Trang

18 tháng 8, 2013

Liên Xô sụp đổ, bài học cho Trung- Việt



Tượng Lênin ở Moscow bị phá hủy

Global Times có đăng bài “Liên Xô sụp đổ: Bài học cho Trung Quốc”.
 Tôi có mấy ý kiến bổ xung sau đây:
Liên Xô lúc bấy giờ do đảng cộng sản lãnh đạo, đã đạt được những thành tựu vỹ đại vào thập niên 60-70 của thế kỷ 20. Sau đó đã rơi vào khủng hoảng, suy thoái do cơ chế quản lý độc quyền của đảng cộng sản, cuối cùng Liên Xô đã diệt vong.
                                  
  Trung quốc dùng xe tăng đàn áp người biểu tình ở Thiên An Môn

Trung Quốc ngày nay cũng đã phát triển vượt bậc trên nhiều lĩnh vực mà quan trọng nhất là kinh tế- đứng thứ 2 thế giới. Sau giai đoạn tăng trưởng nóng, Trung Quốc đã bắt đầu bộc lộ dấu hiệu khủng hoảng, xã hội đang suy thoái cũng với lý do chính là cơ chế quản lý độc quyền của đảng cộng sản.
Tuy nhiên có sự khác biệt về mục đích của 2 đảng cộng sản Liên Xô và Trung Quốc:
+ Đảng cộng sản Liên Xô có mục đích “vỹ đại” hơn. Họ muốn tiến tới một thế giới đại đồng với khẩu hiệu nổi tiếng “ Vô sản toàn thế giới liên hiệp lại”. Vì vậy họ coi nhẹ khái niệm Tổ Quốc. Một chế độ mà không đặt Tổ Quốc lên trên hết thì tất phải diệt vong.
+ Trung Quốc lại biết cân nhắc giữa quyền lợi Tổ Quốc và lý tưởng cộng sản. Họ muốn xây dựng một đế chế “Đại hán”, một “Giấc mơ Trung Hoa”. Minh chứng là họ đã gây ảnh hưởng kinh tế lên tòan thế giới và đang xâm lấn lãnh thổ, lãnh hải của các lân bang.
                                     

                          Biểu tình chống Trung quốc ở Hà Nội

Đảng cs Liên Xô vô Tổ Quốc nên đã bị diệt vong.
Đảng cs Trung Quốc có Tổ Quốc vẫn đang tồn tại. Còn tồn tại được bao lâu thì phải coi hồi sau mới rõ.
Sau đây tôi đăng lại bài báo trên Global Times:

