi xét xử sơ thẩm và phúc thẩm, TAND huyện Mỹ Đức và TAND TP Hà Nội đã bác yêu cầu khởi kiện của người dân.
Theo tòa, dù chính quyền có một số sai phạm trong thủ tục, trình tự thu hồi đất nhưng không ảnh hưởng đến giá bồi thường, yêu cầu của dân là không có cơ sở. Các dự án vẫn được tiếp tục.
Các mức án
Trưa 26-4, sau hai ngày xét xử, TAND huyện Mỹ Đức đã tuyên án. Hội đồng xét xử nhận định ông Đinh Văn Chính (44 tuổi) là người đứng đầu lôi kéo kích động người khác nên phải chịu mức án 5 năm tù giam.
Các bà Lê Thị Thu (38 tuổi, vợ ông Chính), Trịnh Thị Nhung, Đinh Thị Hà bị phạt 12 tháng tù, sáu bị cáo còn lại có mức án từ 6 tháng tù (án treo) đến 9 tháng tù.
TÂM LỤA

6 tháng 7, 2014

Dòng vốn đang hướng về Đông Á



Triển vọng kinh tế được cải thiện của Mỹ và Trung Quốc cùng với dự đoán về chính sách tiền tệ nới lỏng ở Mỹ và eurozone là những nhân tố tác động tích cực đến Đông Á.

Tác giả của bài viết này là Michael Ivanovitch – Chủ tịch của MSI Global, một công ty nghiên cứu kinh tế có trụ sở tại New York. Ông cũng là chuyên gia kinh tế cao cấp của OECD, chuyên gia kinh tế quốc tế tại Fed New York và đồng thời đang giảng dạy về kinh tế tại Columbia. 

Được khuyến khích bởi những số liệu kinh tế có phần lạc quan trong thời gian gần đây của Trung Quốc, tín hiệu tích cực của thị trường lao động Mỹ và các chính sách nới lỏng tiền tệ của các NHTW lớn trên thế giới, nhà đầu tư toàn cầu giờ đây đang chú ý đến khu vực châu Á – Thái Bình Dương. 

Tác giả bài viết này cho rằng mức giá hấp dẫn của thị trường chứng khoán sẽ giúp Đông Á thu hút nguồn vốn từ Mỹ và eurozone – những thị trường đang tỏ ra khá đắt đỏ. Điều này có xảy ra hay không phụ thuộc vào diễn biến của các nền kinh tế Đông Á, tốc độ “bình thường hóa” chính sách tiền tệ của Mỹ và châu Âu. Cuối cùng và cũng quan trọng nhất là hòa bình và hoạt động thương mại không bị cản trở ở khu vực có tốc độ phát triển nhanh nhất trong nền kinh tế thế giới. 

Viễn cảnh lạc quan 

Trung Quốc đang tiếp tục chứng minh rằng nước này làm khá tốt khi đối mặt với thách thức phải duy trì tăng trưởng bền vững trong bối cảnh thực hiện nhiều cải cách sâu rộng gắn liền với những biến đổi về mọi mặt kinh tế xã hội. Tỷ trọng đóng góp của tiêu dùng, đầu tư và dịch vụ trong tổng cầu tăng lên là kết quả tất yếu của quá trình chuyển đổi này.

Hoạt động thương mại bùng nổ vẫn sẽ là nhân tố chủ chốt tạo nên tăng trưởng kinh tế của Đông Á.

Các nhà xuất khẩu Đông Á cũng sẽ tiếp tục hưởng lợi từ việc thâm nhập thị trường Mỹ khá dễ dàng. Trong 5 tháng đầu năm 2014, Đông Á đã xuất khẩu khối lượng hàng hóa và dịch vụ trị giá tổng cộng 161,5 tỷ USD vào thị trường Mỹ, tăng 5,4% so với 1 năm trước.
Có vẻ như người ta đã lo lắng quá mức về hệ quả của việc Mỹ và eurozone “bình thường hóa” chính sách tiền tệ. Do đó, giờ đây Đông Á có thể “thở phào” và tận hưởng thanh khoản chảy vào các thị trường. Trong bối cảnh này, Nhật Bản và Indonesia là những câu chuyện khá thú vị để theo dõi.

