Trang

11 tháng 6, 2014

TQ tuồn nho, chanh, táo... nhiễm độc vào VN

BTTD: Người dân VN phải biết: TQ đưa hàng hóa độc hại vào VN (bằng mọi giá) với mục đích đầu độc người VN để thực hiện chiến lược Hán hóa (đồng hóa) người VN.


TT - Đáng chú ý, trong số những lô hàng kiểm tra, riêng quýt tươi còn tồn dư thuốc trừ sâu từ 1,5-9 lần so với mức cho phép.
Nho Trung Quốc được bày bán trên đường Kha Vạn Cân, Q.Thủ Đức, TP.HCM  - Ảnh: Quang Định

Cục Quản lý chất lượng nông lâm sản và thủy sản (Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn) cho biết cục này vẫn chưa nhận được phản hồi từ phía Trung Quốc sau khi phía VN đã có văn bản đề nghị Cục An toàn thực phẩm xuất nhập khẩu Trung Quốc truy xuất nguồn gốc, điều tra nguyên nhân, áp dụng biện pháp khắc phục và sớm thông báo lại cho phía VN về tình trạng trái cây nhiễm độc từ Trung Quốc vào thị trường VN.
Theo Cục Quản lý chất lượng nông lâm thủy sản, năm 2013 cơ quan chức năng VN đã phát hiện 17 lô hàng nhập từ Trung Quốc không bảo đảm an toàn thực phẩm. Cụ thể, các lô hàng bao gồm chanh tươi, nho tươi, hồng, táo, củ cải trắng, quýt, cam và cà rốt còn tồn dư chất bảo vệ thực vật vượt mức cho phép theo tiêu chuẩn VN. Đáng chú ý, trong số 17 lô hàng này, riêng quả quýt tươi đã chiếm đến bảy lô, còn tồn dư thuốc trừ sâu từ 1,5-9 lần so với mức cho phép.
L.ANH

BẢO THỦ, THỰC DỤNG, ĐỚN HÈN KHÓ THOÁT TRUNG

                                      HD 981 phủ bóng lên biển Đông


           * TS. PHẠM GIA MINH
1. Lý do đặt vấn đề về Thoát Á, Thoát Hán hay Thoát Trung
Một câu hỏi được đặt ra một cách tự nhiên khi người ta quan sát thực tiễn đó là các quốc gia Châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore… đạt được trình độ phát triển cao về mọi mặt như hiện nay dù mỗi nước theo cách riêng của mình nhưng đều đã lần lượt thoát ra khỏi mô thức phát triển tù túng, gò bó vốn tồn tại hàng ngàn năm trên lục địa này.
Ví dụ như Nhật Bản từ thời Minh Trị cách đây hơn 120 năm đã khởi xướng thành công quá trình “Thoát Á” mà về bản chất là quá trình rũ bỏ gông cùm của hệ tư tưởng phong kiến và lối sống tù túng, ngột ngạt kiểu Trung Hoa vốn đã giam hãm đất nước này trong lạc hậu, chậm tiến và yếu hèn. Những nội dung của trào lưu xã hội “Thoát Á” khi đó chúng ta có thể tìm đọc trong tiểu phẩm “Thoát Á luận” lừng danh của học giả Fukuzawa Yukichi. Cũng tại Nhật, gần như đồng thời với trào lưu “Thoát Á” là phong trào “Âu hóa” diễn ra sâu rộng dưới sự dẫn dắt của giới trí thức có tư tưởng cách tân và được chính quyền ủng hộ mạnh mẽ do giới lãnh đạo tinh hoa của Nhật đã nhìn thấy hiểm họa to lớn nếu đất nước tiếp tục “ngủ yên” trong mô thức Trung Hoa.
Tại Việt Nam, thời cụ Phan Châu Trinh cũng đã diễn ra trào lưu xã hội mang hơi hướng “Thoát Á” nhưng rất tiếc là giới trí thức Việt Nam lúc đó chưa đủ mạnh, chính quyền thực dân và triều đình phong kiến đã không vượt qua nổi tầm nhìn thiển cận và tham lam nên đã dập tắt phong trào đúng nghĩa là xã hội dân sự này.
- Vậy tại sao mô thức phát triển Trung Hoa lại bị các quốc gia lân bang phê phán và muốn từ bỏ?
Vì đó là mô hình xã hội toàn trị kiểu phong kiến, con người bị giam hãm trong mọi không gian: chính trị, kinh tế, văn hóa và riêng tư gia đình. Trong mô thức đó động lực cá nhân bị thui chột hoặc méo mó dẫn đến kết cục là cả xã hội bị trì trệ, khủng hoảng triền miên. Điều này giải thích vì sao phương Tây đã thắng thế trong cuộc chinh phục phương Đông trong hơn 100 năm qua và các quốc gia lạc hậu ở Châu Á đã nhận thức được rằng con đường đúng đắn phải là thoát Á (đồng nghĩa với thoát Trung Hoa) và học tập Tây phương. (các độc giả có thể tham khảo bài viết “Thoát Á mới có thể thoát thân” và “Quốc gia “tự nâng mình” theo chuẩn mực thế giới” của Phạm Gia Minh trên tuanvietnam).

