Trang

17 tháng 3, 2016

Các nhà máy lọc dầu: Bỏ chết lãi hơn bảo hộ!


authorTS.Nguyễn Quang A (viết riêng cho Dân Việt) Thứ Năm, ngày 17/03/2016 18:00 PM (GMT+7)

(Dân Việt) Hết Lọc dầu Dung Quất, nay đến Lọc dầu Nghi sơn xin Nhà nước bảo hộ, nếu không chúng sẽ phá sản. Hãy để cho chúng phá sản hơn là bảo hộ chúng!

   
 cac nha may loc dau: bo chet lai hon bao ho! hinh anh 1
Nhà máy lọc dầu Dung Quất (ảnh minh họa)
Lọc dầu Nghi Sơn, còn chưa đầu tư xong, còn chưa đáp ứng nổi tiêu chuẩn Việt Nam về chất lượng mà lại đi đòi Chính phủ ra lệnh cho những người mua phải mua hết sản phẩm của mình rồi mới được nhập khẩu. Thậm chí nó còn đòi Nhà nước ưu đãi cho nó 75.000 tỷ đồng (tương đương 3,4 tỷ USD). Thật là quá quắt!
Phá sản không có nghĩa là nhà máy biến thành đống sắt vụn, mà là quá trình buộc nó phải bán rẻ tài sản cho các chủ đầu tư khác. Các chủ đầu tư (kể cả Nhà nước) phải chịu trách nhiệm với tính toán sai lầm của mình! Thí dụ, Lọc dầu Nghi Sơn, được cho là có tổng đầu tư 9,5 tỷ USD; nếu các chủ đầu tư bán cho chủ mới với giá 5,5 tỷ USD, thì chủ mới sẽ có chi phí đầu tư giảm đáng kể (do 9,5-5,5= 4 > 3,4 tỷ USD đòi ưu đãi) và chắc chắn hoạt động sẽ có lãi trong tương lai (giả như vẫn không hiệu quả thì lại phải bán rẻ cho chủ khác, chỉ đến mức không ai mua với giá 0 USD thì có thể phải đành để cho nó thành đống sắt vụn).
Trong khi Việt Nam ở trong nước vẫn hô hào kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa nhưng đồng thời nài xin EU, Mỹ và các nước khác công nhận mình có nền kinh tế thị trường, trong khi chúng ta cố gắng hội nhập với bao cam kết xóa bỏ bảo hộ, thì nhiều người lại đòi bảo hộ cho các nhà máy lọc dầu này. Điều này là không thể chấp nhận được, và cũng chẳng được phép vì các cam kết quốc tế đó. May là các bộ liên quan đã lên tiếng phản đối đề nghị phi lý này của Tập đoàn Dầu Khí Việt Nam (PVN).
Có thể thấy gì qua sự phi hiệu quả của các “quả đấm thép”?
Thứ nhất, phải xóa bỏ mọi sự ưu ái cho các doanh nghiệp nhà nước và bắt chúng phải cạnh tranh sòng phẳng.
Thứ hai, phải rà soát lại tất cả các dự án đầu tư nước ngoài (FDI), chú ý đến các ngành gây ô nhiễm mạnh và tốn năng lượng như sắt thép (chẳng hạn Vũng Áng), lọc dầu. Lưu ý rằng Lọc dầu Nghi sơn là dự án FDI (PVN chỉ chiếm 25,1% phần còn lại của các đối tác nước ngoài là Kuwait và Nhật Bản). Đấy là những dự án tốn năng lượng và gây ô nhiễm. Họ lợi dụng quy định môi trường lỏng lẻo của Việt Nam để tránh đóng thuế ô nhiễm ở nước họ. Đáng tiếc VPN cam kết bao tiêu sản phẩm trong vòng 10 năm và tính ra phải bù đến (3,4 tỷ USD cho cam kết này). Phải rà soát và chấm dứt mọi sự ưu ái cho các dự án FDI tốn năng lượng và gây ô nhiễm.
Thứ ba, có thể thấy năng lực quản lý của nhà nước quá kém. Không những Bộ thương mại đã đàm phán hớ với Hàn Quốc (chấp nhận thuế nhập khẩu 10%) trong khi Dung Quất phải chịu thuế nhập khẩu 20%. Không những thế, năng lực lãnh đạo của các tập đoàn kinh tế nhà nước cũng quá kém (không chỉ là cam kết của PVN bao tiêu sản phẩm của Nghi Sơn trong 10 năm, mà năng lực quản lý của Vinashin, Vinalines đã gây ra tai họa cho các tập đoàn này). Nhưng các lãnh đạo doanh nghiệp ấy đều do Thủ tướng bổ nhiệm!
Cho nên, thứ tư, phải xóa bỏ càng sớm càng tốt “cơ chế Thủ tướng chủ quản” đã gây tai họa cho nền kinh tế suốt 10 năm qua.
Cuối cùng, có thể thấy chính sách phát triển công nghiệp nặng của Việt Nam rất có vấn đề và phải chỉnh sửa càng sớm càng tốt.
Muốn thế, trước tiên phải đổi mới tư duy và kiên quyết loại trừ khỏi bộ máy nhà nước những người đã gây ra bao nhiêu thiệt hại cho nền kinh tế quốc dân (những người liên quan đến việc duyệt các dự án như Vũng Áng, Nghi Sơn chẳng hạn).