Tháng 5 vừa qua, tỷ lệ lạm phát ở Nhật Bản chạm mốc 3,4% - cao nhất trong 32 tháng. Đây là câu chuyện hoàn toàn khác so với mức giảm phát -0,3% của 1 năm về trước. Tuy nhiên, thu nhập thực của các hộ gia đình sụt giảm và thuế kinh doanh tăng lên chắc chắn sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến chi tiêu tiêu dùng. Không có gì đáng ngạc nhiên khi kết quả khảo sát quý II cho thấy niềm tin của các doanh nghiệp đã liên tục giảm trong suốt 6 quý gần đây.

Trong khi đó, Indonesia là nơi mà nhà đầu tư đặt nhiều kỳ vọng. Thị trường Jakarta là nhân vật được nhiều người ủng hộ và được dự đoán sẽ chiến thắng trong cuộc bầu cử sẽ diễn ra trong vài ngày tới. Nếu điều này xảy ra, Indonesia sẽ thực hiện nhiều chính sách nhằm cải cách và hiện đại hóa quốc gia với 13.446 đảo lớn nhỏ và 247 triệu dân. 

Hầu hết những người thường xuyên theo dõi châu Á sẽ tin rằng những “ngôi sao” của khu vực sẽ không bị ảnh hưởng bởi những xung đột trên biển giữa Trung Quốc và các quốc gia láng giềng. Họ cho rằng hòa bình hữu nghị vẫn sẽ tồn tại. Hãy hi vọng rằng cảm nhận đó là đúng.

Tăng trưởng vững chắc của Trung Quốc, triển vọng kinh tế được cải thiện của Mỹ và dự đoán về chính sách tiền tệ nới lỏng ở Mỹ và eurozone chính là những nhân tố hiện hữu tác động tích cực đến các nền kinh tế và thị trường tài sản ở Đông Á.

Về dài hạn, nhà đầu tư sẽ quan tâm đến những nền kinh tế Đông Á phụ thuộc chủ yếu và lực cầu nội địa và có thâm hụt các cán cân ở mức thấp. Hai điều kiện này sẽ đóng vai trò quan trọng khi con sóng lại một lần nữa ập tới sau khi Mỹ và châu Âu chấm dứt chính sách tiền tệ siêu lỏng. 


Thiên Bình
Theo Trí Thức Trẻ/CNBC

Thư của BS Huỳnh Tấn Mẫm gởi các bạn Thanh niên.- sinh viên- học sinh








Bs H
Bs Huỳnh Tấn Mẫm
 Sài Gòn, ngày 4  tháng 7 năm 2014.

Cùng các bạn Thanh niên-Sinh viên-Học sinh thân mến !

Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xã hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ nầy- một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ý thức trách nhiệm về tình hình đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không còn nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.

Như các bạn đã biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lãnh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến trình vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta,  nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lãnh thổ, lãnh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của mình. Nó còn bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che dấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.

Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, vì nó mang ý nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đã được phơi bày. 

Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xã hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lãnh đạo thì suy thoái tư tưởng- đạo đức- lối sống, tham lam, nhửng nhiểu đầy khắp. Thử hỏi trong tình thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương ?

Câu hỏi ấy đang xoáy vào lòng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về một câu trả lời.

Dù chúng ta yêu hòa bình bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy mình, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.

Bành trướng Bắc Kinh đang tiến công chúng ta ở thế áp đảo về bạo lực, thế thượng phong về kinh tế, đánh phủ đầu ta về ngoại giao tuyên truyền. Quan chức cao cấp của Trung Quốc - Dương Khiết Trì- đến nước ta, đưa ra một thông điệp với tư cách cao ngạo của một nước lớn, thể hiện mối quan hệ bất bình đẳng không phải đột nhiên mới có: yêu cầu ta chấm dứt cái gọi là “quấy nhiểu” chúng ở gian khoan HY981, đe dọa nếu ta kiện chúng ra tòa án quốc tế, ta sẽ nhận lấy “hậu quả” khôn lường. Nếu ta “ngoan cố” không hàng phục, chúng sẽ phong tỏa kinh tế, phong tỏa bờ biển đông, và mọi tai họa khác sẽ xảy đến. Chúng ngăn cản ta không được mở rộng liên minh quân sự với Mỹ và các nước khác, bởi làm như thế chúng quy là ta mang tội “khiêu khích” chúng.

Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng !

Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đã là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền.?                       