2. Thế nào là thoát Trung đối với Việt Nam?
Câu trả lời có thể sẽ rất phong phú và đa dạng bởi lẽ nếu nói một cách văn hóa, nhẹ nhàng thì cái bóng của Trung Hoa đã từng phủ lên Việt Nam hàng ngàn năm nay trên mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa - xã hội và nhân chủng. Một cách trực diện và sát thực tế hơn thì móng vuốt của con sói Trung Hoa luôn muốn ghì chặt đất nước và dân tộc Việt này trong vòng tay lông lá của nó trong suốt chiều dài lịch sử.
Vậy thì thoát Trung đối với Việt Nam ta phải vừa làm sao để móng vuốt của con sói không dám đụng vào lãnh thổ vừa làm sao vượt ra khỏi sự che phủ của Trung Hoa lên mọi mặt cuộc sống để dân tộc được hưởng ánh sáng mặt trời.
Những cuộc kháng chiến thắng lợi quét sạch quân xâm lược phương Bắc đã góp phần gìn giữ nền độc lập dân tộc cũng chính là hành động đánh đuổi con sói, thế nhưng để ra khỏi cái bóng đen lừng lững của Trung Hoa thì dân tộc ta đã làm được chưa? Tôi xin đặt câu hỏi với các bạn tại đây.
Theo thiển ý của cá nhân tôi thì dân tộc ta chưa bao giờ thoát ra khỏi cái bóng đó trừ một vài thời khắc ngắn ngủi trong lịch sử. Dẫn chứng cụ thể là các vị anh hùng áo vải Việt Nam được nhân dân yêu nước ủng hộ tiến hành kháng chiến thắng lợi nhưng khi đã nắm quyền thì lại chưa hề biết xây dựng lên MÔ HÌNH XÃ HỘI TIẾN BỘ HƠN TRUNG HOA VỀ CHẤT và kết cục là MÔ HÌNH CHẾ ĐỘ PHONG KIẾN VIỆT NAM DƯỜNG NHƯ LÀ MÔ HÌNH PHONG KIẾN TRUNG HOA THU NHỎ.
Và ngày nay với khẩu hiệu 16 chữ vàng, 4 tốt thì Trung Quốc và Việt Nam là tương đồng về mô thức phát triển và thể chế kinh tế - chính trị - xã hội.
Do vậy THOÁT TRUNG ngày nay chắc chắn phải lấy nội dung CẢI CÁCH THỂ CHẾ làm mục tiêu hàng đầu.
Tuy nhiên bên cạnh sự tương đồng đó Việt Nam ta còn có thêm một số điểm yếu khác do hoàn cảnh lịch sử để lại đó là căn bệnh quan liêu - bao cấp kiểu Liên Xô và lề thói tư duy, hành động tiểu nông. Những căn bệnh này chắc chắn sẽ tạo thêm khó khăn cho quá trình THOÁT TRUNG.

3. Những bước đi của cải cách thể chế
Theo cách hiểu chính thống hiện nay thì thể chế là tập hợp những quy tắc cùng các chế tài được viết thành văn (chẳng hạn như Hiến pháp, các bộ Luật, quy chế, nghị định…) và bất thành văn (ví dụ như các quy tắc đạo đức, ứng xử chịu ảnh hưởng của văn hóa và truyền thống…) do con người lập nên, được chia sẻ trong cộng đồng nhằm hướng hành vi con người theo những lộ trình tương đối dễ tiên đoán, qua đó tạo ra một mức độ trật tự nhất định.
Người ta phân chia ra thành hai loại thể chế đó là:
- Thể chế bên trong: là hệ thống các quy tắc hình thành bởi kinh nghiệm lâu dài và được số đông trong cộng đồng chấp nhận, tuân thủ và trở thành truyền thống. Văn hóa là một thành tố quan trọng của thể chế bên trong.
- Thể chế bên ngoài: là hệ thống các quy tắc được thiết kế, được định rõ trong các bộ Luật, các quy định, đồng thời được áp đặt chính thức bởi một cơ quan quyền lực như Chính phủ chẳng hạn.
Giữa hai loại hình thể chế có mối tương tác, thực tiễn cho thấy hiệu lực của thể chế bên ngoài phụ thuộc vào liệu chúng có phù hợp, bổ trợ cho các thể chế bên trong không.
Như vậy để THOÁT TRUNG và hội nhập với cộng đồng các quốc gia văn minh, dân chủ và thịnh vượng thiết nghĩ cần có những biện pháp cụ thể nhằm
1/. Cải cách thể chế bên ngoài: đó là xây dựng bản Hiến Pháp tiên tiến (ở đây tôi cho rằng Kiến nghị của 72 nhân sĩ, trí thức về sửa đổi Hiến pháp có nhiều nội dung phù hợp cần quan tâm) và các bộ Luật đáp ứng đòi hỏi hiện nay như Luật Trưng cầu Dân ý, Luật về Hội, Luật biểu tình, Luật tiếp cận thông tin, v.v.
Việc xây dựng những bộ quy tắc mới, sửa đổi để hoàn thiện các quy tắc, Luật, biện pháp chế tài hiện hành là việc có thể làm được ngay trong ngắn hạn, trung hạn và dài hạn nếu như các cơ quan công quyền có quyết tâm.
2/. Cải cách thể chế bên trong: quá trình này không thể có kết quả trong ngắn hạn vì nó chịu ảnh hưởng của tập quán, lối nghĩ và truyền thống văn hóa. Hơn thế nữa vai trò của các cơ quan công quyền trong việc tạo chuyển biến tích cực đối với lĩnh vực này sẽ rất hạn chế và đòi hỏi chi phí xã hội cao nếu như không biết kết hợp với các hoạt động phong phú của xã hội dân sự.
Người nông dân khi nhận thức được hiểm họa của việc đào gốc hồ tiêu, quế hay nuôi ốc bươu vàng, đỉa, v.v. đem bán cho thương lái Trung Quốc thì bằng những mạng lưới mang tính xã hội dân sự như cơ cấu dòng họ, đồng hương hay nhóm sinh hoạt tổ hưu, cựu chiến binh… sẽ góp phần nâng cao hiệu quả của hệ thống truyền thông xã hội lên nhiều lần.
Rõ ràng hiện nay đang có tình trạng “xơ cứng” ở thể chế bên ngoài thể hiện qua việc chậm ban hành hoặc thiếu các quy định mang hơi thở cuộc sống và chế tài đủ mạnh để ngăn chặn hành động phá hoại kinh tế của các thương lái Trung Quốc, đặc biệt trong lĩnh vực buôn bán tiểu ngạch qua biên giới, khai thác khoáng sản và nông, lâm, ngư nghiệp.
Đối với thể chế bên trong thì tâm lý “chuộng hàng ngoại” trong một bộ phận không nhỏ người tiêu dùng đã và đang góp phần bóp chết sản xuất nội địa. Tật xấu thiếu tính hợp tác, nâng đỡ nhau trong giới doanh nhân Việt đã là nguyên nhân khiến hàng Việt khó trụ vững trên thương trường quốc tế. Và còn muôn vàn những ví dụ sinh động khác như tệ nạn đề đóm, cờ bạc, mê tín dị đoan, trọng hình thức mà coi nhẹ nội dung, trọng nam khinh nữ, thiếu tính kỷ luật, ăn cắp vặt, gây gổ, say rượu, v.v. cho thấy trong văn hóa truyền thống Việt Nam chúng ta còn có rất nhiều điểm hạn chế đang trở thành vật cản trên con đường THOÁT TRUNG để hội nhập với THẾ GIỚI VĂN MINH.
Thiết nghĩ để xây dựng thể chế bên trong tiến bộ, phù hợp với bản sắc dân tộc góp phần THOÁT TRUNG một cách thiết thực và căn cơ, bền vững rất cần tới những hoạt động tự nguyện của các tổ chức xã hội dân sự mang tính lan tỏa, có chiều sâu, kiên trì và huy động được trí tuệ cộng đồng. Hãy phát huy TÂM và TÀI trong DÂN để tránh căn bệnh xơ cứng, nặng về hình thức và thành tích mà bấy lâu nay các tổ chức xã hội dân sự do Nhà nước điều hành vẫn mắc phải.