TPP: Công đoàn độc lập

 – Cam kết quan trọng nhất của Việt Nam – Kỳ 2

Đức Việt
Khái niệm “công đoàn độc lập” được nhắc tới nhiều trên truyền thông và mạng xã hội khi Việt Nam đặt bút ký kết TPP. Không ít người đã coi đây là thành quả lớn nhất, “nhãn tiền” mà người lao động đạt được với TPP.
Quyền có công đoàn độc lập đại diện cho mình – bên cạnh tổ chức công đoàn thuộc hệ thống Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam vẫn tồn tại bấy nay – tại sao lại quan trọng đối với người lao động? Công đoàn có phải là chuyện xa vời đối với giới công nhân, hoặc hàm chứa những rủi ro đối với chính quyền? Đó là một số câu hỏi mà bài viết này muốn đề cập tới.
Quyền công đoàn có “xa rời quần chúng”?
Nhiều trí thức, nhà quan sát công khai bày tỏ sự vui mừng khi Việt Nam ký kết Hiệp định TPP, nhưng giới lao động thì dường như ít quan tâm tới sự kiện này. TPP có lẽ quá xa xỉ với họ, khi đòi hỏi cơm, áo, gạo, tiền quá đè nặng đời sống người công nhân. Cho dù, bên trong cái hiệp ước vĩ mô và dài dòng đó, Việt Nam đã chấp nhận một cam kết quan trọng: chấp nhận việc thành lập các tổ chức đại diện cho người lao động ở cấp cơ sở, độc lập với Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam (VGCL).
Nói một cách khác, TPP đã đặt nền móng cho tương lai của “đa nguyên” trong lĩnh vực công đoàn [1], cho sự hiện diện của công đoàn độc lập tại Việt Nam. Nếu TPP được thực thi trọn vẹn, và công đoàn độc lập được thành lập tại Việt Nam, quyền lợi của người công nhân Việt Nam sẽ được bảo đảm hơn, tạo điều kiện để đời sống của họ được cải thiện đáng kể.
Nhận định trên có phần nói quá hay không? Rốt cuộc thì người công nhân không thể đổi quyền – một khái niệm có vẻ trừu tượng – để đổi lấy những thứ cụ thể như miếng cơm, manh áo, vé về quê trong dịp Tết… Như vậy, phải chăng công đoàn độc lập cũng là một thứ xa xỉ, “xa rời quần chúng” đối với người công nhân?
Pou-Yuen 1
Công nhân Pouyuen Việt Nam đình công để phản đối quy định mới về Bảo hiểm xã hội gần đây.
Có một lầm tưởng phổ biến ở Việt Nam là công đoàn chỉ xuất hiện khi người công nhân cần đấu tranh chính trị với giới chủ. Khái niệm công đoàn thường được hiểu và gắn với các cuộc biểu tình, bãi công, lãn công, những vụ đập phá máy móc… Sau khi Liên Xô và khối Đông Âu sụp đổ, công đoàn còn được nhiều người xem như một tổ chức chính trị, một chính đảng tranh giành quyền lực.[2]
Một phần từ nhận thức đó mà chính quyền Việt Nam từ lâu cố gắng “đồng bộ hóa” tổ chức công đoàn của người công nhân dưới sự lãnh đạo của VGCL, một tổ chức đặt dưới quyền lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam[3] và được ngân sách Nhà nước hỗ trợ kinh phí. Chưa ai thực sự đánh giá một cách khách quan và toàn diện về hiệu quả hoạt động của hệ thống công đoàn đó, nhưng trong thực tế, VGCL mang dáng dấp của một cơ quan nhà nước nhiều hơn là hình ảnh một tổ chức đại diện cho người lao động.