Các quốc gia có chủ quyền, có quan hệ bình đẳng, bất kể là nước lớn hay nhỏ, chưa từng nói năng như thế. Hồ đồ, trịch thượng phải bắt nguồn từ một thực tế. Song, yếu kém, nhu nhược vốn cũng không phải không có nguyên nhân. Có khi là sự tương thích bắt nguồn từ những sự kiện chưa bộc lộ từ phía nhà cầm quyền nước ta chăng ? Dù sao cũng đã có một câu phương ngôn đáng nhớ : “Nếu ta đứng lên, là ta ngang hàng, nếu ta quỳ xuống, thì ngang rốn đối phương”..

Các bạn thân mến,

Đó là kết quả của một thực tế yếu kém, hay từ một tinh thần bạc nhược, hay cả hai ? Sự than trách hay nguyền rủa đối phương lúc nầy quả là một sự xa xỉ

Làm công dân của một nước, làm sao ta không thấy đau lòng khi đất nước bị xâm lăng? Làm sao ta không thấy nhục khi bị kẻ khác lăng nhục vào dân tộc mình? Trên những con đường mà các bạn đi làm hay đi học hằng ngày, trong công viên mà các bạn dạo chơi, trong sách sử mà các bạn đã đọc, luôn phảng phất bóng dáng của tiền nhân, mang tên những vị anh hùng, trong lịch sử hằng nghìn năm trải qua từng thế hệ, đã chống trả lại bọn xâm lược phương Bắc oanh liệt ra sao, và không hề khiếp sợ. Tiền nhân đã để lại cho chúng ta một giang sơn vẻ vang. Đến lượt chúng ta, chúng ta không thể thoái thác, và không hề thoái thác bởi bất cứ lý do gì, để hết lòng bảo vệ giang sơn ấy.

Nhưng lời tâm tình của tôi là vô nghĩa, nếu tôi không nói với các bạn rằng, sức mạnh có ưu thế nhất đang lớn lên từ trong tim và trong trí tuệ của các bạn, là niềm hy vọng của dân tộc - những thế hệ Thanh niên-Sinh viên-Học sinh hôm nay. Các bạn đang đứng ở đầu thề kỷ 21 của một nhân loại đang toàn cầu hóa, mà tri thức thì trở nên vô biên giới và không ai có thể che dấu hay độc quyền được.

Một cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc bằng mọi biện pháp và thông minh mà các bạn sẵn sàng dấn thân, và một xã hội mà các bạn cần xây dựng, có tương lai như thế nào, là hai vấn đề quyện vào nhau mà có lẽ các bạn đang suy nghĩ ?

Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác, nó phải là lòng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu hòa bình độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại. Một cuộc chiến đấu chỉ bằng niềm tin và sinh mạng dù rất cao cả, nhưng nó sẽ đem lại một kết quả ra sao ?

Một xã hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xã hội như các bạn đang nhìn thấy, nó đầy dẩy những bất công, trên một tầng nền của hẹp hòi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững !

Tôi không muốn nói một câu như sáo ngữ: tương lai đang nằm trong tay thanh niên, với nghĩa nó là màu hồng. Không, có thể nó không đến các bạn với màu hồng, nò tùy thuộc vào ý thức của các bạn. Đó là cái nhìn thẳng vào thực tế với đôi mắt biết đúng sai và nói được tiếng nói của trái tim mình. Một cuộc chiến đấu sẽ rất mạnh mẽ khi nó có đầy đủ chân lý.

Điều tôi muốn nói cùng các bạn, chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xã hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta cương quyết làm con người có quyền con người, dù quyền con người chưa được thừa nhận đầy đủ. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ - quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lãnh thổ. Tôi trộm nghĩ, tự do trong bối cảnh Việt Nam hôm nay quan trọng hơn vì nó chứa cả sự độc lập. Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xã hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền.

Chúng ta tin tưởng sẽ giữ được độc lập tự do, sẽ bào vệ được giang sơn vì chúng ta có hai điều quan trọng :

Một, chúng ta có chính nghĩa, lẽ phải ở về phía chúng ta. Thế giới bây giờ là sự liên kết rộng lớn và có sức mạnh vô tận, vấn đề là ta có làm cho sức mạnh ấy hội tụ lại được hay không ? Chúng ta có làm rõ chính nghĩa để xứng đáng được nhận sự ủng hộ đó hay không ? Chế độ phát xít của Bắc Kinh hiện nay với chủ trương bạo lực và bành trướng đang tự đào mồ cho mình, và nhân loại sẽ chôn chúng. Tôi tin chắc chắn điều đó sẽ xảy ra như lịch sử nhân loại đã cho thấy.