4. Kết luận
Trong lịch sử các quốc gia Châu Á, quá trình “Thoát Á” hay “Thoát Hán”, “thoát Trung” thành công thường phải đi kèm các điều kiện “Thiên thời - Địa Lợi - Nhân hòa”.
Thiên thời tức là hoàn cảnh quốc tế bên ngoài đòi hỏi phải có sự thay đổi trong nước. Ngày nay Việt Nam đã gia nhập nhiều tổ chức và ký kết nhiều công ước quốc tế (ví dụ như Công ước về Nhân quyền, Công ước về chống tra tấn…) và đang đàm phán TPP khiến chúng ta phải tự nhìn lại mình để thực hiện những thay đổi phù hợp. Sức ép từ quốc tế lên quá trình phát triển và hội nhập của Việt Nam là rất lớn.
Mặt khác Trung Quốc đã đánh rơi chiếc mặt nạ “trỗi dậy hòa bình” và công khai xâm lược lãnh hải Việt Nam, bắt đầu bằng vụ đưa giàn khoan Hải Dương 981 và sẽ tiếp tục gây sức ép mọi mặt lên Việt Nam. Trước áp lực từ phương Bắc chúng ta chỉ có hai lựa chọn: một là phải tự thay đổi, phải củng cố an ninh, quốc phòng, kinh tế và dựa vào DÂN, thực lòng xây dựng một thể chế văn minh, dân chủ để tranh thủ được sự ủng hộ Quốc tế, hoặc là quy phục đầu hàng để chịu ách Bắc thuộc lần thứ hai và mãi mãi đánh mất chính mình.
Trước sức ép ghê gớm từ cả hai phía trên bình diện thời cuộc quốc tế, Việt Nam ta chỉ có một con đường: THAY ĐỔI HAY LÀ CHẾT!
Địa lợi là yếu tố chưa bao giờ ủng hộ Việt Nam trong quá trình THOÁT TRUNG bởi lẽ Việt Nam luôn trong thế “núi liền núi, sông liền sông” với Trung Quốc. Tuy nhiên trong thế kỷ XXI này Trung Quốc không còn cái ưu thế cậy gần để một mình gây ảnh hưởng kinh tế, văn hóa và mang quân đi xâm lược như trước kia nữa.
Trong thế giới “phẳng” ngày nay, cự ly và khoảng cách do vậy cũng không có ý nghĩa to lớn như những thế kỷ trước. Việt Nam giao lưu kinh tế, văn hóa - xã hội với cả thế giới và nhân đây xin một lần nữa cảm ơn các bậc trí giả tiền nhân của chúng ta đã sáng suốt chấp nhận hệ thống ký tự Latinh làm cơ sở cho chữ quốc ngữ ngày nay. Người ta thường nói chữ viết là chiếc thuyền chở tư duy và tình cảm đến những bến bờ của nền văn hóa và nếu như vậy thì dân tộc Việt Nam từ hơn một thế kỷ nay (tính từ 1867) đã từ bỏ con thuyền nan Hán Nôm cũ kỹ để bước lên con tàu chạy động cơ lớn vượt đại dương.
Trong lĩnh vực văn hóa, nền tảng của thể chế bên trong, Việt Nam ta như vậy có ưu thế rất lớn để THOÁT TRUNG.
Khi đã xây dựng được thể chế bên ngoài tiến bộ trên cơ sở thể chế bên trong lành mạnh thì chúng ta sẽ tạo ra một môi trường thể chế có sức mạnh nội lực to lớn. Đó là sức mạnh sáng tạo của hơn 90 triệu người dân yêu nước được khuyến khích và động viên bởi bầu không khí dân chủ, tự do và khoa học. Đó còn là nguồn vốn đầu tư kinh doanh và nhân tài khắp bốn phương quy tụ về nơi mà thiên hạ vẫn gọi là “đất lành, chim đậu”.
Trong cuốn sách gây tiếng vang “Chiếc xe Lexus và cây Oliu”, nhà báo Mỹ Thomas Friedman lần đầu tiên đã đưa ra nhận định “thế giới ngày nay phẳng”. Đúng vậy, thế giới của chúng ta ngày một phẳng do không còn nhiều bức tường ngăn cản sự chuyển dịch dòng vốn và nhân lực. Tuy nhiên tôi xin thêm một nhận xét: “Thế giới ngày nay là một mặt phẳng nghiêng cho nên hiện tượng nước chảy chỗ trũng diễn ra mạnh mẽ và nhanh hơn trước”.
Khi Việt Nam chúng ta dám đột phá trong cải cách thể chế thì chắc chắn vốn đầu tư và nhân tài khắp nơi sẽ dồn về đây. Ngày nay các quốc gia đã qua thời cạnh tranh nhau bằng sản lượng mà đã chuyển sang cạnh tranh bằng THỂ CHẾ. Quy luật mới hình thành này có liên quan mật thiết tới đặc thù của nền kinh tế tri thức.