 - "Global Times bình luận, ý tưởng của bài viết đăng trên Tân Hoa Xã này phù hợp với dòng chủ lưu, nhưng còn khá hời hợt khi nói về tình hình hiện nay ở Nga. Những người theo trường phái tự do đã tâng bốc bài viết này, nhưng họ cũng không có một cái nhìn thấu đáo về về Liên bang Nga. Ý kiến cho rằng sự sụp đổ của Liên Xô là có lợi cho nhân dân Nga là rất…ấu trĩ, ngờ nghệch.
Tình trạng bất ổn cuối cùng dẫn đến sự sụp đổ của Liên Xô chính là lời cảnh báo đáng chú ý đối với Trung Quốc. Lịch sử chứng minh rằng Trung Quốc không có khả năng rơi vào hỗn loạn như Liên Xô trước đây. Nhân dân Trung Quốc thừa hiểu rằng bất ổn sẽ song hành với chiến tranh và đổ máu.
Liên bang Nga hiện đã thoát khỏi nỗi đau khổ to lớn của thời kỳ đầu sau khi Liên Xô sụp đổ và hiện đang trên con đường tiến tới thịnh vượng. Thế nhưng cái thời kỳ chia rẽ và trì trệ dưới thời Tổng thống Boris Yeltsin đã đẩy nước Nga xuống vị trí “cường quốc loại 2” và đánh mất vai trò chủ đạo trong các vấn đề toàn cầu.
Ý kiến cho rằng vài năm hỗn loạn nói trên chính là cái giá mà nước Nga phải trả để có được sự giàu có hiện nay… là thiển cận. Cố gắng tránh để xảy ra hỗn loạn là trách nhiệm thiêng liêng của mọi nhà lãnh đạo ở bất cứ nước nào.
Sự sụp đổ của Liên bang Xô viết xảy ra khi đảng cầm quyền mất quyền kiểm soát quá trình cải cách. Đây là một bài học xương máu cho tất cả các nước.
Người ta nên quan sát sự phát triển của Liên bang Nga bằng rũ bỏ những ảnh hưởng của Liên Xô sụp đổ. Liên bang Nga không đi theo con đường phương Tây mà cũng chẳng theo con đường phương Đông. Những gì xảy ra ở nước này chỉ liên quan đến các đặc điểm địa lý-văn hóa riêng.
Xét theo khía cạnh tổng thể, trình độ xã hội của Liên bang Nga vẫn cao hơn so với Trung Quốc, nhưng khoảng cách này đã bị thu hẹp khá nhiều trong hai thập kỷ qua. Trong khi đó, vị thế của Nga trên trường quốc tế đã thấp nhiều hơn so với Liên Xô trước đây. Đây là sự thật không thể chối cãi.
Cần lưu ý rằng thế giới có ý kiến hoàn toàn khác nhau về công cuộc cải cách được thực hiện ở Trung Quốc và ở Liên Xô. Mặc dù phương Tây dường như không thích Trung Quốc, nhưng các quan điểm chính thống của họ đã đề cao công cuộc cải cách của Trung Quốc, trong khi công cuộc cải cách do Gorbachev lãnh đạo không bao giờ nhận được lời khen như vậy.
Dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Vladimir Putin, nước Nga đang dần dần ra khỏi “lối mòn” mà Gorbachev và Boris Yeltsin để lại. Liên bang Nga thịnh vượng ngày hôm nay là kết quả của nhiều yếu tố như sự lãnh đạo của Putin và lợi thế của đất nước về các nguồn tài nguyên. Sẽ là không là chính xác, khi cho rằng những thành tựu của Nga hiện nay có liên quan đến sự sụp đổ của Liên Xô và quá trình dân chủ hóa.
Tương tự, tuy là nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, nhưng Trung Quốc vẫn còn là một nước nghèo. Trung Quốc đang chật vật giải quyết vấn đề này.
Theo Global Times, cả Trung Quốc lẫn Nga đều đã hoàn thành các nhiệm vụ của quá trình chuyển đổi. Hai nước láng giềng khổng lồ này nên tương trợ lẫn nhau để tránh sa vào “vết xe đổ” của Liên Xô trước đây".

Phạm Hải


Suy đồi tất diệt vong

                                                    Liên Xô tan rã

Lịch sử và thực tế hiện nay trên thế giới, trong tất cả các chế độ xã hội, đã chứng minh chân lý:
- Dân giàu thì nước mạnh, dân nghèo thì nước suy.
- Dân bần cùng thì sinh đạo tặc.
- Khi dân sợ chính quyền, ắt do cường bạo.
- Khi chính quyền sợ dân, tất có tự do.
- Khi xã hội suy đồi thì chế độ sẽ diệt vong.
                                                                              