- Hai, chúng ta biết sửa mình. Một quốc gia hùng mạnh là vì có phương hướng đúng, một quốc gia yếu kém là vì có phương hướng sai. Đó là một thể chế chính trị tiến bộ hay lạc hậu, có tạo được sức mạnh đoàn kết của toàn dân hay không mà Việt Nam ta phải cấp bách xem xét để sửa đổi. Sự sửa đổi đó phải đến từ sức mạnh đoàn kết của nhân dân, kể cả những lực lượng, những con người từ trong bộ máy nhà nước, và đồng bào ở nước ngoài. 

Tôi tự hỏi, có lẽ cũng giống như các bạn, vì chúng ta không muốn hy sinh xương máu khi chưa cần thiết, và nếu chúng ta là chính nghĩa, tại sao chúng ta không dám kiện để đưa họ ra tòa án quốc tế ? Thế giới ngày nay không còn ở thời kỳ hồng hoang, nhân loại không phải là bầy thú trong rừng để con lớn dễ dàng dày xéo con bé, hay chính chúng ta mang mặc cảm tự ti, tội lỗi và hẹp hòi mà không dám nhìn nhận và tiếp nhận sức mạnh đang rộng mở của thời đại ? Làm sao chúng ta có thể tin là an toàn và có giá trị khi tự thu mình, núp vào hang ổ “hữu nghị” giả dối dưới nách của kẻ xâm lược?

Thưa các bạn,

Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc ?

Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng Sản Việt Nam đang thực hiện :

1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng Sản. Thay vì ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt mình dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đã tự tha hóa và suy thoái, (như đã tự thừa nhận) đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xã hội rệu rã, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất bình. Tình trạng nầy là điều kiện phù hợp ý muốn của kẻ xâm lược.

 2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng Sản, cụ thể là Bộ Chính Trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, vì thế đã không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ:  hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (1), 4 tốt…đã xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất tình cảm quá đà và độc hại đó đã tràn ngập trong tư tưởng giới lãnh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn TNCS mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, , phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lý nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lãnh đạo hiện nayLẽ ramối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” gì khi còn nằm trong rừng sâu suối lạnh, thì cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được ! Vì thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Trì khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hãy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta ?                            
Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.

Thưa các bạn,

Văn hóa ngoại giao cũng là biểu hiện chiều sâu của thực thể. Lẽ nào tôi dám nói ép, nói oan cho các lãnh đạo Việt Nam chăng, khi cho rằng, mối quan hệ được biểu hiện như thế là xuất phát từ hành vi và tư duy lệ thuộc do quán tính, hoặc do “tận đáy lòng” ?

Tôi không tán thành về mối quan hệ bất bình đẳng, được gọi là “hữu nghị” giữa Việt Nam và Trung Quốc lâu nay, mà ông Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam đang cố gắng níu kéo một cách vô vọng trong cô đơn và sợ hãi, có tác dụng cuốn cả đất nước rơi vào quỹ đạo của bành trướng Bắc kinh. Tôi cho rằng Trung Quốc là không đáng sợ, một nước rộng về đất, đông về dân, mạnh về bạo lực, chứ không hề là một nước lớn với ý nghĩa là có sức mạnh văn hóa, văn minh và đáng nể trọng. Không tự cúi người xuống để phong Trung Quốc là đại ca vô địch. Cũng không thể có ý nghĩ đến việc có thể hay không thể “rinh” đất nước chạy đi nơi khác với lời than thở vô nghĩa: “Có ai chọn được láng giềng đâu!” Thật ra đó là ý của một tướng Tàu đã nói ở Hà Nội các đây hai năm, nhằm đe nẹt Việt Nam đã lỡ nằm cạnh Trung Quốc, không thể “chọn” thân phận khác được đâu, lẽ ra không nên lặp lại theo cách áo não như thế. Thủ tướng Nhật, chưa từng than van chuyện phải bê mấy hòn đảo của mình đi đâu. Nữ Tổng Thống Hàn quốc cũng không có một lời nào tương tự…!