Trong các vụ biểu tình, đình công đòi quyền lợi liên quan đến bảo hiểm xã hội hay đền bù khi doanh nghiệp đóng cửa, chúng ta thấy thiếu vắng sự tham gia của tổ chức công đoàn, cả ở cấp cơ sở lẫn cấp quận, những tổ chức đáng lý phải đứng về phía người lao động. Trong vụ việc 2.000 công nhân tụ tập tại cổng Công ty Yupoong khi doanh nghiệp Hàn Quốc quyết định tạm ngừng kinh doanh, đại diện công đoàn của BQL KCN Đồng Nai lại đứng lên giải thích về quyết định này của doanh nghiệp, nhằm xoa dịu công nhân [4]. Mục đích của những cán bộ công đoàn ấy có thể là tốt, nhưng hình ảnh này dễ dàng khiến người lao động nghĩ rằng người đối thoại với họ thực ra đang bảo vệ cho doanh nghiệp, chứ không phải cho công nhân.
Không thể phủ nhận rằng vai trò của VGCL trong một số hoạt động của doanh nghiệp là đáng kể, như khi xử lý kỷ luật người lao động, hay thông qua nội quy lao động tại cơ sở. Nhưng do thiếu tính đại diện cho người lao động nên hoạt động của tổ chức này bị hạn chế. Xét cho cùng, các cán bộ của VGCL từ cấp quận trở lên đều là công chức nhà nước chứ không phải là công nhân.
Chính vì thế, một công đoàn độc lập, có tính đại diện, không liên kết, chính là điều mà người công nhân cần. Những quyền năng dân sự của họ đúng là không thể đánh đổi được bánh mì hay vé Tết về quê, nhưng nó sẽ đem lại một tương lai rõ ràng và chủ động hơn cho người lao động.
Công đoàn như một nhu cầu tự thân
Nhìn lại lịch sử, tổ chức công đoàn không nhất thiết xuất phát từ một nhu cầu chính trị của công nhân, mà nó xuất phát từ nhu cầu dân sự, quyền được liên kết với nhau vì mục đích chung. Mục đích đó có thể đơn giản mang tính phòng vệ, như việc bảo vệ người công nhân khỏi bị giới chủ sa thải hay kỷ luật lao động một cách vô cớ.
Công đoàn cũng có thể xuất phát từ nhu cầu mang tính chủ động, như việc thương lượng thỏa ước lao động tập thể với giới chủ, hay mang tính tấn công, như bãi công, biểu tình đòi quyền lợi. Phải nhìn nhận nhu cầu công đoàn là một nhu cầu dân sự, xuất phát từ những đòi hỏi rất gần gũi với đời sống công nhân, chứ không phải để phục vụ cho một mục đích chính trị nào.
Như đã kết luận ở kỳ trước, người viết tin rằng quyền của người dân nói chung và của công nhân nói riêng quan trọng hơn các lo ngại về sự mất ổn định khi các quyền này bị lợi dụng. Đúng là quyền công đoàn, cũng như bất kỳ quyền chính trị, dân sự, xã hội, văn hóa, kinh tế nào khác đều có nguy cơ bị lạm dụng gây ảnh hưởng xấu. Tuy nhien, một Nhà nước minh bạch – như những gì TPP đòi hỏi – phải là một Nhà nước biết định hướng và dung hòa sao để có thể thực thi quyền đó ở tối đa, chứ không phải là hạn chế nó hay định nghĩa nó theo cách khác đi.
Nếu hiểu như vậy thì quyền công đoàn sẽ không còn là một chủ đề nhạy cảm ở những quốc gia như Việt Nam nữa.
Có lẽ cũng xuất phát từ nhận thức như trên mà Việt Nam đã chấp nhận đề xuất của Mỹ trong việc cho phép công đoàn độc lập được phép hoạt động ở Việt Nam trong tương lai gần, song song với VGCL.
Quyền công đoàn – cam kết quan trọng nhất của Việt Nam