   Phạm Hải


13 tháng 8, 2013

Chế độ sói trị bị diệt vong



 Ở khu rừng nọ ( không xa ta ) có một bầy sói- có mấy con thôi mà thống trị cả khu rừng rộng lớn. Ăn theo chúng là những đàn ruồi, muỗi và chuột hôi. Các loài thú khác trong rừng phải làm nô dịch, cống tiến cho đàn sói, trong đó nhiều nhất là cừu và dê. Bầy sói thì khoái món thịt cừu, dê vì không những thơm ngon mà chúng lại hiền lành, nhu nhược, dễ bắt. Bầy sói chẳng phải làm gì cả, cứ dong chơi, sủa ông ổng loạn cả khu rừng, chúng chạy nhảy phá nát hết cả mấy đồng cỏ xanh.
 Dê, cừu vì thế mà ngày càng ốm yếu, bệnh tật và càng dễ làm mồi cho sói. Cừu, dê đói khổ, bị dồn vào một thung lũng cằn cỗi, cỏ mọc lưa thưa, vàng úa.
 Một ngày, bầy sói sau khi phá phách, sủa ông ổng, cắn xé nhau nên thấm mệt và đói nên muốn ăn. Như thường lệ, bầy sói chạy đến chỗ dàn cừu, dê kiếm ăn. Đàn cừu, dê chạy tán loạn, bị dồn đến đường cùng. Một con sói chạy tới bắt một con dê đực, trước cái chết và sự sống, con dê đực liền chống cự. Nó quay lại húc cặp sừng nhọn vào sườn con sói, sói đau quá bỏ chạy, con dê đực đuổi theo, 1-2-3 rồi cả đàn dê, cừu cùng kháng cự. Bầy sói hoảng sợ bỏ chạy tán loạn. Đàn dê chạy vượt lên, truy đuổi, dùng sừng húc lung tung. Mấy con sói bị giết, mấy con khác bị thương, số còn lại chạy sang khu rừng lân cận. Mỉa mai thay mấy con sói bị chết, bị thương lại thành mồi cho mấy đàn ruồi, muỗi, chuột, bọ- những đệ tử tưởng như trung thành của sói.
 Chế độ sói trị bị tiêu diệt.
 Muôn thú trong rừng bầu ra thủ lĩnh mới.
 Từ đó khu rừng được bình yên, muôn thú hưởng thái bình. Cừu, dê lại được nhai cỏ ngọt bùi.


Phạm Hải


28 tháng 6, 2013

Chào các bạn!


 Trước hết Phạm Hải xin lỗi các bạn vì mấy tháng nay đã không viết blog và cảm ơn các bạn vẫn ủng hộ BIỂN TRỜI TỰ DO. Hiện nay Phạm Hải đang tập chung vào công việc kinh doanh để vượt qua giai đoạn khủng hoảng nghiêm trọng này. Có một số bạn đọc đt, nhắn tin cho Phạm Hải hỏi thăm và tỏ ý lo lắng cho BTTD. Thực tế BTTD không gặp khó khăn nào cả, chỉ có Phạm Hải bận công việc nên không viết blog mà thôi. Sự thật là có một chút thời gian rảnh thì Phạm Hải dành để viết kịch bản phim, khi nào hoàn thành Phạm Hải sẽ đăng để các bạn đọc chơi. Khi có điều kiện Phạm Hải sẽ cùng các bạn chao đổi thông tin qua BTTD nhé.
 Cám ơn các bạn đã quan tâm và ủng hộ BTTD!

                                                                                                             Phạm Hải

30 tháng 3, 2013

Trương Nam Thành, ngôi sao đang tỏa sáng


      Vui cùng 9x: Lã Thiên Cầm, Hồng Châu, Trương Nam Thành, Lily Luta

 Tôi ít quan tâm đến thế giới của những Hoa hậu, Người mẫu, “hot girl, hot boy” vì tôi có quá nhiều việc cần phải quan tâm rồi.
 Với Trương Nam Thành là một ngoại lệ.
 Cách đây 2 tháng tôi còn không biết cậu ta là ai, nhưng gần đây tôi hơi có duyên với chàng trai này. Mấy lần gặp Thành ở Sài Gòn, tối qua (30/3) lại tình cờ gặp nhau ở Vũng Tàu, trong chương trình “Bước nhảy Hoàn vũ”, phát sóng trực tiếp trên VTV.
 Tôi ít nhiều cũng bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài “đẹp mã” khá “quý ông” của chàng trai sinh năm 1991, mặc dù tôi chỉ thích đàn ông có "vẻ đẹp bên trong".
 Bây giờ thì tôi đã mê cậu bé này rồi. Chết cha… quý vị đừng hiểu lần nha! Tôi là đàn ông 100% nha, trước nay tôi chỉ mê gái thôi nha, tôi còn không muốn ngồi chung ghế với đàn ông đó nha!
 Ấn tượng ban đầu của tôi về Thành là phong cách “đàn ông” khá chững trạc, tác phong chuyên nghiệp, đúng giờ (tôi ghét và khinh những người hay sai hẹn), lịch sự  và “ngoan”. 
 Chàng trai này quả là có ma lực hấp dẫn phái nữ. Tôi cũng phải phát ghen vì mọi ánh mắt của các người đẹp đều hướng về phía Thành, chẳng quan tâm gì đến “ngôi sao đen” lù lù một đống như tui cả. Bùn… quá… thui!
 Hừ ! Có cơ hội là tui sẽ cho hắn biết thế nào là “lễ độ”…vì tội “giựt gái” của tui. Hehe!
 Tiếp xúc với Thành tôi nhận thấy cậu ta trưởng thành trước tuổi, có trách nhiệm với công việc và chịu khó rèn luyện.
 Thực sự thời gian này tôi rất bận nên không muốn viết blog, nhưng vẫn phải dành ít phút để viết về cậu ta.
 Tuy chưa hiểu biết nhiều về Thành nhưng với những gì mà tôi thấy và cảm nhận thì tôi có thể khẳng định: Thành là một ngôi sao đang và sẽ tỏa sáng trong làng điện ảnh Việt Nam.
 Hy vọng em không làm tôi thất vọng vì đã trót tin,“yêu” em!
Phạm Hải