Tôi chân thành bày tỏ, chia sẻ cùng các bạn về niềm tự tin và tự hào của dân tộc, trước vó ngựa của quân Nguyên-Mông xưa, nay là trước sự hung hăng của quân Tập, với tinh thần là nhân dân phải biết làm chủ vận mệnh của mình, thông qua một thể chế dân chủ bởi một Hiến Pháp đứng đắn, và quan hệ bình đẳng không lệ thuộc Bắc Kinh. Đó là khẳng định căn bản và lâu dài, dù cho nay mai giàn khoan có thể rút đi, hay thay một chiếc khác. Mối quan hệ giữa “hai” dân tộc – theo nghĩa dân sự -  xưa nay chưa từng có vấn đề, ngoại trừ bọn cầm quyền hung hăng mỗi lúc. Nhắc lại điều nầy với dân chúng cũng lại là một xa xỉ nữa.

Hai điều nêu trên, không phải là vô cùng hệ trọng của hiện tình đất nước đáng trăn trở hay sao ?

Chúng ta không để sự thờ ơ của hôm nay là nỗi hối tiếc của ngày mai. Chúng ta không muốn một đồng bào nào của mình phải tự thiêu như người Tây Tạng, không muốn những nhóm thanh niên ta đến lúc phải vung dao liều chết vào bọn Hán tộc ở các bến tàu như ở Tân Cương. Và chúng ta cũng cần tinh tường cảnh giác về những kẻ diễn hài nội địa.

Một phương châm chân chính đã từng vang lên trong lòng dân tộc : “Chúng ta yêu hòa bình nhưng sẵn sàng chiến tranh” để bảo vệ Tổ quốc.

Mong rằng tôi có nhiều cơ may được gặp các bạn, góp phần nhỏ bé của mình cùng các bạn bước tới, cùng cả đất nước đứng hẳn lên đấu tranh, giữ vững độc lập trước sự khống chế và xâm lược của Bắc Kinh, xây dựng một xã hội dân sự vững chắc, công bằng và dân chủ. 
                                               
Ao ước thay !

Trân trọng kính chào.
Huỳnh Tấn Mẫm- một thanh niên nhiều tuổi../.