Cần phải nói rõ rằng thỏa thuận về công đoàn độc lập không nằm trong Chương 19 của TPP. Chương 19 của TPP chỉ ghi nhận các quyền chung và có tính cách lặp lại công ước của ILO, đó là các quốc gia thành viên phải tôn trọng quyền tự do liên kết của công nhân.[5]
Cam kết về quyền công đoàn nằm khá tách biệt trong Bản Kế Hoạch Đẩy Mạnh Quan Hệ Thương Mại và Lao Động, được xem như một hiệp định biên của TPP, trong đó, các cam kết về công đoàn của Việt Nam chiếm vị trí ưu tiên hàng đầu. Bản Kế Hoạch giữa Việt Nam và Hoa Kỳ cũng đưa ra năm nguyên tắc mà Việt Nam phải tuân thủ khi sửa đổi hệ thống pháp luật nhằm đảm bảo quyền tự do công đoàn:
  • Nguyên tắc số 1: Công nhân được tự do tham gia các tổ chức công đoàn theo lựa chọn của họ.
  • Nguyên tắc số 2: Các tổ chức công đoàn phải được tự quản.
  • Nguyên tắc số 3: Tự chủ trong việc nhận đại diện của công đoàn trong các đơn vị không có công đoàn.
  • Nguyên tắc số 4: Tính đại diện trong việc lựa chọn cán bộ công đoàn.
  • Nguyên tắc số 5: Ngăn chặn việc can thiệp của giới chủ vào hoạt động của công đoàn.
Bản Kế Hoạch thực chất là một lộ trình để Việt Nam xây dựng pháp luật nhằm cụ thể hóa các tiêu chuẩn lao động đã cam kết. Như vậy, từ kết quả của TPP, chúng ta có thể chờ đợi vào một sự thay đổi lớn trong hệ thống pháp luật lao động và pháp luật về hội của Việt Nam trong thời gian không xa.
Có lẽ chưa bao giờ Việt Nam nhận được nhiều sự chú ý đến thế từ truyền thông quốc tế như khi Việt Nam chấp nhận cam kết về công đoàn độc lập trong khuôn khổ TPP. Ký TPP, Việt Nam được đánh giá là “bên thắng cuộc” khi rất nhiều rào cản thuế quan ở những thị trường lớn sẽ được dỡ bỏ.[6]
Nhưng TPP không phải là một bữa ăn miễn phí, và Việt Nam phải tuân thủ những gì thuộc về chuẩn mực quốc tế khi tham gia sân chơi này. Và điều này vừa tốt cho đất nước, vừa tốt cho công nhân. Nói như ông Lê Đình Quang, phó Bộ phận quan hệ lao động thuộc VGCL, khi trả lời phỏng vấn New York Times hồi tháng 11/2015: “Đây là một thách thức rất lớn cho chúng tôi [VGCL], nhưng vì lợi ích quốc gia, sự hội nhập quốc tế và quyền và lợi ích của người lao động, chúng tôi cần phải tìm giải pháp. Chúng tôi hiểu rằng cam kết này rất tốt cho công nhân Việt Nam.”[7]
Tất cả giờ đây chờ đợi những bước đi tiếp theo của Hà Nội để trao cho công nhân một quyền công đoàn đúng nghĩa, một lần và mãi mãi, vì một tương lai khả quan hơn cho tầng lớp lao động vất vả này.
Kỳ tới: Năm Nguyên Tắc của Quyền Công Đoàn Đối Với Việt Nam Trong TPP
[2] Điều này xuất phát từ sự thành công trong phong trào dân sự của Công Đoàn Đoàn Kết (Solidarność) của Ba Lan.
[3] Điều 1, Luật Công Đoàn
[5] Từ rất lâu, việc tham gia VGCL được xem như là thực thi quyền tự do liên kết tại Việt Nam. ILO có một công ước khá quan trọng năm 1948 là Công ước về Tự do Liên Kết và Bảo Vệ Quyền Hiệp Hội (gọi tắt là Công ước 87) ở đó quy định rõ công nhân có quyền thành lập tổ chức của mình mà không chịu sự can thiệp của Nhà nước và được phép tham gia bất kỳ liên đoàn lao động nào. Điều lý thú là hai quốc gia duy nhất của TPP chưa phê chuẩn Công ước 87 lại là Hoa Kỳ và Việt Nam.