Cái cách mà Trung Quốc đang hung hăng khiêu khích và xâm lược lãnh thổ của các quốc gia láng giềng đã cho thấy lãnh đạo của đất nước 1,3 tỷ dân này vẫn chưa thoát ra khỏi lối tư duy Đại Hán đã rất lỗi thời mặc dù Trung Quốc đã soán ngôi nền kinh tế thứ hai thế giới của Nhật Bản về sản lượng. Và như vậy Trung Quốc chưa thể có môi trường thể chế lành mạnh chứ chưa nói tới mang tính cạnh tranh toàn cầu để thu hút các quốc gia khác. Trong bối cảnh đó, một môi trường thể chế dân chủ, tự do, thịnh vượng của ViệtNam sẽ làm nội bộ Trung Quốc phải nhìn lại chính mình.
Chúng ta không nên và không thể để thế giới nhìn Việt Nam và Trung Quốc là những chính thể đồng dạng hay “cá mè một lứa”. Việt Nam chỉ có thể được thế giới ủng hộ thực lòng khi chúng ta có thể chế lành mạnh.
Rõ ràng bài học “lấy yếu thắng mạnh, lấy ít địch nhiều, lấy chí nhân để thay cường bạo” của tổ tiên để lại nếu được áp dụng trong thế kỷ XXI chính là vấn đề về THỂ CHẾ.
Nhân hòa hay yếu tố lòng dân luôn có vị trí thường trực trong suốt chiều dài lịch sử với bao thăng trầm. Chúng ta quen với lối nghĩ rằng dân ta yêu nước chống ngoại xâm mà đôi khi vẫn quên rằng thời nhà Hồ, khi giặc Minh tràn sang dân đã quay lưng với triều đình khiến đất nước rơi vào tay ngoại xâm với hơn 20 năm bi thương. Chúng ta cũng quên rằng chỉ vài chục tên lính lê dương mà quân Pháp đã lấy cả vùng mấy tỉnh Bắc Bộ bởi lẽ… “quân Pháp đi đến đâu, thì nhân dân, nam cũng như nữ, già cũng như trẻ đều chạy theo đến đó, níu lấy áo xin được quân Pháp che chở cho khỏi bị bọn quan tham ô lại hà hiếp bóc lột” (Tâm lý người Việt nhìn từ nhiều góc độ. NXB Tp Hồ Chí Minh, 2000, trang 141).
Và có nhiều nhặn gì đâu những cái tên Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống hay Hoàng Văn Hoan đã đủ cho ta thấy thời nào cũng có bọn sẵn sàng bán nước cầu vinh hoặc quá hèn nhát trước cái thế trùng trùng binh mã của ngoại xâm phương Bắc.
Vì sao hiện có trên 90% các gói thầu những dự án quan trọng đều do Trung Quốc nắm?
Vì sao Trung Quốc thuê đất rừng đầu nguồn, mua ruộng của nông dân trên cả ba miền, thuê mặt nước “nuôi thủy sản” ngay sát đồn biên phòng Vũng Rô và đi lại trên đất Việt Nam như vào chốn không người, để đến khi bạo động ở Vũng Áng, Bình Dương làm lộ diện hàng chục ngàn người Trung Quốc “chui” thì các cơ quan chức năng mới biết?
Những bất cập hay “câu chuyện Mỵ Châu” thời nay có thể viết thành truyện 1001 đêm.
Và đó là điều rất có ảnh hưởng tới yếu tố nhân hòa.
Nhưng vượt lên trên tất cả sự nhu nhược, đớn hèn hay phản bội của số ít trong cộng đồng, lòng yêu nước của người Việt Nam cuối cùng vẫn chiến thắng. Phải chăng đó là mật mã của gen di truyền?
Nếu quả thực tồn tại gen yêu nước thì một khi gặp điều kiện môi trường thuận lợi nó sẽ phát triển vượt trội để tạo nên những đột biến. Phải chăng với môi trường “hòa nước sông chén rượu ngọt ngào” thời Trần Hưng Đạo mà sự đột biến đã khiến giặc Nguyên Mông phải dừng bước trước một Việt Nam bé nhỏ?
Theo ngôn ngữ khoa học chính trị ngày nay thì môi trường tạo ra những đột biến xã hội chính là THỂ CHẾ. Khi thể chế lành mạnh lòng dân sẽ quy tụ quanh lãnh đạo, mọi quyền lợi hay tranh chấp nhỏ nhặt sẽ được dễ dàng bỏ qua để chung sức chung lòng đạt mục tiêu lớn. Khi thể chế suy đồi, hà khắc thì những gì đã xảy ra thời nhà Hồ và cuối triều Nguyễn là điều dễ hiểu…
Hy vọng rằng gen yêu nước của chúng ta vẫn luôn khỏe mạnh và vượt trội để thoát ra khỏi cái bóng Trung Hoa đang đè lên mọi mặt cuộc sống hôm nay.
Thăng Long - Hà Nội 4/7/2014
PGM (Tác giả gửi BVN)