Tác giả gửi Quê Choa

Doanh nghiệp Việt "chết" trên sân nhà vì... TQ

(Doanh nghiệp) - Từ ngành công nghiệp nặng, tới công nghiệp nhẹ và ngay cả ngành hàng nông sản đang phải chịu "quả đắng" do phụ thuộc TQ.
Cơ khí "chết" ngay trên sân nhà
Ngành cơ khí là công nghiệp nền tảng có vai trò và vị trí rất quan trọng trong sự nghiệp công nghiệp hóa – hiện đại hóa đất nước. Thế nhưng nói về thực trạng phát triển của ngành công nghiệp nền tảng này, ông Nguyễn Văn Thụ - Chủ tịch Hiệp hội DNCK Việt Nam (VAMI) thừa nhận:
"Ngành công nghiệp cơ khí bị ảnh hưởng nặng nề nhất về việc các nhà thầu Trung Quốc là tổng thầu các dự án công nghiệp không giành phần việc nào cho cơ khí trong nước".
Nhìn lại trong 12 năm thực hiện chiến lược phát triển ngành cơ khí Việt Nam đến năm 2010, tầm nhìn đến năm 2020, ông Thụ cho hay giá trị của ngành năm 2013 đạt 700 ngàn tỷ đồng chiếm 20% tổng giá trị sản xuất công nghiệp toàn ngành công nghiệp. Xuất khẩu từ năm 2006 được 1,6 tỷ USD – 2013 được 13 tỷ USD.
Cơ khí nhận
Cơ khí nhận "quả đắng"
Từ năm 2003 -2011, ngành cơ khí không có thị trường, hầu hết các dự án công nghiệp dùng cơ chế chỉ định thầu hoặc cơ chế đấu thầu giá thấp nên đều lọt vào tay các nhà thầu Trung Quốc.
Hiện có 5/6 dự án hóa chất;  2/2 dự án chế biến khoáng sản; 49/62 dự án xi măng cùng nhiều dự án giao thông đầu do nhà thầu Trung Quốc làm tổng thầu EPC.
Riêng nhiệt điện, có 16/27 dự án do Trung Quốc làm tổng thầu, chỉ còn 7 dự án không phải nhà thầu Trung Quốc.
Đa phần các dự án này bị chậm tiến độ từ 3 tháng - 3 năm, chất lượng thiết bị không đồng đều, một số thiết bị phụ trợ chất lượng thấp thường bị thay thế.
Ở một số dự án, diễn ra tình trạng thay đổi thiết bị so với cam kết ban đầu, thay đổi tiêu chuẩn vật liệu, thay đổi hoặc bổ sung nhà cung cấp, dẫn tới đội giá hợp đồng.
Đáng chú ý, nhiều nhà thầu đã đưa vật tư sắt thép, phụ tùng, phụ kiện có thể chế tạo tại Việt Nam và cả lao động phổ thông sang các công trình mà họ làm tổng thầu.
Tại nhà máy alumin Lâm Đồng gói thầu là 466 triệu USD, giao lại cho Việt Nam 170 tỷ đồng (không được 8 triệu USD). Trong khi đó, nhà máy alumin Nhân Cơ có giá trị hợp đồng là 499 triệu USD, thì giao thầu phụ Việt Nam là 53 tỷ đồng (2,5 triệu USD).
Nguyên nhân, theo ông Thụ là do Luật đấu thầu hiện nay đang ưu tiên các nhà thầu có giá bỏ thầu thấp mà chưa quan tâm đến nguồn gốc xuất sứ về chất lượng thiết bị.
Trong khi đó, năng lực của các chủ đầu tư còn hạn chế, chỉ “thích” chọn phương pháp đấu thầu EPC mà ngại trong việc tách các phần công việc, để có các gói thầu phù hợp với điều kiện nhà thầu trong nước làm được.
Còn sau khi đã ký tổng thầu, công tác kiểm tra giám sát đánh giá năng lực nhà thầu của chủ đầu tư còn yếu, chưa quyết liệt thực hiện các biện pháp chế tài xử lý vi phạm nhà thầu…
Nhiều dự án thực hiện chỉ định thầu EPC là do nhà thầu Trung Quốc thu xếp tài chính từ nguồn vay từ Trung Quốc với lãi suất thấp, thủ tục vay đơn giản.
Ngoài khó khăn về các dự án quan trọng lọt vào tay nhà thầu Trung Quốc, ông Thụ nói việc Việt Nam phụ thuộc vào phần lớn nguyên liệu, phụ liệu cho ngành chế tạo cơ khí cũng là những khó khăn lớn (chúng ta nhập tới 2 triệu tấn sắt thép các loại cả thép hình, thép tấm) mà giá cả thấp hơn các nước khác Hàn Quốc, Nhật Bản từ 15 ÷ 20% giá thành.
"Thậm chí trong việc cung cấp phụ tùng sửa chữa, thay thế các nhà máy cũng “Thích” dùng hàng nhập khẩu TQ thay vì dùng hàng trong nước", theo ông Thụ.
Ông Thụ cho biết, đã nhiều lần kiến nghị Chính phủ cần có biện pháp giám sát, kiểm tra, chế tài việc nhiều dự án trọng điểm quốc gia (như nhiệt điện, khai khoáng, xi măng…) do nhà thầu TQ thực hiện mà không tạo điều kiện cho thầu phụ Việt Nam và đặc biệt sử dụng tất cả thợ và lao động phổ thông, và thiết bị phụ trợ trong nước đã sản xuất và chế tạo được.
Trước tình hình biến động ở biển Đông do nhiều dự án tổng thầu TQ làm tại Việt Nam có những gián đoạn trục trặc. Ngành cơ khí đã gửi báo cáo lên Chính phủ cho kiểm tra lại toàn bộ các dự án công nghiệp do Trung Quốc đang thi công dở dang để huy động lực lượng trong nước kết hợp với các nhà thầu nước ngoài khác hoàn chỉnh các dự án này.