22 tháng 3, 2013

Việt Nam, đất nước tươi đẹp...


Trật tự đô thị chặn xe vì ...chỉ tiêu 50 triệu
TPO - Ngày 21/3, Trật tự đô thị (phường Thịnh Quang, Đống Đa, Hà Nội) chạy ra 'múa gậy' chặn xe người tham gia giao thông tại khu vực ngã ba đường Láng – Thái Thịnh, khiến nhiều người dân bức xúc.
Trật tự đô thị tuýt còi chặn xe người tham gia giao thông
Trật tự đô thị tuýt còi chặn xe người tham gia giao thông. Ảnh: Minh Đức
Trao đổi với phóng viên báo Tiền Phong, ông Nguyễn Duy Hưng, Trưởng Công an phường Thịnh Quang, nói: Tôi đã chỉ đạo các công an viên, trật tự đô thị không được lập chốt chặn xe. Lực lượng này chỉ được phép hỗ trợ công an phường giải quyết việc bán hàng rong, lấn chiếm vỉa hè, ùn tắc giao thông.
Trường hợp công an phường phát hiện người tham gia giao thông vượt đèn đỏ, đi vào đường cấm, đi ngược chiều, không đội mũ bảo hiểm…, thì mới xử lý vi phạm. Lực lượng tự quản, trật tự đô thị, thuộc và được UBND phường trả lương và được công an phường sử dụng để hỗ trợ khi làm nhiệm vụ, ông Hưng nói.
Lao ra giữa đường chặn xe như CSGT
Lao ra giữa đường chặn xe như CSGT. Ảnh: Minh Đức
Ông Hưng nói: Để xảy ra sự việc này, tôi thành thật xin lỗi người dân. Thú thật do áp lực nặng quá, một tháng bị giao chỉ tiêu 50 triệu đồng, nên anh em mới đi lập chốt, đi phạt. Lỗi nặng nhất là ô tô, nhưng không xử phạt được vì toàn chỗ quen biết, quen ông nọ, ông kia… không làm được.
Hiện tại Công an phường Thịnh Quang mới chỉ có một chiến sỹ cảnh sát trật tự, trong khi chỉ tiêu xử phạt được cấp trên giao là 50 triệu đồng/tháng, vì vậy cần có sự phối hợp của lực lượng trật tự đô thị để xử lý xe máy, ông Hưng phân trần.
Đức Hoàng


20 tháng 3, 2013

Đế quốc Mỹ, một đất nước ngu dốt...

 Lang thang trên mạng, thấy bài viết “quá dở” về một đất nước "quá đểu” Hoa Kỳ- tên “đầu sỏ đế quốc”, “trùm sò tư bản bóc lột” nên tôi phải đăng lại để mọi người đọc, cảnh giác, đừng đi Mỹ kẻo bị thoái hóa đó nha.
Đừng có đi Mỹ, một đất nước ngu dốt và lạc hậu !!! 