Tại sao VN không kiện TQ?



                                           TQ đang cướp biển VN

Trong tất cả các phương án để VN áp dụng chống TQ xâm lược Biển Đông, phương án kiện TQ ra tòa án quốc tế là đơn giản, ít nguy hiểm, không đổ máu và khả thi nhất. 
Sao VN vẫn chưa thực hiện?
Trộm gà, trộm chó còn đưa ra tòa, sao TQ cướp biển mà VN không thưa kiện ra công pháp quốc tế?
Trò chơi chính trị quả nhiên phức tạp, khó hiểu.

Chiến đấu cơ TQ lại áp sát các máy bay Nhật

(Dân trí) - Bộ quốc phòng Nhật Bản cho biết một máy bay chiến đấu Trung Quốc đã bay gần một cách bất thường 2 máy bay của lực lượng phòng vệ Nhật Bản trong vùng không phận quốc tế ở Hoa Đông vào hôm nay 11/6.

 >>  Máy bay chiến đấu Trung Quốc chạm trán “nguy hiểm” với máy bay Nhật

Hai máy bay chiến đấu Su-27 của Trung Quốc.
Hai máy bay chiến đấu Su-27 của Trung Quốc.
 
Báo chí Nhật Bản đưa tin, chiếc Su-27 của Trung Quốc đã áp sát các máy bay trinh sát của lực lượng phòng vệ Nhật Bản ở khoảng cách chỉ 30 m trong khoảng thời gian từ 11-12h sáng nay giờ địa phương. Không xảy ra thiệt hại nào đối với các máy bay Nhật.
Đây là lần đầu tiên xảy ra một vụ việc như vậy liên quan tới máy bay quân sự Trung Quốc và các máy bay phòng vệ Nhật Bản kể từ ngày 24/5.
Khi đó, Tokyo đã cáo buộc Trung Quốc hành động “nguy hiểm” ở Hoa Đông sau khi một máy bay Trung Quốc bay cách máy bay quân sự Nhật chỉ khoảng 30m.
Các vụ việc trên diễn ra trong bối cảnh quan hệ Trung-Nhật đang căng thẳng do cuộc tranh chấp lãnh thổ vì quần đảo Điếu Ngư/Senkaku ở Hoa Đông.
Các tàu và máy bay của chính phủ Trung Quốc thường xuyên tới gần Senkaku/Điếu Ngư để khẳng định các tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh ở Hoa Đông sau khi Tokyo quốc hữu hóa một số hòn đảo hồi tháng 12/2012.
Bắc Kinh đã làm gia tăng căng thẳng khu vực hồi năm ngoái khi tuyên bố vùng nhận dạng phòng không ở Hoa Đông, vốn chồng chéo một vùng tương tự của Nhật.
An BìnhTheo Kyodo