Ông Thụ coi, đây là một thách thức lớn song cũng là cơ hội để các nhà thiết kế và xây lắp trong nước vượt lên chính mình trong sự nghiệp xây dựng đất nước trở thành một nước văn minh, cường thịnh tồn tại bên cạnh nước láng giềng đầy bất trắc.
Xuất thô, nhập siêu, gia công... dệt may đang bị đe dọa
Rơi vào tình trạng tương tự, bà Đặng Phương Dung - Tổng thư ký Hiệp hội Dệt may Việt Nam nhận định, dệt may là một trong những ngành xuất khẩu chủ lực của Việt Nam (đóng góp khoảng 10% giá trị sản xuất công nghiệp) nhưng cũng đang trong tình trạng bị lệ thuộc vào nguồn nguyên liệu nhập khẩu từ nước ngoài đặc biệt là Trung Quốc.
Theo đánh giá, cả nước hiện có khoảng 5000 doanh nghiệp, 2,5 triệu lao động, chiếm 5% tổng lượng lao động công nghiệp của Việt Nam. Nghành dệt may cũng là ngành xuất khẩu đứng thứ 2 và đóng góp 15% tổng giá trị kim ngach XK cả nước
Nếu so với các nước trên thế giới, từ một nước đứng rất xa về thứ bậc thì hiện nay ngành may mặc Việt Nam đang đứng top 5 trong số 153 nước xuất khẩu may thế giới.
Ngành dệt may đứng trước đe dọa bất ổn
Ngành dệt may đứng trước đe dọa bất ổn
Tuy nhiên, về năng lực của ngành dệt may còn rất khiêm tốn, diện tích trồng bông đang dần bị thu hẹp. Sơ, cũng chỉ sản xuất được khoảng 200.000 tấn, kéo sợi mặc dù có sự tăng trưởng lớn nhưng năng lực dệt hiện nay mới chỉ cung ứng được khoảng 1,4 tỷ m2 vải, năng lực nhuộm thấp chỉ được 0,8 tỷ. Trong khi đó, nhu cầu lại cần tới 5,9 tỉ m2 vải.
Như vậy, nếu xuất khẩu thì chúng ta cũng chỉ xuất khẩu được vải mộc, và chủ yếu vẫn là xuất sang thị trường Trung Quốc. Trong khi đó, ngành dệt may lại lệ thuộc khá nhiều về nhập khẩu nguyên liệu từ Trung Quốc, như năm 2013 nhập xơ sợi từ nước này chiếm 47%, vải 46%… trong khi tỷ lệ nội địa hóa lại giảm còn 47,1% so với 48,5% năm 2012.
Một trong những nguyên nhân được bà Dung cho biết là do có tình trạng cạnh tranh không lành mạnh từ các nguồn hàng nhập lậu từ Trung Quốc, chính sách trong nước lại chủ yếu khuyến khích vào thị trường xuất khẩu (chiếm 86% năng lực sản xuất).
Thứ hai, lệ thuộc quá lớn vào nguồn vải nhập khẩu (chiếm 86% tổng nhu cầu), đặc biệt là Trung Quốc (46%), tình trạng “Nút thắt cổ chai” tại khâu dệt nhuộm trong chuỗi cung ứng dệt may của Việt Nam.
Thứ ba, phương thức sản xuất chủ yếu tập trung vào gia công, giá trị gia tăng thấp và thu nhập thấp, biến động lớn về lao động và đe dọa đến sự phát triển ổn định của ngành.
Theo bà Dung, quan hệ kinh tế hai bên xấu đi, các doanh nghiệp ngành dệt may cũng phải tìm đối tác khác để nhập nguyên liệu, phòng tránh rủi ro thiếu nguồn cung nguyên liệu.
Quen làm ăn gian dối, chất lượng thấp
Từ ngành công nghiệp nặng, tới công nghiệp nhẹ và ngay cả ngành hàng nông sản cũng đang bị đe dọa do phụ thuộc chủ yếu vào thị trường Trung Quốc.
Một trong những nguyên nhân được ông Ông Đinh Văn Hương - Chủ tịch hiệp hội Rau quả Việt Nam chỉ ra là do, người nông dân và thương lái Việt Nam đã được thương nhân Trung Quốc dạy cho cách làm ăn cẩu thả, gian dối, đi vào chất lượng thấp, sử dụng nhiều hóa chất độc hại, không an toàn thực phẩm và nhiều rủi ro.
Khi Trung Quốc không mua nữa thì với chất lượng hàng hóa đó không thể bán vào thị trường khác do không đảm bảo an toàn thực phẩm, không vượt qua được các rào cản kỹ thuật.
Nguyên nhân thứ hai, do nguồn hàng xuất khẩu trong thời gian dài, chính sách biên mậu với Trung Quốc và quản lý nhà nước khá dễ dãi như vừa qua đã tạo nên sự cạnh tranh thiếu công bằng đối với các doanh nghiệp VN làm ăn chân chính.
Thứ ba, nguồn nguyên liệu từ nông sản khi thừa, khi thiếu, không ổn định đã gây khó khăn trong việc phát triển các doanh nghiệp chế biến nông sản và thực tế nhiều doanh nghiệp đã sống dở chết dở và đi đến phá sản do nguồn nguyên liệu bị Trung Quốc thao túng.
Đối với thị trường nhập khẩu, nông sản nhập khẩu từ Trung Quốc có dư lượng thuốc hóa học rất cao, trong đó có những hóa chất cấm, gây tổn hại sức khỏe cho người dân. Việc nhập khẩu qua biên mậu có chính sách nhập khẩu cũng dễ dãi, không được kiểm soát chặt chẽ như hàng nhập chính ngạch. Việc nhập nông sản từ TQ đã gây áp lực lên nông sản Việt do giá thấp dù chất lượng kém và không an toàn.
Vũ Lan