1. Công nghiệp
Nước Mỹ thật ra chỉ là một làng quê khổng lồ chậm phát triển!
Hồi trung học, chúng ta đã được dạy rằng, công nghiệp càng phát triển bao nhiêu thì môi trường càng bị xâm hại bấy nhiêu.
Chúng ta biết rằng một thành phố công nghiệp tất phải có nhiều ống khói, nhiều nhà máy và khói bụi khắp nơi. Đó là biểu tượng của sự công nghiệp hóa! Thế mà ở tại xứ Cờ Hoa này, tịnh không có một cái ống khói nào! Họa hoằn lắm mới thấy một vài cái nhỏ tí ti để trang trí nhà cửa thôi!
Và ở Mỹ bạn cũng chỉ thấy toàn sông hồ trong sạch thôi. Chả tìm đâu ra những nhà máy giấy, nhà máy luyện thép bên bờ sông! Không khí trong lành thanh khiết này là dấu hiệu của một xã hội sơ khai chứ gì nữa! Chả có dấu vết gì của công nghiệp hóa cả!

2. Kinh tế
Người Mỹ hầu như không biết làm kinh tế! Bạn biết đấy, nước họ có cơ man nào là xa lộ tỏa đi mọi hướng, vươn đến mọi làng mạc xa xôi, thế mà tịnh không thấy một trạm thu phí nào! Thế là mất toi cả núi vàng!
Ước gì tôi có thể xây dựng vài cái trạm thu phí nhỉ! Chắc chắn non tháng đã gom đủ tiền mua được cả tòa lâu đài trông ra Đại Tây Dương ấy chứ!
Hai bên xa lộ còn những cụm hồ hoang sơ tĩnh lặng. Thế mà chính quyền cứ để mặc cho lũ chim trời cá nước thỏa sức vẫy vùng, không nghĩ đến việc xây dựng vườn cảnh để thu lợi. Người Mỹ rõ ràng là không có đầu óc kinh tế tí tẹo nào!

3. Xây dựng
Trình độ xây dựng của người Mỹ còn sơ khai lắm. Ngoài một số ít tòa nhà chọc trời tại các thành phố lớn, tôi dám chắc bạn rất ít gặp những công trình bê tông ở nước Mỹ. Nhà của người Mỹ thường làm bằng gỗ và vài thứ vật liệu khác.
Thử nghĩ mà xem, đến giờ này mà gỗ vẫn còn được dùng để xây dựng nhà cửa, thì có thể nói là trình độ kiến trúc của ngoại bang này còn thua xa trình độ của triều đại nhà Thanh xưa kia ấy chứ!

4. Văn hóa
Người Mỹ có cách suy nghĩ thật là lạc hậu và khờ khạo.
Hồi mới tới Mỹ, tôi thuê một xe chở hành lý giá 3 đô la. Nhưng tôi lại không có tiền lẻ. Một người Mỹ liền trả dùm tôi 3 đô la đó, và thấy tôi lỉnh kỉnh đồ đạc nên còn giúp mang lên xe nữa! Người Mỹ cũng luôn sẵn sàng mở cửa giúp tôi và hỏi tôi có cần giúp đỡ gì không? Thế đấy!
Ở nước ta, mấy chuyện này chỉ có vào thời Lôi Phong tức là vào những năm 50, 60 của thế kỷ trước thôi – còn bây giờ lối cư xử đó quá ư lạc hậu. (Lôi Phong là một thanh niên mà thời Mao thường nhắc tới như một tấm gương về đạo đức).
Hồi đó người ta chuộng lối sống “đạo đức giả” nhưng bây giờ chúng ta không như vậy nữa. Bây giờ chúng ta nên sống thực dụng trần trụi, đó mới là hiện đại chứ! Tư duy của người Mỹ lạc hậu hơn chúng ta hàng mấy thập kỷ, và không có dấu hiệu nào cho thấy họ có thể bắt kịp chúng ta cả!

5. Ẩm thực
Người Mỹ làm như không biết thưởng thức thịt thú rừng.
Một đêm nọ, tôi cùng các bạn cùng lớp lái xe đi đến một thành phố khác, thình lình có mấy con nai nhảy xổ ra. Anh bạn tôi lập tức thắng lại và bẻ sang hướng khác để tránh. Ai cũng biết tai nạn loại này có thể làm hỏng cả chiếc xe. Thế mà chính quyền đành bó tay không biết phải xử lý tụi thú hoang này như thế nào cơ đấy!
Người Mỹ làm như cũng không biết ăn thịt thú rừng, thậm chí không có nhà hàng nào bán thịt thú rừng, họ chả thiết đến loại thịt thú rừng thơm ngon bổ như hươu nai, và cũng chả thiết lấy sừng bọn thú này để kiếm bộn tiền! Người Mỹ vẫn sống cùng những con thú hoang dã đó, thậm chí còn đưa ra những biện pháp để bảo vệ chúng. Quả thật đó là một xã hội còn quá sơ khai!