Nợ công đang đe dọa an ninh tài chính vi mô VN

Đăng Bởi  - 

 Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng: Nợ công đang đe dọa an ninh tài chính vi mô
Tổng kết lại nội dung trả lời chất vấn của Bộ trưởng Bộ Tài chính kết thúc, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng, dù nợ công đang ở mức giới hạn cho phép nhưng nó đang đe dọa an ninh tài chính vi mô.
Trong khi các đại biểu lo lắng về nguy cơ nợ công thì Bộ trưởng Đinh Tiến Dũng khẳng định, nợ công đang ở trong mức giới hạn cho phép. Đồng ý với phần trả lời của Bộ trưởng Bộ Tài chính, song Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng, nợ công vẫn tiềm ẩn nguy cơ đối với nền kinh tế và cần phải có các biện pháp giải quyết. 
Chủ tịch Quốc hội yêu cầu Chính phủ tập trung giải quyết các nhóm vấn đề sau:
Thứ nhất, tái cơ cấu nợ công, tăng cường vay dài hạn. Nếu chuyển cơ cấu nợ ngắn hạn sang dài hạn, đặc biệt ưu tiên các khoản vay ODA vừa lãi thấp, hạn trả nợ dài.
Thứ hai, cân đối nguồn ngân sách, thu đúng thu đủ theo quy định pháp luật, cân đối thu chi hợp lý để đảm bảo khả năng trả nợ của ngân sách.
Chủ tịch Quốc hội cho rằng, ý kiến của Bộ trưởng Đinh Tiến Dũng nói các khoản vay để trả nợ không làm tăng thêm nợ công có thể chấp nhận được. Tuy nhiên ông cho rằng, các khoản vay là để phát triển chứ không phải để trả nợ, Quốc hội đồng ý nâng bội chi ngân sách là để đầu tư chứ không phải trả nợ. Cho nên phải tăng thu để trả nợ.
Chủ tịch Quốc hội cho rằng, đây là một mối đe dọa với an ninh tài chính cho nên phải tập trung giải quyết. Đồng thời phải rà soát lại nợ công, nợ chính phủ để có biện pháp giải quyết mức an toàn.
Thứ ba, phải cân đối thu chi, tiết kiệm chi. Những khoản thất thoát lãng phí thì phải tiết kiệm. Việc phải chi thì lập dự toán báo cáo Quốc hội để duyệt chi.
Thứ tư, quản lý chặt chẽ các hoạt động thuế: Nợ thuế, gian lận kê khai thuế, trốn thuế, chuyển giá. Chủ tịch Quốc hội đề nghị Bộ Tài chính phát huy tinh thần năm 2013 vượt chỉ tiêu thu ngân sách. Yêu cầu tiếp tục chỉ đạo nghiêm túc, phối hợp chặt chẽ với địa phương chống tình trạng buôn gian bán lận, lậu thuế. Chỉ cần thu đúng, thu đủ ngân sách có khả năng sẽ vượt thu, dùng vượt thu ấy trả nợ đi giảm nguy cơ nợ công.
Chủ tịch Quốc hội cũng chỉ đạo Bộ Tài chính cần quyết liệt hơn, tạo điều kiện giảm thời gian nộp thuế, tạo điều kiện cho doanh nghiệp phấn khởi làm ăn và nộp thuế, đồng thời xây dựng đội ngũ cán bộ thuế, hải quan chuyên nghiệp, trong sạch.
Thứ năm, đề nghị Bộ trưởng và các ngành liên quan tập trung quản lý giá các mặt hàng thiết yếu tác động trực tiếp đời sống người dân để có biện pháp kiểm soát, bình ổn, đảm bảo quyền lợi của người dân. Nguyên tắc quan trọng nhất vẫn là thị trường công khai minh bạch phải được đảm bảo, chỉ điều tiết những mặt hàng thiết yếu.
Cuối cùng, phải giám sát chặt chẽ cổ phần hóa. Có biện pháp thực hiện kế hoạch cổ phần hóa đã được Chính phủ phê duyệt. Công tác định giá phải công khai minh bạch, tránh thất thoát trong những trường hợp không đáng. Nâng cao hơn nữa công tác quản lý ở doanh nghiệp nhà nước sau cổ phần hóa, theo đúng chủ trương Chính phủ đề ra.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cũng cho biết, Quốc hội sẽ ra nghị quyết cụ thể với phần nội dung trả lời chất vấn của Bộ trưởng Bộ Tài chính Đinh Tiến Dũng.  
Tuấn Ngọc

TQ phản công ‘chiến dịch bôi nhọ’ của VN

BTTD: TQ là nước lớn nhưng hành động rất tiểu nhân, vừa ăn cướp vừa la làng, vừa đểu vừa hèn.

Cập nhật: 06:31 GMT - thứ tư, 11 tháng 6, 2014

Bà Hoa Xuân Oánh đã liên tục chỉ trích Việt Nam về Biển Đông
Trung Quốc cho biết họ muốn phản công chiến dịch ‘bôi nhọ’ của Việt Nam trước thế giới về những gì đang xảy ra tại vùng biển có tranh chấp trên Biển Đông sau khi đại diện của họ ở Liên Hiệp Quốc trình văn bản tố cáo Việt Nam đến các nước thành viên.
Tân Hoa Xã dẫn lời ông Vương Minh, phó đại sứ Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc, nói rằng nước ông sẽ ‘nói cho cộng đồng quốc tế sự thật và giúp cho họ hiểu đúng vấn đề’.

‘Nói sự thật cho thế giới’

Bình luận về vấn đề, bà Hoa Xuân Oánh, phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Trung Quốc, cáo buộc Hà Nội đang ‘tăng cường quấy rối trên biển’ và ‘tìm cách bôi xấu Trung Quốc trên trường quốc tế’.
“Một mặt, họ tăng cường các hành động phá hoại và quấy nhiễu trong khi trên trường quốc tế ai cũng thấy họ đang tha hồ dựng chuyện và vu khống và chỉ trích Trung Quốc một cách phi lý,” bà Hoa phát biểu trong một cuộc họp báo.
Do đó, bà Hoa nói, Trung Quốc phải giải thích với thế giới về ‘tình hình thật sự’ để cho thế giới biết rõ về ‘mục đích thật sự của Việt Nam trong việc thổi phồng vấn đề một cách vô cớ’.
Trong khi đó, ông Daniel Russel, trợ lý ngoại trưởng Mỹ phụ trách Đông Á và Thái Bình Dương, kêu gọi Trung Quốc nắm lấy ‘cơ hội lớn’ hồi tuần trước khi tòa án quốc tế yêu cầu Bắc Kinh trưng ra bằng chứng cho yêu sách chủ quyền đến 90% Biển Đông của mình.
“Điều này sẽ giúp loại bỏ những mơ hồ trong yêu sách chủ quyền của Trung Quốc vốn đã gây ra căng thẳng và bất ổn trong khu vực,” hãng tin Anh Reuters dẫn lời ông Russel nói qua điện thoại với các phóng viên ở Hong Kong.
"Một mặt, họ (Việt Nam) tăng cường các hành động phá hoại và quấy nhiễu trong khi trên trường quốc tế ai cũng thấy họ đang tha hồ dựng chuyện và vu khống và chỉ trích Trung Quốc một cách phi lý."
Hoa Xuân Oánh, phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Trung Quốc
Russel cho biết ông đã nêu vấn đề này với các quan chức khu vực tại hội nghị thượng đỉnh của Asean ở Miến Điện hồi tháng Năm vừa qua.
Tuần trước, Tòa án Trọng tài Thường trực ở The Hague nói họ cho Trung Quốc thời hạn sáu tháng để trả lời trước vụ kiện do Philippines đâm đơn hồi tháng Ba.
Cũng trong tuần trước, Bộ Ngoại giao Trung Quốc một lần nữa nói họ sẽ không tham gia vào vụ kiện này.