16 tháng 3, 2016

Vì sao công an không được bắt tội phạm tham nhũng là đảng viên?


- “CATP cũng phải chấp hành chỉ thị 15, hầu hết đối tượng thực hiện hành vi tham nhũng là đảng viên mà công an thì không được quyền tổ chức trinh sát đảng viên” – Thiếu tướng Phan Anh Minh nói.

“Nhiều trường hợp ở TP phải hủy án, trong thâm tâm tôi phải chấp hành nhưng tôi không tin rằng cái hủy đó…
INFONET.VN

http://infonet.vn/tuong-phan-anh-minh-bat-mi-ve-cai-kho-cua-phong-chong-tham-nhung-o-tphcm-post192923.info 

Sự thật đắng lòng


60 năm trước Việt Nam và Hàn Quốc cũng nghèo như nhau. Nay GDP của Hàn Quốc khoảng 28.600 usd, của Việt Nam khoảng 2000 usd. Thế nhưng 96% người Việt vẫn "tự sướng" rằng, họ đang sống "trung lưu". (?)

Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam nói điều này và nhận định như vậy có nghĩa là lực lượng lao động Việt Nam còn nhiều hạn chế.
BỞI BAOMOI.COM

15 tháng 3, 2016

Công an không bắt được tham nhũng vì tham nhũng là... đảng viên


Tướng Công an gặp khó, Cục trưởng Cục chống tham nhũng lo… tham nhũng

(GDVN) - Tướng Công an “bó tay”, Cục chống tham nhũng lo… tham nhũng “tiêu diệt” thì chống tham nhũng bằng cách nào?