6. Phong cách
Người Mỹ làm như không biết tự trọng!
Các giáo sư Mỹ không quan tâm nhiều đến bề ngoài, họ không hề có cái gọi là phong thái bác học. Giáo sư D chẳng hạn, là một giáo sư tâm lý học cực kỳ nổi tiếng thế mà giờ nghỉ ông ấy cũng thường ăn bánh bích quy với sinh viên trong văn phòng của mình, và bàn tán xôm tụ với họ về bộ phim 21, hay về minh tinh Trung Quốc Chương Tử Di! Ông cũng không có phong cách uy nghi của một nhà bác học, và điều đó làm tôi thất vọng ghê gớm!
Các nghiên cứu sinh sau tiến sĩ cũng không bao giờ ghi hai chữ PhD. lên danh thiếp của mình. Họ thậm chí cũng không biết cách thể hiện vị thế của mình. Thành ra những người học những ông thầy như vậy nếu trở thành những quan chức thì làm sao biết cách đi đứng nói năng cho đúng bộ lệ đây!
Còn ở Trung Quốc, giờ đây các công chức dường như rất biết cách để thu hút sự kính trọng của dân chúng, thậm chí đến cả vị giám đốc của một cơ quan tầm tầm ở Trung Quốc có khi còn uy thế hơn cả Tổng Thống Mỹ cơ đấy! Một công dân hạng ba của Trung Quốc có khi còn xa một công dân hạng nhất của Mỹ là vậy!

7. Học đường
Học sinh tiểu học Mỹ chả có lý tưởng cao xa gì sất.

Chúng không hề có ý định đi học để trở thành ông này bà nọ trong chính quyền! Không hề có học đường nào dành cho chủ tịch, bí thư, ủy viên tương lai, như tôi đã từng thấy hồi còn nhỏ ở quê nhà. Các em không có bài tập về nhà. Bài tập về nhà kiểu như các học sinh như các học sinh Trung Quốc là khá xa lạ ở Mỹ.
Trường học ở Mỹ chú trọng đến đạo đức, trước hết để giúp cho các đứa trẻ trở nên những công dân có đủ tư cách, sau đó mới tính đến chuyện lý tưởng lâu dài. Trở thành công dân có đủ tư cách ư? Một quan niệm nghe mới cổ hủ làm sao!

8. Y tế
Người Mỹ làm lớn chuyện một cách kỳ cục khi có bệnh.
Đầu tiên họ đi bác sĩ khám bệnh, rồi bác sĩ kê toa. Rồi cầm toa đó đi mua thuốc, mua xong còn phải nghe dược sĩ hướng dẫn sử dụng… ôi chao mọi việc chẳng thể nhanh gọn như ở Trung Quốc… Tôi chả hiểu tại sao ở Mỹ lại phân biệt việc khám bệnh với việc bán thuốc… mà lẽ ra nên tách rời lợi nhuận với trách nhiệm!
Rõ ràng là các bệnh viện ở Hoa Kỳ không biết kiếm tiền mà! Sao lại phải nói tên thuốc cho bệnh nhân biết chứ?… chỉ có như vậy họ mới độc quyền bán thuốc với giá cao gấp cả chục lần cơ mà! Có quá nhiều cơ hội làm ăn béo bở thế mà họ không biết khai thác, rõ ràng kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa ở Mỹ chết rồi!