TQ đưa tàu tên lửa tấn công nhanh vào Biển Đông

BTTD: Ai đó còn tin vào tình hữu nghị của TQ thì coi chừng ăn tên lửa của nó nha.

Một tàu tên lửa tấn công nhanh của TQ ngang ngược di chuyển và đi vào giữa đội hình lực lượng thực thi pháp luật của Việt Nam ở khoảng cách 0,8 hải lý.

Trong lúc dư luận quốc tế tiếp tục lên án việc TQ hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trong thềm lục địa, vùng kinh tế đặc quyền kinh tế của VN thì TQ có thêm những động thái khiến tình hình thêm căng thẳng.
TQ, Biển Đông, Hải Dương 981, chủ quyền, giàn khoan, Hoàng Sa, kiểm ngư, cảnh sát biển
Tàu và giàn khoan của TQ xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Ảnh: Vietnam+

Tiếp sau việc ngang nhiên công bố bản đồ khổ dọc “nuốt trọn” Biển Đông, đưa toàn bộ Biển Đông vào khu vực cảnh báo bão, mới đây Bắc Kinh lại tuyên bố hoàn thành việc xây dựng kho dữ liệu biển đảo ở quần đảo Hoàng Sa của VN, đưa phao tiêu phát sáng ra đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa phục vụ công tác tuần tra hàng hải, phối hợp với công ty dầu khí nước ngoài ký hợp đồng phân chia sản phẩm ở Biển Đông.

Mặc dù phía TQ không tiết lộ lô dầu khí nói trên có nằm trong vùng biển tranh chấp hay không, nhưng dù nằm ở khu vực nào, thì những hành động nêu trên của TQ đều là việc làm thiếu thiện chí, khiến tình hình Biển Đông càng thêm căng thẳng

Tại thực địa, theo Cục Kiểm ngư VN, ngày 4/7, TQ duy trì khoảng 116 tàu các loại để bảo vệ giàn khoan, trong đó có 48 tàu hải cảnh, 15 tàu vận tải, 14 tàu kéo, 34 tàu cá và 5 tàu quân sự trong vùng biển thuộc chủ quyền của VN.

Đáng lưu ý, lúc 1h sáng 4/7, từ hướng Tây, lực lượng thực thi pháp luật của VN phát hiện một tàu tên lửa tấn công nhanh của TQ liên tục di chuyển và đi vào giữa đội hình của lực lượng thực thi pháp luật của VN ở khoảng cách 0,8 hải lý. Tàu này đi một vòng xung quanh các tàu của VN rồi đi về hướng Tây Nam.

11h trưa cùng ngày, lực lượng Cảnh sát biển lại phát hiện một máy bay trinh sát màu trắng mang số hiệu CMS 3808 bay một vòng ngay phía trên tàu Cảnh sát biển 4033 và các tàu của Kiểm ngư với độ cao khoảng 300m. Tiếp đó, lúc 11h35, các máy bay này lại quay trở lại bay một vòng để tiếp tục trinh sát.

Các tàu Kiểm ngư của Việt Nam vẫn tiến hành các đợt tiếp cận cách giàn khoan 10-11 hải lý để đấu tranh tuyên truyền và thực thi pháp luật, kiên quyết yêu cầu giàn khoan và các tàu bảo vệ của TQ rời khỏi vùng biển thuộc chủ quyền của VN.
Theo VOV

ĐÁM CƯỚI BẠN


Mừng anh cưới vợ lần hai
Vợ anh còn trẻ là lần đầu tiên
Chúc anh lấy được vợ hiền
Sinh cặp trai gái đẹp như thiên thần.

Bình Dương 5/7/2014
Phạm Hải