Trước đó, tại hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện luật Phòng chống tham nhũng do Bộ Tư pháp tổ chức hôm 4/3, Cục trưởng Đạt cho rằng, tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn, chống lại cơ chế xin cho: “Chúng tôi chống lại có khi 'chết' trước”, ông Đạt chia sẻ. 
Phân tích thêm về ý kiến này khi trao đổi với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam hôm 13/2, Cục trưởng Đạt nói: “Người dân tỏ ra lo lắng cho công tác phòng chống tham nhũng hiện nay. Họ tự đặt câu hỏi, bây giờ chống ai? chống thế nào? Có chống được không?
Băn khoăn này là hoàn toàn có cơ sở. Bởi thực tế, tham nhũng là người có chức có quyền, có khi những đối tượng tham nhũng có quyền quyết định đến vị trí công tác của mình ấy chứ! 
Do đó, khi phát hiện là cán bộ đảng viên, giữ vị trí lãnh đạo, có dấu hiệu tham nhũng thì phải thực hiện theo quy trình. Làm không tốt, không theo quy định có khi ảnh hưởng tới cả mình”, ông Đạt cho biết.
Cục trưởng Cục chống tham nhũng Phạm Trọng Đạt (ảnh của Báo Lao động).
Lo lắng của vị Cục trưởng Cục chống tham nhũng là có cơ sở, bởi lẽ một mình ông Đạt cũng chẳng làm nên chuyện khi "quốc nạn" tham nhũng đã trở thành hệ thống, bao gồm một bộ phận cán bộ đứng đầu các đơn vị từ Trung ương đến cơ sở”, như nhận định của ông Lê Văn Cuông – nguyên Phó đoàn Đại biểu Quốc hội Thanh hóa (GDVN hôm 31/1/2016).
Thậm chí đã có Đại biểu Quốc hội từng chỉ rõ đối tượng dễ tham nhũng nhất, nhưng để bắt được “chuột tham nhũng” không phải là chuyện đơn giản. 
“Đối tượng dễ “sa ngã” nhất đó là giới quan chức: “Ai tham nhũng được? Đấy là những người có chức có quyền.
Ai có thể có chức có quyền?
Nhưng số đó chỉ một số ít có quyền lực, có chức vụ, có quyền động, chạm đến ngân sách quốc gia, công sản quốc gia”, Đại biểu Dương Trung Quốc chi rõ (GDVN 22/2/2015).
Minh chứng cho sự bế tắc ấy là phát biểu của Tướng Phan Anh Minh - Phó giám đốc Công an TP. Hồ Chí minh tại hội nghị tổng kết công tác phòng, chống tham
Chỉ thị 15-CT/TW về sự lãnh đạo của Đảng đối với các cơ quan bảo vệ pháp luật trong công tác điều tra, xử lý các vụ án và công tác bảo vệ Đảng: Các cơ quan bảo vệ pháp luật khi phát hiện có dấu hiệu đảng viên vi phạm đều phải báo cáo bằng văn bản với tổ chức đảng, cấp uỷ đảng quản lý trực tiếp đảng viên đó, khi được tổ chức đảng, cấp uỷ đảng xem xét đồng ý cho điều tra, khởi tố, bắt...thì cơ quan bảo vệ pháp luật mới được tiến hành các biện pháp tố tụng...".
nhũng, lãng phí năm 2015 do Thành ủy TP. Hồ Chí Minh tổ chức hôm 8/3, khi ông được hỏi vì sao án tham nhũng do Công an thành phố phát hiện qua trinh sát ít?
Tướng Minh thẳng thắn: "Tôi xin nói thẳng không phải ít mà là không có vì chúng tôi phải chấp hành Chỉ thị 15.
Hầu hết đối tượng gây ra hành vi tham nhũng từ đảng viên, mà Công an không được tổ chức trinh sát đảng viên".
Hóa ra, không phải TP. Hồ Chí Minh không có tham nhũng như báo cáo số liệu về xử lý tham nhũng 9 tháng đầu năm 2015 của Thanh tra thành phố Hồ Chí Minh, mà là họ không biết "bắt" tham nhũng bằng cách nào?
Lời nói thẳng thắn, của Tướng Minh về Chỉ thị 15, cùng nhận định của nhiều chuyên gia, Đại biểu Quốc hội đã lột tả từ "chân tơ, kẽ tóc" bản chất và hạn chế của công tác phòng chống tham nhũng ở nước ta, vẫn còn nặng tính hô hào, hình thức.
Nói theo cách nói của Nhà báo Kỳ Duyên trên tờ Vietnamnet.vn, trong bài "Cá lớn...nuốt dân và phát ngôn tướng Công an" (hôm 12/3), thì Chỉ thị 15 phản chiếu tư tưởng Đảng lãnh đạo toàn diện đối với cơ quan bảo vệ pháp luật, ngăn ngừa hiện tượng chạy án, tiêu cực...
Nhưng cũng chính vì thế trong thực tế, rất nhanh, có không ít kẻ ở cơ sở đã biến Chỉ thị này thành “bảo bối” để… bảo kê cho những hành vi tham nhũng tội lỗi.
Thế là xong. Tướng Công an “bó tay”, Cục chống tham nhũng "lo"… tham nhũng, đối tượng tham nhũng lợi dụng Chị thị 15, trang bị "áo giáp" để bảo vệ hành vi tham nhũng.
Thế thì chống tham nhũng kiểu gì?
QUỐC TOẢN