‘Sẽ giao lưu tiếp’

Trong một diễn biến khác, Bộ Ngoại giao Philippines đã có phản ứng trước việc Trung Quốc mô tả sự kiện giao lưu thể thao giữa hải quân Việt Nam và Philippines tại một hòn đảo trên quần đảo Trường Sa là ‘trò hề’.
Binh sỹ hai nước đã thi đấu bóng đá, bóng chuyền và uống bia hôm Chủ nhật ngày 8/5 trên đảo Song Tử Tây do Việt Nam kiểm soát.
Phát ngôn nhân Hải quân Philippines nói với báo giới rằng Manila sẽ tổ chức một sự kiện tương tự vào năm tới trên hòn đảo do họ kiểm soát và họ sẽ mời tất cả các nước có tranh chấp tham gia.
“Nếu mục tiêu là giữ gìn quan hệ và tình bạn tốt đẹp với nước láng giềng và thể thao là một trong những phương tiện để đạt được mục tiêu đó thì hải quân sẽ theo đuổi con đường này,” ông Edgard Areval nói.

10 tháng 6, 2014

BT Phạm Vũ Luận và chuyện đề án 34.000 tỷ đồng

BTTD cho rằng đây là  đề án bất khả thi, cực kỳ lãng phí, có động cơ xà xẻo tiền thuế của dân.

(Dân trí) - Báo cáo gửi đến Quốc hội trước phần trả lời chất vấn sáng nay 11/6 của Bộ trưởng GD-ĐT Phạm Vũ Luận đã phần nào tập trung vào 2 nhóm vấn đề được ấn định là chất lượng đào tạo đại học và cải cách về giáo dục; đổi mới chương trình, sách giáo khoa.