9. Báo chí
Ý kiến của công chúng Mỹ thật chả ra làm sao!
Đôi khi tôi hoàn toàn mất kiên nhẫn với sự ngu dốt và khờ khạo của người Mỹ. Chẳng hạn khi họ biết Trung Quốc có đài truyền hình và báo chí, họ đã hỏi tôi một câu ngu dốt như thế này: Hóa ra Trung Quốc cũng có báo chí à? Nghe mà bực!
Chúng ta có những tờ báo tiếng Trung được Bộ Truyền Thông cho phép ấn hành sau khi đã rà soát một cách cẩn mật đấy chứ. Báo của chúng ta toàn là những bài ca tụng lên mây cả, có đâu như báo Mỹ, công chúng đóng góp phê bình loạn cả lên, thậm chí còn dám “chưởi” cả tổng thống nữa cơ đấy!
Báo chí chúng ta đâu có chuyện công khai mấy vụ bê bối của quan chức, bởi nếu cứ tung hê lên thì sau này ai mà muốn làm lãnh đạo nữa chứ!

10. Tâm linh
Người Mỹ có đời sống tinh thần hết sức vô vị nhạt nhẽo.
Tôi chả hiểu tại sao trước mỗi bữa ăn họ lại lẩm bẩm mấy câu thánh nghe hết sức khờ khạo: Cầu Chúa phù hộ nước Mỹ.
Thật là buồn cười quá đi: Nếu Chúa phù hộ nước Mỹ thì làm sao lại để nước Mỹ lạc hậu, sơ khai, đơn giản đến thế này? Cầu Chúa có ich lợi gì chứ? Thực tế nhất là bạn nên dành thời gian đó để đi lễ thủ trưởng!
Đó mới đúng là hiện đại chứ lỵ!

11. Lối sống
Người Mỹ chả có khái niệm về thời gian.
Bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ, người Mỹ đều ngoan ngoãn đứng vào hàng chờ đợi… Còn người Trung Quốc chúng ta – như bạn biết đấy – khôn hơn nhiều!
Bất kể đám đông như thế nào, chúng ta vẫn có kỹ năng chen lấn, điều này giúp tiết kiệm thời gian, và tránh được sự mệt mõi khi đứng chờ! Nếu ai đó biết đi cổng sau thì kết quả tiết kiệm thời gian còn tuyệt hơn nữa.
Thế mà những người Mỹ lẩm cẩm lại không biết đến những điều hay ho đó cơ chứ!

12. Mua bán
Những cửa hàng ở Mỹ có một phong cách buôn bán hết sức vô lý: bạn có thể trả lại hàng vài tuần sau khi mua về mà thậm chí cũng không cần nêu lý do. Ở ta thì làm gì có chuyện cho đổi hàng mà không hò hét quát tháo nhau ra trò chứ!

13. An toàn
Nước Mỹ không an toàn! Tôi nói điều này bởi có tới 95 % nhà dân không cần tới lưới chống trộm, và điều kỳ lạ này nữa là: chả biết mấy tên trộm đi đâu hết rồi nhỉ?

14. Giao thông
Người Mỹ sao mà nhút nhát và yếu đuối quá vậy không biết!
Tôi nói điều này cũng bởi có tới 95 % tài xế không dám vượt đèn đỏ!
Và mặc dầu 99% dân Mỹ có xe hơi, vậy mà cách lái xe của họ thật lạ: bao nhiêu là xe cộ lưu thông nhưng không mấy khi nghe tiếng còi xe, phố xá vì thế vắng lặng đến nỗi cứ ngỡ không phải là phố xá nữa, làm sao mà bì được phố xá ồn ào náo nhiệt ở Trung Quốc cơ chứ!

15. Tình cảm
Người Mỹ rất là thiếu cảm xúc.
Có tới 95% nhân viên không nghĩ tới việc phải làm gì cho tiệc cưới của sếp, họ chẳng bao giờ phải vắt óc tìm ra lý do để chăm sóc sếp của mình. Ở Trung Quốc liệu có ai điên đến mức bỏ qua cơ hội chăm sóc sếp của mình không? Nói cách khác, có ai dám làm điều đó không? Hãy xem, người Trung Quốc chúng ta có biết bao nhiêu là tình thương mến thương với lãnh đạo!

16. Nhạy bén
Người Mỹ không nhạy bén chút nào!
99% người Mỹ đi học, đi làm, thăng quan tiến chức, mà không hề biết sự cần thiết của “phong bì” để có thể mở ra một cánh cửa... sau!

Nguyễn Đại Hoàng chuyển ngữ
3/2013