Tin khó tin mà có thật

Tin khó tin: Ơn giời! Chúng ta sắp giàu rồi

Vui quá quý vị ạ! Chúng ta sắp giàu rồi. 96% dân ta nghĩ mình cận giàu và và 171 “ đầy tớ” ở Nghệ An lại ngỡ mình quá giàu vác tiền lập sòng vô tư sát phạt. Nước ở ĐBSCL đang quý hơn tiền và “nông dân mới” ở Ba Vì cứ vô tư xây biệt thự trái phép không sợ đập…
1. Bầy voi chui lọt lũ kim
"Nông dân mới" ở Ba vì vô tư xây biệt thự trái phép. (Ảnh: Dân Việt)
Nhân văn, rất nhân văn các bác ạ! Cuối cùng thì người ta bảo vụ biệt thự trái phép ở Ba Vì là tại nhiệm kì trước tha bổng nên kế thừa thôi. Hàng đống tiền như thế, công sức chạy xuôi chạy ngược từ năm nảo năm nào đập hơi bị khó đấy. Giờ họ bảo cứ từ từ xem sao đã, nhiều căn đã phạt cho tồn tại rồi thì cứ thế mà tiếp tục thôi.
Ai nói lạ chứ Tin khó tin thì không bởi những vụ tương tự thế quá nhiều rồi. Đúng là đầu khủng long đuôi chuột. Cứ tưởng cái ổ chết với ông phen này nhưng có cái từng được quan bác gật đầu. Nộp tí thuế nữa là đất công thành đất ông ngay ấy mà. Đầu tháng đến giờ, bao con voi chui lọt lỗ kim giờ im ắng nằm yên cả. Chiến thuật để lâu ấy trâu hóa bùn cứ tưởng lui vào dĩ vãng giờ vẫn hiệu nghiệm. Phép vua thua lệ làng là vậy đấy quý vị ạ. Nhưng đừng thấy con voi chui được con chuột cũng thử nhé, nho nhe đập phát chết tươi.
2. Trung lưu nhiều nhất Đông Nam Á
Sống mãi ở đất nước hạnh phúc nhất nhì thế giới thì có nghèo tưởng mình trung lưu cũng chẳng lạ. Theo một điều tra mới đây của Viện nghiên cứu về Đời sống và con người khu vực Đông Nam Á Hakuhodo (HILL ASEAN), 96% người Việt được hỏi tưởng rằng mình thuộc tầng lớp trung lưu. Cao nhất Đông Nam Á chứ chẳng đùa đâu. Nhưng tưởng vậy thôi nhé! Còn thực tế ra sao thì ai cũng hiểu chỉ một số người không muốn hiểu.
Ảnh minh họa: Ngọc Diệp
Ví dụ như lúc ngắm tượng đài hoành tráng và xem pháo hoa rực rỡ, rất khó để người ta nghĩ mình đang nghèo. Còn dân TP không rõ 3 tạ muối mới mua được con gà hay dưa hấu phải đổ bỏ, hạn hán lan khắp ĐBSCL… thì ngỡ mình cận giàu cũng bình thường thôi. Nhưng biết đâu nhiều người trong số 96% ấy biết rằng giấc mơ miễn phí nên cứ ước ao cho đời thanh thản? Tưởng mình giàu, mới có những tô hủ tíu, bánh tét, bánh chưng… to nhất thế giới làm để bỏ đi. Ngỡ mình sang mới chơi công trình ngàn tỷ bỏ hoang, lễ hội triền miên quanh năm suốt tháng.
3. Đầy tớ lập sòng sát phạt
 
Dân ngỡ họ giàu nhưng nhiều quan chức ở Nghệ An chắc biết mình rủng rẻng nên rất thích rủ nhau ngồi chiếu bạc. Chiều qua, CA Nghệ An cho biết từ 2014 đến cuối 2015 phát hiện 141 cán bộ, công chức đánh bạc và truy tố 78 vị, phạt hành chính 63 người. Trong đó góp mặt cả Phó Chủ tịch huyện, Phó phòng công thương huyện và Trưởng Công an xã…  So với 7.500 con bạc Nghệ An bị tóm thì đây chỉ là bộ phận không nhỏ thôi mà.
 