Bộ GD-ĐT có trách nhiệm với yếu kém trong giáo dục đại học  
Trước hết, về chất lượng đào tạo hệ đại học, dạy nghề còn thấp, chưa phù hợp yêu cầu của thị trường lao động, tỷ lệ thất nghiệp của sinh viên ra trường cao, gây lãng phí nguồn lực xã hội, ông Luận thừa nhận trong báo cáo của mình: “Trong thời gian dài, mô hình phát triển giáo dục, trong đó có giáo dục đại học, chỉ chú trọng về tăng số lượng, chưa chú ý đúng mức đến các điều kiện đảm bảo chất lượng và nhu cầu xã hội”.
Một thực tế cũng được mổ xẻ nhiều lần là trong giai đoạn 2006-2011, Bộ GD-ĐT đã cho thành lập nhiều trường cao đẳng, đại học. Quy trình mở trường, cấp phép hoạt động còn thiếu các quy định chặt chẽ, dẫn đến tình trạng có cơ sở đào tạo chưa đảm bảo các điều kiện về cơ sở vật chất và đội ngũ giảng viên vẫn được phép hoạt động, làm cho chất lượng đào tạo thấp, điều đó đã làm cho số lượng sinh viên tốt nghiệp tăng mà chất lượng nguồn nhân lực không được cải thiện.
Chương trình đào tạo đại học chưa theo kịp sự phát triển của nền kinh tế, khoa học - công nghệ; văn hoá - xã hội trong khu vực và trên thế giới; nội dung đào tạo nặng về truyền thụ lý thuyết một chiều, nhẹ về thực hành, chưa chú trọng rèn luyện các kỹ năng mềm (làm việc nhóm, ứng dụng công nghệ thông tin, nâng cao trình độ ngoại ngữ và hoạt động xã hội) cho người học…
Bộ trưởng Phạm Vũ Luận và chuyện đề án 34.000 tỷ đồng
Bộ trưởng Phạm Vũ Luận: "Bộ GD-ĐT và các trường có trách nhiệm chính trong các hạn chế yếu kém của đào tạo đại học".
Nhiều hạn chế, yếu kém khác được người đứng đầu ngành GD-ĐT thẳng thắn nêu ra để thấy hệ quả của công tác quản lý khiến quy mô tuyển sinh (và theo đó là quy mô sinh viên tốt nghiệp hàng năm) tăng nhanh, trong khi chất lượng đào tạo còn thấp và không được chú ý nâng cao.
“Bộ GD-ĐT và các cơ sở giáo dục đại học có trách nhiệm chính trong các hạn chế yếu kém trên đây” - Bộ trưởng Phạm Vũ Luận nhận định.
Các giải pháp “cấp tốc” được Bộ triển khai để “sửa sai” là dừng tiếp nhận hồ sơ nâng cấp, thành lập mới các trường đại học, cao đẳng đến năm 2015.
Cụ thể, với nhiều ngành “khủng hoảng thừa sinh viên” khiến người ra trường khốn đốn xin việc, phải làm tay ngang, thậm chí “gác” bằng cử nhân đi làm công nhân, bán hàng rong, phục vụ quán… là dừng việc mở rộng các ngành đào tạo đó. Bộ đã yêu cầu dừng mở ngành đào tạo trong lĩnh vực kinh tế, kế toán, tài chính ngân hàng ở các khu vực Hà Nội, TPHCM.
Bộ trưởng Phạm Vũ Luận cũng cho biết, Bộ GD-ĐT đã phối hợp tích cực hơn với các bộ, ngành, địa phương tổ chức thẩm định thực tế các điều kiện thành lập trường một cách chặt chẽ, không để tình trạng trường mới thành lập không đảm bảo điều kiện cơ sở vật chất, đất đai, đội ngũ giảng viên được hoạt động đào tạo
Ngoài ra, Bộ còn lệnh tạm dừng việc bồi dưỡng, cấp chứng chỉ nghiệp vụ sư phạm cho người tốt nghiệp cử nhân muốn trở thành giáo viên trung học phổ thông từ năm 2014.
Để siết quản lý chất lượng đào tạo đại học, Bộ GD-ĐT cho thành lập hai trung tâm kiểm định chất lượng giáo dục thuộc ĐH Quốc gia Hà Nội và ĐH Quốc gia TPHCM, công khai kết quả kiểm định chất lượng đào tạo; tham gia mạng lưới kiểm định khu vực và quốc tế.
Kết quả, theo báo cáo của ông Luận, từ năm 2011 quy mô tuyển sinh đại học đã giảm dần và đi vào thế ổn định (không tăng trưởng nóng nữa), chất lượng giáo dục đào tạo có có sự chuyển động tiến bộ. Theo bảng xếp hạng đại học thế giới (QS World University Rankings) năm 2014, lần đầu tiên, Việt Nam có 3 trường đại học được lọt vào danh sách, gồm ĐH Quốc gia Hà Nội thuộc nhóm 161-170, ĐH Quốc gia TPHCM thuộc nhóm 191-200 và ĐH Bách khoa Hà Nội thuộc nhóm 251-300.
Thành tích này được người đứng đầu ngành GD-ĐT đánh giá là đáng kể so với mốc 2 năm trước, Việt Nam chỉ mới có ĐH Quốc gia Hà Nội được xếp trong nhóm 201-250.
Vắng số liệu đề án 34.000 tỷ đồng
Về nhóm vấn đề thứ 2 ông Luận sẽ trả lời chất vấn trong sáng nay - việc triển khai thực hiện cải cách về giáo dục; đổi mới chương trình, sách giáo khoa; công tác quản lý xuất bản sách giáo khoa và sách tham khảo - nội dung báo cáo gửi đến Quốc hội không đề cập cụ thể câu chuyện về đề án 34.000 tỷ đồng đổi mới chương trình, sách giáo khoa gây xôn xao dư luận thời gian qua.
Một đại biểu Quốc hội đã đặt vấn đề chất vấn tới Bộ trưởng Luận trước phiên chất vấn này: “Dư luận cho rằng Bộ trưởng không kiểm soát được tình hình trong vụ Bộ GD-ĐT trình UB Thường vụ Quốc hội đề án đổi mới chương trình sách giáo khoa với chi phí trên 34.000 tỷ đồng, làm xôn xao dư luận. Dù là con số khái toán, nhưng do một Thứ trưởng trình, phát ngôn. Là một đề án của Bộ, chắc chắn Bộ trưởng phải biết, phải chỉ đạo cụ thể trước khi trình ra UB Thường vụ Quốc hội. Trách nhiệm của Bộ trưởng như thế nào về việc này?”.
Báo cáo của Bộ trưởng GD-ĐT có thông tin chung về tổ chức nghiên cứu, xây dựng chương trình, sách giáo khoa giáo dục phổ thông mới nhưng không đề cập đến số tiền 34.000 tỷ đồng này.
Cụ thể, theo ông Luận, đến nay, Bộ GD-ĐT đã tổng kết, đánh giá chương trình và sách giáo khoa để rút kinh nghiệm trong việc tổ chức xây dựng chương trình và sách giáo khoa mới và đã nghiên cứu, dự thảo các văn bản quy phạm pháp luật để tổ chức xây dựng, thẩm định, triển khai chương trình này.
Công việc tiếp theo, Bộ sẽ hoàn thiện đề án đổi mới chương trình, sách giáo khoa giáo dục phổ thông theo yêu cầu của Ủy ban Thường vụ Quốc hội để trình Quốc hội.
Bộ trưởng cũng cho biết sẽ nghiên cứu, xây dựng và ban hành chương trình giáo dục phổ thông theo định hướng phát triển năng lực. Đồng thời, nghiên cứu đề xuất với Ủy ban Quốc gia về đổi mới giáo dục và đào tạo, với Thủ tướng về phương án tổ chức biên soạn chương trình và sách giáo khoa theo hướng: Nhà nước tập trung nghiên cứu, biên soạn và ban hành chương trình chuẩn, trên cơ sở đó huy động sự tham gia của toàn xã hội vào việc biên soạn sách giáo khoa (gồm sách in và sách điện tử) để cơ quan Nhà nước có thẩm quyền tổ chức thẩm định và lựa chọn sử dụng.
P.Thảo