Nghe Nghệ An vừa rồi xin gạo cứu đói mà mấy quan anh thừa tiền sát phạt nhau sao chói tai quá.  Tòa là quan đầu huyện, đầu xã mà gương mẫu cỡ này thì bảo ban, dạy dỗ ai đây. Hôm qua, dân mạng mới truyền nhau tâm thư của cháu nội khuyên ông bỏ bài bạc, bác nào còn gửi mấy anh trên một bản. Chẳng biết con số hàng trăm quan bạc nhiều hay ít nhưng sát phạt trong lúc dân vàng mắt lo miếng ăn mà chơi kiểu này buồn không hề nhẹ đâu các quan ạ!  Hỏi nhỏ mấy quan anh chút, cái chức nhơ nhỡ nho nhỏ tiền đâu mà bài bạc lắm thế? Các bác cứ tưởng như mình là thượng lưu hết sao?
4. Đại náo công đường
Một vụ án nhân chứng vật chứng bị hại bị can đầy đủ nhưng 10 phiên xét xử vẫn chưa xong. Vụ án ấy ở Quảng Nam và sáng qua nghe Tòa hoãn tiếp, bị hại Nguyễn Khắc Hiếu đã 60 tuổi (Bình Nam, Thăng Bình, Quảng Nam) dù liệt nửa người vẫn vác nạng đại náo công đường. Ông bức xúc "Không thể chờ đợi được nữa. Để theo đuổi vụ án này, tôi đến khánh kiệt rồi”.
Người đàn ông liệt nửa người đại náo công đường (Ảnh: Tiến Hùng)
Có vẻ như ông Hiếu đang thiếu kiên nhẫn bởi vụ án mới 5 năm lâu gì nhỉ? Công lý phải rõ ràng, kĩ càng đến thế là sợ lọt người lọt tội. Ông phải nhớ là vụ này hơn một năm sau ngày ông bị đập chấn thương sọ não, người ta đã vào cuộc điều tra ngay. Cứ bình tĩnh ông ạ, không xử nay, mai sau sẽ tiếp tục. Ở Tiền Giang sát nhân ra đầu thú mà họ còn cho về bảo để điều tra thêm cơ mà. Yên tâm mà dưỡng thương, Công lý luôn cẩn thận.
5. Ấn tượng hôm nay: Nước quý hơn tiền
Có tiền mua tiên cũng được nhưng trong những ngày này, nhiều nơi ở ĐBSCL tiền còn khó mua được nước. Trên đảo Nam Du (Kiên Giang) mỗi khối nước đã lên tới 250.000 mà 3-4 ngày mới có, dân tranh nhau từng giọt. Ở Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng… nhiều người đã phải vét nước mặn xài. Nhiều tỉnh nức tiếng vựa lúa đang tính phương án hỗ trợ gạo cho dân vì ruộng thiếu nước. Lỗi cứ chỉ lên trời là xong nhưng nhân tai còn hại hơn thiên tai.
GSTS Võ Tòng Xuân bảo bỏ ngay tư duy trồng lúa bằng mọi giá và xem nước mặn là kẻ thù. Ông nói: “Thực tiễn đã cho thấy, bà con khai thác nước mặn để nuôi trồng thủy sản mang lại lợi nhuận cao hơn trồng lúa nhiều lần”.
Còn TS Dương Văn Ni (ĐH Cần Thơ) cho rằng: “Có những loại cây trồng vốn không quen với hạn - mặn, nhưng vẫn được mang ra trồng trên vùng đất mặn, đến khi mặn xâm nhập vào thì ai nấy la toáng lên”. Hình như những điều này không mới. Biết rồi khổ lắm nói mãi mà người cần nghe lại chẳng muốn nghe nên điệp khúc năm nay lại thất bát bắt đầu văng vẳng rồi đấy.
Xem tại đây..
..và tại đây.
Nước giếng ở Nam Du đã cạn đáy (Ảnh Lao Động)

Nhiều nơi ở Bến Tre đồng ruộng khô hạn đã nứt toác (Ảnh: Đình Tuấn)

Tin bài liên quan